Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 302

Bức tường kim loại màu trắng sáng, khiến cho ngọn đèn trong hành lang hình bầu dục ánh lên rõ ràng cảnh robot đã kết thúc công việc, theo đường từ lực quẹo vào cánh cửa tự động ở bên cạnh hành lang.

Cầu thang máy lơ lửng không một tiếng động chạy đến cuối hành lang, theo ánh đèn báo hiệu sáng lên, cánh cửa bằng kim loại siêu mỏng nhanh chóng biến mất ở hai bên vách tường.

Soberl lững thững đi ra thang máy.

Vị thống soái lục quân và không quân của đế quốc Binalter này là người có khả năng nhất trở thành vị đại tướng nguyên soái đầu tiên của đế quốc trong vòng hai trăm năm qua, lúc này sắc mặt đang tối tăm. Hắn một mình đi qua hàng lang, đi vào gian phòng mà ngoại trừ hắn thì trong quân bộ tuyệt không có người thứ hai dám đi vào.

Hạm đội vũ trụ của đế quốc vẫn còn đang tại ngân hà Carleston giằng co cùng Cộng hoà Phỉ Dương. Song phương đều chú ý cẩn thận tiến hành thăm dò cục bộ. Trước khi có tuyệt đối nắm chắc, ai cũng sẽ không đơn giản đưa chủ lực đi quyết chiến. Trận chiến này quan hệ đến tương lai của đế quốc Binalter, là lựa chọn giữa sinh tồn và hủy diệt, là canh bạc đặt cược bằng vận mệnh quốc gia, bằng sinh tử tồn vong.

Trận chiến này, từ vài thập niên trước cũng đã được định trước. Đế quốc phải đánh bại Cộng hoà Phỉ Dương, đem siêu cường quốc hoành hành vũ trụ này triệt để kéo xuống ngựa! Nếu không, đợi đến lúc suy bại, đế quốc Binalter dưới sự áp bách toàn diện của Cộng hoà Phỉ Dương, chắc chắn sẽ biến thành quốc gia hạng hai mặc cho người ta làm thịt!

Tuy rằng đều là siêu cường quốc, thế nhưng, ngay cả đứa trẻ cũng biết rằng tài nguyên ngày càng tàn lụi của Binalter, cùng với tình hình kinh tế trong quốc nội đã bức bách hoàng thất và quân bộ của đế quốc đi lên con đường không có lối về. Ngoại trừ toàn lực ứng phó đánh một trận hưng quốc, Soberl không thể tìm ra được lối thoát nào khác cho đế quốc Binalter.

Ở điểm này, quan điểm của Soberl và vị hoàng đế tuổi trẻ đắc chí, là hoàn toàn nhất trí. Trong quân bộ đế quốc, cũng là tiếng nói thống nhất.

Cộng hòa Phỉ Dương, bởi vì một trận chiến tranh mà quật khởi, cũng sẽ vì một trận chiến tranh mà ngã xuống. Quan trọng hơn là, đối với Soberl mà nói, đây là một cơ hội duy nhất của hắn để đánh bại vị quân thần Phỉ Dương già nua kia. Nếu như Hastings chết đi, đế quốc, cùng gia tộc Soberl sẽ vĩnh viễn mang theo sỉ nhục thất bại trên lưng.

Soberl lẳng lặng ngồi trên chiếc ghế dựa rộng rãi, nhìn chăm chú vào đài máy tính trung ương to lớn ở giữa gian phòng. Nơi này không phải là phòng làm việc của Soberl, đây chỉ là một phòng máy chủ vi tính. Không có ai ngoại trừ Soberl và đế quốc hoàng đế ra, có thể tiến vào phòng máy chủ.

Trên màn hình giả thuyết thật lớn, hiện lên một phần chiến báo mô phỏng.

Chiến báo lần lượt biểu thị các chiến dịch, Soberl mặt không biểu tình nhìn qua, giống như bức tượng điêu khắc không hề nhúc nhích.

Khai cuộc chiến tranh, tiến hành rất thuận lợi. Trong tình huống chuẩn bị chiến đấu chậm chạp so với Tây Ước, các quốc gia Liên bang khi đối mặt với quy mô tiến công đồng bộ nhất trí của các quốc gia Tây Ước thì hoàn toàn không có lực chống cự.

Khi mà Thượng nghị viện, Hạ nghị viện của bọn họ còn đang vì việc gia tăng quân phí, thông qua danh sách mua sắm vật tư, hoặc là vì việc lập ra pháp lệnh thời chiến mà mặt cứng mày rắn cãi lộn với nhau, quân đội của bọn họ cũng đã mất đi quyền khống chế các thông đạo quan trọng giữa các hành tinh. Ngắn ngủi mấy tháng thời gian, Tây Ước đã đạt được quyền khống chế của hơn mười điểm tinh hệ khiêu dược.

Ngay cả điểm khiêu dược của Cộng hòa Trenock đi thông qua liên bang Salerga, cũng bị đế quốc Sous bằng thế lôi đình xâm nhập chiếm lĩnh.

Thật là một sự khai cuộc hoàn mỹ! Nếu như Gatralan có thể đánh bại Liên bang Leray, hoặc là đế quốc Deskeyer có thể có một chút dáng vẻ của đại quốc chứ không phải bất lực như vậy, vậy thì thông đạo Leray lúc này có lẽ đã sớm nằm trong tay Tây Ước rồi! Khi đó, Phỉ Dương, Ryan và Trenock sẽ triệt để bị phong tỏa. Mà các tiểu quốc Phỉ Minh ở Đông Nam, chỉ có thể từng cái khắp nơi run rẩy dưới vũ lực liên hợp của năm cường quốc Tây Ước là Binalter, Naga, Jaban, Sous, Deskeyer.

Đầu hàng, hoặc là diệt vong.

Đế quốc Binalter vì thế đã cấp xuống kinh phí đặc biệt. Đầu tiên là đế quốc Gatralan, sau đó là đế quốc Deskeyer. Kết quả của các đợt chiến dịch, lại là cuối cùng ngay cả Gatralan cũng mất đi!

Điều này làm cho Soberl cảm thấy tức giận phi thường!

Nếu như đem chiến tranh so với đánh cờ, như vậy việc xâm lấn nhanh như chớp và toàn diện chặt đứt con đường khiêu dược giữa các hành tinh, chính là Soberl đi thắng nước đầu tiên. Thế nhưng, tại thông đạo hành tinh Đông Nam, với nước cờ thứ hai được trù tính từ lâu này, hắn lại triệt để thất bại bởi Hastings. Hơn nữa, so với nước đi đầu tiên, qua nước cờ thứ hai này, Hastings lại càng lộ rõ công lực!

Một đội quân viễn chinh liên hợp đã khởi hành ngay từ lúc khai chiến ban đầu, vô thanh vô tức đi vào vũ trụ, tại thời điểm quan trọng nhất xuất hiện tại Small Pyrenees, vừa vặn trước lúc hạm đội đế quốc Binalter đến nơi cùng với lần tăng binh thứ năm của Deseyker, không chỉ thay Liên bang Leray lấy lại được tinh hệ Galileo mà còn chiếm được cả Small Pyrenees một cách vô cùng đơn giản!

Hastings, lẽ nào đã đạt đến cảnh giới tiên tri?

Trên màn hình giả thuyết, bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh tư liệu của một gã mập mạp mặc quân phục Leray.

Soberl nhíu nhíu mày.

Một thanh âm trong gian phòng trống không vang lên: "Ta cho rằng ngươi cần phải kiểm tra tư liệu của người này." Âm thanh bình tĩnh khô khan, giọng điệu đối với Soberl dường như không có chút nào cung kính.

"Hắn có cái gì đáng giá chú ý sao?" Soberl đối với ngữ điệu của âm thanh kia cũng không phản cảm, đối với việc đang xem chiến báo đến nhập tâm bỗng nhiên bị gián đoạn cũng không có ý tứ tức giận nào.

Hắn chỉ là nhìn tư liệu của mập mạp, đầu lông mày thoáng nhíu lại. Tư liệu người này, thực ra từ lúc phát sinh chính biến cũng đã được mang lên bàn làm việc của hắn. Thế nhưng, một tên mập mạp bị người khác điều khiển, có thể đánh lại bỏ chạy, lại đáng giá để hắn chú ý sao.

Hắn đem tư liệu người này bỏ vào trong hồ sơ cùng với các tướng lĩnh quân địch mà hắn đáng giá chú ý, cấp dưới tự nhiên sẽ đối với vị thiên tài quân sự mới nổi này mà tiến hành phân tích. Bất kể là nghiên cứu nhằm vào tư tưởng chiến thuật của hắn hay là dứt khoát ám sát, đó cũng không phải là chuyện mà Soberl quan tâm.

Hắn vẫn cho rằng, đối thủ của hắn chỉ có một, đó chính là vị quân thần của Cộng hoà Phỉ Dương, Hastings!

Thế nhưng, hiện tại người này lại xuất hiện ở trước mắt chính mình. Vì sao lại đáng giá quan tâm, lẽ nào chỉ bởi vì hắn tại thời điểm mấu chốt đã đoán trúng kế hoạch của Russel, hay là vì hắn đã cứu ra mấy người tù binh, hay là hắn chính là một chiến sĩ robot ưu tú, có thể chạy trốn dưới sự truy sát của quân đoàn Liệp Nhân, hay là cái người này đã đánh tan được Reinhardt, đã giết chết được Stephen.

Những điều này, Soberl đều biết rõ. Thế nhưng, đây không phải là lý do Small Pyrenees chiến bại! Cũng không phải là lý do mà âm thanh bên tai yêu cầu chính mình quan tâm đến người này!

"Lý do là gì? Vì sao lại muốn quan tâm tới hắn?" Soberl chưa bao giờ thích suy đoán, cũng không thích quanh co lòng vòng. Hắn thích trực tiếp tìm được mấu chốt của vấn đề. Nếu như chính nhìn không ra, phương pháp đơn giản nhất, chính là để cho người biết điểm mấu chốt nói cho mình.

"Nếu như nói, Cộng hoà Phỉ Dương cũng có trí tuệ nhân tạo là một sự suy đoán." Âm thanh kia nhàn nhạt nói: "Như vậy, người này cũng có trí tuệ nhân tạo. Lại là sự thực!"

Soberl bật đứng thẳng dậy từ trong ghế, đi nhanh đến máy tính trung ương đang ở trước mặt, trên khuôn mặt là vẻ thất thố và chấn kinh mà người bình thường vĩnh viễn không thể tưởng tượng được là có thể thấy được trên khuôn mặt của nhà quân sự thiên tài này: "Ngươi nói cái gì?"

Một hình ảnh mô phỏng tại trước mặt hắn xoay tròn lên, các vệt ánh sáng bay nhảy tổ hợp thành một dãy trình tự lưu động.

Âm thanh của máy tính trung ương, như trước khô khan mà bình tĩnh: "Hệ thống Thiên Võng Gatralan, là căn cứ vào hệ thống mạng lưới quân dụng kiểu cũ của chúng ta thiết lập nên. Nếu như quyền khống chế cao nhất của hệ thống này rơi vào trong tay người kia, ngay cả ta cũng không thể cướp đoạt. Ngươi cho rằng, ta sẽ đoán không ra điều khiển hệ thống này là nhân loại hay là một trí tuệ nhân tạo giống như ta sao."

(Bom to...)

****************************************

Nữ nhân, có lẽ là loài động vật có lòng hiếu kỳ đứng đầu trong vũ trụ. Ngay cả Bonnie cũng không thể ngoại lệ. Nàng cũng không giống như nữ nhân Leray, có chuyện gì thì trực tiếp truy hỏi. Nàng chỉ lẳng lặng nằm ở trong lòng mập mạp, dùng ngón tay nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên ngực mập mạp, lẩm bẩm: "Ngươi rất sợ cái người Mễ Lan kia sao, nếu như ngươi sợ, ta đi giúp ngươi giải quyết cô ta."

Không hỗ là thủ trưởng số hai của Thần Thoại Quân Đoàn nha! Mập mạp lúc này rất biết điều, cùng Bonnie nói về sự tình của mình và Mễ Lan.

Trên giường ôm thân thể trần trụi của một nữ nhân, cùng nàng nói chuyện về mình và một nữ nhân khác. Mặc dù một người có da mặt dày như mập mạp, cũng không tránh khỏi có chút là lạ.

Mập mạp một bên mặt mày căng thẳng nói đại khái một chút về quan hệ giữa mình và Mễ Lan, một bên lại cẩn thận quan sát ánh mắt biểu tình của Bonnie, cũng làm tốt chuẩn bị. Một khi đệ nhất mỹ nữ Gatralan nổi máu ghen, vậy thì nhanh chóng xoay người trấn áp nàng, dùng công kích mạnh mẽ chinh phục nàng, làm cho thể xác và tinh thần nàng mệt mỏi, không có tâm tư nghĩ chuyện khác!

Cũng không biết là nên vui mừng hay là nên thất vọng nữa, Bonnie chỉ là say sưa nghe, đường cong thân thể uyển chuyển cùng với da thịt mát lạnh như nước thỉnh thoảng giãy dụa một chút trong lòng mập mạp, vậy mà lại không hề có một chút ý tứ tức giận nào. Hình như điều mập mạp đang kể, là chuyện phát sinh ở thế giới khác.

Kỳ thực, ở cái quốc gia trọng nam khinh nữ một chồng nhiều vợ như Gatralan này, mọi người tuân theo một loại trật tự hoàn toàn khác với các quốc gia cộng hoà liên bang.

Mỗi người khi sinh ra đều là một trang giấy trắng. Chính cha mẹ, thầy cô, bạn bè, xã hội cùng với những việc từng trải đã đem trang thấy trắng ấy biến thành một bức tranh. Trong bức tranh này vẽ cái gì, tác dụng như thế nào, thật ra, chính là hình ảnh thu nhỏ của toàn bộ xã hội.

Đối với người từ nhỏ tiếp thu giáo dục Gatralan, coi việc một chồng nhiều vợ là thiên kinh địa nghĩa (Nghĩa: đạo lý hiển nhiên) như Bonnie mà nói, nàng căn bản là không cho rằng một nam nhân ưu tú có vài nữ nhân là chuyện gì đó không bình thường. Nếu như, một nam nhân ưu tú bên người chỉ có một nữ nhân, lúc này mới là đáng kỳ quái.

Nữ nhân Gatralan thậm chí còn không rõ, các nam nhân quốc gia liên bang như thế nào lại chỉ có một nữ nhân. Chuyện này trong giới nữ lưu Gatralan, kỳ thực được kể thành một truyện cười.

Mập mạp đương nhiên không có tâm tư truy cứu nguyên nhân sâu xa về phản ứng của Bonnie, lúc này hắn đang âm thầm mừng rỡ trong lòng. Sắc lang Leray đã được hun đúc trong trường kỳ rằng,nữ nhân của nước láng giềng Gatralan là ôn nhu hiền lành như thế nào, là mặc cho nam nhân muốn lấy muốn trách, là dịu dàng săn sóc như thế nào.

Hiện tại, nữ nhân xinh đẹp nhất Gatralan đang cuộn tròn trong lòng mình, nghe chính mình kể chuyện về một nữ nhân khác, một điểm phản ứng tức giận cũng không có. Chỉ lấy khuôn mặt của nàng, thân thể của nàng, nhẹ nhàng mà vuốt ve mình, giống như một con mèo ngoan ngoãn.

"Nếu như thế giới này, tất cả nữ nhân đều giống như Bonnie thì thật là tốt nha." Mập mạp nhìn Bonnie mà trong lòng mơ tưởng. Một lúc không nói chuyện, hai người lẳng lặng dựa sát vào nhau, dính cùng một chỗ như keo sơn. Dù sao cũng là tình nhân vừa mới buông thả tâm tình hoàn toàn đột phá giới tuyến, dưới tình huống như vậy, cái gì cũng đều ném lên chín tầng mây.

"Ngươi và Mễ Lan, cũng là như vậy sao". Thân thể mềm mại như ma quỷ mê người kia liền giống như bạch tuộc bắt đầu quấn lên. Trên đôi gò bồng đảo tuyết bạch, hai viên đậu đỏ như bị nghiền nát trong ngực mập mạp.

Đã nếm một lần lại muốn thử lần nữa, đối mặt với lời mời không lời này, mập mạp tự nhiên tinh thần phấn chấn, lúc này bày ra tư thế của trượng phu vĩ đại, liều mạng cống hiến sức lực.

Nữ nhân trong phương diện này, trời sinh sẽ chiếm ưu thế. Thế nhưng mập mạp với thể chất siêu việt người thường, quả thực chính là một gia súc hình người, há lại là Bonnie có khả năng chịu nổi. Ước chừng vài lần liều mình triền miên nữa, Bonnie mặc dù mềm yếu vô lực, nhưng như trước lần lượt khiêu khích thần kinh mập mạp. Nhìn thần sắc có chút giảo hoạt của nàng, mập mạp rốt cục tỉnh ngộ ra!

Bonnie nhiều một chút, Mễ Lan tự nhiên sẽ ít một chút. Vỗ một cái vào phì đồn đẫy đà trắng nõn của Bonnie, sau một trận dập dờn bồng bềnh sóng gợn, hiện ra một vết ửng hồng hình bàn tay.

Mập mạp rất ủy khuất, mẹ nó, đây đúng là bóp sữa bò nha! Một giọt tinh là mười giọt máu, một giọt máu là mười quả trứng! Mẹ nó, vậy ta phải ăn bao nhiêu trứng mới bù lại được!

Đang lúc đếm tay chăm chú tính toán, bỗng nhiên, một trận ầm ĩ từ ngoài cửa trên hành lang truyền đến.

***************************

Mễ Lan chính là gạt mọi người để đi tới Mosky.

An Lôi không biết, giáo sư Boswell không biết, phụ thân nàng trung tướng Mễ Kỳ lại càng không biết. Về phần mập mạp, hoàn toàn là người bị hại, hiển nhiên trước khi sự việc xảy ra càng không có khả năng biết được.

Bởi vì máy truyền tin mật mã Albert vốn là thành quả nghiên cứu của phòng thí nghiệm học viện quân sự Galypalan. Do đó, thông qua cơ hội vận chuyển lô hàng linh kiện giữa các hành tinh, việc liên lạc cùng với thuyền buôn lậu đối với Mễ Lan mà nói, cũng không phải là chuyện khó khăn gì.

Trước khi thuyền buôn lậu cất cánh, Mễ Lan đã cùng thuyền trưởng Audrey vốn tuổi tác không khác mấy so với mình kết thành bằng hữu tri tâm. Trong đó, tất nhiên một phần là do hai cô gái có hứng thú hợp nhau, cũng có phần quan hệ đến Điền Hành Kiện.

Trong một lần ngẫu nhiên nói chuyện phiếm, sau khi hai người đều biết đối phương nhận thức mập mạp, mức độ thân mật quả thực đã tăng thẳng lên.

Bất quá, loại thân mật này đối với mập mạp mà nói cũng không phải là chuyện tốt. Mễ Lan hoàn toàn có thể nhìn ra, cô gái trẻ này, vị nữ thủ lĩnh xinh đẹp gợi cảm thống lĩnh vài trăm thuyền viên ngang ngược này, đối với tên mập mạp vốn chỉ một lần ngồi trên thuyền buôn lậu, lại có sự hiếu kỳ và quan tâm không tầm thường.

Điều này làm cho Mễ Lan rất mất hứng. Nàng nghĩ không ra, cái tên mập mạp vẻ mặt hàm hậu, thoạt nhìn lại không đẹp trai, làm thế nào khi rời đi chiến hạm vận tải lại mê hoặc luôn cả hạm trưởng của người ta vậy!

Mễ Lan rõ ràng ưu điểm của mập mạp, chính nàng cũng thường thường đắc ý vì ánh mắt lợi hại của mình, có thể từ bề ngoài ngây ngô của mập mạp nhìn ra điểm tốt của hắn. Thế nhưng, nữ nhân khác cũng có ánh mắt như vậy, khiến cho Mễ Lan cảm thấy có chút uy hiếp. Bất quá, đây cũng không ảnh hưởng tình bạn giữa Mễ Lan và Audrey. Nàng cho rằng, đầu đảng tội ác tự nhiên là là tên mập mạp đào hoa chết tiệt kia.

Chiến hạm vận tải [Apollo] của Audrey tuy rằng đã cũ, thế nhưng tốc độ trái lại là số một số hai trong tất cả các thuyền buôn lậu. Từ tinh hệ công cộng cẩn thận thông qua điểm khiêu dược đi thẳng tới lại không gặp phải nguy hiểm gì. Thỉnh thoảng xuất hiện vài chiếc thuyền hải tặc với ý đồ gây rối theo đuôi, cũng đã bị [Apollo] với hệ thống rađa tiên tiến bỏ xa một cách đơn giản.

Bất quá, sau khi đến Small Pyrenees, thuyền buôn lậu phải dừng lại trong vũ trụ gần ba trăm giờ. Nguyên nhân chính là trong tinh hệ Small Pyrenees đang bạo phát chiến đấu giữa các hạm đội vũ trụ. Ai cũng không dám tại thời điểm mấu chốt này mà tiến vào Mosky.

Một mực đợi đến khi chiến dịch kết thúc, thuyền buôn lậu mới được phép đi qua thông đạo. Dọc trên đường đến Mosky, Mễ Lan lòng như lửa đốt chỉ lo lắng một vấn đề, đó chính là làm thế nào bắt được cái tên mập mạp chết tiệt đã hơn một năm nay làm cho nàng lo lắng chờ đợi, làm cho nàng ngày nhớ đêm mong, đã từng một lần làm cho nàng cực kỳ bi thương. Đem tất cả những gì hắn nợ mình đều đòi trở về!

Mập mạp chết bầm, bắt được cho ngươi đẹp mặt! Nghe lời Mễ Lan, đều còn sống, làm thương tâm Mễ Lan, đều đã chết!

Thế nhưng hiện tại, Mễ Lan và Nia dù đứng ở cửa quán rượu đế quốc ở Tanvir, nhìn đoàn người hỗn loạn không ngừng dũng mãnh tiến ra từ cửa chính, nghe đoàn người thét chói tai ầm ĩ, mờ mịt không biết làm sao.

Trong đám người, không phát hiện có thân ảnh mập mạp, máy truyền tin cũng không thể kết nối được. Bên cạnh, một đội lính tuần tra đã đuổi theo, đang chặn đứng mấy vị khách đi ra để hỏi gì đó. Đúng lúc này, bỗng nhiên từ trong quán rượu truyền đến vài tiếng súng nổ rõ ràng.

Mễ Lan và Nia sắc mặt bỗng chốc trở nên trắng bệch. Hai cô gái yếu ớt nhu nhược, cũng không biết khí lực từ đâu ra, ngược hướng dòng người chen chúc lao vào trong quán rượu.

Hai binh sĩ Leray phụ trách hộ tống Nia và Mễ Lan đến quán rượu đều là chiến sĩ của trung đoàn 1 thuộc sư đoàn 19, bắt đầu theo mập mạp từ sư đoàn thiết giáp 16 của Liên bang thì đã là bộ đội đặc chủng dày dạn kinh nghiệm. Lập tức không chút nào chần chờ, một bên gọi cho bộ chỉ huy trung đoàn 1 sư đoàn 19, một bên chạy ào vào quán rượu.

Bất luận là sư trưởng Điền Hành Kiện, hay là hai cô gái này, đều tuyệt không thể có bất luận cái gì sơ xuất nào! Nếu như bọn họ trầy da một chút, hai chiến sĩ thề, nhất định đem quán rượu này san thành bình địa!
Bình Luận (0)
Comment