Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 407

Hỏa lực như hồng thủy đổ ập xuống cao điểm, đem trận hình chen chúc trên sườn dốc của robot Sous cuốn đi đến thất linh bát lạc. Trong tiếng pháo gần như điên cuồng của robot Phỉ Quân, tiểu đoàn 1 trung đoàn 402 Sous giống như một đóa hoa bồ công anh trong cuồng phong bạo vũ mau chóng tiêu tán.

Giờ phút này, khiếp sợ lớn nhất tự nhiên là Chuck. Hắn vạn vạn lần không ngờ được, địch nhân vậy mà lại mai phục hỏa lực hung mãnh như thế ở trên trận địa.

“Đám robot này là từ đâu mà ra vậy?!” Chuck liền gào lên, một tay túm lấy vị tham mưu quân sự vốn phụ trách điều phối robot điện tử.

“Bọn hắn… bọn hắn…” Vị tham mưu quân sự đáng thương này đang mồ hôi đầy đầu sắc mặt tái nhợt.

Dưới sự bao trùm điện tử của hai trung đội robot điện tử, trận địa đối phương có bất cứ cử động và tình huống nào thì nguyên bản hẳn là đều phải rõ ràng giống như chỉ tay trong lòng bàn tay. Thế nhưng, cho đến khi robot của địch nhân đột nhiên xuất hiện đồng thời tạo thành sư đả kích mang tính hủy diệt đối với tiểu đoàn 1, hệ thống dò xét của robot điện tử vậy mà vẫn không phát ra bất cứ cảnh báo nào.

Vị tham mưu quân sự bị túm lấy áo đang lúng túng, chính hắn cũng đang nghi vấn đầy đầu, làm sao mà trả lời vấn đề của Chuck cho được.

“Hỏa lực áp chế!” Chuck không đạt được đáp án mong muốn, hung hăng hất mạnh vị tham mưu này ngã xuống đất, quay đầu nhìn về đám tham mưu đang ngẩn người ở trước đài điều khiển trung tâm của robot chỉ huy, nghiến răng nghiến lợi giận dữ gầm lên: ”Tiểu đoàn 2 yểm hộ, mệnh lệnh cho tiểu đoàn 1 phối hợp cùng tiểu đoàn 2, tạo thành trận hình phòng ngự hình tròn, trước tiên lui lại!“

"Rõ!". Cả đám tham mưu như nằm mộng vừa tỉnh giấc, tức thời một hồi gà bay chó sủa. Tiếng kêu, tiếng hô, tiếng bước chân loạn thành một đoàn.

Mệnh lệnh của Chuck, thông qua hệ thống chỉ huy nhanh chóng được truyền đến tiền tuyến.

Lại là một hồi hoảng loạn, tiểu đoàn 2 đã rời khỏi được trận địa, trong tiếng lệnh của sĩ quan cơ sở và tiếng bước chân hỗn độn, mạnh mẽ biến trận hình công kích hình tam giác trở thành một cái trận hình phòng ngự hình tròn bất quy tắc. Mấy trăm chiếc robot phân tán trên khoảng đất phía trước cao điểm 205 giống như kiến bò trên chảo nóng

Vừa mới bước đầu biến đổi xong trận hình, mấy trăm chiếc robot Sous trong tiếng đốc thúc của nhóm quan quân liền xông về phía cao điểm với tốc độ cao. Hiện tại, việc mà bọn hắn cần làm, chính là đem robot của tiểu đoàn 1 đang bị lạc ở phía sau tiếp ứng vào trong trận hình, sau đó chậm rãi lui về trận địa xuất kích, trước hết cố sống sót qua được cuộc tàn sát này.

Trên trận địa xuất kích, cũng là một cảnh tượng rối loạn y như vậy. Các robot pháo kích vẫn còn chưa hoàn thành bổ sung năng lượng, lại một lần nữa lác đác dựng lên giá pháo bốn chân, các chiến sĩ robot Sous dựa theo tọa độ xạ kích trên máy tính trước đó, liều mạng ấn vào nút trên cần điều khiển, đem đạn pháo năng lượng trút lên cao điểm 205.

Bộ phận các robot đảm nhiệm xông vào trận địa lúc này đã không thể cố được nữa rồi. Bên dưới lưới hỏa lực khủng bố như thế của địch nhân, các robot dẫn đầu xông lên chỉ có đường chết. Nếu không sử dụng hỏa lực từ xa áp chế kẻ địch, như vậy, e rằng binh lực còn sót lại của tiểu đoàn 1 cũng chạy không thoát được vận mệnh bị diệt sạch. Chỉ có sử dụng hỏa lực tương đương đi áp chế kẻ địch thì mới có thể tranh thủ đủ thời gian cho tiểu đoàn 2 và số robot còn lại của tiểu đoàn 1 lui lại.

Nhất thời, toàn bộ chiến trường đã hoàn toàn sôi sục. Quân Sous biến đổi chiến thuật rất nhanh đã có được hiệu quả. Các tiếng pháo dày đặc rung trời chuyển đất, vô số đợt ánh sáng chói mắt từ các vụ nổ liên tiếp xuất hiện trên cao điểm rộng không quá một hai km vuông. Được hậu phương chi viện và hệ thống chỉ huy phối hợp, các robot Sous đang bị dồn cục ở đầu trận địa rốt cuộc đã ổn định xuống. Bọn họ cùng nhau tạo thành trận hình phòng ngự loại nhỏ, vừa nổ súng vừa vững bước lui về phía sau.

Có điều, Phỉ Quân đã chiếm được ưu thế thì làm sao có thể để cho con vịt sắp bị nấu chín lại bay mất ngay trước mắt như vậy được. Đánh kẻ bỏ chạy, luôn luôn là truyền thống của Phỉ Quân. Cho dù chỉ vừa mới thành lập như trung đoàn 3 thì cũng như thế. Ngay khi hỏa lực bao trùm của Sous được phóng lên từ trận địa xuất kích, một tiếng quân lệnh, từ hậu phương cao điểm 205 đã chợt vang lên.

Lệnh xung phong!

"Phỉ Quân vạn tuế!". Mấy trăm tiếng hô vang tận chân trời tụ lại thành một câu đồng thanh.

Một đám robot bề ngoài hung ác xấu xí đột nhiên nhảy ra khỏi chiến hào, thân ảnh dữ tợn của bọn hắn chạy xuyên nhảy nhót giữa các chiến hào. Máy đẩy phụ trợ trên lưng bọn họ đang phun ra luồng ánh sáng màu đỏ. Chỉ trong khoảng khắc, mấy trăm chiếc robot tựa như vô số viên sao băng phóng ra tràn ngập bầu trời mà đánh tới đàn robot Sous.

Đàn robot Sous trên sườn dốc trận địa còn chưa kịp phản ứng, các robot Phỉ Quân đã giống như một chùm tên sắc bén vừa phá không bay đến đâm vào giữa bọn hắn.

"Đột kích áp sát!"

Phỉ Quân phát động phản công khiến cho quân Sous mặt mày choáng váng.

Bọn hắn có nằm mơ cũng không ngờ được, các robot với hình thù kỳ quái này lại dám phát động xung phong vào đám đông các robot bọc thép Sous.

Đó thế nhưng lại là robot [Quyền Vương] đấy! Trong các robot do Sous chế tạo, đây chính là loại robot đời thứ tám ngay từ ban đầu đã được thiết kế theo phương hướng để chiến đấu giáp lá cà! Từ cái tên của nó thì có thể nhìn ra, loại robot này có năng lực áp sát chiến đấu rất hung hãn!

Đừng nói là robot ở thế giới Tự Do, cho dù là ở trên chiến trường Reske, bộ đội thiết giáp chính quy của Trenock cũng không có mấy ai dám phát động xung phong vào đám đông các robot [Quyền Vương]. Xưng hô là [Quyền Vương], cũng không phải chỉ có hư danh, lực lượng hung hãn của bọn hắn có thể khiến cho bất cứ kẻ địch nào sa chân vào trong trận hình đều phải tan xương nát thịt!

Thế nhưng, cái tên chỉ huy ngu xuẩn kia của Phỉ Quân, vào lúc này lại cố tình vứt bỏ đi sự yểm hộ của chiến hào robot, vứt bỏ đi ưu thế của lưới hỏa lực mà bọn hắn đã dựa vào bất ngờ mới tổ chức ra được, nóng đầu lựa chọn xung phong vào đám đông các robot [Quyền Vương], đám robot xấu xí này quả thực là đang muốn tìm chết!

Vẫn nhìn chăm chú vào thế cục chiến đấu trên cao điểm, đoàn trưởng trung đoàn 402 nhất thời mừng rỡ vểnh chân mày. Hắn chụp lấy micro một cái, run run cái cằm đầy râu, mệnh lệnh: “Tiểu đoàn 1 chỉ hơi chống cự, giả bộ bại lui, thả cho địch nhân tiếp tục...”

Mệnh lệnh của hắn nhanh chóng thông qua kênh thông tin chiến khu truyền đến bên tai của tất cả các chiến sĩ robot.

“Tiểu đoàn 2 hai cánh xông lên, nhất định phải đem kẻ địch nuốt vào!”

"Cái cao điểm này đã là của chúng ta rồi!" Nhóm tham mưu quân sự hưng phấn vung lên nắm tay. Hồi xung phong được phát động với binh lực ở thế yếu này của địch nhân, căn bản chính là một cái sai lầm thấp kém! Vứt bỏ sự yểm hộ của trận địa, thế giới Tự Do cho đến giờ còn chưa có một đội quân robot nào có thể chiếm được tiện nghi ở trước mặt trung đoàn thiết giáp Sous. Thế nhưng, sự vui mừng của đám người Sous rất nhanh liền giống như bọt nước vỡ tan, biến mất không còn thấy tăm hơi bóng dáng - căn bản không cần phải làm bộ bại lui gì cả, ngay từ lúc các robot Phỉ Quân xông vào đàn robot Sous trở đi, trận hình vừa mới ổn định của Sous liền triệt để lâm vào hỗn loạn.

Màn hình ảo của thiết bị quan sát đem mọi thứ xảy ra trên cao điểm 205 truyền đến trước mắt của đám người Sous.

Trên màn hình, mấy trăm thân ảnh hung ác đã xông vào được trận hình của tiểu đoàn 1. Chiếc [Battle Sword] đi ở trước nhất, bằng một bước tiến quỷ dị đã xông vào được giữa hai chiếc [Quyền Vương]. Động tác của nó nhanh như một tia chớp vụt qua, dưới sự công kích áp sát của nó và ba chiếc robot ở phía sau nó, chỉ trong chớp mắt hai chiếc [Quyền Vương] đã biến thành hai quả cầu lửa bùng cháy. Ánh lửa xộc lên trời, trong ánh sáng màu đỏ chiếu rọi, chiếc [Battle Sword] này đã lắc mình ra ngoài trăm mét, cùng với một chiếc [Battle Sword] khác từ hai bên trái phải đồng thời đánh hạ một chiếc robot Sous khác.

Trên con dốc màu nâu vàng trước cao điểm 205, thân cây bị nổ gãy đang đổ xuống la liệt, dưới tầng bùn đất bị xốc lên, đá nham thạch to lớn bị nổ cho lỗ chỗ, vô số hố bom cháy đen to to nhỏ nhỏ hết hố này đến hố khác như sao trời. Các vũ khí méo mó và linh kiện robot rơi vãi, xác tàn cháy bùng đang bốc lên khói đen cuồn cuộn xộc thẳng lên trời. Khói súng tràn ngập, trong cuồng phong tới lui bất định đang tụ tán phiêu đãng.

Mấy trăm chiếc robot xấu xí ở ngay trên cái sườn dốc này, ở ngay trong đàn robot Sous, ở ngay trước mắt Chuck mà tung hoành ngang dọc nhanh như điện chớp! Bọn họ giống như một đàn sói ma, như ẩn như hiện trong làn bụi đất mù mịt, bay người rẽ ngoặt đổi hướng vô thường. Kỹ thuật cách đấu của bọn họ lạ kỳ mà trí mạng. Trước mặt bọn họ, robot [Quyền Vương] hùng tráng liền giống như một con lười đần độn, ngoại trừ vung lên nắm đấm của bọn hắn một cách phí công ra, bọn hắn không có bất cứ một sự chống cự nào.

Hết chiếc [Quyền Vương] này đến chiếc [Quyền Vương] khác trong vô số bóng đen phi nhanh như gió kia đã hóa thành quả cầu lửa bùng cháy. Các vụ tuẫn bạo kịch liệt liên miên như pháo hoa trên sườn dốc cao điểm.

Một sự sợ hãi tột cùng đã tập kích vào mỗi một người Sous.

"Chúa ơi!"

Đó đâu còn là robot Tự Do thô sơ được trang bị thêm pháo năng lượng gì nữa, đó chính là robot đời thứ chín có ưu thế mang tính áp đảo đối với [Quyền Vương] đấy! Hơn nữa, điều khiển những chiếc robot này, tất cả đều là các chiến sĩ robot với đẳng cấp cao từ cấp tám trở lên!

Trong lúc nhất thời Chuck chỉ cảm thấy cả người lạnh buốt. Hắn hiểu rõ, trong lúc lơ đãng, mình đã phạm phải một sai lầm thật lớn!

Khi các cơ sĩ dân gian của cái thế giới này biến thành chiến sĩ robot chân chính, khi bọn họ có được robot quân dụng cao cấp có tính năng siêu việt, khi bọn họ phục tùng mệnh lệnh và hiểu rõ được sự phối hợp, khi bọn họ học được hành động tác chiến số đông mà không cần phải đơn đả độc đấu, vậy thì bọn họ, chính là tuyệt đối không phải là đám dân binh mà mình đã từng đánh bại một cách đơn giản!

Mấy chục năm khổ luyện cùng với kỹ thuật cận thân cách đấu được tích lũy hàng nghìn năm qua của thế giới Tự Do đã trao cho cái thế giới này môt lực lượng kinh khủng --- tuyệt đối không có quốc gia nào có thể có được nhiều chiến sĩ robot cao cấp như vậy! Bất kể là đế quốc Binalter, Cộng hòa Phỉ Dương hay là các quốc gia khác đều không có. Ở phương diện cận thân cách đấu, thế giới Tự Do, chính là độc bộ thiên hạ!

Một tên ác ma đã đem cỗ lực lượng kinh khủng này tập hợp lại!

"Ngăn cản bọn hắn!" Chuck như muốn nứt mắt ra, hét lên một cách điên cuồng: "Trung đoàn 401 lập tức tiến vào trận địa xuất kích tổ chức phòng ngự, lệnh cho tiểu đoàn 2 của trung đoàn 402 co rút lại trận hình chặn đánh ngay tại chỗ! Không thể để cho địch nhân lao xuống! Ngăn cản bọn hắn!"

Là một sĩ quan chỉ huy tiền tuyến ưu tú, phản ứng của Chuck chính là là phi thường đúng lúc. Sự nhạy cảm của hắn đã thấy được thứ mà các tham mưu quân sự còn chưa nhìn thấy. Hầu như đồng thời với lúc hắn hạ xuống mệnh lệnh, từng tốp từng tốp robot xấu xí tương tự đã hiện ra thân ảnh dữ tợn của bọn hắn trên cao điểm 205.

Nếu như bị Phỉ Quân hình thành thế phản công, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi! Vứt bỏ sự khinh địch, Chuck liền dùng hết toàn lực để khởi động tế bào não. Hắn muốn ngăn cản trận chiến này diễn biến trở thành một hồi tan vỡ mang tính tai nạn!

"Trung đoàn 402, lập tức mang tất cả bộ đội gia nhập tiến công! Chuck tái mét mặt lại, nhìn sa bàn điện tử, hạ lệnh: " Tiểu đoàn 3 cũng xông lên! Đội dự bị của trung đoàn lập tức lập vách ngăn hỏa lực! Phải kiên quyết chặn địch nhân lại ở trước trận tuyến của chúng ta! Cho dù chỉ còn một người cũng không thể lui về phía sau nửa bước!

"Trung đoàn trưởng trung đoàn 1!"

Trung đoàn trưởng trung đoàn 401 vẫn luôn phụ trách nhiệm vụ bảo vệ bộ chỉ huy liền nhảy mí mắt một cái.

" Lệnh cho hai tiểu đoàn từ hai cánh của chiến trường tham gia tiến công." Chuck cũng không quay đầu lại: "Trước khi địch nhân đục thủng được trận hình của tiểu đoàn 2, phải ngăn cản được bộ đội đến tiếp sau của địch nhân gia nhập, trì hoãn trạng thái công kích của bọn hắn!"

"Rõ, thưa thượng tá!" Trung đoàn trưởng trung đoàn 401 liền nhảy lên robot chạy vội đi.

...

Một đợt súng máy năng lượng liên tiếp quét tới trước mặt Cosmo, trên mặt đất từ hư không bỗng hiện ra mấy chục cái lỗ nhỏ xếp thành một hình vòng cung, bùn đất vẩy ra.

Đôi chân với khớp ngược của chiếc [Battle Sword] xấu xí dậm mạnh xuống mặt đất, robot lộn người một cái, lay động thoáng chút đã liền bỏ xa các robot địch nhân đang vây lại. Robot đứng dậy, tiếp tục tiến tới. Mặt đất rộng lớn mau chóng lùi về phía sau dưới bước chân của nó, trên cao điểm ở đằng sau, dòng nước lũ sắt thép màu đen đang cuồn cuộn tràn xuống.

Ở xung quanh Cosmo, mấy trăm chiếc [Battle Sword] tản mát ở trên chiến trường chính diện rộng 5 km vuông đang dẫm lên bùn đất rơi vãi mà phóng nhanh như điện chớp. Từng phát pháo năng lượng rơi xuống mặt đất giữa bọn họ, làm cuốn lên bụi đất ngập trời. Trong màn khói và cột khói đặc, các robot Phỉ Quân giống như một đám sư tử hung mãnh đang tấn công. Bàn chân dày và nặng nề của bọn hắn đang đạp lên mặt đất một cách không tiếng động, thân thể gồng cứng và lông bờm tung bay đang thể hiện ra vẻ cường tráng của bọn hắn. Mà sự xông lên trầm mặc yên lặng kia của bọn hắn, chính là tín hiệu nguy hiểm nhất trên thế giới!

Tiểu đoàn thiết giáp số 1 trên con dốc đã bị đột phá, trải qua sự tập kích của lưới hỏa lực và chiến đấu giáp lá cà, các robot còn lại đã còn không quá năm mươi chiếc. Hiện tại, bọn hắn đang chạy trốn tứ tán dưới sự công kích của tiểu đoàn 2 do Weatherill dẫn đầu và tiểu đoàn 3 do Bazz dẫn đầu. Vừa nhảy xuống con dốc hình phễu của cao điểm, nhiệm vụ lúc này của tiểu đoàn 1 thuộc trung đoàn SM số 3 Phỉ Quân chính là đột nhập vào trận địa vừa mới vội vã sắp xếp thành hình trên bình nguyên của tiểu đoàn 2 trung đoàn 402 Sous. Đánh tan cái tiểu đoàn Sous ngăn cản ở trước mặt này, Phỉ Quân chính là có thể như được tiếp thêm hăng hái để phát động phản công vào trận địa xuất kích của địch nhân. Đợi đến khi tiểu đoàn 4 do Thomas suất lĩnh và đại đội Tiêm Đao do Markevitch suất lĩnh gia nhập vào chiến đấu, Phỉ Quân sẽ được nghênh đón một tràng thắng lợi huy hoàng!

Thân ảnh của đám đông các robot Sous đang phóng to vô hạn trước mắt Cosmo.

Khi Cosmo như một con tê giác phát điên húc đầu tiến vào trong đàn robot Sous, trong lòng hắn suy nghĩ, lại là là về gã mập mạp đã bóp tay bóp chân một cách hằm hè trước khi xuất phát kia.

Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc đáng thương, bọn họ không biết rằng thứ mà bọn họ sẽ phải đối mặt chính là một đội ngũ tập kích bao gồm năm mươi chiếc robot do các chiến sĩ robot đỉnh cao nhất của các lưu phái điều khiển! Càng khủng bố hơn chính là, cái đội ngũ này lại là do gã mập mạp kia dẫn đầu!

Thượng đế phù hộ cho mấy kẻ không may kia. Amen.

***********************************

Khu nông nghiệp Lorenzo Đông Nam thị trấn Prue là một dải đất hình tam giác giữa khu vực phía Tây thành Trung Tâm và thị trấn Prue. Đại bộ phận là địa hình bình nguyên, chỉ khi tới gần dãy Pinch ở phía nam thì địa thế mới có chút nhấp nhô, bày ra dạng gò đồi. Sông Lorenzo vắt ngang từ trung tâm khu nông nghiệp, chảy qua bình nguyên bắc bộ, sau khi uốn cong vài đoạn thì tiến vào thung lũng giữa các ngọn đồi dốc, một đường hướng về phía nam, cuối cùng hợp lưu với sông Califf ở hướng Tây Nam.

Bởi vì địa lý ưu việt, đất đai màu mỡ, khu nông nghiệp Lorenzo vẫn luôn là kho lương thực quan trọng nhất của thành Trung Tâm Mars, mật độ nhân khẩu vượt xa các khu nông nghiệp vùng biên xa xôi, đường xá giao thông và hệ thống công trình cơ sở thành trấn cũng rất phát đạt. Sau khi chiến tranh lưu phái bộc phát, để tránh né ngọn lửa chiến tranh giữa các thế lực lớn, mấy trăm nghìn bình dân đều đã di chuyển ra ngoài thành Trung Tâm. Mà khu nông nghiệp Lorenzo, chính là điểm dừng chân của rất nhiều người. Ngắn ngủi một hai tháng, các ngôi nhà ở và lều bạt với đủ loại kiểu dáng liền xuất hiện từ khu dân nghèo ở ngoại vi thành Trung Tâm đến khu nông nghiệp, kéo dài thành một tòa thành thị lộn xộn.

Mập mạp đang ngồi cọ cọ da ngứa ở trong robot, nhàm chán đủ thứ.

Vị trí hiện tại của hắn chính là ở trong một khu rừng cây đồi cách nông trường nông nghiệp lớn nhất của khu nông nghiệp Lorenzo không quá 10 km về phía Tây. Ở phía dưới hắn, chính là cầu lớn Lorenzo số 5 nơi giao cắt giữa các con đường chính trong khu nông nghiệp và đường cái số 7.

Dưới chiếc cầu dài gần 3 km và rộng 400 m, dòng sông Lorenzo đang cuộn chảy. Tiếng sóng cuộn ào ào không dứt bên tai, bọt sóng vỗ lên trụ cầu làm nổi lên một dải trắng hình bán nguyệt, bọt nước rơi xuống hòa vào trong dòng nước sông, cuồn cuộn chảy về phía nam. Gió nhẹ hiu hiu thổi qua cây lá trên sườn đồi, phát ra tiếng rì rào êm dịu. Thỉnh thoảng, vài tiếng chim hót vang lên trong trẻo, sau khi mang tới một hồi phụ họa của đồng bạn, lại nương theo tiếng vỗ cánh mà bay đi xa.

Năm mươi chiếc robot màu xanh đang vô thanh vô tức ẩn núp ở trong rừng cây rậm rạp.

Mập mạp điều khiển robot nhẹ nhàng vặn mình một cái, đưa cái bụng kim loại đang ưỡn lên của robot nhắm ngay vào tia nắng rơi xuống qua kẽ hở của phiến lá.

" Ai đến tâm sự không?" Mập mạp mở khoang lái, bò lên trên bụng robot rồi nằm xuống, vén quần áo làm lộ ra cái bụng trắng bóc, híp híp mắt dưới ánh mặt trời, một bên gãi đi gãi lại, một bên nói với Vệ Kiến Sơn cách đó không xa qua ống tai nghe: "Lão Vệ, làm chuyện ấy có thấy sợ hãi không?"

Vị Chiến Thần cấp hai nghiêm mặt như hổ mà quay đầu, không thèm để ý đến hắn.

" Đừng sợ!" Mập mạp thoải mái nói: "Lần đầu tiên mà, thấy tí máu là xong rồi, tiếp theo bảo đảm lão liền kêu sướng ngay!"

" Câm miệng!" Vệ Kiến Sơn không để cho vị lĩnh tụ tối cao của Phỉ Quân này một chút mặt mũi nào. Trong suy nghĩ của ông ta, gã mập mạp chết tiệt này chính là một gã tiện nhân trời sinh, cũng không biết được một kẻ như vậy, thế nào khi lớn lên đến mức to tướng thế này lại không bị người ta thẳng tay chém chết

Trong kênh thông tin liền truyền đến một trận cười của các cơ sĩ.

"Ha ha." Mập mạp cười đến cực kỳ chất phác: " Lão Vệ da mặt mỏng!"

" Thượng tá, chúng ta phải đợi tới khi nào?" Thanh âm của Thống Lĩnh robot cấp 1 George Colt của Hắc Long Đạo truyền đến.

"Thế nào, không đợi được nữa à?" Trưng cái bụng của mình ra phơi nắng một cách thích chí, trong lòng tiện nhân vô cùng đắc ý.

Năm mươi chiếc robot, ngoại trừ bản thân hắn ra, trong số bốn mươi chín người còn lại, có hai Chiến thần robot, hai mươi hai Thống Lĩnh robot cấp 1, hai mươi lăm Thống Lĩnh robot cấp 2! Đây còn chưa kể đến các thủ lĩnh của các đại lưu phái bởi vì lí do thân phận nên không thể tham dự vào tác chiến tuyến đầu và các chiến sĩ robot đỉnh cấp bởi vì niên kỷ lớn hoặc gia nhập vào Phỉ QUân tương đối muộn nên không thể tuyển vào.

Híp híp mắt nhìn ánh dương quang màu vàng kim qua kẽ hở của tán cây, mập mạp không cho rằng quân đội của quốc gia nào đó lại có thể có được một lực lượng như vậy. Mà hiện tại, cỗ lực lượng này lại đã là của mình rồi! Mục tiêu hàng đầu khi đi tới thế giới Tự Do, cuối cùng cũng đã thực hiện được hơn phân nửa. Hiện tại, vẫn còn đang có lưu phái thông qua đủ loại con đường để tập hợp đến thị trấn Prue. Chiêu bài của Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái đã trở thành nơi trú cuối cùng của tất cả các lưu phái.

Nếu như có thể tiếp tục đánh thắng được trận chiến bảo vệ thị trấn Prue này, mập mạp tin tưởng, các lưu phái hướng về thị trấn Prue có thể sẽ càng nhiều! Đợi đến khi hạm đội Phỉ Quân sơ bộ hình thành được sức chiến đấu... Vậy thì cho dù chỉ tạm thời giành được quyền khống chế bầu trời của Mars, bộ đội mặt đất Phỉ Quân vẫn sẽ có thể có được không gian chiến lược lớn hơn. Đến lúc đó, không còn ai có thể ngăn cản được bước tiến đi tới của Phỉ Quân!

" Hắc hắc, có robot mới." Colt cười nói: "Trong lòng liền ngứa ngáy quá!"

"Rạo rạo!" Trên vỏ ngoài kim loại có chút hơi nóng của robot, cái bụng trắng bóc của mập mạp đang lăn qua lăn lại dưới ánh mặt trời, phơi nắng đến rên rỉ.

" Thượng tá..." Colt hỏi: "Ở dãy núi Pinch bên kia... Chúng ta có thể thắng sao?"

Câu hỏi của Colt đã chạm tới tâm lý của tất cả mọi người, nhất thời trong kênh thông tin liền im lặng hẳn lên.

" Ngươi cảm thấy có thể thua được sao?" Mập mạp bĩu môi, thở dài nói: "Ta mẹ nó thật ra lại sợ cái đám kia nổi máu nóng, đến lúc đó lại không thu được tay!"

Bầu không khí ngưng trệ trong kênh thông tin thoáng cái liền sinh động hẳn lên, đủ loại thanh âm hỗn tạp thành một đống, các cơ sĩ trong lúc nhất thời nghị luận tới tấp.

" Colt, ngươi cũng không nghĩ xem, cái đám trung đoàn 3 kia điều khiển là loại robot gì sao?" Một vị Thống Lĩnh cấp 2 của Minh Tâm Lưu dẫn đầu nói vuốt đuôi(*): "Đừng nói là hai trung đoàn thiết giáp Sous với robot đời thứ 8, cho dù là tới năm sáu trung đoàn như vậy thì trung đoàn 3 cũng không thua được!"

(*nguyên văn: HV: Mã hậu pháo, Việt: nói vuốt đuôi, Nghĩa: xuất phát từ cờ tướng, chỉ một hành động không kịp thời, chẳng giúp ích được gì --- Ở đây chắc là chỉ việc chậm chạp không nói sớm, mà cái từ nói vuốt đuôi này hình như giờ khá ít dùng thì phải - nd)

"Đúng thế! Tới một giết một, tới hai giết hai, Phỉ Quân chúng ta có sợ ai bao giờ?"

" Lời này ta thích rồi đấy, luận về kỹ thuật robot thì cái đám Sous kia ngay cả đệ tử ngoại vi của chúng ta cũng không bằng được. Đánh Tuyệt Sát Lưu và Phá Sơn Lưu, bọn hắn có thể ỷ vào robot lợi hại, giờ gặp phải chúng ta, đâu có trò cho bọn hắn hò hét nữa?"

"Cho bọn hắn giữ lại quần áo hay là quần "nhỏ", điều đó còn phải xem tâm tình của chúng ta rồi, nếu chúng ta tức giận, vậy thì cho một cây gậy sắt đi "thông" bọn hắn luôn!"

"Gặp phải Phỉ Quân của chúng ta, coi như là bọn hắn "tới tháng" rồi. Bọn hắn cũng không ngờ được rằng, có thượng tá của chúng ta ở đây, lúc nào thì mới đến lượt bọn hắn chiếm tiện nghi chứ?"

"Đúng thế! Thượng tá của chúng ta là ai? Ăn thịt người cũng không thèm nhổ một chút xương nào ra!"

" Phi, Creo, ngươi đây là khen thượng tá hay là chửi thượng tá đấy hả?"

"Nói nhầm... ha ha... nói nhầm!"

" Trở về liền cho cái tên này hung hăng thao luyện một trận!" Mập mạp nghe đến mức cơ mặt giật giật, trong lòng nảy sinh ác độc.

Bất quá, mập mạp cũng biết, đây là phản ứng tự nhiên khi tâm lý buông lỏng của các cơ sĩ. Là các cơ sĩ dân gian chưa từng trải qua chiến tranh chân chính, bọn họ liền cảm thấy lo lắng cho thế cục lúc này của thị trấn Prue. Mà sự lo lắng này có thể bởi vì một câu nói của mình mà biến mất, cũng đã đủ thấy được sự tín nhiệm của bọn họ đối với mình.

Cuộc chiến ở Dãy Pinch, mập mạp chính là không lo lắng. Cao điểm 205 và cao điểm 261 sớm đã được xây đắp như tường đồng vách sát. Không chỉ riêng tổ hợp tường phòng ngự, ở các vị trí điểm nút của chiến hào còn được lắp đặt thêm pháo đài tàng hình có lồng năng lượng loại nhỏ và bẫy rập được cài địa lôi robot. Hơn nữa, với bình phong tương ứng chắn lẫn nhau của cao điểm 205 và cao điểm 261, nếu như không chiếm được cao điểm 205, vậy thì cũng đừng hòng công kích được cao điểm 261. Mà cho dù địch nhân chiếm được cao điểm 205, cũng sẽ phải đối mặt với công kích từ trên cao xuống của cao điểm 261.

Huống hồ, trung đoàn Sm số 3 hiện tại đã được trang bị robot đời thứ 9 và được điều khiển bởi các chiến sĩ Phỉ Quân tinh nhuệ đã được tiếp nhận huấn luyện nghiêm khắc. Năng lực điều khiển robot của bản thân bọn họ lại thêm kỷ luật chiến thuật nghiêm ngặt được nuôi dưỡng mà thành, khi tiến hành một hồi chiến đấu phòng ngự với hai trung đoàn robot đời thứ 8 chính là tuyệt đối không có vấn đề.

Hiện tại nghĩ đến, mập mạp cảm thấy việc buôn bán có lời nhất mà mình làm được, chính là khi tập kích vào Thung lũng Silicon rồi.

Ở Thung lũng Silicon, mình không chỉ thu hoạch được máy từ lực đủ để làm thay đổi hình thức chiến đấu của robot mà còn thu được hơn thế nữa -- mười một phòng làm việc với nòng cốt là hơn ba mươi nhà khoa học đỉnh cấp cùng với thành quả nghiên cứu nhiều năm của bọn họ!

Những phòng làm việc này không phải là phòng làm việc trong học viện của một quốc gia nào đó mà chính là cơ cấu tổ chức nghiên cứu khoa học siêu cấp được tập trung từ khắp toàn bộ vũ trụ!

Ở trong cái thế giới dùng bản lĩnh để kiếm cơm này, không có một kẻ hữu danh vô thực nào dám đến đây lăn lộn. Dám đến nơi này, đều là tinh anh trong các lĩnh vực vì nghiên cứu khoa học kỹ thuật mà điên cuồng! Ở trong đầu của đám nhà khoa học này đang tràn ngập đủ loại suy nghĩ ý tưởng quái lạ thần kỳ. Trong máy tính của bọn họ, đang chứa đựng thành quả nghiên cứu khiến cho người ta nghẹn họng líu lưỡi.

Nếu như đế quốc Binalter hay là Cộng hòa Phỉ Dương biết được ở thế giới Tự Do có một bảo tàng lớn như vậy mà nói, mập mạp tin tưởng, hai quốc gia này sẽ không tiếc bất cứ thứ gì để phát động một cuộc chiến tranh!

Thế nhưng, bọn họ hết lần này tới lần khác lại không biết! Không phải chỉ mỗi bọn họ không biết, cả thế giới loài người bao gồm cả thể giới Tự Do cũng không biết.

Hạn chế và phong tỏa của Hội nghị Nhân Loại Tối cao đối với thế giới Tự Do đã làm tê dại của quá nhiều người rồi.

Không ai tin rằng người dân của thế giới Tự Do dám phá bỏ nghị quyết của Hội nghị Nhân Loại Tối cao để chế tạo bất cứ vũ khí vi phạm lệnh cấm nào được liệt kê trong danh sách phong tỏa. Tổ chức thống trị thế giới Tự Do bất quá chỉ là bất quá chỉ là một số tập đoàn lợi ích mà thôi, so với Hội nghị Liên hợp Nhân Loại Tối cao của tất cả các quốc gia loài người, bọn họ ngay cả con kiến không bằng.

Muốn sống sót, bọn họ có thể trở thành hải tặc, có thể cướp bóc giết người, thế nhưng, bọn họ tuyệt đối không dám đụng vào tuyến cảnh giới mà Hội nghị Liên hợp Nhân Loại Tối cao đặt ra! Mặc dù có năm mươi chiếc tàu sân bay, một nghìn chiếc tàu chiến đấu và mười vạn chiếc robot quân dụng đặt ở trước mặt bọn họ, bọn họ cũng không dám vói tay ra một chút! Đừng nói là bọn họ không có nhiều quân đội để khống chế mấy thứ này, mà cho dù có, khi so với quân đội chính quy của các quốc gia loài người kế tiếp nhau ở xa xa, một chút đồ như thế thì có thể chống đỡ được bao lâu?

Thế giới Tự Do chính là một thế giới ỷ mạnh hiếp yếu, thế nhưng, điều này có một tiền đề -- Mỗi người của cái thế giới này, đều phải nhận rõ được thân phận bị trục xuất của mình! Bất kẻ là ở trong cái thế giới này ngươi có hung ác hùng mạnh đến mức nào, ngươi vẫn phải tuân thủ quy tắc của trò chơi. Một khi vi phạm, vậy thì chờ đợi ngươi, chính là bị hủy diệt!

Thế nhưng, không ai dám chế tạo, cũng không có nghĩa là không ai dám nghiên cứu!

Nhất là đối với một đám nghiên cứu khoa học điên rồ mà nói! Rất nhiều người trong số bọn họ, cũng không phải bởi vì phạm tội nên mới đến thế giới Tự Do, nguyên nhân chủ yếu mà bọn họ tới nơi này, chính là bởi vì nơi này không có quy tắc hạn chế của xã hội chủ lưu! Ở nơi này, bọn họ có thể tiến hành bất cứ thí nghiệm nào mà bọn họ muốn!

Đương nhiên, những thí nghiệm này đều là tuyệt mật. Chúng chỉ tồn tại ở trong phòng thí nghiệm bí mật nhất, thậm chí chỉ tồn tại trong đầu của các nhà khoa học. Chúng không thể bị lộ ra ngoài ánh sáng, lại càng không thể bị bán đi để đổi lấy tiền tài. Tồn tại của chúng, chính là ý nghĩa quan trọng nhất trong cuộc đời của các nhà khoa học, chính là ca ngợi lớn nhất cho thành tựu suốt đời của bọn họ!

Đối với các nhà khoa học mà nói, những thành quả nghiên cứu này còn quan trọng hơn cả sinh mạng! Bọn họ không tiếc tất cả để hoàn thành nó, rồi giữ bí mật.

Mượn chủ đề về vũ khí năng lượng mà nói, trong số các nhà khoa học đến từ các tinh vực trong vũ trụ này, có không ít người hiểu rõ về quy trình sản xuất nguyên bộ. Nếu như bọn họ muốn làm mà nói, vũ khí năng lượng đã đã sớm tràn lan ở thế giới Tự Do rồi. Thế nhưng, so với thứ mà bọn họ nghiên cứu, việc chế tạo vũ khí năng lượng bình thường bất quá chỉ là một kỹ thuật không đáng để nhắc tới mà thôi.

Bọn họ tuyệt đối sẽ không vì mấy thứ rước họa này mà hủy diệt đi nghiên cứu của mình. Bọn họ có công việc càng quan trọng hơn để làm, bọn họ vội vã đi nghiên cứu về Trí năng nhân tạo, về cải tạo gien, về phôi thai giữa người và thú, về linh đan bất lão, về chế tạo hố đen vũ trụ, về hủy diệt vũ trụ, nghiên cứu vì sao nữ giới lại có "màng" (*)...

(*hay nói cách khác là nghiên cứu về sự khởi nguyên của loài người - bt)

Bọn họ là gã ngốc, là kẻ điên và cũng là thiên tài. Ngoại trừ những dự án nghiên cứu khiến cho người ta trợn mắt líu lưỡi kia ra, bọn họ cũng nghiên cứu về lý luận cải tiến vũ khí năng lượng, nghiên cứu về vật liệu kim loại càng cứng rắn hơn, nghiên cứu về hệ thống của các đời robot, nghiên cứu về phương pháp công kích điện tử và hệ thống thông tin mật mã kiểu mới, nghiên cứu về chiến hạm kiểu mới, nghiên cứu về Rada và kỹ thuật tàng hình...

Tuy rằng mấy thứ này giữ kín không nói ra, thế nhưng, chúng thực sự tồn tại ở trong những phòng thí nghiệm của thế giới Tự Do này!

Có được nhóm người này, thu được thành quả nghiên cứu được tích lũy nhiều năm trong nhóm người này, tuyệt đối chính là thu hoạch ngoài ý muốn của mập mạp. Khi hắn khởi binh đi tới Thung lũng Silicon, hắn căn bản không tưởng tượng được trong tay đám người điên này lại có được mấy thứ này, rất nhiều dự án trong đó một khi bị Hội nghị Nhân Loại Tối cao biết được, điều đó đều mang ý nghĩa là tử hình!

May mắn chính là, đám người điên rồ này chưa bao giờ muốn đem thành quả nghiên cứu của bọn họ công bố cho hậu thế. Ít nhất là khi bọn họ còn sống, bọn họ không hề có ý nghĩ như vậy. Và cũng may mắn chính là, mấy thứ này đều rơi xuống trong tay mập mạp. Mà những thu hoạch này, đã trực tiếp thúc đẩy sức chiến đấu của Phỉ Quân tăng cao!

Ban đầu trong hội nghị kỹ thuật về thiết kế và cải tiến robot [Battle Sword], mập mạp sau khi nhìn thấy các kỹ thuật mà các phòng làm việc lớn cung cấp, khi trở lại phòng liền mở miệng cười với Helen suốt hai tiếng đồng hồ, cười đến mức Helen sắc mặt trắng bệch phải cầm lấy một khẩu súng năng lượng...

Mượn chiến dịch Dãy Pinch hiện tại mà nói, sau khi chế định kế hoạch tác chiến rồi giao cho Markevitch, mập mạp sở dĩ dám mặc kệ không quan tâm, ngoại trừ có sự tín nhiệm đối với robot đời thứ 9 và các chiến sĩ robot cấp cao có thể làm khiếp sợ thế giới kia ra, quan trọng hơn chính là Phỉ Quân đã có được máy phi hành quấy nhiễu mini do phòng làm việc Tứ Diệp Thảo nghiên cứu chế tạo.

Loại máy quấy nhiễu nguyên bản dùng cho chiến đấu chiến hạm vũ trụ này, chính là then chốt của toàn bộ chiến dịch.

Bộ binh tiến hành chiến đấu phòng ngự ở giai đoạn đầu, ngoại trừ để tạo hiện tượng giả trên trận địa ra, bọn họ vẫn còn có một nhiệm vụ quan trọng, đó chính là đem mười chiếc máy quấy nhiễu mini đem theo người cài ra toàn bộ chiến trường!

Chính là nhờ máy quấy nhiễu mini đã khiến cho hai trung đội robot điện tử chiếm ưu thế tuyệt đối của trung đoàn thiết giáp Sous trở thành đầu sỏ đẩy trung đoàn thiết giáp Sous ngã vào bẫy rập. Bọn họ càng tin vào thông tin tình báo và ưu thế quấy nhiễu mà robot điện tử thu được thì thua lại càng thảm. Hàng nghìn máy quấy nhiễu mini, đủ để biến toàn bộ chiến trường rộng mấy chục km vuông trở thành vùng cấm điện tử!

Mập mạp gãi gãi cái bụng được phơi năng đến vừa đỏ vừa ngứa, xoay người tiến vào khoang lái, mở chương trình sa bàn điện tử trong máy tính điều khiển.

Buổi chiều năm giờ, lúc này, trung đoàn thiết giáp Sous hẳn là đã bị lừa.

Sa bàn điện tử trong máy tính Robot hiện ra trước mặt, mập mạp liền chán nản thở dài.

Loại robot kiểu mới có đặc thù ngoại hình giống với hắn này, cuối cùng đã được đặt tên là [Du Hiệp]. Cái tên [Suất Ca] chuẩn xác kia đã bị tập thể phủ định, điều này làm cho mập mạp rất là phiền muộn... [Du Hiệp] thì [Du Hiệp], dù sao khi so với mấy cái tên "Mèo Ú", "Bát Giới" "Ma Bư Béo" mà đám khoa học quái vật đặt thì vẫn tốt hơn nhiều lắm.

Loại robot được ủy thác cho công ty robot Ngân Hà chế tạo này, phần lớn các kỹ thuật là đến từ [Logic] và [Thần Tứ]. Ban đầu bản vẽ cấp cho công ty robot Ngân Hà chính là một bộ phận trong kết cấu chủ thể của loại robot này.

Kết cấu hình người kinh điển của [Ma Thú], thêm hệ thống kỹ thuật của [Thần Tứ], lại thêm các kỹ thuật khoa học hàng đầu của các phòng làm việc lớn, giờ khắc này, chiếc [Du Hiệp] sau khi hoàn thành xong việc lắp ráp cuối cùng, các mục số liệu đã vượt qua cả [Thần Tứ] lúc ban đầu! Mà sau khi được trang bị thêm máy từ lực, bản thân mập mạp hiện tại cũng không biết [Du Hiệp] tới cùng là nên thuộc về đời robot nào. Hắn chỉ biết là, tính năng của [Du Hiệp] đã không thích hợp dùng tiêu chuẩn bình xét của robot hiện đại để so sánh rồi.

Đây là lượng nòng cốt nhất của Phỉ Quân.

Mà ngày hôm nay, cỗ lực lượng này đã hoàn toàn được phóng thích.

Nếu muốn đánh, sẽ đánh một hồi thật đẹp!

Ánh mắt của mập mạp ngưng lại trên sa bàn điện tử. Sa bàn biểu hiện, chính là địa hình xung quanh thị trấn Prue. Hiện tại, ba mũi tên màu đỏ đang từ ba phương hướng là chính nam, chính đông và Đông Bắc xuyên thẳng về phía thị trấn Prue.

Mập mạp hắc hắc cười lên hai tiếng, cuộc tấn công lần này của Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc đã chọn đúng thời điểm và cũng chọn đúng phương hướng rồi. Nếu như Phỉ Quân là các lưu phái vũ trang như Tuyệt Sát Lưu, nếu như Phỉ Quân vẫn chỉ là một thế lực nhỏ với một trăm hai mươi chiếc robot lúc ban đầu, vậy thì cuộc tấn công lần này của Bắc Minh sẽ tuyệt đối là trí mạng. Thế nhưng hiện tại, bọn hắn đã quá coi thường Phỉ Quân rồi!

Bốn tiểu đoàn thiết giáp mà trung đoàn robot Huyết Ảnh điều đi, đó chính là vũ lực nòng cốt nhất của Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc. Mà hai trung đoàn biên chế hỗn hợp từ khu công nghiệp Bắc Bộ thành Trung Tâm đang xen cắt về phía tây nam, cũng là bộ đội tinh nhuệ đã nhiều lần giao chiến kịch liệt với tam đại lưu phái. Hơn nữa với hai trung đoàn thiết giáp của đế quốc Sous từ hướng chính nam đang thẳng tiến một cách mạnh mẽ, bất cứ thế lực gì ở thế giới Tự Do đều không thể ngăn cản đươc!

Đáng tiếc rằng, Selwall sẽ không thể ngờ được, Phỉ Quân lúc này, đã không còn là Phỉ Quân trước đây nữa rồi! Cuộc chiến giằng co giữa hắn và tam đại lưu phái đã tạo cơ hội cho Phỉ Quân phát triển và lớn mạnh!

"Một chút binh lực như vậy mà đã muốn nuốt sống lão tử." Cái miệng của mập mạp hầu như nhếch đến mang tai, vẻ mặt khinh thường. Sau khi xác định được binh lực của địch nhân, mập mạp liền cân nhắc để chơi một hồi thật lớn. Thị trấn Prue quá nhỏ rồi, không gian chiến lược xung quanh không mở ra được. Một khi trọng binh của đế quốc Sous tiếp cận, lập tức chính là một cái tử địa!

Thế nên, mập mạp phải phá mở ra một không gian chiến lược cho Phỉ Quân sinh tồn từ trận chiến dịch này.

Đang tô tô vẽ vẽ trên sa bàn điện tử, bỗng nhiên, kênh thông tin liền truyền đến tiếng báo cáo của binh sĩ xung kích phái ra ẩn núp ở bốn phía xung quanh.

" Thượng tá!" Thanh âm của chiến sĩ robot phụ trách báo cáo hưng phấn đến phát run: "Tiểu đoàn thiết giáp của Bắc Minh đã xuất hiện rồi!"

"Tới rồi?" Mập mạp ngẩng đầu nhìn về phía thiết bị hiện thị rada, vài phút sau, một con trỏ lấp lóe đã xuất hiện ở rìa màn hình rada. Ngay sau đó, con trỏ đã biến thành năm cái, mười cái, càng lúc càng nhiều.

Mập mạp mở ống nhòm, xuyên thấu qua rừng lá cây nhìn về phía xa xa. Đồng ruộng đang trải rộng trên bình nguyên bên bờ sông Lorenzo, mênh mông bát ngát. Cây nông nghiệp trên các cánh đồng đã cao đến nửa người. Lá cây với phiến rộng đang mọc nghiêng hướng lên trời, đong đưa trong gió nhẹ. Nhìn qua, toàn bộ giống như từng làn sóng đang dập dờn lên xuống. Mà ở phía đường chân trời hơi nhấp nhô kia, mấy chiếc robot màu đỏ đã hiện ra thân ảnh của bọn hắn. Đây là một loại robot với bề ngoài rất đẹp. Thân máy thon dài, vỏ ngoài hình giọt nước, ngay cả thiết giáp mặc ngoài cũng đã được thiết kế và tân trang lại một cách tỉ mỉ, mỗi một đường cong đều đang tràn ngập cảm giác lực lượng.

Mấy chục chiếc robot đi ở phía trước nhất đang bày ra hình thái chiến đấu. Ở phía sau bọn hắn, các robot cùng loại cũng đang tiến lên theo hình thức di chuyển trên đường cái. Thân máy không được khai triển, bộ phận chân gấp lại với nhau, bánh xích trên đùi và bánh xe trên cẳng chân đang chuyển động một cách chậm rãi. Ở giữa đám robot này, vẫn còn kèm theo các xe tải hạng nặng, xe duy tu với cánh tay máy và xe tiếp tế xen lẫn. Đoàn xe dọc theo đường chính giữa các khu vực mà từ từ tiến lên, hết chiếc này đến chiếc khác. Vài phút sau, trên cả con đường đều đã biến thành một dải màu đỏ đang di động.

"Hai tiểu đoàn?"

Khi số liệu thống kê của đội ngũ lính xung kích xuất hiện ở trên máy tính của mập mạp, hắn liền không tự chủ được mà nhíu nhíu mày.

Còn có hai tiểu đoàn nữa, đã đi đâu rồi?
Bình Luận (0)
Comment