Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 465

Nhanh tay đoạt nước đôi (*)

(nguyên văn: 冲四, trùng tứ, thuật ngữ cờ năm quân (na ná cờ caro), năm quân là thắng, bọn Tung có khá nhiều thuật ngữ chỉ trạng thái nước đôi với bốn quân, ở đây chỉ viết tạm là nước đôi)

"Ta thực sự thích nhìn thấy Hương tỷ như hiện giờ..." Cecilia một tay chậm rãi xoay tròn cần (*) điều khiển kích thước màn hình rada (*cần xoay giống như của tay ps ấy), tay kia thì lại mau chóng gõ gõ lên bàn phím ảo của máy tính, thỉnh thoảng lại len lén liếc mắt về phía Phương Hương đang đứng yên ở trên đài chỉ huy. Trong ánh mắt của cô gái nhỏ tràn đầy sự sùng bái và ước ao.

Karl liếc mắt sang nhìn Cecilia, lại quay đầu lại nhìn qua Phương Hương một chút, rồi cuối cùng thở nhẹ ra một cái.

Bỏ qua chuyện nhìn người yêu thì lúc nào cũng thấy đẹp (*), theo ánh mắt dung tục không gì sánh được của gã Karl, vốn có cảm tình khác lạ với Cecilia thì Cecilia đã phát dục rất là mẩy rồi. Thế nhưng, khi so sánh với Phương Hương lúc này, Cecilia tựa hồ quả thực vẫn còn kém một chút.(tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, thành ngữ, yêu đương mù quáng nha

Nếu như nói bình thường Phương Hương là một mỹ nhân tri thức thanh nhã, là một dòng suối trong vắt. Vậy thì lúc này, khi đứng trên đài chỉ huy, nàng lại chính là một ngọn lửa diễm lệ, đang tỏa ra vẻ đẹp tuyệt vời với sức mê hoặc trí mạng. Tuy rằng hoàn toàn khác hẳn với lúc bình thường, thế nhưng không có ai cảm thấy đột ngột. Sự gợi cảm mang tính xâm lược này đang cùng với phong cách chỉ huy sắc bén của nàng hợp lại với nhau, càng làm nổi bật lên một cách rõ rệt.

Karl tán thán, nước cũng tốt, mà lửa cũng được, các thiên tài xuất chúng luôn luôn không giống với người thường, luôn luôn khiến cho người ta điên đảo tâm thần trong lúc lơ đãng.

Rời ánh mắt khỏi Phương Hương, đảo qua người gã mập mạp đang bên cạnh nàng...

Được rồi, Karl đến đành chịu, cái gã mập mạp này là ngoại lệ!

Quần áo xộc xệch, tóc tai bị vò bứt đến lộn xộn không chịu nổi, gã mập mạp hiện giờ đang há nửa miệng, vẻ mặt ngây ngốc mà gõ nhanh trên máy tính chiến thuật. Đôi con mắt nhìn chằm chằm vào màn hình đang lóe lên vẻ cuồng nhiệt, so với Phương Hương đang chỉ huy ở bên cạnh thì hắn giống như một con gà béo đần đần đang ngồi xổm bên cạnh một con phượng hoàng.

Hình ảnh tương phản mạnh mẽ khiến cho người ta không đành lòng nhìn thẳng!

Có điều, ở đây mọi người đều biết, nếu như không có con gà béo này, tràng chiến dịch này tuyệt đối sẽ không đánh được đến bước này. Bất kể là phong thái yểu điệu của Phương Hương hay là sự nhếch nhác không chịu nổi của mập mạp, hai người đang chỉ huy trên đài kia đều khiến cho tất cả các quan binh Phỉ Quân có chút tự hào!

Chính là hai người kia đã liên thủ hợp tác, trong vòng mười một phút đồng hồ ngắn ngủi đã đánh cho hạm đội Sous thua 16-0! Đồng thời, bọn họ cũng đã đem một cái thòng lọng tròng ở trên cổ hạm đội Sous.

" Mập mạp, ngươi nói xem, bọn hắn có rút lui không?" Phương Hương cười khẽ nhìn mập mạp.

"Khi rút máy bay chiến đấu về... Bọn hắn cũng đã mắc lừa hơn một nửa rồi." Mập mạp đã hoàn thành xong bản giả lập đồng bộ trong tay, nhìn biểu đồ trạng thái trên máy tính, sau khi lộ ra vẻ mặt vui mừng thì cũng không quay đầu lại mà hỏi thăm: "Tỷ biết chơi cờ caro không?"

Phương Hương sóng mắt lưu chuyển: "Đương nhiên là... Có chơi."

Mập mạp nghe thấy giọng nói gợi cảm kiều mị khác hẳn với bình thường của nàng thì liền quay đầu lại, đã thấy Phương Hương đang mấp máy môi, cười duyên nói: "Có điều, ta không chơi tốt cho lắm. Lúc nào rảnh, ngươi dạy ta..."

Đi chết đây... Mập mạp sớm đã bị sự chiến đấu kịch liệt khiến cho hooc môn tuyến thượng thận bùng nổ hung mãnh, chỉ thấy lúc này địa Phương Hương quả thực chính là một bà cô hồ ly tinh giơ tay nhấc chân nhăn mày cười nhẹ cũng đều có thể khiến cho người ta lửa lỏng thiêu đốt. Phong cách chiến đấu sắc bén cũng khiến cho toàn thân của nàng tràn đầy tính khiêu khích.

Ngươi dạy ta... Thanh âm mềm nhũn này, rõ ràng là đang đùa giỡn mình một cách trần trụi!

"Được thôi..." Mập mạp cực kỳ nghe lời mà trả lời, khi con mắt ngước lên chạm phải ánh mắt của Phương Hương, thân thể liền nhè nhẹ run lên một cái, trong khoảng khắc đã trở nên ngượng ngịu: "Có điều bọn họ đều nói... Muốn học sư phụ, tất phải cùng ngủ."

Karl vừa mới đi lên đài chỉ huy, nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, nhìn vẻ mặt có chút thất thần của Phương Hương thì thiếu chút nữa cắn đứt lưỡi phun máu.

Đùa giỡn gã mập mạp này... Bà chị à, chị thật sự tìm đúng người rồi đấy!

"Cờ caro có liên quan gì đến chiến cuộc hiện tại sao?" Phương Hương cười đầy phong tình, không phủ nhận mà chuyển đầu đề câu chuyện.

"Trong cờ caro có một thuật ngữ gọi là cối xay gió. Các chiến thuật hoặc kỹ thuật chỉ tấn công liên tục ở xung quanh một khu vực nhất định, giống như một chiếc cối xay gió luôn luôn xoay vòng. Phương pháp giành chiến thắng như vậy cũng gọi là thắng kiểu xay gió." Mập mạp nhanh chóng giải đáp nói: "Hiện tại, các máy bay chiến đấu của bọn hắn đã lui về, chúng ta đã chiếm được nước đầu, phải mau chóng hạ cờ đoạt nước đôi, chỉ cần chúng ta không phạm sai lầm, bọn hắn cũng chỉ có thể chạy theo bước chân của chúng ta!"

Nhìn qua thời gian một chút, mập mạp nói tiếp: "Hiện tại, tàu điều tra chúng ta vẫn còn chưa phát hiện ra dao động năng lượng ở hành lang quá độ. Nói cách khác, hạm đội bọn họ đến đây vẫn còn ít nhất năm phút đồng hồ nữa. Thời gian như vậy là đã đủ rồi!"

Phương Hương khi nhớ lại toàn bộ kế hoạch tác chiến của mập mạp thì thấy đúng y như lời hắn. Trong cái kế hoạch này, sau khi bầy máy bay chiến đấu của hạm đội Sous buông tha kiềm chế đối với các tàu chiến đấu bởi vì sự đánh lén của các máy bay chiến đấu Trenock, toàn bộ kế hoạch đã tiến vào tiết tấu của nó.

Hạm đội Sous muốn tránh cũng không được nữa rồi. Mỗi một bước đều giống như một nước đôi trong cờ caro, trừ phi bọn hắn muốn liều chết phân thắng bại, nếu không, không theo chính là thua! Ba kế hoạch tác chiến thời gian thực, bốn bước liên hoàn... Phương Hương cảm thấy có chút may mắn rằng cái gã mập mạp tóc tai lộn xộn này không phải là địch nhân của mình!

Quay đầu lại nhìn về phía bục chỉ huy của mình một chút, trên máy tính, bầy máy bay chiến đấu Trenock đã tiến được vào không vực S21.

Khóe miệng Phương Hương lộ ra một nét mỉm cười đầy tự tin. Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nàng chỉ huy một cách nhẹ nhàng và tinh tế đến vô cùng như vậy. Lần đầu tiên chỉ tập trung vào việc chỉ huy, đồng thời, cũng là lần đầu tiên nàng cực kỳ tin tưởng vào sự giả lập và phán đoán của một cá nhân, rồi tiến hành hợp tác gắn kết đến như vậy.

Nàng chỉ cần chỉ huy, còn tất cả những thứ khác, đã có mập mạp giúp nàng hoàn thành... Ngọc bích liên hợp thiên y vô phùng!

Cảm kích nhìn thoáng qua gã mập mạp vừa quay đầu lại tiếp tục liều mạng với máy tính chiến thuật, Phương Hương hít sâu vào một hơi, vươn ngón tay mảnh khảnh điểm lên màn hình, đem từng chỉ lệnh gửi đi.

Lúc này, nàng lại nhớ về tinh vực Long Bow Salerga. Khung cảnh chỉ huy hạm đội Long Bow chống lại hạm đội Sous xâm lược lúc đó phảng phất như đang xuất hiện ở trước mắt.

Ánh mắt Phương Hương chớp động, nhẹ nhàng mà lẩm bẩm: "Tướng quân, không ngờ nhanh như vậy, con đã được báo thù cho người rồi! Thượng đế phù hộ cho Salerga!"

...

"Báo..." Một vị thượng tá tham mưu đột nhiên lớn tiếng kêu lên trong kênh liên lạc: "Các máy bay chiến đấu Trenock đã tiến vào không vực A20, hiện đang đi qua đường bay K19 của tầng không gian thứ ba, di động nhanh về phía không vực S21!"

" Cái gì ?!" Maeda Yotoshi vụt đứng dậy, sau khi thất thần trong chốc lát liền quay đầu lại nhìn Brenrich, khiếp sợ nói: "Tướng quân, máy bay chiến đấu của đối phương đã thực sự tới rồi!"

" Tàu chiến đấu đã đến được địa điểm chỉ định chưa?" Brenrich thần tình nghiêm túc mà khoát tay chặn lại Maeda Yotoshi, yêu cầu trên kênh chỉ huy: " Cho ta thời gian chuẩn xác của các máy bay chiến đấu địch đến không vực S21. Báo cáo điểm đến của các máy bay chiến đấu của hạm đội ta, rà soát vị trí, hướng đi và tốc đội của các phân hạm đội. Mau!"

"Hai tàu tuần dương [Loyalty] và [Giám Mục Elvey] còn lại của phân đội tàu tuần dương số 1 đang phối hợp với phân đội tàu khu trục số 3 đi ngăn cản kẻ địch tấn công ở không vực S18, tọa độ 43332...."

"Tàu [Incathor] của phân đội tàu tuần dương số 3 đã bị bắn bị thương, hiện tại đang từ từ thoát ly chiến trường dưới sự yểm hộ của tàu tuần dương Eastin."

" Tính toán xong đường bay của bầy máy bay chiến đấu Trenock, dự tính thời gian đến không vực S21 là 2 phút 40 giây."

"Nhóm tàu chiến đấu của ta toàn bộ đã chuyển hướng xong, đang vượt qua không vực S20 với tốc độ cao nhất, tốc độ bay cấp 16. Dự tính thời gian đến, 1 phút 56 giây!"

" Đại đội (*) máy bay chiến đấu số 1 và số 4 tiến vào đường bay D16, dự tính thời gian đến tinh vực S2 là 4 phút 36 giây! Đại đội máy bay chiến đấu số 2 và số 3 tiến vào không vực A17, dự tính thời gian đến là 5 phút!"(đại đội ở đây của Tung tương đương với cấp tiểu đoàn hoặc trung đoàn của bộ binh)

Tiếng báo cáo của nhóm tham mưu tác chiến đang dồn dập liên tiếp.

"Hai đại đội máy bay chiến đấu vũ trụ còn lại của tàu sân bay đã phóng ra hết chưa?" Brenrich nhìn qua thời gian một chtus.

"Đã phóng ra hết, đang xếp thành đội hình hộ tống."

"Tốt lắm!" Brenrich hạ lệnh nói: "Lệnh cho nhóm tàu chiến đấu sau khi đến được không vực S21, lấy tàu sân bay làm trung tâm, tiến hành bố trí phòng thủ hình tròn.. Tất cả các tháp pháo phòng không bắt đầu khởi động, chiến hạm di động xung quanh theo hình chữ thập, phối hợp với các máy bay chiến đấu lưu lại phòng thủ, ngăn cản các máy bay chiến đấu Trenock ở ngoài trận hình phòng ngự hình tròn cho ta, thủ vững cho đến khi các máy bay chiến đấu của chúng ta trở về! Đồng thời..."

Nói đến đây, Brenrich liền do dự trong chốc lát, sau đó rốt cục cắn răng một cái, hạ lệnh nói: "Lệnh cho phân đội tàu tuần dương số 2 và số 3, cùng với phân đội tàu khu trục số 1 và số 3 tử thủ ở không vực S18, bất kể như thế nào thì cũng phải ngăn cản các tàu khu trục và tàu tuần dương của địch ở ngoài không vực S19. Còn các phân hạm đội khác, toàn bộ lập tức dựa theo chỉ lệnh của hệ thống hiệp điều Thiên Võng, phân thành hai cánh, men theo khu A và khu D tiếp cận không vực S21!"

"Rõ!" Tiếng lĩnh mệnh của các tham mưu mang theo đôi chút run rẩy.

Maeda Yotoshi mở to hai mắt ra, nhìn Brenrich như không thể tin nổi.

Hắn biết, hiện tại phân đội tàu tuần dương số 2 và số 3, cùng với phân đội tàu khu trục số 1 và số 3 đang là mấy phân đội tổn thất nặng nề nhất trong các phân đội của hạm đội A1. Dưới tình huống các tàu tuần dương và tàu khu trục của Trenock đang chiếm ưu thế mà điều đi các phân hạm đội khác, rồi lại dùng các phân hạm đội này để ngăn cản hạm đội Trenock tiến lên, đó không khác nào lệnh cho các phân hạm đội này đi tự sát!

Hiển nhiên, Brenrich đây là muốn dùng hi sinh để đổi lấy thời gian! Trong mấy phút ngăn cản này, hắn muốn sử dụng tàu chiến đấu phối hợp với các máy bay chiến đấu lưu lại để ngăn cản các máy bay chiến đấu Trenock tấn công hủy diệt tàu sân bay, sau đó cuốn lấy bọn hắn. Tiếp theo, hắn lại dùng các tàu tuần dương và tàu khu trục vừa điều ra để tạo tấm chắn các tàu chiến đấu Trenock ở ngoài trận hình chính. Cuối cùng, đợi đến khi bốn đại đội máy bay chiến đấu vũ trụ Royal Sword (hoàng quyền chi kiếm) trở về, sẽ một ngụm nuốt sống sáu đại đội máy bay chiến đấu đột kích của địch!

Mặc dù kinh hãi, thế nhưng Maeda Yotoshi vẫn giữ im lặng. Hắn không thể không thừa nhận, đây là cách ứng đối tốt nhất hiện nay. Brenrich đã thống lĩnh hạm đội A1 được mười năm, tuy rằng trong hải quân vũ trụ Sous cũng không tính là một vị trung tướng xuất chúng, thế nhưng lại có kinh nghiệm phong phú và sự quyết đoán vượt xa tưởng tượng của hắn. Có thể ngồi lên được vị trí này, ông ta cũng không phải là ăn may.

Trong tinh không, hạm đội Sous dưới sự chỉ huy của Brenrich đang mau chóng biến đổi.

" Andrew, làm đẹp lắm!"

Trong kênh liên lạc khu vực đã truyền đến tiếng tán thưởng của hạm trưởng Sauer tàu tuần dương Iriarte.

Andrew vừa mới phối hợp với tàu chiến đấu Igor tập kích vào tàu chiến đấu Sissoba chủ lực của Sous, hiện giờ đã trở nên hưng phấn khó có thể kiềm chế được.

Lại thêm đợt tấn công mà hắn vừa hoàn thành, hạm đội Trenock đã đánh cho hạm đội Sous 16 - 0. Đây là chuyện chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử chiến đấu của hạm đội 1201. Hạnh phúc tới thật nhanh, và cũng thật đột nhiên. Phảng phất như nữ thần may mắn đã thấy được khốn cảnh của hạm đội Trenock, giờ khắc này đã vươn ra cánh tay cứu vớt của nàng.

Trên hệ thống chỉ huy lại xuất hiện một bản đồ đường bay và chỉ lệnh mới nữa rồi.

"Rẽ phải 2100 độ, tầng không gian số 2, góc bắn 30 độ, tiến vào đường bay E17. Tốc độ cấp 19." Lần này, mặc dù đã thấy trên rada, ở không vực mục tiêu đang tập trung sáu chiếc tàu khu trục và hai chiếc tàu tuần dương của Sous, Andrew vậy mà lại không hề do dự một chút nào, mau chóng căn cứ theo yêu cầu của hệ thống chỉ huy mà hạ xuống mệnh lệnh.

Hầu như ngay khi tàu Brooks chuyển hướng tiến vào đường bay E17, cùng lúc đó, tàu tuần dương Fly Man cùng với hai chiếc tàu khu trục vẫn luôn theo sau hành động, nguyên bản vẫn bị hạm đội Sous ngăn cản ở phía sau không thấy bóng dáng, giờ phút này đã từ hai phương hướng khác nhau mà cùng hội hợp tới bên cạnh tàu Brooks, phảng phất như bọn họ đã sớm được chuẩn bị vậy.

Nhìn tàu Fly Man đang ở ngoài cửa sổ mạn tàu, Andrew đã không thể kiềm chế được nữa rồi.

"Ta nói này..." Andrew gãi gãi da đầu: "Có ai được hệ thống chỉ huy cho chỉ lệnh tường tận đến đường bay và tốc độ không?"

Kênh khu vực đang náo nhiệt thoáng cái liền trở nên tĩnh lặng.

"Ta có!" Hạm trưởng Yakov của tàu Fly Man dẫn đầu nói.

" Ta cũng vậy...." Giọng nói của hạm trưởng Sauer tàu Iriarte có chút kinh ngạc.

"Mẹ nó, ta tưởng rằng chỉ có mỗi mình ta bị cơ đấy!" Đây là tiếng của hạm trưởng Baker tàu tuần dương Beowulf.

" Ta cũng vậy! Lẽ nào các ngươi đều..."

"Móa."

Một hồi ồn ào nhốn nháo không thể tin tưởng qua đi, cả kênh khu vực bỗng nhiên trở nên lặng ngắt như tờ.

Tất cả các vị chỉ huy đều bị sự thực trước mắt khiến cho ngây cả người.

Bản thân mình, hóa ra cũng không phải là kẻ duy nhất bị chỉ đạo tường tận. Sự chỉ đạo này chẳng hề liên quan đến độ tín nhiệm và năng lực của mình, mà lại là đồng loạt!

Bọn họ cảm thấy nhẹ nhõm, đồng thời cũng bị làm cho kinh sợ --- Cái vị thiếu tướng Leray kia, tới cùng là đã làm như thế nào vậy?!

Thảo nào trong cái chiến cuộc phức tạp này, tất cả các chiến hạm đều có thể tìm thấy được vị trí của mình một cách rõ ràng, phối hợp với nhau đâu vào đấy, rồi xuất hiện ở nơi cần xuất hiện một cách đúng lúc!

Binh pháp Tôn Tử từ thời cổ xưa đã vạch ra điều kiện thắng lợi căn bản nhất --- Miếu toán đa giả thắng! (người tính toán nhiều hơn thì thắng)(Miếu toán: Điện trước cung vua gọi là miếu. Bắt đầu từ Triều Hạ, quốc gia phàm là gặp chiến sự, đều phải cáo tổ miếu, nghị triều đình, trở thành một nghi thức cố định. Vua bói toán cát hung ở ngay miếu điện. Khẩn cầu thần linh bảo hộ, dùng vu thuật mượn danh ý chỉ của thần, khiến cho mọi người tiến hành chiến tranh. Đây là hình thức nguyên thủy của "Miếu toán". Thời xuân thu, quan điểm tôn giáo về tin thiên mệnh và sùng bái tổ tiên bị sụp đổ, "Miếu toán" đã xảy ra sự biến đổi mang tính cách mạng."Miếu toán" chỉ tồn tại theo hình thức xưa, trên thực tế đã trở thành triệu tập họp "hội nghị tác chiến" tại miếu điện, trở thành từ chỉ cho việc nghiên cứu cách khắc chế địch và tạo sách lược chiến thắng.)(Đôi khi tìm hiểu giải thích mấy từ này cũng thấy hay phết - nd

Loại tính toán này, là trù tính, và cũng là mưu tính. Đã có phương diện đại chiến lược và phương diện tình báo, vậy thì cũng có phương diện thực thi chỉ huy chiến thuật cụ thể. Từ thế cục, hậu cần, thời gian, số lượng binh lực đưa vào đến so sánh sức chiến đấu... Hầu như không nơi nào là không cần tính toán.

Để trở thành một hạm trưởng, mỗi một vị sĩ quan chỉ huy Trenock trên kênh liên lạc này cũng đều là những kẻ tài cao và có cơ sở lý luận phong phú. Chương trình học về phương diện tính toán giả lập, từ cách đây vài năm, chục năm thậm chí là hai chục năm trước, cũng đã được bọn họ thuộc làu như cháo chảy. Các trận đánh điển hình về phương diện này, bọn họ học tập cũng đã vô số.

Trong các trận đánh điển hình này, bình thường thì sẽ luôn có một bên quân đội, dưới tình huống đã chiếm được hết các ưu thế thiên thời địa lợi nhân hoà, thế nhưng bởi vì trong chiến đấu cục bộ, bên còn lại đã không ngừng tích lũy các thắng lợi nhỏ, từ đó ảnh hưởng đến đại cục, rồi cuối cùng đã dẫn đến thất bại. Kiểu trận điển hình này, khi các giảng viên giảng giải, luôn sẽ không tránh được mà đem nó quy về như một màn sương mù dày đặc của chiến tranh.

Dù sao thì không ai biết được viên đạn của một binh sĩ nào đó sẽ bắn trúng được sĩ quan chỉ huy của đối phương (mập ăn rùa được quả này), không biết được trận địa nào bị chiếm đóng sẽ dẫn đến sự sụp đổ toàn cục. Bởi vậy, làm sao để khống chế được các chi tiết, trong chỉ huy có thể nắm giữ được cục diện chiến đấu khắp chiến trường đến mức nào, đã trở thành một điểm mấu chốt không thể bỏ qua để quyết định sự thành bại của chiến dịch. Nếu như có khả năng mà nói, bất cứ vị chỉ huy nào thì đều hận không thể đem sự chỉ huy phân đến từng binh sĩ một, thậm chí đem hướng chạy, tốc độ và cá nhân của những binh sĩ này nhồi nhét hết vào tầm khống chế tính toán! Thế nhưng, ý nghĩ như vậy, rất hiển nhiên là một ảo tưởng vĩnh viễn không thể thực hiện được.

Các hạm trưởng ở đây đều biết một trận đánh ở trong vũ trụ này phức tạp đến mức nào. Cái khác không nói, chỉ nói tới khu vực có thể hoạt động cùng với đủ loại hoàn cảnh tự nhiên ảnh hưởng tới chiến đấu ở trong vũ trụ, so với đánh trận trên mặt đất thì phức tạp gấp trăm lần!

Nhất là khi hạm đội song phương đã bị cuốn vào bắn giết lẫn nhau, không ngừng đổi hướng chuyển hướng và tiến hành dây dưa, cục diện chiến đấu càng cần mỗi một hạm trưởng phải xốc lên trăm ngàn lần tinh thần!

Nếu như kênh phối hợp khu vực được thông suốt mà nói, các hạm trưởng thông thường sẽ ở lớn tiếng gọi nhau ở trong kênh, tiến hành phối hợp một cách đúng lúc. Còn nếu như liên lạc thông tấn bị quấy nhiễu áp chế mà nói, như vậy, cũng chỉ có thể dựa vào phán đoán của bản thân và sự ăn ý lẫn nhau.

Chưa bao giờ có một vị chỉ huy nào cố gắng đứng ở góc độ toàn cục để chỉ huy một trận chiến dịch một cách cụ thể như vậy. Việc đặt ra đường di chuyển, tốc độ, và phối hợp chiến thuật,... trước khi chiến đấu, lại càng giống như trèo cây tìm cá mò trăng đáy nước, nhiều khả năng khi cuộc chiến bắt đầu đã bị một chiến hạm thân bất do kỷ mà phá bỏ kế hoạch tác chiến.

Thế nên, rất hiển nhiên, từng chỉ lệnh mà hệ thống chỉ huy các chiến hạm nhận được từ cái gã ký tên {SM.Kinh} kia không phải là đã được tính toán trước cuộc chiến. Đó chỉ có thể là phương án chỉ đạo đã được tính toán dựa vào giả lập thời gian thực!

Thế nhưng, chỉ riêng vị trí và đường bay chiến đấu của nhiều chiến hạm như vậy đã khiến cho người ra hoa cả mắt rồi, giờ lại muốn đem toàn bộ những thứ này đều đưa vào tầm khống chế tác chiến, nói dễ như vậy sao. Huống hồ, khi suy tính lối tác chiến vốn đang biến đổi không ngừng đồng thời lập ra chiến thuật cục bộ cụ thể, năng lực giả lập cần thiết đơn giản là khiến cho người ta không thể tưởng tượng được!

“Tít” một tiếng điện tử nhắc nhở đã khiến các hạm trưởng cùng giật mình tỉnh lại trong sự kinh hãi.

Tất cả mọi người trước tiên đều chấm mở phương án tác chiến thời gian thực số 2 đang lóe lên trên máy tính chỉ huy.

Xem xong phương án, Andrew hít sâu vào một chút, ấn xuống nút trò chuyện: "Mấy chú à, anh đột nhiên lại có một dự cảm, chúng ta lần này, nói không chừng còn có thể sống sót trở về.”

...

Trong tinh không, hai hạm đội với hơn một trăm chiến hạm, tại không vực có đường kính mười nghìn km đang phóng nhanh như chớp, bắt cặp mà chém giết.

Những người không được tận mắt nhìn thấy, rất khó có thể tưởng tượng ra được tràng cảnh thảm khốc như thế này. Tàu chiến đấu có tiêu chuẩn thuyền viên là 1600 người, còn tàu tuần dương là 1000 người và tàu khu trục là 600 người. Thỉnh thoảng, trong lưới pháo năng lượng, lại có một con tàu bị nổ tung và vỡ tan. Chỉ có số ít người còn có thể lên được khoang cứu sinh phóng ra vũ trụ, còn phần lớn những người khác, đều chỉ có thể giống như hài cốt của các chiến hạm, lơ lửng không mục tiêu mà quay cuồng lăn mình vào vũ trụ vô biên vô hạn.

Hoặc là, bọn họ sẽ giống như một con tàu ma mà bay xuyên qua vũ trụ. Hoặc là, bọn họ sẽ bị một hành tinh hoặc là hằng tinh nào đó hút lấy, trở thành một tiểu hành tinh hoàn toàn khác biệt với các hành tinh cùng loại khác. Mà khả năng lớn hơn nữa, thì sẽ bị biến mất hoàn toàn trong một lần va chạm.

Dưới sự chỉ huy của Brenrich, hai phân đội tàu tuần dương do bốn chiếc tàu tuần dương tạo thành, cùng với phân đội tàu khu trục do hai mươi chiếc tàu khu trục tạo thành đang áp sát vào trận hình chính ở không vực S21 dưới sự yểm hộ của các chiến hạm Sous khác.

Sự rời đi của bọn họ, khiến cho nhóm tàu tuần dương và tàu khu trục Sous nguyên bản đã khó có thể chống đỡ càng như thêm sương trên tuyết. Dưới sự công kích tập thể của các chiến hạm Trenock, sáu bảy chiếc chiến hạm còn lại không chống đỡ được ba phút đã bị đánh cho tan tành. Có điều, ba phút này cũng đã đủ để cho các chiến hạm Sous lui lại, thoát khỏi sự dây dưa của bầy chiến hạm Trenock.

Mà nhóm tàu chiến đấu Sous, giờ phút này đang dùng tốc độ cao nhất để tiến vào tinh vực S21. Khi khoảng cách tới tàu sân bay còn 500 km, trận hình của bọn họ đã chia ra làm hai phần, giống như hai sợi xích sắt một nằm ngang một dựng thẳng, di động quay xung quanh mẫu hạm. Tất cả các tháp pháo xoay tròn và tên lửa phòng không đã được mở ra toàn bộ, nhân viên vào chỗ. Gần hai đại đội máy bay chiến đấu của tàu sân bay cũng đã được phóng ra toàn bộ. Đối mặt với sáu nhóm đại đội máy bay chiến đấu của địch, không ai dám coi thường.

“Máy bay địch đã tiến vào không vực S21!”

“ Tốc độ cấp 21, đội hình hình đinh ba, dự tính 40 giây sau va chạm hỏa lực.”

“Nhóm tàu chiến đấu địch gia tốc, đã tiến vào được không vực A21 và D20, hiện đang di động về phía không vực S22.”

“Nhóm tàu tuần dương và tàu khu trục của địch đã đột phá được không vực S19, đang đột kích về vào chính diện của không vực S21.”

Giống như sự yên bình trước cơn bão tố, bầu không khí đang khẩn trương mà áp lực.

Mỗi thành viên của hạm đội A1 đều hiểu rõ, cuộc chiến đã tới thời khắc mấu chốt. Hạm đội A1 hiện giờ đã hoàn thành hành động đi vòng đè ép nhóm tàu chiến đấu của đối phương. Chỉ cần kiềm chế được hạm đội Trenock thêm mấy phút nữa, hạm đội A2 chính là có thể hoàn thành xong Bước Nhảy! Đừng thấy đám người Trenock hiện giờ đang đánh đến ỏm tỏi, đến lúc đó, bất kể là nhóm các tàu tuần dương và tàu khu trục ở chính diện hay là nhóm tàu chiến đấu có ý đồ di động về phía không vực S22 ở xa hơn, hạm đội Trenock chỉ có kết quả là bị tiêu diệt!

“Giữ vững góc độ song song với nhóm tàu chiến đấu của địch.” Thấy các tàu tuần dương và tàu khu trục của hạm đội mình đã thoát khỏi sự dây dưa của hạm đội Trenock, Brenrich liền cười lạnh một tiếng, hạ lệnh nói: "Trận hình chính lui về phía sau, kéo dài thời gian!”

“Rõ!”

Các tham mưu ở bên cạnh vừa dứt lời, trên màn hình lớn của đài điều khiển trung tâm, một chiếc máy bay chiến đấu Trenock đã bắt đầu nổ súng về phía các máy bay chiến đấu Sous đang đi lên nghênh đón.

Theo luồng pháo năng lượng thoáng hiện trong bầu trời đêm đen kịt này, tất cả các máy bay chiến đấu Trenock đã bay tới nhằm về phía vòng phòng ngự của các tàu chiến đấu Sous. Các máy bay của Sous cũng phân tán ra, tiến lên nghênh đón. Mà tháp pháo xoay tròn của tàu chiến đấu thì lại càng phóng ra vô số luồng hỏa lực trong nháy mắt.

Đúng lúc này, đột nhiên, tiếng báo cáo của một vị tham mưu đã vang lên bên tai Brenrich.

“ Tướng quân... Hạm... Hạm đội vận tải đã phát tới tín hiệu cầu cứu!" Vị tham mưu này đang đứng ở dưới đài chỉ huy, tay cầm ống nghe, vẻ mặt kinh khủng mà ngước lên đài chỉ huy, giọng nói run rẩy: "Bọn họ bị hạm đội Trenock tập kích! Tín hiệu xuất hiện ở tọa độ....”

Cái gì?! Brenrich sắc mặt đại biến mà nhìn về phía bản đồ tinh hệ.

Tọa độ theo như lời viên tham mưu, ở ngay không vực S30 phía sau trong khu vực chướng ngại Yên Hồ!
Bình Luận (0)
Comment