Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 311

Hai người nhìn nhau một lúc lâu, vẻ tươi cười có chút cứng ngắc trên mặt mập mạp bỗng nhiên sinh động hẳn lên, hắn thật thà gãi gãi đầu, cười nói: "Coi như tôi vừa thuận miệng hỏi vậy."

Bernardote thần tình cổ quái dời mắt đi. ông ta biết rõ cái gã mập mạp trước mắt thoạt nhìn bề ngoài khiến cho người ta nghĩ rằng có thể tùy tiện khi dễ này trên thực tế là dạng người gì.

Chẳng hạn như, nếu như mập mạp bị dí súng vào đầu, vậy thì hắn tuyệt đối sẽ chảy nước mắt khóc rống lên để cầu xin tha thứ, gương mặt tội nghiệp muốn hèn mọn bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu. Thế nhưng, một khi đã biết trước là khẩu súng kia không bắn được hay là hắn chắc chắn sẽ tránh né được trước khi ngươi nổ súng, vậy thì hắn nhất định sẽ rất tự hào mà đem khuôn mặt đẹp đẽ của ngươi đánh cho cha mẹ ngươi cũng không nhận ra.

Chỉ cần không cảm thấy có uy hiếp, cái tên này chính là một tên lưu manh làm việc cóc cần lý lẽ. Từ trước đến nay nếu nắm lý lẽ thì sẽ không buông tha người(*), hắn sẽ không cấp mặt mũi cho bất cứ kẻ nào, không cần nói bất cứ quy củ gì và không có chuyện gì mà hắn không dám làm!

(*HV: đắc lý bất nhiêu nhân, tục ngữ: nếu nắm được lý lẽ thì sẽ không thoái nhượng)

Mà điểm này, vừa vặn là chỗ mà Bộ Thống Soái tối cao đau đầu nhất.

Ai cũng không biết được khi cái gã mập mập này bị bức cho nóng nảy thì sẽ làm ra chuyện gì, làm như thế nào! Người như vậy, không cách nào khống chế. Giống như lúc trước cho hắn đi Small Pyreness, ai mà nghĩ đến được hắn đã làm thì làm tới cũng như vậy chứ, đem hoàng đế James của đế quốc bắt cóc luôn!

Chuyện như vậy, nếu như đăt ở mỗi một vị lãnh đạo cao tầng nào của Quân đồng minh, chỉ cần suy nghĩ một chút thôi thì cũng đủ hết hồn rồi. Bộ Thống soái khi suy nghĩ về chuyện này cũng đã trải qua một chút do dự, phân vân, cuối cùng mọi người nhất trí quyết định, phải cho cái gã mập mạp này một lời cảnh cáo. Trenock không phải là Gatralan, không thể tùy ý để cho cái mập mạp này lăn qua lăn lại được.

Mập mạp tươi cười nịnh hót lấy lòng, Bernardote nhìn như không thấy, nghiêm túc nới: "Ngươi hẳn là rõ ràng, một chuyện đơn giản như vậy, rất có khả năng ở hậu đài có bối cảnh mấy quốc gia lớn chơi cờ với nhau. Nhất là dưới thế cục hiện tại, chúng ta không thể đơn giản mà tạo tranh chấp, không cẩn thận một chút, toàn bộ Liên Bang đều có thể bị liên lụy."

Mập mạp vẻ mặt mờ mịt, cũng không biết là nghe hiểu hay không hiểu, chỉ đứng tại chỗ gật đầu như gà mổ thóc.

"Để tránh những phiền phức không đáng có, chúng ta hi vọng trong quá trình điều tra người phải bảo đảm bình tĩnh và khách quan. Đơn vị phụ trách phối hợp với ngươi sẽ tiến hành ước định đối với các yêu cầu của ngươi, một khi phát hiện ra hành động của ngươi gây nguy hiểm cho an toàn của Liên Bang, lập tức sẽ triệu hồi ngươi về nước rồi tiến hành thẩm tra." Bernardote càng nói, âm thanh càng trở nên lạnh lùng nghiêm khắc.

"Thế thì kêu trao quyền cái kẹc gì chứ?" Mập mạp mắng thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn ngoan ngoãn vâng lời mà cười bồi nói: "Lời này... Tôi là loại người không biết phân biệt nặng nhẹ hay sao? Cái cuộc sống mồ côi cha mẹ này, hai mươi năm đều đã qua rồi, chẳng lẽ lại không chịu được thêm mấy ngày sao."

Mập mạp bỗng nhiên chuyển sang chính sách không chống cự khiến cho Bernardote không biết phải làm sao. Tuy rằng biết rõ cái tên này quanh co, thế nhưng cũng không có biện pháp nào khác, chi trừng mắt nhìn hắn một cái, nhất thời không biết nên gõ hắn kiểu nào mới tốt.

Russell ho khan một tiếng, nói thay vào: "Trên thực tế, chúng ta không tin rằng Phỉ Minh đóng vai trò không tốt trong cái sự kiện tai nạn phi thuyền kia. Trên cái phi thuyền kia, trừ cha mẹ của ngươi ra, mặt khác còn có hơn ba mươi người nữa. Tất cả đều là người của Phỉ Minh. Lấy nguyên tắc thẳng thắn cùng hưởng thành quả của Quang Minh Hội mà xem ra, đối với Phỉ Minh, bọn họ sống sót còn có lợi hơn rất nhiều so với bọn họ tử vong."

Mập mạp dường như có chút suy nghĩ mà gật đầu, tiếp tục nghe Russell nói: "Ta nhiều lần cân nhắc qua diễn biến sự tình, đáng giá nắm nhất, chính là cái tên kỹ sư máy móc tên Casano kia. Vì sao phi thuyền lệch khỏi quỹ đạo đâm vào tiểu hành tinh lại đúng lúc hắn vừa mới rời khỏi phi thuyền? Đồng thời sau đó vì sao biến mất, giữa những việc này, tất nhiên phải có sự liên quan nào đó."

"Trước khi gia nhập vào đội thăm dò, thân phận của hắn là gì?". Mập mạp hỏi.

"Tổng giám đốc kỹ thuật của công ty robot Long Uy Trenock." Russell nói: "Trước khi gia nhập vào đội thăm dò, hắn là kỹ sư máy móc vô cùng nổi tiếng ở Trenock. Hơn nữa, lại có cống hiến kiệt xuất không gì sánh được đối với công ty chế tạo robot tư nhân xếp hạng thứ 5 thế giới Long Uy. Đến bây giờ tròn hai mươi năm đã trôi qua, những người từng được hằn chỉ dạy đều không hề tin tưởng rằng hắn đã làm ra hành vi phạm tội nào! Ngoài trừ tư liệu chính thức ra, chúng ta còn chưa biết rõ được bất cứ tình huống nào của hắn, có lẽ ngươi có thể bắt đầu từ phương diện này."

"Những người mà hắn tiếp xúc lúc trước vẫn còn sống không?." Mập mạp có chút huyền diệu mà hỏi thăm, dù sao nhân tài qua lại giữa các doanh nghiệp là tương đối thường xuyên, huống hồ đã qua hai mươi năm.

"Còn sống!" Russell nhíu mày nói: "Hơn nữa còn là cao tầng quản lý và các kỹ sư máy móc cao cấp của công ty Long Uy. Nghe nói, bọn họ có thể đạt đến cấp bậc như hiện tại, việc này có quan hệ rất lớn tới việc Cassano chỉ dạy lúc ban đầu! Sau này, công ty Long Uy trở thành doanh nghiệp cung ứng robot cho quân đội Trenock, cũng chính là bởi vì họ nắm giữ đám nhân tài tinh anh này. Lần nghiên cứu chế tạo robot kiểu mới này, ngươi sẽ được giao tiếp với một vài người trong số này."

"Có thể đánh cái đám ấy được không?." Mập mạp bẻ tay kêu răng rắc, lông mày bên cao bên thấp, mắt to mắt nhỏ,cúi đầu hỏi một cách trung thực.

Bernardote nhíu nhíu mày.

"Nói giỡn thôi mà, coi như tôi chưa có hỏi nha." Mập mạp liền nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác: "Nếu như không có bên pháp tìm được Cassano thì làm sao bây giờ?."

"Tìm hiểu một chút về cái tổ chức hải tặc kêu là Kỵ Sĩ Khủng Bố kia." Russell nói: "Tuy rằng cao tầng của cái tổ chức này đã biến mất, thế nhưng, hẳn là có thể tìm được một số nhân viên cấp thấp để nghe ngóng đầu mối."

"Hải tặc?." Mập mạp cau mày, cái đám liều mạng này trong vũ trụ mênh mông hành tung luôn không cố định, cũng không thể dễ tiếp cận như vậy.

"Mặc kệ ngươi điều tra thế nào." Russell liếc mắt qua Bernardote, nhìn mập mạp nói: "Tất cả chuyện này đều chỉ là tư liệu lịch sử do chúng ta dựa trên tài liệu nghiên cứu kỹ thuật Bước nhảy Không Gian mới mà ngẫu nhiên phát hiện ra, cũng bởi vậy mà nảy sinh ra một chút suy đoán! Trước khi có được chứng cớ xác thực, ngươi phải cố gắng tránh phát sinh xung đột với đồng minh."

"Những chuyện này tôi sẽ nghĩ nghĩ biện pháp điều tra. Thế nhưng, tôi nghĩ rằng còn có một con đường tắt, cơ quan tình báo có thể thử thăm dò xem. " Mập mạp vô ý thức mà gõ một vòng lên tay vịn ghế sô pha.

"Đường tắt?" Russell ngẩn người, toàn bộ sự kiện từ đầu tới đuôi hằn đều đã cân nhắc qua, cùng với Bernardote thậm chí Mikhailovich đều thảo luận qua, bây giờ ngoại trừ hai phương diện tương đối dễ bắt tay vào làm ra, thực sự không nghĩ tới còn có cách nào có thể nhanh hơn được nữa.

"Đây là một hướng suy luận logic rất đơn giản." Ngón tay mập mạp gõ nhanh trên ghế sô pha phát ra tiếng thanh thúy dồn dập: "Nhiệm vụ thăm dò mà chiếc phi thuyền của Quang Minh Hội chấp hành hiện tại cũng không phải bí mật gì. Chúng ta có thể biết thì đế quốc Binalter, Cộng hoà Phí Dương và Cộng hoà Trenock cũng không có lý do gì không biết."

"Kỹ thuật Bước nhảy Không Gian mới, đối với bất cứ một quốc gia nào mà nói, đều là không thể bỏ qua được." Mập mạp phân tích nói: "Điều này sẽ sinh ra một chuỗi logic. Đầu tiên, Phỉ Minh cùng Tây Ước , hoàn toàn là ở thế đối lập tuyệt đối từ trăm năm nay. Thứ nhì, kẻ hãm hại khiến cho phi thuyền gặp tai nạn, chỉ có thể là một bên trong số bọn họ. Cuối cùng, tất nhiên cái kẻ không phải là kẻ hãm hại kia, đối với toàn bộ sự việc nhất định sẽ tiến hành kiểm tra!"

Russell và Bernardote trước mắt sáng ngời, mập mạp nói mấy câu, đã thông suốt vạch ra một vấn đề mà bọn họ đã quên mất.

Giọng nói của mập mạp truyền đến đúng lúc: "Bất luận việc điều tra của bọn họ bởi vì nguyên nhân nào đó mà không có kết quả hay là chưa công bố, thế nhưng nhất định sẽ tồn tại một phần tư liệu điều tra. Việc mà chúng ta cần làm, chính là kiếm về đây tư liệu điều tra của hai mươi năm trước. Có lẽ như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian và tinh lực."

"Thế nhưng...." Boswell nghi hoặc hỏi: "Tư liệu tuyệt mật như vậy, lảm thế nào để lấy được tới tay?"

"Đây lại là chuyện của cơ quan tình báo rồi." Mập mạp nhìn qua Bernardote một chút rồi nói: "Song phương đối lập với nhau, nếu nắm giữ chứng cứ mà lại không công bố để chèn ép đối phương, đó hầu như là chuyện không có khả năng. Tính ra khả năng duy nhất, chính là kết quả điều tra không đủ để đưa ra lên án đối phương. Vì vậy, tư liệu như vậy mặc dù được bảo mật, vậy thì mức độ cũng vô cùng bình thường." Đang nói, hắn liền bĩu môi với Bernardote một cái, âm dương quái khí nói: "Một phần hồ sơ từ hai mươi năm trước mà cũng kiếm không được, cơ quan tình báo cũng không tránh khỏi quá kém cỏi rồi."

Bernardote hung hăng trừng mắt nhìn mập mạp. Mặc dù có chút khó chịu, bất quá hắn cũng phải thừa nhận, cái gã mập mạp này luôn luôn thoáng cái là có thể nắm được phần then chốt của sự việc. Cái đặc điểm này, bất kể là lúc trước phân tích sách lược tác chiến của Russell hay là đến Gatralan bắt James rồi giết Stephen, đều đã được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Đây là bãn lĩnh lớn nhất của mập mạp.

"Ta không quản lí cơ quan tình báo." Bernardote nói: "Thế nhưng, ta có thể cùng tướng quân Mikhailovich thảo luận về chuyện này một chút. Bắt đầu dùng con đường đặc thù để thu thập dữ liệu, hẳn không có vần đề gì.",

"Được rồi." Mắt thấy mập mạp đang vênh vang đắc ý, Boswell ho khan hai tiếng nói: "Mập mạp, ngươi theo ta về phòng thí nghiệm một chút. Chiếc robot kia của ngươi có chút vần đề nên ta muốn hỏi ngươi."

"Nha." Mập mạp gật đầu đáp ứng, đứng dậy hướng Russell và Bernardote cáo từ.

"Không biết chúng ta để cho hắn đi, rốt cuộc là đúng hay sai." Bernardote nhìn theo bóng lưng của mập mạp rời đi, có chút đau đầu nói. Bây giờ mập mạp hiển nhiên còn không rõ ảnh hưởng và địa vị hắn tại Leray. Nếu như biết mình là một người anh hùng, không bảo đảm là sẽ đổi một bộ dáng khác ra.

"Kỳ thực.." Russell rất nghiêm túc hướng Bernardote nói: "Ngài hẳn là hiểu rõ hắn. Một kẻ trời sinh nhát gan không có khả năng trở thành anh hùng, thế nhưng lại có thể liều mình vì chiến hữu mà đối mặt với nguy hiểm. Người như vậy tuyệt đối đáng tin tưởng. So với bất kì người nào trong chúng ta, hắn đều yêu sinh mệnh, yêu cái quốc gia này tha thiết hơn."

"Ôi chao!" Xa xa bên ngoài truyền đến thanh âm lỗ mãng của mập mạp: "Lão đầu, mau nhìn mau, bên kia có một cô em vô cùng xinh đẹp kìa!"
Bình Luận (0)
Comment