Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 459

Không vực Ốc đảo. Xa xa, vô số các tiểu hành tinh dưới sự bao bọc của tinh vân Yên Hồ đang vờn quanh phiến không gian trống trải này.

Trong ánh sáng khúc xạ của tinh vân, trên thân mình khổng lồ của tàu sân bay vũ trụ Chiến Dịch Rạng Đông (Lê Minh Chiến Dịch, Dawn Campaign) lớp {Thượng Tướng Yankovic} của hạm đội A1 Sous, sáu mươi chiếc máy đẩy chuyển hướng to lớn đang mở ra cửa xả mà chầm chậm chuyển động tiến về phía trước. Theo từng luồng sáng màu xanh lam phụt ra, chiếc tàu sân bay dưới sự hộ vệ của hai chiếc tàu chiến đấu lớp {Typhoon} đang lui về phía sau trận hình chính.

Mấy chục chiếc tàu chiến đấu và tàu tuần dương ở hai cánh đang ào ào lướt qua bên cạnh tàu sân bay, bay về phía trước. Vô số chùm sáng pháo năng lượng và các vụ nổ lóe lên liên tiếp đang chớp loáng ngang dọc ở đầu trận hình chính cách tàu sân bay không đến 300 km.

"Động tác của hạm đội A2 thực sự quá chậm."

Mặc một thân quân phục màu xám đậm, trung tướng Sous Brenrich đang đứng lẳng lặng ở cạnh cửa sổ mạn tàu, nhìn từng chiếc máy bay chiến đấu Hoàng Quyền Chi Kiếm ở ngoài cửa sổ đang mang theo sự mệt mỏi cùng với các vết thương đầy mình mà bay trở về từ trung tâm chiến trường nơi đang sáng rọi bốn phía, bay lượn quẩn quanh để chờ tàu sân bay tiếp nhận.

Ở bên cạnh hắn, phó tư lệnh hạm đội, thiếu tướng Maeda Yotoshi đang căm giận mà lẩm bẩm, có vẻ càng lúc càng nôn nóng.

Brenrich bình đạm nhìn thoáng qua vị cộng sự này của mình, không hề nói gì. Vị thiếu tướng Maeda này vừa mới tới hạm đội A1 nhậm chức chưa được bao lâu, chính là một nhận vật xuất sắc ở trong thế hệ các tướng lĩnh trẻ tuổi. Năng lực không tệ, chỉ là hơi quá mức trẻ tuổi khí thịnh. Tính tình, cũng có chút hấp tấp nóng nảy. Khi nhìn thấy hạm đội Trenock nguyên bản vốn bị động chịu đòn đã dần dần chiếm lại được thượng phong, hắn hiển nhiên đã có chút sốt ruột rồi.

Brenrich châm lên chiếc tẩu bằng ngọc đen trên tay mình, mặc cho khói xanh lượn lờ che mất khuôn mặt. Cục diện như vậy, kỳ thực hắn đã sớm chuẩn bị tư tưởng. Đây không phải là lần đầu tiên hắn giao thủ với người Trenock. Tại Reske, hạm đội A1 cũng đã từng mấy lần gặp gỡ qua đám hạm đội Trenock như oan gia ngõ hẻm này ở trong vũ trụ.

Bốn thắng hai thua, chiến tích như vậy thoạt nhìn tựa hồ chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Thế nhưng Brenrich biết, đó là dưới tình huống Trenock chủ động lui về phía sau nên mới giành được. Bốn trận thắng lợi cũng không thể khiến cho hắn cảm thấy vui sướng, mà hai lần thất bại kia, thế nhưng lại khiến cho hắn ngậm mấy hồi cay đắng.

Trenock bất khuất! Những lời này đã được lưu truyền rộng rãi trong xã hội loài người. Và cũng những lời này, đã đè ép Sous suốt ba nghìn năm!

Trong cái vũ trụ nơi tuyến đường bay làm vua này, Trenock đã chiếm cứ được các tuyến đường bay quan trọng nhất nối liền giữa tinh vực Trung Ương với các phía đông và đông nam của bản đồ mặt phẳng vũ trụ loài người, được thiên nhiên ưu đãi! Nhìn bọn họ hô phong hoán vũ thuận lợi mọi bề, đế quốc Sous, vậy mà lại bị ép chặt ở tinh vực phía đông, không thể động đậy! Cái cảm giác uất nghẹn này vẫn luôn chôn giấu trong lòng người Sous hết đời này đến đời khác, không ngừng mọc rễ nẩy mầm.

Cho tới ngày hôm nay, phá tan lao tù, đánh bại cái nước láng giềng ở bên cạnh này một cách triệt để rồi từ đó làm nền tảng quật khởi, điều này đã trở thành ước vọng chung duy nhất của tất cả người dân Sous. Ước vọng này mãnh liệt đến mức không thể ngăn cản. Để thực hiện cái ước vọng này, bất kể là các quân nhân hay là hoàng thất và bình dân Sous thì cũng đều không tiếc bỏ ra tất cả! Thế nhưng.... Chỉ có những người đã thực sự giao chiến qua với người Trenock thì mới biết được ý nghĩa thực sự của những lời "Trenock bất khuất" này!

Không nhắc tới hai lần thất bại, chỉ nói tới hiện tại cái hạm đội Trenock này sau khi không hề phòng bị mà phải chịu sự đả kích to lớn, vậy mà vẫn còn có thể mau chóng phản ứng lại, đồng thời phát động tấn công như thể liều mạng, đánh cho hạm đội A1 đến nỗi chật vật như vậy, thế cũng đã đủ để cho người ta cảm nhận được cái thứ lực lượng kinh khủng mà người Trenock có thể bộc phát ra khi ở trong tuyệt cảnh.

May mà bọn họ cũng chỉ có thể bộc phát được ở trong tuyệt cảnh!

Brenrich bình thản mà suy nghĩ. Để đối phó với cái quốc gia này, cách thức tốt nhất có thể áp dụng, chính là lửa nhỏ nấu ếch. Bọn họ có một nhược điểm, chính là không phải là bất khả chiến bại.

"Sao vẫn còn chưa đến?!" Với dáng người rắn chắc và tướng mạo anh tuấn, Maeda Yotoshi hoàn toàn giống như một ngôi sao thần tượng. Thế nhưng hiện giờ thì hắn đã không thể kiềm chế được tâm tình của mình nữa rồi. Ở trước mắt hắn, hạm đội Sous lại vừa mới tổn thất mất một chiếc tàu khu trục.

Rất hiển nhiên, vị phó tư lệnh mới nhậm chức này đang có chút lo lắng. Ở hạm đội Sous có một truyền thống như thế này, một vị sĩ quan mới nhậm chức, sau khi trải qua lần đầu tác chiến với bộ đội, thường thường sẽ bị bộ hạ liên hệ giữa sự may mắn của hắn với sự thành bại. Nếu thắng, hắn sẽ nhận được sự tôn trọng và phục tùng. Còn nếu thua, sợ rằng sau này cuộc sống sau này ở cái đội ngũ này cũng sẽ không được dễ chịu cho lắm. Tuy rằng rất duy tâm, thậm chí có chút hoang đường, thế nhưng dù sao đây cũng là truyền thống thâm căn cố đế của quân nhân Sous!

Brenrich cười nhẹ. Mình năm đó, không phải cũng là như thế này sao?!

" Yên tâm đi, thiếu tướng Maeda." Brenrich dập tắt lửa ở trên chiếc tẩu trong tay mình, ký tên vào thực thi một kế hoạch tác chiến mà một viên vừa trình lên, đưa văn kiện trả lại cho tham mưu, vỗ vai Maeda Yotoshi nói: "Cái hạm đội Trenock này đã như cá trong chậu, trở mình không dậy nổi lên sóng gió gì! Dựa theo đấu pháp như vậy, chúng ta có thể kiên trì được ít nhất bốn giờ đồng hồ. Hạm đội A2 chắc là cũng đã tiến vào hành lang quá độ rồi. Lẽ nào bốn giờ đồng hồ còn chưa đủ để cho bọn họ hoàn thành Bước Nhảy sao?"

"Rõ, thưa ngài trung tướng." Maeda Yotoshi hít sâu vào một chút, nghiêm nghị nói: "Là tôi quá gấp gáp rồi!"

"Là bởi vì truyền thống thủ chiến phải không?" Brenrich cười nói: "Tuy rằng hạm đội đã bị tổn thất không nhỏ, thế nhưng, từ chuyện này mà nói, ta có thể sớm chúc mừng cậu."

Bị nói trúng tâm tư, Maeda Yotoshi có chút xấu hổ, thanh minh nói: "Tôi là cảm thấy, quân ta đã đạt được yêu cầu của chiến thuật, vững vàng hấp dẫn được hạm đội Trenock. Lúc này chỉ cần hạm đội A2 xuất hiện, chính là đại cục đã định. Tổn thất chiến hạm của bên ta cũng sẽ ít hơn nhiều. Đều là tinh nhuệ của bệ hạ, bởi vì nguyên nhân như thế này mà lại tự nhiên mất mát ở nơi này, thực sự là rất đáng hổ thẹn. Huống hồ, hạm đội của ta giữ trạng thái này lâu như vậy, khó tránh khỏi sẽ khiến cho kẻ địch cảnh giác, đêm dài lắm mộng..."

" Nếu không bị nhìn thấu, ngược lại là có chút khó khăn." Brenrich nói: "Từ tin tức tình báo và phong cách tác chiến mà xem, sĩ quan chỉ huy của đối phương hẳn là thượng tướng Trương Bằng Trình. Ta đã gắng triển khai giao phong chính diện với ông ta, công thủ cục bộ cũng qua lại nhiều lần. Tuy rằng có thể che giấu được nhất thời, thế nhưng với đấu pháp như vậy, dù sao cũng có hại cho bên chiếm ưu thế về số lượng như chúng ta. Thời gian dài quá, với nhãn lực của Trương Bằng Trình, ông ta sẽ không thể không nhìn ra. Có điều..."

Brenrich nhẹ nhàng nhướn mày: "Nếu như cậu là Trương Bằng Trình, cho dù đã nhìn ra, vậy thì cậu có thể có biện pháp nào?"

Vấn đề này, Maeda Yotoshi kỳ thực đã sớm nghĩ tới nhiều lần, lúc này được Brenrich hỏi, chỉ suy nghĩ trong chốc lát, rốt cục lắc đầu nói: "Đã là chiến cuộc giằng co, song phương quấn lấy nhau mà chém giết, xoay người lui lại không khác nào chịu chết. Đây là một cái tử cục. Tướng quân có thể nói là tính toán không bỏ sót."

" Không phải là ta!" Brenrich xua tay nói: "Phương án tác chiến là của thượng tướng Gorshkov. Từ lúc hạm đội bắt đầu di chuyển thì cũng đã định ra. Hành động phục kích ở tinh hệ AR-1861 chỉ là một cái trong đó. Ta xem ra, kế hoạch tác chiến ở mấy tinh hệ khác càng nghiêm ngặt và lợi hại hơn. Ta bất quá chỉ là một kẻ chấp hành trung thực mà thôi."

" Như vậy, theo suy nghĩ của tướng quân, cái kế hoạch này còn có lỗ hổng sao?" Thấy Brenrich bước tới đài chỉ huy trung ương, Maeda Yotoshi mau chóng đuổi lên.

Brenrich trầm mặc đi lên đài chỉ huy, tay vịn vào lan can hình bán nguyệt, đi về phía màn hình chính của đài điều khiển trung tâm Thiên Võng to lớn ở chính diện đại sảnh phòng chỉ huy, ung dung nói: "Bất kể một kế hoạch tác chiến nào thì đều không phải là vô địch. Chỉ có điều, hai quân giao chiến, không cần vô địch, chỉ cần ta cao minh hơn ngươi là được rồi."

Hắn quay đầu lại nhìn Maeda Yotoshi, trên mặt, chính là một nét cười tự tin: "Ta xem ra, hạm đội Trenock, chạy trời không khỏi nắng!"

Maeda Yotoshi trở tay nhìn qua thời gian một chút, cùng Brenrich nhìn nhau cười.

Tối đa đợi mười hay hai mươi phút nữa thôi, hạm đội A2 sẽ đến được đây rồi.

...

"Đà trái 1200 độ, nhắm vào cánh đuôi khóa mục tiêu!"

"Khóa xong!"

" Chủ pháo nạp năng lượng xong!"

"Bắn!"

Theo một luồng ánh sáng trắng thoáng hiện ở trên chủ pháo của tàu chiến đấu Thánh Kiếm, giống như trời giáng thần phạt, luồng ánh sáng chuẩn xác bắn trúng được cánh đuôi của tàu chiến đấu lớp {Typhoon} của hạm đội vận tải Sous.

Đang chiến đấu dây dưa với tàu Thánh Quang, lồng năng lượng bảo vệ của tàu chiến đấu Sous sớm đã nhấp nháy màu đỏ, sau bị chủ pháo bắn trúng thì liền nhất thời tan vỡ, bùng sáng lên một hai cái rồi hoàn toàn biến mất. Phần cánh đuôi của chiến hạm bị chùm ánh sáng xuyên thấu qua lồng năng lượng bảo vệ bắn trúng, hóa thành các mảnh vỡ khác nhau bắn tán loạn ra bốn phía. Máy đẩy thì càng bị thủng lỗ chỗ, ánh sáng ion phun ra chỉ lục bục khục khặc mấy cái thì cũng không thấy động tĩnh gì nữa.

Trận tập kích vào hạm đội vận tải Sous của Phỉ Quân đã tiến vào giai đoạn cuối cùng. Ngoại trừ hai chiếc chiến hạm địch còn đang cố gắng chạy trốn ra, còn lại nếu không bị phá huy thì chính là mất đi động lực, lơ lửng ở trong vũ trụ. Tiểu đội robot [Battle Sword] phiên bản vũ trụ của Phỉ Quân hiện tại đang giống như bầy ong mật rậm rạp bò đầy ở trên các chiến hạm đã mất đi năng lực chống cự của địch.

Phương Hương đã trở nên thanh nhàn, lúc này liền thở nhẹ ra một hơi. Cả người giống như một ngọn núi băng với góc cạnh rõ ràng bị hòa tan dưới ánh nắng mặt trời. Dáng vẻ uể oải, cực kỳ giống như một mỹ nữ cán bộ vừa mới xong ca việc trong văn phòng.

" Làm sao vậy?" Quay đầu thấy mập mạp đang ngây ra với máy tính ở bên cạnh, Phương Hương liền kỳ quái mà đến gần: "Đây là cái gì?"

" Ở đây... Hẳn là tọa độ Bước Nhảy của một hạm đội Sous khác..."

Mập mạp thở dài, chỉ vào bản đồ tinh hệ nói: "Tiền hậu giáp kích, nếu như tỷ là chỉ huy của hạm đội Trenock, tỷ sẽ làm như thế nào?!

"Nếu mạnh mẽ lui lại mà nói... Tổn thất sẽ vượt quá chín thành!" Phương Hương đã nhìn rõ được vấn đề của chiến cuộc, thần sắc ngưng trọng nói: "Nếu như ta chỉ huy mà nói, ta sẽ lựa chọn đánh tiếp!"

" Nếu như dựa theo cái sách lược tác chiến này, ta đến giả lập, tỷ đến chỉ huy..." Mập mạp điều một phương án tác chiến và giả lập, hỏi: "Có thể giữ lại được bao nhiêu chiến hạm?"

Phương Hương nhìn qua phương án một cái, khóe miệng đã không kìm được mà lộ ra một nét mỉm cười. Cái kiểu đánh vô lại như thế này, nàng đã được lĩnh giáo qua rất nhiều lần khi đối kháng giả lập cá nhân. Nếu có mập mạp ở bên cạnh giả lập và chế định phương án, còn mình thì đến chỉ huy nối tiếp, sợ rằng vị chỉ huy của hạm đội Sous sẽ phải cảm thấy đau đầu rồi.

"30%!" Phương Hương đưa ra đáp án.

"Nếu như..." Mập mạp giống như ảo thuật mà lại xuất ra một phương án phụ trợ: "Chúng ta làm như thế này... Thì có thể giữ lại được bao nhiêu?"

Sau khi tỉ mỉ nhìn qua kế hoạch, Phương Hương liền quay đầu lại nhìn chằm chằm vào mập mạp.

" Ngươi thật ngoan độc!"
Bình Luận (0)
Comment