Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 462

Phương Hương rất hối hận.

Hiện tại, nàng đang chỉ huy mười một chiếc tàu chiến đấu lớp [Cứu Rỗi], hai mươi chiếc tàu tuần dương lớp [Hạo Kiếp], ba mươi bốn chiếc tàu khu trục lớp [Liệp Ưng], còn cả hơn hai trăm máy bay chiến đấu của sáu phi đội máy bay chiến đấu vũ trụ [Lightning Falcon] còn sót lại của hạm đội Trenock. Bất kể là về số lượng hay là về độ tinh vi khi chỉ huy thì đều vượt xa so với lần tập kích hạm đội vận tải Sous trước đó, thế nhưng lượng công việc vậy mà lại nhẹ hơn phân nửa!

Trong khi đưa ra mệnh lệnh cho từng chiến hạm riêng lẻ của hạm đội Trenock, đồng thời nàng vậy mà vẫn đủ thời gian để chỉ đạo một chút về quá trình Phỉ Quân xử lý tàu vận tải và chiến hạm đoạt được của Sous.

Hiện tại, chỉ cần nhìn qua mập mạp dùng tốc độ tay điều khiển robot của hắn mà lướt như bay trên bàn phím máy tính chiến thuật, Phương Hương lại hối hận là sao trước đó mình lại không giao toàn bộ công việc giả lập cho cái tên biến thái này.

Máy tính chỉ huy đã lấy được quyền khống chế Thiên Võng của hạm đội 1201, tất cả những thông tin mà các chiến hạm thu được thì đều có trên Thiên Võng. Từ các thứ quan trọng như vị trí của chiến hạm, quấy nhiễu điện tử, cường độ hỏa lực,… cho đến các thứ nhỏ li ti như việc khoang động lực của chiến hạm gặp trục trặc, dự trữ đạn dược, rồi trạng thái của nhân viên,… Hầu như tất cả các thông tin đều nằm trong Thiên Võng này.

Theo kinh nghiệm chỉ huy hạm đội địa phương Long Bow Salerga của Phương Hương, cho dù có mở rộng biên chế tham mưu của bộ chỉ huy tác chiến trên tàu sân bay lên gấp đôi thì cũng không thể nào xử lý được cùng một lúc tất cả các tin tức này. Không phải do thiếu nhân viên, cũng không phải là do không xem xét hết được, mà là do thông tin phân tán đã bị trong mọi người, không cách nào tập trung để tạo ra tác dụng được.

Nếu như khi lập kế hoạch tác chiến, nhất là lúc tiến hành giả lập đồng bộ, phải thu thập thông tin do các tham mưu nắm giữ, lại còn phải xử lý những mâu thuẫn xung đột giữa những thông tin này, như vậy, trận chiến này cũng khỏi cần đánh nữa, dành hết thời gian đi làm cái này là được rồi.

Thế nhưng, học tập giả lập nhiều năm, Phương Hương chưa bao giờ nghĩ tới rằng trên thế gian này vẫn còn có một tên quái thai như mập mạp, có thể đồng thời nắm trong tay hơn ba trăm điều kiện giả lập!

Cộng thêm cả Karl và đám tham mưu trong bộ tham mưu tác chiến Phỉ Quân dựa theo quy trình tuần tự để tiến hành giả lập theo thời gian thực, bản thân mình ngoài việc phát mệnh lệnh và khống chế việc chấp hành chiến thuật ra, có việc khác để làm thì mới là chuyện lạ.

Mập mạp ở bên cạnh hiển nhiên là đã tập trung toàn bộ tinh thần. Cái tên vừa trắng vừa tròn này đang nghiến răng nghiến lợi mà nhìn vào máy tính chiến thuật. Đôi bàn tay mập mạp trắng trẻo mang theo vài cái hõm hiện giờ đang co giật giống như lên cơn động kinh. Các ký hiệu giả lập, đường bay và số liệu trên màn hình máy tính đang nối tiếp nhau biến hóa một cách nhanh chóng. Đủ các loại ký hiệu kỳ quái đang biến hóa ra đủ các kiểu sắp xếp, tựa như các cánh hoa đang rơi lả tả từ bầu trời.

Phương Hương vẫn chưa thể coi là một danh tướng. Mặc dù ở trường quân sự nàng đã tốt nghiệp với thành tích tốt nhất trong lịch sử, rồi sau đó lại dựa vào năng lực để trở thành quan chỉ huy hạm đội địa phương Long Bow Salerga, thế nhưng trong số các nhà quân sự của thế giới loài người, nàng vẫn còn chưa tính là gì, cùng lắm cũng chẳng qua là một nhân tài rất có tiền đồ mới xuất hiện mà thôi.

Bản thân Phương Hương cũng thừa nhận điều đó, không phải là khiêm tốn, mà là bởi vì nàng không chỉ được học tập về lý luận quân sự mà còn được học về lịch sử chiến tranh, cũng được biết về vô số trận đánh kinh điển. Sau khi rời khỏi trường quân sự, những thứ được thấy lại càng nhiều hơn.

Trên cái thế giới này, có rất nhiều nghề nghiệp có thể lẫn lộn thật giả tốt xấu khó phân, thế hưng chỉ duy cái nghề chỉ huy này là không thể. Nhất là chỉ huy trong thời kỳ chiến tranh! Trong thời bình, kết quả của những kẻ lẫn lộn thật giả này, thường là sẽ lòi đuôi trong một lần thi đấu giả lập, hoặc là một lần diễn tập thực chiến, rồi sau đó thân bại danh liệt. Mà trong thời kỳ chiến tranh, những kẻ như vậy, nếu không bị tống lên tòa án quân sự thì cũng sẽ bị ai đó không kiềm chế nổi mà xách súng bắn chết!

Vậy nên, không nói đến các vị chỉ huy với những trận cục nổi tiếng thế giới trong sách giáo khoa, ngay cả các chỉ huy bình thường của Salerga thôi, Phương Hương cũng đã từng thấy qua rất nhiều nhân vật có bề ngoài xấu xí nhưng lại có những chiêu số đáng kinh ngạc.

Theo ánh mắt của nàng, mập mạp bây giờ vẫn chưa thể tính là một sĩ quan chỉ huy tiêu chuẩn được.

Hắn thiếu tỉnh táo, hoặc có thể nói là thiếu lạnh lùng. Hắn cũng chưa từng học qua kỹ thuật chỉ huy một cách có hệ thống, không có lý luận quân sự vững chắc làm cơ sở. Ngoại trừ một thuật giả lập mà không ai nhìn thấu mà lại nhanh chóng tới cực điểm ra, hắn hầu như không biết bất cứ thứ gì. Đến ngay cả việc ghép nối chiến thuật và khống chế thi hành chiến thuật vốn không tính là cao cấp cũng có thể khiến cho hắn nhìn đến sững sờ.

Thế nhưng, cái tên này, lại rõ ràng chính là một sĩ quan chỉ huy thiên tài.

Nếu như nói, chỉ bằng cái kỹ thuật giả lập kia của hắn, hắn đã có thể đảm nhiệm được đại đa số các vị trí chỉ huy hoặc tham mưu. Như vậy, với lối tư duy thiên mã hành không, còn cả sức quan sát độc đáo sắc xảo cộng thêm trực giác nhạy bén của cái tên này, có thể giúp hắn chiếm đoạt được rất nhiều thứ tốt trong hoàn cảnh hiện nay.

Mà càng kinh khủng hơn chính là, Phương Hương bất luận có nghĩ thế nào thì cũng không thể hiểu nổi, cái tên này rõ ràng là một con gà trong phương diện chỉ huy, vậy mà khi phát hiện ra vấn đề, hắn lại luôn có thể tìm ra một phương án phù hợp với lý luận quân sự, thậm chí là khiến cho người ta phải thán phục.

Ý nghĩ của hắn dường như chưa bao giờ sai lầm, luôn luôn sẽ đi đến chỗ chính xác trong thời gian nhanh nhất, luôn luôn có thể khiến cho Phương Hương thấy được trong phương án tác chiến của hắn, có bóng dáng bố cục của một trận chiến kinh điển!

Một người như vậy, nếu như chui vào lăn lộn đánh đấm mấy hồi trong [Quyết Thắng Thiên Lý], học tập một chút về kỹ thuật chỉ huy một cách có hệ thống, lại được trải qua tôi luyện trong thực chiến, cuối cùng sẽ biến thành một kẻ như thế nào, chỉ cần tưởng tượng chút thôi đã khiến cho Phương Hương cảm thấy tim đập dồn dập!

Các sĩ quan chỉ huy thiên tài của các quốc gia mà Phương Hương từng quen biết, bọn họ hoặc kiêu ngạo ngang ngược, hoặc trầm mặc ít nói, hoặc nham hiểm xảo quyệt, hoặc tự nhiên rạng rỡ. Còn nếu như đọ năng khiếu với hắn, thì tất cả đều bị lu mờ. Cái tên này, một khi mài giũa thành hình ngang trời xuất thế, sợ rằng sẽ khiến cho rất nhiều người kinh ngạc đến rớt cả cằm!

"Hắc hắc hắc hắc."

Dòng suy nghĩ của Phương Hương đã bị một tiếng cười ngắc ngứ ngây ngô của mập mạp cắt đứt. Trong máy tính trên đài chỉ huy, mấy bản giả lập và phương án được truyền tới.

Phương Hương liền lắc đầu, mấy phương án này là nàng và mập mạp vừa thảo luận với nhau, đều là các chi tiết tỉ mỉ cho các chiến hạm Trenock thực hiện chiến thuật xoay quanh phương án tác chiến thời gian thực số 1, giờ mới qua hai ba phút, gã mập mạp này đã làm xong. Xem ra, hắn lại vừa thêm vào gì đó khiến chongười ta phát điên, thế nên mới cười một cách thỏa mãn như vậy.

*********************************************

Thời gian chỉ định, vị trí chỉ định, tuyến đường chỉ định, còn có cả mục tiêu chỉ định!

Trên tàu tuần dương [Brooks], hạm trưởng Andrew đang nổi giận đùng đùng mà chỉ huy chiến hạm của mình chiến đấu dựa theo yêu cầu trên hệ thống chỉ huy của cái tên SM. King kia.

Ngoại trừ các thao tác chiến đấu cụ thể như nã pháo thế nào, tránh né làm sao không bị chỉ định ra, những thứ khác đều xuất hiện trên hệ thống chỉ huy.

Tập kích tàu sân bay Sous, đây là cái trò hại người mệt não mà hắn vừa nghĩ ra được!

Andrew không rõ, nếu rãnh rỗi đến mức đủ thời gian để thiết kế tuyến đường bay và chỉ đạo chiến đấu riêng cho tàu [Brooks], cái tên mập mạp Leray kia sao không bớt chút thời gian lấy ván cửa rồi đập vào đầu mình một cái, không khéo còn có thể trị khỏi được chứng ngu ngốc!

Trước khi hắn tiếp quản chỉ huy, ba nhóm tàu tuần dương, bốn nhóm tàu khu trục và các máy bay chiến đấu vũ trụ của hạm đội 1201 đã vây đánh hạm đội Sous được hơn bốn mươi phút. Mấy lần tấn công chẳng qua cũng chỉ gặm được cánh phải của hạm đội Sous, hai ba lần thọc sâu giết vào trận hình chính của hạm đội Sous cũng đều chỉ không công mà về. Ngay cả trận hình chính còn chưa thể xuyên qua, vậy thì dựa vào cái gì mà đòi thịt tàu sân bay của người ta?

"Thượng tá, không vực D16, đường bay G8, hai chiếc tàu tuần dương Sous đang dùng tốc độ cao xông về phía chúng ta!"

"Chiến hạm [Caster] của địch đã chuyển hướng đến bên cánh trái của tàu chúng ta, đang phát động tấn công nhằm vào chúng ta."

"Chủ pháo của địch đang nạp năng lượng.... Né tránh cơ động hình chữ S!"

"Con mẹ nó!" Nhìn một chùm pháo năng lượng tựa sao chổi vừa xẹt qua chiến hạm mà lao về phía sâu trong vũ trụ ở bên ngoài cửa sổ mạn tàu, Andrew với tính tình nóng nảy liền không nhịn được muốn mở mồm chửi.

Từ khi nhận được mệnh lệnh áp sát vào cánh phải hạm đội Sous, tàu tuần dương [Brooks] cũng chưa bắn được mấy pháo, luôn luôn bị cưỡng chế phải men theo tuyến đường do hệ thống chỉ huy chỉ định, không ngừng tiến lên, chuyển hướng, tiến theo đường cong, vòng về,... Nếu muốn đánh tàu sân bay của địch thì cũng phải tổ chức tấn công cho tốt đã chứ, cứ chạy tới chạy lui như vậy thì làm được tích sự gì?!

Giờ thì hay rồi, hai cánh trái phải của [Brooks] đều có chiến hạm địch. Tàu [Fly Man] và hai chiếc tàu khu trục luôn theo sau dường như cũng đã bị tàu tuần dương Sous ép sát chặn lại. Mà chếch về phía trước trên đường bay, lại có thêm hai chiếc tàu tuần dương Sous đang chạy tới đón đầu, nếu dựa theo tuyến đường do hệ thống chỉ huy chỉ định mà tiếp tục tiến tới, quả thực chính là chịu chết!

"Hạm trưởng, không thể tiếp tục tiến tới như vậy nữa!" Một vị tham mưu vội nói: "Chúng ta phải chuyển hướng sang đường bay F2, bằng không chúng ta sẽ bị vây chết tại chỗ này!"

Andrew chìm chằm chằm vào màn hình máy tính chỉ huy, cắn răng một cái, nện một quyền lên đài chỉ huy, hạ lệnh: "Quay trái 2250 độ..."

"Hạm trưởng, chờ một chút!"

Nhân viên rada trước đài điều khiển trung ương bỗng nhiên lớn tiếng kêu lên: " Địch nhân đã bị tàu [Iriarte] và tàu [Odda] của chúng ta khóa chặt rồi! Bọn họ đang tấn công hai chiếc tàu tuần dương trên đường bay G8! Hả... tàu [Beowulf] và tàu [Bài Ca Roland] cũng đang sáp lại gần từ bên cánh, trời ạ, hai chiếc tàu tuần dương Sous đó đơn giản là đang bị hội đồng!"

Giọng nói tràn đầy vui mừng của nhân viên rada khiến cho Andrew có chút ngớ người.... Mấy chiếc tàu tuần dương này mới mấy phút trước thôi vẫn còn đang đi trên đường bay K2 để tiến hành một lần vu hồi ngược không giải thích được, lúc này chắc phải đang phân tán khắp bốn xung quanh đường K2, làm sao bây giờ lại xuất hiện tập thể ở đây?

Ánh mắt đột nhiên liếc thấy kênh liên lạc chỉ huy trên đài chỉ huy đang lóe lên ánh đèn xanh, đây là dấu hiệu cho thấy hạm đội Trenock đã chiếm được ưu thế trong đối kháng điện tử khiến cho liên lạc khu vực được thông suốt.

Andrew vội vàng ấn vào máy liên lạc: "Ta là Andrew, Sauer, ngươi đang ở đây à?"

"Ừm! Ta đây, còn có cả đám Baker nữa." Trong kênh liên lạc đã truyền đến giọng nói nhẹ của hạm trưởng Sauer tàu [Iriarte]: "Ta nói này Andrew, thật không nhìn ra ngươi còn có năng khiếu làm mồi nhử nha! Trên đoạn đường này, ông đây quả thật là đánh sướng cả người! Mấy người các ngươi ở phía trước quậy cho hạm đội Sous gà bay chó chạy, chúng ta ở đằng sau đi dọn dẹp. Cái đám kia còn chưa kịp xoay người thì đã bị chúng ta cho ‘bùm’, đến lúc về, ta sẽ chia chiến công của ta cho ngươi một nửa! Sướng nhé!"

Andrew sửng sốt: "Các ngươi đi theo sau chúng ta?"

"Cũng không phải là theo sau, dù sao thì chúng ta đều di chuyển dựa theo tuyến đường mà hệ thống chỉ huy đưa ra. Các ngươi quẩy tung trung tâm chiến trường, hạm đội Sous vì để ngăn chặn các ngươi nên đã bị kéo cho tán loạn. Chúng ta chỉ cần theo hệ thống chỉ huy vừa đi vừa đánh, chủ pháo bắn lia lịa không ngừng! Công lao chủ yếu cũng là của các ngươi, ai ngờ bước đi của các ngươi trông lại ‘đĩ’ như vậy chứ!" Trong kênh liên lạc truyền ra giọng nói của hạm trưởng Baker tàu [Beowulf].

Đĩ cái củ cải!

Andrew muốn mở miệng mắng, nhưng chung quy vẫn nhịn lại được, chỉ đờ ra mà nhìn vào hệ thống chỉ huy....

"Hạm trưởng, chúng ta...."

Mắt thấy sắp tiến vào tuyến đường bay G8, nhân viên lái chính không kìm được mở miệng dò hỏi.

"Tít...." Trong máy tính chỉ huy, một mệnh lệnh mới vừa bật ra --- tiến vào tuyến đường bay G8, phối hợp với tàu [Igor], tấn công tàu chiến đấu [Sissoba] của địch.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì?" Andrew lập tức nhảy dựng lên: "Nhanh, cứ thế mà đi theo tuyến đường của hệ thống chỉ huy! Nhanh, Nhanh!"

Chiến hạm khôi phục lại tốc độ, đánh lái 300 độ, tiến vào tuyến đường bay G8.

Từ xa, Andrew đã nhìn thấy trên màn hình máy quan sát, hai chiếc chiến hạm Sous đang bị vây công, đã bị đánh cho không còn nhìn ra hình dáng. Mà ở phía xa hơn, tại điểm cuối của tuyến đường bay G8 ở tầng không gian phía trên, một chiếc tàu chiến đấu Sous đang lượn vòng từ ngoài cánh trái mà chui vào trận hình chính của bọn họ, mà một bên khác, tàu chiến đấu [Igor] đã lén lén lút lút tiến vào được khu vực tấn công.

"Đĩ...." Andrew lặp đi lặp lại cái từ này, hai mắt bắt đầu phát sáng.
Bình Luận (0)
Comment