Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 530

"Bây giờ?" Mập mạp tỏ ra rất ngượng ngùng: "Không hay lắm đâu?"

Ý thức được trong lời nói của mình có nghĩa khác, Margaret xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt. Vẻ mặt thèm đòn của gã mập, còn có ánh mắt kinh ngạc của Sekhet, khiến cho nàng hận không thể kiếm một cái hố mà chui vào.

Có điều, lấy trí lực của nàng, làm sao có thể không biết được kỹ xảo chọc cười quen dùng của gã mập mạp này. Một câu nhìn như không hề suy nghĩ này của hắn, luôn có thể chuyển đề tài sang một hướng khác trong thời khắc nghiêm túc nhất.

"Ta là nói ta cũng cần sự giúp đỡ của ngươi và Phỉ Quân." Margaret khẽ cắn cắn môi, nàng sẽ không để cho cái gã mập mạp này giả điên lừa dối cho xong chuyện: "Gia tộc Hastings cần một minh hữu trung thực. Mà minh hữu thì cần ổn định và đoàn kết."

"Nếu chúng ta liên hợp lại.” Mập mạp chớp mắt, bộ dáng không hiểu ra sao, nói: "Lý Phật liền thành thật rồi hả?"

“Lý Phật sẽ không ngang nhiên phát động nội chiến đâu." Margaret thẳng thắn nói rõ ràng sự việc, quả quyết: "Kẻ địch lớn nhất của hắn là Soberl. Căn cơ của hắn là Phỉ Minh. Bất kể như thế nào, hắn cũng sẽ không phát động nội chiến toàn diện, mà chỉ ngầm tranh đấu".

Margaret lấy tay khẽ phất phất lọn tóc, làm lộ ra khuôn mặt trắng nõn như ngọc của nàng, nhẹ nhàng nói: "Nói thật, thực lực của Lý Phật tuyệt đối xếp vị trí đầu trong tất cả các tướng lĩnh Phỉ Dương. Thế nhưng, dã tâm của hắn quá lớn, cũng rất cực đoan. Ông ngoại của ta đã nói qua, Lý Phật có khuyết điểm trí mạng. Nếu Phỉ Minh bị một người như vậy lãnh đạo, sẽ chỉ thành vạn kiếp bất phục. Bởi vậy, hắn phải bị khống chế và áp chế!".

"Đây là việc của cộng hòa Phỉ Dương." Mập mạp nghiêm túc hẳn lên. Hắn nhìn về phía đám hài cốt chiến hạm trên màn hình ảo, nhíu mày: "Hình như không có quan hệ gì tới Liên Bang Leray. Huống hồ, với chút năng lực cỏn con của chúng ta sao? Vốn là sợ mấy chuyện họa rớt xuống đầu, ta ngu gì mà đâm đầu vào? Ta không tin Nguyên soái Hastings còn cần tôm cá nhãi nhép như ta hỗ trợ.".

"Đây là việc của c Phỉ Minh!" Margaret vội nói: "Nếu như thả lỏng Lý Phật, từng quốc gia thành viên Phỉ Minh đều sẽ phải trả một cái giá thật đắt, bao gồm cả Liên bang Leray.” Bàn tay nàng nắm chặt lấy mập mạp, do dự thật lâu, cuối cùng cắn răng một cái, dùng thanh âm mà chỉ có mập mạp mới có thể nghe được, nói: "Thân thể ông ngoại Hastings của ta đã xảy ra vấn đề. Thời gian còn lại cho chúng ta đã không còn mấy nữa rồi."

Nói ra những lời này xong, Margaret chỉ cảm thấy cả người không còn sức lực. Bờ lông mi thật dài đang run rẩy, nước mắt chảy dài.

Đây vốn là một việc tuyệt đối bí mật, cũng là giới hạn đáy và nhược điểm trí mạng của nàng. Tuy rằng đi theo Hastings hai mươi năm, thế nhưng cuối cùng nàng cũng chỉ là một cô gái chưa có mấy kinh nghiệm. Khi sinh mệnh của Hastings đang dần đếm ngược, nàng vẫn còn chưa chuẩn bị tốt để nghênh đón cuộc chiến tranh tàn khốc nhất của loài người này! Là một bên trong cuộc giao dịch này, nàng vốn không nên để lộ át chủ bài ra cho mập mạp biết. Thế nhưng, nàng vẫn nói ra. Nàng không biết nguyên do tại sao, thế nhưng khi điều bí mật này không còn là bí mật nữa, nàng lại cảm thấy bản thân thoải mái hơn rất nhiều, giống như nàng vừa buông xuống một tảng đá lớn vẫn luôn đè nặng trong lòng vậy.

"Vấn đề thân thể? !" Mập mạp ngơ ngác nhìn vào sắc mặt tái nhợt của Margaret, trong đầu trống rỗng.

Mặc dù vẫn không thuận mắt với cộng hoà Phỉ Dương, thế nhưng mập mạp hiểu rõ, cộng hòa Phỉ Dương thủy chung vẫn là chủ lực trong cuộc chiến tranh này. Các quốc gia thành viên tụ tập ở bên cạnh Phỉ Dương, chỗ dựa lớn nhất, chính là quân đội hùng mạnh và vị quân thần của bọn họ, Nguyên soái -- Hastings!

Trên một phương diện nào đó, Hastings đã trở thành tín ngưỡng kiên định của toàn bộ chiến sĩ Phỉ Minh! Cho dù gặp phải cục diện gian khổ hơn nữa, binh lính Phỉ Minh đều vẫn tràn ngập tin tưởng đối với thắng lợi cuối cùng. Bọn họ sẽ không buông bỏ. Bởi vì, đứng phía sau bọn họ là Hastings. Có vị quân thần này ở đó, bọn họ không tin mình sẽ thất bại trong cuộc chiến tranh này.

Có thể tưởng tượng được, một khi con người này ngã xuống, cái thế giới này sẽ biến thành cái dạng gì?

Vào giờ phút này, mập mạp đã hiểu được lí do vì sao Margaret lại không tiếc lấy việc hôn nhân ra để làm giao dịch trong đại hội thi đấu robot.

Không ai hiểu rõ hơn nàng về tình huống thân thể của Hastings, và cũng không có ai hiểu rõ hơn nàng về chiến cuộc hiện thời đang gian nan thế nào, rồi hiểu rõ được về dã tâm của Lý Phật. Cảm giác vội vàng xao động dã khiến cho nàng mất đi sự ung dung và bình tĩnh. Chiếc robot Binalter đời thứ mười hai và kỹ thuật điều khiển robot của Phỉ Quân, đối với nàng mà nói, chính là một lợi thế khó có được. Nàng cần lực lượng, và loại lực lượng này không phải là do Hastings cho nàng, mà là loại lực lượng có thể chống đỡ cho nàng sau khi Hastings rời đi.

Những người mà nàng phải đối mặt, không chỉ riêng tử địch Soberl, mà còn có Lý Phật. Nàng phải có đầy đủ thực lực để tiếp tục chống đỡ vinh quang của cái tên Hastings!

Mọi nghi vấn đã có câu trả lời vào giờ phút này.

Mập mạp thở dài: "Được rồi. Ta chỉ có một điều kiện duy nhất."

"Điều kiện gì?" Margaret cảm giác như trái tim sắp nhảy ra ngoài.

Nàng hoàn toàn không ngờ tới, sau khi mình nói ra mọi chuyện, mập mạp vậy mà lại dễ dàng đáp ứng như vậy.

Không ai hiểu rõ hơn nàng rằng điều này đại diện cho cái gì.

Điều này đại diện cho một lực lượng quân đội bao gồm tám sư đoàn thiết giáp và tám hạm đội cấp A, đại diện cho chiến hạm tàng hình, đại diện cho năng lực nghiên cứu khoa học của Phỉ Quân, và cũng đại diện cho mấy ngàn cơ sĩ cùng với loại robot màu xanh của bọn họ, đủ để đối kháng với robot đời thứ 12 của Binalter. Quan trọng hơn chính là, vị thiếu tướng Leray đã nhiều lần sáng tạo kỳ tích ở trước mắt sẽ trở thành người hợp tác của mình!

Nếu Lý Phật biết Phỉ Quân đến tột cùng là một đội quân như thế nào, sợ rằng, hắn sẽ phải hối hận với quyết định của mình. Mà đối với những tướng quân ở bộ chỉ huy mà nói, không lâu sau, bọn họ sẽ hiểu ra được, tại thời điểm mà bọn họ duy trì im lặng, bọn họ đã bỏ lỡ cái gì!

Margaret lẳng lặng nhìn mập mạp, trong ánh mắt của nàng chính là vẻ khẩn trương không kìm nén được. Hắn sẽ đưa ra điều kiện gì? !

"Rất đơn giản." Mập mạp nhìn Margaret, vô cùng chân thành, nói: "Cấu kết với ta thì phải có trách nhiệm với ta!"

"Mập mạp!" Một nụ cười tươi tắn kiều mị như hoa chợt nở nhẹ trên khóe miệng Margaret. Nàng nhanh chóng hôn lên mặt mập mạp một cái, ánh mắt híp lại giống như một con hồ ly tinh câu hồn đoạt phách: "Nói không chừng, có một ngày ta sẽ thật sự gả cho ngươi.".

"Ta có vợ yêu rồi, mấy người nữa cơ." Mập mạp tỏ ra không hiểu phong tình, lấy tay lau lau mặt: “Ngươi liếm lên mặt ta làm cái gì thế.”

Nhìn Sekhet ở một bên đang co đầu rụt cổ, Margaret cảm thấy những thiện cảm vừa mới xuất hiện của mình đối mập mạp, tất cả đều không cánh mà bay. Hiện tại nàng đang muốn bóp chết cái tên mập mạp đáng chết này!

*******SPECIAL KIND OF HERO*******



"Đây là số liệu chủ yếu của tàu {Cự Lãng - cải tiến} của Binalter… Đây là sơ đồ phân tích của {Cự Lãng} ban đầu. "

Trong phòng hội nghị hình lục giác, ánh đèn sáng choang. Hơn ba mươi danh tướng và sĩ quan đang ngồi ở trên hàng ghế được sắp thành hình quạt, lặng yên nghe một vị thiếu tướng giới thiệu.

Toàn bộ phòng họp ngoại trừ tiếng nói của vị thiếu tướng ra, không có âm thanh nào khác. Mặc dù chỉ là một cuộc họp theo thông lệ, thế nhưng các sĩ quan mặc quân phục Phỉ Dương, ngồi tùy ý trên ghế vẫn im lặng như cũ, khiến cho người ta có một cảm giác lạnh lẽo. Trên mặt mọi người đều là vẻ thản nhiên, ánh mắt lạnh băng mà cứng rắn. Đó là sự lãnh khốc và hờ hững mà chỉ có chiến sĩ thân kinh bách chiến mới có được.

Lý Phật ngồi ở phía đầu tiên, có chút đăm chiêu mà nghe vị thiếu tướng giảng giải.

"…Có thể nói, trong số các chiến hạm Binalter mà chúng ta đã biết được, loại chiến hạm này có thể xếp hạng ba. Mà hai loại chiến hạm xếp hạng phía trước nó, một loại vẫn còn nằm trên bản vẽ dự trữ kỹ thuật, một loại khác, chỉ sợ còn đang nằm trên bục chế tạo của xưởng đóng tàu!".

"Trải qua dự đoán so bộ…" Vị thiếu tướng chuyển sơ đồ trên màn hình ảo: "Tàu chiến đấu {Unicorn} đang phục dịch nghĩa vụ của ta nếu gặp được tàu {Cự Lãng – Cải tiến} thì tỷ lệ chiến thắng không vượt qua 30%. Mà ở trong tình huống tác chiến số đông, tỉ lệ này còn có thể giảm bớt. Nói cách khác, sự xuất hiện của hạm đội Humphrey đã có thể làm cho chúng ta tăng mạnh sự cảnh giác rồi. Ít nhất ở phương diện trận hình chính tàu chiến đấu, tỷ lệ chiến thắng 50-50 của hai bên đã bị phá vỡ."

"Phân tích cụ thể." Lý Phật nói.

"Rõ, thưa thượng tướng." Vị thiếu tướng đứng nghiêm một cách vô thức, dùng thước chỉ thị điện tử chỉ vào số liệu trên màn hình ảo: “Từ các phương diện như đường kính chủ pháo và cường độ lồng bảo vệ của loại chiến hạm này để suy tính, chúng ta có thể tin tưởng vào tình báo rằng, hệ thống động lực đời thứ năm của đế quốc Binalter vốn vẫn dừng lại ở trên bản vẽ, kỳ thực đã hoàn thành xong nghiên cứu cùng chế tạo, đồng thời cũng đã lắp đặt trên {Cự Lãng} kiểu mới. Dạng khoang động lực do nhóm động cơ hợp thành này sẽ cung cấp lượng động lực vượt quá hệ thống động lực đời thứ tư 50%. Về hiệu suất sử dụng nguồn năng lượng, cũng sẽ gia tăng rất nhiều. Có loại hệ thống động lực này làm cơ sở, các chỉ số của chiến hạm đều được đề cao trên diện rộng".

Vị thiếu tướng gõ một cái lên bàn phím ảo. Bàn phím do ánh sáng hợp thành này theo ngón tay lập tức nổi lên một đợt sóng chợt lóe lên rồi vụt tắt giống như mặt nước, số liệu trên màn hình ảo đã nhanh chóng cuộn xuống phía dưới.

"Đây là số liệu của tập đoàn hạm đội số 19 sau khi chiến đấu trở về…." Vị thiếu tướng quay đầu lại nói tiếp: "Nhìn từ cả trận chiến, trên phương diện hỏa lực, hạm đội Humphrey luôn chiếm ưu thế tuyệt đối. Đường kính chủ pháo năng lượng của bọn họ tuy rằng chỉ có 3800mm như trước, thế nhưng, cường độ và tốc độ tấn công lại vượt quá 30% tàu {Cự Lãng} trước đây. Nói cách khác, nếu tàu tuần dương lớp {Cuồng Sa} của chúng ta bị đánh trúng cánh bên phía sau hoặc là bộ phận nào yếu ớt mà nói, chỉ cần một pháo thì chúng ta đã có thể cho chiến sĩ cầu nguyện rồi.".

Nói xong, vị thiếu tướng lại gõ lên bàn phím: "Đây là đoạn ghi hình chiến đấu lúc ấy, mọi người xem quỹ tích di động và khoảng cách thời gian nổ súng của chiếc chiến hạm này".

Tiếng nói của vị thiếu tướng không mang theo một tia cảm xúc nào, vẫn vang vọng trong phòng hội nghị.

Tất cả mọi người lặng ngắt như tờ nhìn vào màn hình ảo, nghe hắn giảng giải từ tàu tuần dương, tàu chiến đấu đến máy bay Lôi Điện kiểu mới, rồi lại đến tàu sân bay lớp {Hoàng Quyền} làm nền tảng chiến tác chiến. Theo sự giảng giải đi sâu của vị thiếu tướng, tất cả các sĩ quan đều tỏ ra khiếp sợ.

"Tàu sân bay lớp {Hoàng Quyền} thì đế quốc Binalter tổng cộng chỉ chế tạo hai mươi chiếc, phân phối cho hai mươi hạm đội hoàng gia cấp Tượng. Có thể nói, đây đã là lực lượng mạnh nhất của đế quốc Binalter, thật không nghĩ đến, loại tàu sân bay này lần đầu tiên xuất hiện đã liền gặp phải một trận thảm bại. Hai chiếc tàu sân bay của hạm đội Humphrey, một chiếc bị hạm đội Phỉ Quân tiêu diệt, còn chiếc kia thì lại bị bắt được…".

"Được rồi." Lý Phật đứng dậy, nhẹ nhàng vẫy tay cắt đứt lời giảng của vị thiếu tướng: "Tổng hợp lại, các ngươi đưa ra kết luận là gì?".

"Bộ tham mưu ra hai kết luận." Vị thiếu tướng nghiêm nghị nói: “Thứ nhất, sau khi trang bị chiến hạm kiểu mới xong, sức chiến đấu của hạm đội hoàng gia cấp Tượng của đế quốc Binalter đã xuất hiện chênh lệch với hạm đội bình thường của bọn họ. Có thể nói, hạm đội cấp Tượng đã là đơn vị chiến đấu đặc thù. Sức chiến đấu hơn xa so với tưởng tượng của chúng ta, đáng để cảnh giác."

"Thứ hai…" Vị thiếu tướng chuyển màn ảnh, trên màn hình đột nhiên đã xuất hiện mấy chục chiếc chiến hạm rách nát: "Chúng tôi đã phân tích toàn bộ quá trình từ lúc tập kích bất ngờ đến chấm dứt của Phỉ Quân, tuy rằng còn không có chứng cớ rõ ràng là hạm đội này có năng lực tàng hình, thế nhưng dựa theo địa điểm bọn họ lựa chọn để phục kích và phản ứng chậm chạp của kẻ địch lúc ấy, cho thấy bọn họ đã có kỹ thuật đặc thù vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta. Mà chiến thuật va chạm của bọn họ cũng đã cho thấy những chiến hạm này của bọn họ không hề tàn tạ giống ở vẻ bề ngoài! Nếu như chấm điểm cho hạm đội này mà nói… "

Vị thiếu tướng hít vào một hơi thật dài: "Tôi cho 70 điểm! Một trận này đã đủ để cho bọn họ thành danh!"

Phòng hội nghị nhất thời trở nên im ắng.

Trong ánh mắt có chút thâm trầm của các sĩ quan, Lý Phật bước đi thong thả qua lại vài bước, một lúc lâu sau đó mới lạnh lùng nói: "Xem ra, đúng là ta đã xem thường cái hạm đội này. Có thể ở dưới ánh mắt của Humphrey mà mai phục rồi phá huỷ nhóm tàu sân bay Phi Vũ bao gồm cả một chiếc tàu sân bay lớp {Hoàng Quyền} và hai chiếc {Cự Lãng – cải tiến}, nếu không có thực lực đầy đủ thì sẽ không thể nào làm được việc này. Mặc dù là hạm đội Phỉ Dương cấp B của ta cũng khó có thể hoàn thành nhiệm vụ như vậy.".

"Xem ra…" Lý Phật nói với giọng lạnh lẽo: "Ta đã chọc phải một chuyện phiền phức!".

Các sĩ quan liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy ra sự kinh hãi trong mắt của đối phương. Đi theo Lý Phật nhiều năm như vậy, bọn họ chưa bao giờ thấy vị cấp trên lòng dạ như sắt thép, chẳng để ai vào mắt này lại có thể đánh giá một đội quân tạp nham như vậy. Thừa nhận mình đã quá xem thường đối thủ, chuyện này trước kia là chưa từng xảy ra.

Có điều, bọn họ cũng biết khi Lý Phật dùng giọng điệu như vậy nói chuyện, cái đội quân kia chắc chắn sẽ gặp xui xẻo! Cho dù bọn hắn có mạnh mẽ tới cỡ nào, có bao nhiêu bí mật tới cỡ nào, đều không có khả năng là đối thủ của Lý Phật! Tất cả những kẻ có ý đồ khiêu khích Lý Phật đều đã thất bại thảm hại. Lần này, cũng sẽ không ngoại lệ!

"Margaret vậy mà lại xuất hiện ở trong Phỉ Quân." Lý Phật nhìn bản đồ tinh hệ, hừ một tiếng nói: "Nói vậy, hạm đội kia có cái gì đó đáng giá cho nàng bỏ công sức. Pesch…"

"Tướng quân!" Vị thiếu tướng buông thanh chỉ thị, đứng nghiêm nói.

"Lập tức triển khai điều tra toàn diện đối với Phỉ Quân." Lý Phật nhíu chặt mày: "Bao gồm tất cả những gì của bọn hắn ở Mars. Ta muốn tư liệu kĩ lưỡng nhất! Mặt khác, đưa tin tức bọn hắn có thể có năng lực tàng hình nói cho người chúng ta biết. Báo cho bọn họ, không tiếc bất cứ giá nào, phải đánh chết mục tiêu!"

"Rõ! Thưa thượng tướng!" Pesch cúi chào.

Cho dù đều biết mục tiêu trong miệng của Lý Phật là ai, thế nhưng, vẻ mặt của các sĩ quan ở đây cũng không có biến hóa một chút nào. Theo suy nghĩ của bọn họ, đây vốn là chuyện bình thường!

"Tốt lắm!" Lý Phật gật gật đầu. Đi lên trước, nhận lấy thanh chỉ thị điện tử trong tay Pesch, quay đầu nhìn các sĩ quan ở dưới đài, thản nhiên nói: "Nói cho các ngươi một số việc hứng thú hơn… Dưới sức ép của dư luận và áp lực của Hội nghị liên hợp, bộ chỉ huy đã quyết định vào hai ngày sau, căn cứ vào tình thế, sẽ mời dự họp Hội nghị liên hợp tác chiến mới, xác định xem có cho tập đoàn quân của ta tham gia chiến đấu hay không. Nguyên soái Hastings bởi vì nguyên nhân thân thể cho nên sẽ không xuất hiện, vì vậy ta đoán chừng…"

Thanh chỉ thị điện tử điểm nhẹ một chút trên bản đồ vũ trụ của Cộng hòa Ryan.

Lý Phật mặt không đổi, nói: "Nơi này sẽ là kết quả thỏa hiệp của các phương trong lần họp này. Trước mắt, Cộng hoà Ryan đã bị Liên bang Naga áp chế, bọn họ lại không dám cho chúng ta tiến vào tinh hà Carleston và Reske. Như vậy, bọn họ đương nhiên là muốn cho quân ta tăng cường chiến đấu ở Ryan đẩy mạnh tấn công, giảm bớt áp lực của các chiến khu khác. Đó sẽ là một lựa chọn không tồi."

Nói xong, Lý Phật buông thanh chỉ thị, ánh mắt quét qua một vòng. Các sĩ quan liền bật dậy giống như lò xo, nhất loạt đứng nghiêm.

"Cánh cửa đã mở ra một cái khe nhỏ." Lý Phật lấy mũ, hạ mi mắt, nói từng chứ: "Để cho chúng ta nói cho tất cả dân chúng Phỉ Minh biết, ai mới là quân nhân thực sự, là chiến sĩ thực sự! Ai mới là chúa tể thực sự của cái thế giới này!"

"Rõ!".

Đáp lại lời Lý Phật là một tiếng gầm nhẹ giống như sư tử sổ lồng.

*******SPECIAL KIND OF HERO*******

Hai chiếc tàu buôn vũ trang ẩn thân ở trong hư không đang chậm rãi chuyển hướng bay, đi vòng về phía sâu trong khu vực chướng ngại. Bởi vì không thể mở ra máy đẩy ion, thế nên tốc độ của chiến hạm vô cùng thong thả.

Có điều, chẳng ai cảm thấy phiền toái và mất kiên nhẫn cả.

Trên màn hình ống nhòm trong phòng điều khiển, sau khi tổn thất mất hai chiếc tàu khu trục và một chiếc tàu tuần dương, rồi lại tổn thất tất cả các tàu bảo vệ, hạm đội Sous rốt cuộc cũng đã tan vỡ. Sáu chiếc chiến hạm thần bí đang tiến hành đợt công kích cuối cùng. Mặc dù đối thủ đã hoàn toàn mất đi khả năng chống cự, thế nhưng những chiếc chiến hạm màu đen này vẫn không hề buông lỏng. Từng động tác của bọn họ vẫn lạnh lùng và chính xác như cũ.

Đây là một trận toàn thắng. Lấy ít thắng nhiều, đối với sáu chiếc chiến hạm này mà nói, tựa như là chuyện đương nhiên.

Không ai muốn bại lộ hành tung của mình ở trước mặt đám sát thủ vũ trụ này. Tuy rằng hai chiếc tàu buôn vũ trang đang ở trong khu vực chướng ngại, đồng thời cũng đã phát hiện ra đối phương, tranh thủ tiến vào trạng thái tàng hình, thế nhưng, dù sao đối phương cũng có một chiếc tàu tuần dương. Phạm vi dò xét rada của tàu tuần dương hạm xa hơn tàu buôn vũ trang nhiều, ai mà biết được trước đó chiếc tuần dương hạm kia đã phát hiện ra mình hay chưa?

Phải biết rằng, ngay tại vừa rồi, {Hãn Phỉ 6} vẫn bị trúng một phát pháo năng lượng đã khuếch tán! Mặc dù không tạo thành thương tổn, thế nhưng khi pháo năng lượng bị lồng năng lượng bảo vệ của phi thuyền trung hoà, biến hóa quỹ tích của tuyến đường và số liệu hiện ra trên màn hình theo dõi Thiên Võng sẽ vô cùng dễ dàng bị phát hiện.

Mập mạp nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy lo lắng. Hắn chỉ có thể chờ đợi đối phương bỏ qua điểm khác thường này. Bằng không, bọn hắn sẽ biết rằng ở bên cạnh bọn hắn đang có một chiếc phi thuyền. Đám tiểu hành tinh này, rõ ràng là không có lồng năng lượng bảo vệ!

Phi thuyền đang chậm rãi di động, tốc độ mỗi giây không vượt quá ba mươi km, khiến cho hai chiếc tàu buôn vũ trang giống như hai con ốc sên trong sa mạc.

Trên màn hình ảo, chiến đấu đã chấm dứt. Ngoại trừ một chiếc tàu khu trục Sous đang nhanh chóng chạy trốn ra, các chiến hạm khác đều đã trở thành hài cốt trôi nổi khắp không vực.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Trái tim mọi người cũng theo hành động của sáu chiếc chiến hạm, càng lúc càng đập nhanh.

Gần như không hề có chút do dự, sau khi chấm dứt chiến đấu, sáu chiếc chiến hạm màu đen liền nhanh chóng lao về phía vị trí {Hãn Phỉ 6} bị trúng đạn lúc trước. Dưới tình huống không có bất kỳ phát hiện nào, sáu chiếc chiến hạm nhanh chóng tách ra, tiến vào khu chướng ngại tìm kiếm.

Dựa theo hành động của sáu chiếc chiến hạm này, mập mạp có thể dễ dàng đoán được sự hoang mang của viên sĩ quan chỉ huy đối phương.

Có điều sự hoang mang ngắn ngủi này cũng không làm cho hắn dừng lại. Ngược lại, từng mệnh lệnh của hắn đều phi thường quyết đoán. Hình như hắn đã xác định được, có một chiếc chiến hạm không nhìn thấy được đang ở ngay bên cạnh hắn.

Kỹ thuật tàng hình cũng không phải là vạn năng. Phi thuyền có thể lừa gạt rada, có thể lừa gạt thị giác, thế nhưng, dù sao phi thuyền cũng là vật thể tồn tại, không có khả năng biến thành hư ảo trong hư không.

Nhất là khi bay trong khu vực đầy đá vụn trôi nổi và bụi bặm như vành đai tiểu hành tinh này, có lẽ chỉ cần bị một viên đá chạm phải thì cũng có thể khiến cho phi thuyền vô hình này bại lộ.

Phải biết rằng, sáu chiến hạm đã chấm dứt chiến đấu, tất nhiên sẽ đem năng lực dò xét tăng lên tới mức cao nhất. Đã không có áp lực đối kháng điện tử, các thiết bị như rada, máy quan sát quang học, máy quét động năng, máy giám sát hạt căn bản sẽ được mở ra toàn bộ, giống như vô số ánh mắt và vô số xúc tua vô hình càn quét mọi thứ xung quanh. Tất cả các số liệu sẽ được hệ thống Thiên Võng tập hợp, sau đó tạo thành khu vực dò xét chính xác, ít nhất có thể bao trùm bán kính mười nghìn km.

Nếu khoảng cách giữa hai bên vượt qua mười nghìn km, mập mạp tuyệt đối sẽ không lo lắng. Hai chiếc tàu buôn vũ trang tàng hình đại khái có thể chậm rãi thoát khỏi tầm mắt của những chiếc chiến hạm này, ung dung mà rời đi. Nếu như đối phương là một hai chiếc chiến hạm mà nói, mập mạp cũng sẽ không lo lắng. Thế nhưng, tình huống thực tế thì lại là, khoảng cách giữa tàu buôn vũ trang tới đối phương không đến năm nghìn km! Mà đối phương còn có sáu chiếc chiến hạm!

Điều này cũng không thể trách Sekhet. Tuy rằng chiến đấu ở ngoài năm nghìn km, trong không gian dùng mắt thường cũng có thể thấy được một cách rõ ràng. Thế nhưng, trận chiến đấu này chính là đột nhiên bùng nổ ở trong vành đai tiểu hành tinh và lớp bụi sao dày đặc. Dựa vào Rada chuyên dùng trên chiến hạm thuộc loại như tàu buôn vũ trang, căn bản là không thể nào phát hiện ra được các chiến hạm đỉnh cấp có năng lực quấy nhiễu điện tử và tàng hình rada rất mạnh ở cách đó năm nghìn km!

Khiến cho mập mạp kinh hãi chính là, đối phương hiển nhiên đã nhận định rằng mình sẽ tiến về phía hành lang bước nhảy thông tới Reske. Bởi vậy, phương hướng tìm tòi của bọn hắn cũng ứng đối theo đó.

Tàu buôn vũ trang đang né tránh thiên thạch một cách vô cùng cẩn thận. Mà số liệu khoảng cách với chiến hạm của đối phương ở góc trái phía trên màn hình chính của đài điều khiển trung tâm, vậy mà lại càng ngày càng nhỏ.

5102… 5030… 4950…

Mập mạp gõ bàn phím ảo, cố gắng tìm kiếm tiểu hành tinh có thể cho phi thuyền ẩn thân. Thế nhưng, ý đồ này rất nhanh đã bị đánh tan.

Sáu chiếc chiến hạm kia tại mỗi một khoảng cách nhất định liền hướng về bốn phương tám hướng mà nổ súng! Tháp pháo xoay tròn và pháo phụ của bọn hắn đang hợp thành một tấm lưới ánh sáng không có góc chết dưới sự khống chế của máy tính. Nếu một hai chiếc chiến hạm chọn cách sưu tầm như thế, có lẽ chỉ là phí công, riêng góc độ khuếch tán của pháo năng lượng đã có thể khiến cho bọn hắn nổi điên. Thế nhưng, sáu chiếc chiến hạm đan thành mạng lưới dưới sự khống chế thống nhất của Thiên Võng thì sao? !

Mập mạp dừng tay, sắc mặt của mọi người cũng biến đổi!

Hành động của đối phương cho thấy, bọn họ đã biết phi thuyền bên ta có năng lực tàng hình! Nếu như nói trước đó chỉ là suy đoán mà nói, như vậy, hiện tại đã hoàn toàn có thể khẳng định được những chiếc chiến hạm này đến từ nội bộ Phỉ Minh. Hơn nữa, mục tiêu của bọn hắn là nhằm vào mình!

"Tiếp tục như vậy, trong vòng hai phút, chúng ta sẽ bị bọn họ phát hiện!" Sekhet cực kỳ nhanh chóng tính toán số liệu, hai mắt lộ ra tơ máu.

"Dưới trạng thái tiềm hành, tốc độ cao nhất có thể đạt tới là bao nhiêu?" Margaret hỏi.

"Mỗi giây năm mươi km." Sekhet nói: "Thế nhưng, với tốc độ này, chúng ta không thể nào tránh né được sự va chạm của nhiều thiên thạch như vậy".

Sắc mặt Margaret trở nên ngưng trọng, nàng biết, nếu như là ở trạng thái bình thường, muốn vượt qua khu vực chướng ngại, đừng nói 50 km/s, cho dù là 200 km/s cũng không tính là cái gì to tát. Đám thiên thạch trôi nổi kia căn bản không thể tạo thành tổn thương gì cho chiến hạm. Thế nhưng hiện tại thì khác, bản lĩnh bảo mệnh lớn nhất của hai chiếc tàu buôn vũ trang là năng lực tàng hình. Một khi bị thiên thạch va chạm rồi bại lộ, vậy thì sẽ gặp phải sáu chiếc chiến hạm đuổi giết.

"Nếu như…" Margaret hỏi: "Chúng ta trực tiếp chạy trốn thì sao? !".

"Bàn về tốc độ, có lẽ chúng ta sẽ nhanh hơn bọn hắn!" Sekhet nói: "Thế nhưng khoảng cách quá gần rồi. Một khi bị khóa mục tiêu thì chúng ta sẽ rất khó trốn thoát. Hơn nữa, chúng ta không thể nào tiến vào trạng thái bước nhảy dưới sự truy đuổi của bọn chúng. Quan trọng hơn chính là, khi giải trừ tàng hình, máy đẩy phần đuôi từ 0 cho đến lúc khởi động hoàn toàn, cần ít nhất là ba mươi giây để gia tốc.".

Trái tim Margaret liền cảm thấy lạnh lẽo.

Nhìn sáu chiếc chiến hạm cùng với tấm lưới pháo năng lượng đang càng ngày càng gần ở trên màn hình, ngoại trừ chờ đợi phi thuyền bỗng nhiên biến thành một con bướm có vận may vô cùng tốt, theo khe hở thật nhỏ giữa đám hỏa lực mà chạy thoát ra, nàng không còn suy nghĩ nào khác!

Không thể tiến vào trạng thái bước nhảy, không có biện pháp thực sự cắt đuôi kẻ địch, mà thời gian gia tốc là ba mươi giây thì lại càng đóng kín lại con đường chạy trốn.

Ba mươi giây cũng đã đủ để cho sáu chiếc tàu kia đánh chết tàu buôn vũ trang nhiều lần! Tuy rằng khoảng cách giữa bọn họ đến tàu buôn vũ trang còn có gần năm nghìn km, thế nhưng, pháo năng lượng của bọn hắn đã xẹt sát qua phi thuyền vài lần rồi.

Làm sao bây giờ? Lòng dạ Margaret nóng như lửa đốt, khi nhìn về phía đài chỉ huy, lại trợn tròn con mắt.

Chỉ thấy Rắm Thối mặc theo một cái quần lót, khoanh chân ngồi vững vàng ở trên đài điều khiển. Mà mập mạp, thì lại đang ở bên cạnh hắn mà nói cái gì đó. Vẻ mặt hai người một lớn một nhỏ đặc biệt nghiêm túc. Khuôn mặt mập mạp của tiểu tử kia còn không ngừng gật gật, hình như đang tiếp thu mệnh lệnh của mập mạp.

Margaret sắp điên lên mất rồi.

Mặc dù nàng biết tiểu yêu nghiệt Rắm Thối này tuyệt đối không giống với trẻ con ba bốn tuổi bình thường, thế nhưng nàng cũng không có ngốc đến nỗi tin tưởng lúc này mập mạp sẽ đem nhiệm vụ quan trọng giao cho một đứa đứa bé!

Có điều, đây là Phỉ Quân… Một thế giới điên cuồng

"{Hãn Phỉ 6}, {Hãn Phỉ 7}, hợp nhất quyền khống chế Thiên Võng. Lái chính bỏ qua thao tác nhân lực, đổi thành lái tự động."

Mệnh lệnh của mập mạp khiến cho mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Margaret kéo mập mạp, kinh sợ nói: "Ngươi điên rồi à, lúc này mà lại tiến hành lái tự động? !".

Mập mạp hoàn toàn không để ý tới Margaret, hạ lệnh: "Thi hành mệnh lệnh. Đếm ngược thời gian. 3.. 2.. 1..!".

Mập mạp đếm ngược xong, gần như cùng lúc, lái chính liền buông tha việc điền khiển phi thuyền. Đồng thời, ánh đèn xanh của hệ thống Thiên Võng trên tàu cũng sáng lên, biểu thị {Hãn Phỉ 7} ở bên cạnh cũng đã giao ra quyền khống chế.

Ngay lúc đó, Margaret đã nhìn thấy, ngón trỏ tay phải của tên nhóc bị mập mạp gọi là Thối Thối kia bỗng nhiên nứt ra. Một cánh cổng truyền số liệu màu trắng bạc giống như xương ngón tay đã cắm vào đài điều khiển.

Thượng đế ơi! Margaret vội bưng kín miệng!

Trên màn hình ảo, một viên tiểu hành tinh màu nâu đen đang nhanh chóng phóng to ở trước mắt.

Vô số ánh mắt xuất thần nhìn về phía viên lái chính đã buông lỏng hai tay, hiện giờ đang ngây ngốc nhìn phi thuyền đang cực kỳ nhanh chóng phóng về phía tiểu hành tinh kia.

"Chuyển hướng! Mau!" Ngón tay Margaret gần như sắp cắm vào trong da thịt mập mạp.

Hành tinh vẫn còn đang phóng to.

Ngay khi viên lái chính sắp nhịn không được mà duỗi tay ra, tít một tiếng điện tử vang lên, phi thuyền bắn mạnh lên trên. Góc cạnh sắc nhọn của viên tiểu hành tinh có hình thù kỳ quái kia hầu như là sát qua dưới đáy phi thuyền, trôi về phía tinh không phía sau.

Mọi người vừa mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, còn chưa kịp nói may mắn, thì lại phát hiện ra phi thuyền đang tăng tốc!

"Hệ thống tự động không hoạt động? !".

Các thuyền viên nhìn vào tốc độ tăng vọt trên màn hình điều khiển. Tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.

Ai cũng biết hệ thống điều khiển tự động của chiến hạm chắc chắn sẽ không tiến hành né tránh đối với thiên thạch có khả năng gây nguy hiểm cho tàu!

Ở dưới tình huống như vậy, phải lưu lại thời gian cho nhân viên hoa tiêu để ra lệnh né tránh! Thế nhưng, hợp tác giữa hai nhân viên lái và bốn nhân viên hoa tiêu, đều chỉ có thể đạt tới tốc độ mỗi giây ba mươi km. Hiện tại vậy mà lại vượt quá tốc độ này, nhân viên lái làm sao có thể hoàn thành được tính toán phức tạp như vậy? !

"Tướng quân!".

"Mập mạp!".

Sekhet và Margaret gần như đồng thời kêu lên.

"Không cần!" Khuôn mặt mập mạp đang run rẩy, cũng là vẻ sợ hãi hết hồn.

Mấy trăm hành tinh lớn nhỏ ở trước mắt đang nhanh chóng phóng to, đường kính lớn nhất thì vượt quá một km, còn nhỏ nhất thì chỉ cỡ nắm tay.

Khoảng cách giữa đám tiểu hành tinh này cũng không rộng, đổi lại thành lúc bay bình thường, đây là một con đường rất thoải mái. Thế nhưng, trong thời điểm này, đây lại là một con đường chết! Không có nhân viên lái nào có bản lĩnh điều khiển một chiếc tàu buôn vũ trang có thể tích khổng lồ xuyên qua trong đó mà không đụng vào một viên tiểu hành tinh nào.

Đây là phi thuyền, không phải là máy bay chiến đấu!

"Thối Thối!" Mập mạp liếc mắt sang nhìn vào chiếc quần lót của Rắm Thối: "Không phải lão tử đang uy hiếp ngươi, thế nhưng nếu va vào một viên, lão tử liền cởi bớt một chiếc của người! Ngươi tự tính đi? !".

Margaret kinh hãi nhìn về phía Rắm Thối hiện giờ đang lườm mắt với mập mạp, ánh mắt của nàng lại chậm rãi di động tới ngón trỏ tay phải của Rắm Thối.

Hệ thống điện tử trên đài chỉ huy đang nhấp nháy một cách điên cuồng, vô số số liệu giống như thủy triều bắt đầu dâng lên trên màn hình.

Thiên thạch càng lúc càng gần. Thế nhưng chiến hạm chỉ khẽ vẫy đuôi một cái, liền lách vào kẽ hở giữa hai khối nham thạch thật lớn, tiếp đó phóng lên trên cao, vượt qua một viên tiểu hành tinh có đường kính chừng một trăm mét, sau đó nhanh chóng chuyển hướng lướt ngang. Mấy viên đá nhỏ gần như là lệch qua cách đuôi chiến hạm không đến mười mét. Theo số liệu biểu thị đang cuồn cuộn trên màn hình, đám thiên thạch bị hệ thống định vị này có khoảng cách gần nhất thậm chí chỉ có 0,4 mét!

0,4 m!

Bên trong phòng điều khiển lặng ngắt như tờ, các chiến sĩ Phỉ Quân mở to hai mắt ra nhìn. Trên mặt đều là vẻ kỳ quái không dám tin tưởng. Đây là phi thuyền vũ trụ với đang di chuyển với tốc độ mấy chục km mỗi giây, không phải là một máy bay chiến đấu linh hoạt, lại càng không phải là xe phi hành đang đi trên đường phố, mà sợ rằng ngay cả xe phi hành cũng không làm được chính xác như thế!

Không có ai biết về sự tồn tại của trí tuệ nhân tạo. Bởi vậy, khi chuyện quỷ dị này xuất hiện ở trước mắt các quan binh Phỉ Quân, đầu óc mọi người liền chỉ có một ý nghĩ, đây là một chiếc thuyền ma!

Chiếc thuyền này do hồn ma điều khiển, là một chiếc thuyền ma!

Phi thuyền bay xuyên qua đám loạn thạch giống như một con cáo đang chạy nhanh ở trong rừng. Bởi vì đã gia tăng tốc độ, lại không cần phải đi đường vòng, khoảng cách với sáu chiếc chiến hạm màu đen hiển thị trên màn hình đang nhanh chóng kéo dài. Tấm lưới ánh sáng kia đang càng lúc càng cách xa!

Từng viên thiên thạch cùng với tiểu hành tinh bị bỏ lại phía sau. Một khe hở dài hẹp nhìn như không có khả năng vượt qua đã trở thành một con đường ngời sáng kinh sợ mà lại không có nguy hiểm. Ở phía sau, {Hãn Phỉ 7} đang giống như một cái bóng, theo sát sau với động tác không hề sai lầm!

Khi phi thuyền vượt qua được khu vực chướng ngại rồi hiện ra tại điểm bước nhảy, sáu chiếc chiến hạm màu đen đã bị bỏ xa lắc ở bên trong lớp bụi sao dày đặc.

Khi {Hãn Phỉ 6} bắt đầu chuẩn bị bước nhảy, còn {Hãn Phỉ 7} đã hiện ra thân hình sau một luồng sáng màu lam, Margaret liền run rẩy mà nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại.

Hai tay nàng, vậy mà lại nắm chặt lấy cánh tay của mập mạp.

Mặc cho mập mạp nhe răng nhếch miệng, có chết cũng không buông!

Nàng rốt cuộc đã hiểu được vì sao trên tình báo viết mập mạp chưa kết hôn mà lại có một đứa con trai ba bốn tuổi. Nàng rốt cuộc cũng đã hiểu vì sao mập mạp khi đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm cửu tử nhất sinh này, lại đem nhi tử theo bên người.

Làn da và mái tóc bằng sinh vật nhân tạo, cũng không phải là hoàn toàn không thể nhận ra được.

Mặc dù là lúc sau mới biết được, thế nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc Margaret thấy được rõ ràng khuôn mặt thật của đứa bé này. Nhìn ngón tay đang cắm vào trên đài điều khiển của nó, nghĩ tới động tác bay vô cùng ngoạn mục của phi thuyền, rồi lại nghĩ tới bộ dáng giả vờ đáng yêu của thằng nhóc này…

Không cần phải chứng minh gì nữa rồi. Thượng đế có thể làm chứng, đây là trí tuệ nhân tạo! Hoàn toàn thức tỉnh, có được ý thức độc lập cảu bản thân.

Trong lúc nhất thời, Margaret chỉ cảm thấy máu huyết cả người đều xộc lên đỉnh đầu. Thân thể run rẩy không thể khống chế.

Nhiều năm nay, dựa vào tình báo trong tay và đủ mọi loại dấu hiệu, cộng hoà Phỉ Dương đã đoán được ra rằng Binalter đã có được Trí năng nhân tạo. Nếu không thì không thể giải thích được việc, vì sao đế quốc Binalter chiến bại lại có thể đuổi theo được cộng hoà Phỉ Dương trong ba mươi năm ngắn ngủn! Số liệu kinh tế và trình độ khoa học kỹ thuật của bọn họ, tất cả đều hướng tới suy đoán kinh thế hãi tục này.

Theo Margaret được biết, ngay trước khi nàng được sinh ra, nghiên cứu về trí tuệ nhân tạo cũng đã trở thành công trình được đầu tư lớn nhất của Cộng hòa Phỉ Dương, xếp hạng trong danh sách cũng là công trình gần cao nhất.

Thế nhưng, đến tận khi chiến tranh bắt đầu, nghiên cứu chế tạo về trí tuệ nhân tạo của Cộng hoà Phỉ Dương cũng không có dấu hiệu thức tỉnh.

Rất nhiều người suy đoán rằng Phỉ Dương đã có được Trí tuệ nhân tạo có thể chống lại Binalter. Thế nhưng ai mà biết được, nhiều năm qua, sở dĩ Cộng hoà Phỉ Dương có thể miễn cưỡng đuổi kịp bước chân của Binalter, là bởi vì có một Hastings đã dốc hết tâm huyết và tâm sức?!

Thượng đế, khi đang đóng một cánh cửa, thì lại mở ra một cánh cửa sổ khác.

Margaret si ngốc nhìn mập mạp, lại nhìn Rắm Thối đã kết thúc xong công việc lái phi thuyền, đang lấy tay kéo quần mà diễu võ dương oai ở trước mặt mập mạp, cảm xúc trăm mối ngổn ngang!
Bình Luận (0)
Comment