Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 840

Ngày 1 tháng 1 năm 2064.

Ngày diễn tập chấm dứt. Một mệnh lệnh do Nguyên soái Hastings tự tay ký được đưa đến cứ điểm Lực Lượng Dân Chủ. Toàn bộ tập đoàn hạm đội ba mươi hai bị điều động tới rồi biên cảnh phía bắc nước cộng hoà. Mà cứ điểm Lực Lượng Dân Chủ cũng tiến vào trạng thái tu sửa cùng huấn luyện chuẩn bị chiến đấu, thực hiện việc thông tin quản chế, hủy bỏ mọi đợt nghỉ ngơi.

Ở dưới biện pháp giữ bí mật cẩn thận như thế này, thì bất cứ kẻ nào cũng đừng nghĩ đến chuyện hỏi thăm bất cứ chuyện gì đã xảy ra ở cứ điểm Lực Lượng Dân Chủ. Bởi vậy, sau khi diễn tập chấm dứt, hạm đội Phỉ Quân rời đi, thì mọi thứ đều nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, liền giống như chuyện gì cũng không có xảy ra vậy.

Mà tổng tuyển cử Tổng Thống trong nước, cũng từ tranh đấu công kích kịch liệt, chuyển thành gió êm sóng lặng.

Dawson đang liên tục dẫn đầu, đang dần dần củng cố ưu thế của bản thân.

Mà Pérez vốn đang bám sát theo phía sau, lại có vẻ đặc biệt điệu thấp. Tuy rằng không đến mức im lặng hoàn toàn, nhưng so với tuyên truyền ùn ùn kéo đến như lúc trước, thì đã có thể coi như là im hơi lặng tiếng.

Đám đứng đầu chính đảng, nghị viên, các tinh anh các giai tầng trong xã hội vốn ủng hộ Pérez, thì giờ phút này cũng dường như đã quên mất chuyện tổng tuyển cử Tổng Thống, không hề nói bất cứ lời nào. Các hoạt động tuyên truyền bầu cử ở các nơi cũng đều bị hủy bỏ, mà ngay cả tin tức cùng truyền thông trên TV, cũng ít thấy thân ảnh của Pérez.

Về phần đứng hàng thứ ba Triệu Hi cùng đã cơ bản mất đi sức cạnh tranh Tư Vượng Sâm, lại điệu thấp đến mức tựa như là phông nền trên sân khấu. Không có bất cứ hành động đột phá nào.

Mặt trời đỏ vẫn từ phương đông Heidfeld dâng lên, phương Tây hạ xuống như trước, thành thị vẫn phồn hoa sôi động như trước, dân chúng trải qua cuộc sống của bản thân như cũ.

Chỉ là, ở dưới mặt ngoài bình tĩnh này, là một mạch nước ngầm đang bắt đầu khởi động, sôi trào, mạch nước ngầm đụng vào vách đá, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.

Trong phòng khách sơn trang Phật Lợi, ấm áp giống như xuân. Một chiếc lư hương, ở bên tường lẳng lặng tản ra từng sợi khói lượn lờ.

Barbara ôm một con màu trắng mèo Ba Tư, lười biếng co rúc ở trên ghế sa lon. Bàn tay trắng trẻo không tỳ vết nhẹ nhàng vuốt ve con mèo. Được nàng vuốt ve, mèo Ba Tư thích ý híp một nửa đôi mắt giống như bảo thạch màu lam kia, đôi lúc ngẫu nhiên mới mở mắt ra một chút, từ trong đó hiện lên một tia sáng.

"Hastings nắm trong tay quân đội Payon đã ba mươi năm, người theo đuổi trung thành vô số kể....".

Heckel nhận lấy ly cà phê do một trong hai tỷ muội sinh đôi đưa qua, đứng ở đối diện Lý Phật đang đứng cạnh lò sưởi trong tường nói: "Một khi hắn ra lệnh, chúng ta rất khó thăm dò được tin tức gì. Nhưng mà, có một chuyện chắc chắn là, hạm đội Phỉ Quân đã rời khỏi tinh hệ công cộng Alpha -21, tới tinh hệ Aska.".

Lý Phật chắp tay sau lưng, đi dạo ở trong phòng, đường cong trên mặt kiên cường như sắt, không có chút thay đổi nào.

"Ngoài ra, ta nghe được một tin tức khác." Một đôi mắt tam giác u ám của Heckel, giống rắn độc bừng tỉnh chuẩn bị phát động một đòn cuối cùng: "Nghe nói lần diễn tập này tập đoàn quân ba mươi hai thất bại. Vành đai tiểu hành tinh K-71292 mà bọn họ bố trí phòng ngự, không đến hai giờ đã bị Phỉ Quân đột phá.".

Heckel nói. Làm cho Lý Phật chợt dừng bước. Barbara vẫn lười biếng vuốt ve mèo trắng, cũng nghiêng đầu. Ánh mắt hai huynh muội đụng nhau một cái, đều thấy trong mắt đối phương quan tâm.

"Phỉ Quân....." Lý Phật híp nửa mắt, lầm bầm nhớ kỹ tên này.

Hình như trong một đêm, đơn vị quân đội tạp bài này, cũng đã trở thành ngôi sao giữa vũ đài. Hastings bồi dưỡng, nước cộng hoà Trenock hợp tác, cùng với một loạt chiến tích của bọn họ ở tinh hệ Long Bow cùng tinh hệ Reske, làm trong lúc nhất thời, bọn họ lại chói mắt đến mức làm cho người không dám nhìn gần.

Rất khó tưởng tượng ra, đơn vị quân đội này lại có thể có sức chiến đấu cường đại như thế.

Ở tinh hệ Long Bow, thua trong tay bọn hắn là công tước Humphrey cùng hai chi hạm đội cấp tượng của hắn. Ở Lôi Phong tinh, thua trong tay bọn hắn là ba trăm chiếc Tài Quyết Giả. Mà bây giờ, phòng tuyến hành lang Mãn Hà không gì phá nổi ở trong suy nghĩ của tất cả tướng lĩnh Payon, lại bị bọn họ dễ dàng chọc thủng.

Rốt cuộc đó là một chi quân đội dạng gì! Tại trên tay tên mập mạp Leray kia, đến tột cùng nắm giữ lực lượng dạng gì?

Lý Phật cùng Barbara cảm thấy trái tim đập nhanh.

Khuôn mặt có vẻ ngu ngơ của mập mạp kia, vừa hiện lên ở trong óc, thì bọn họ liền có một loại cảm giác giống như đè nặng trên lưng.

Xử lý người này! Bất kể như thế nào cũng phải xử lý người này! Ý nghĩ này, dưới đáy lòng nhanh chóng này mầm lớn dần, không thể xóa đi.

Giữa bọn họ cùng mập mạp, vốn có mối thù không đợi trời chung.

Không nói đến trận thảm án hai mươi năm trước. Cũng đã đem hai bên đặt ở vị trí đối lập không chết không ngừng. Chỉ nói những năm gần đây, những ân oán giữa vương triều Nadmeck cùng cái tên mập mạp này, cũng đã đủ để làm cho người ta cảm thán rằng vận mệnh trớ trêu.

Ở Gatralan, đúng là tên mập mạp này, ở thời điểm cuối cùng, làm cho kế hoạch của thành viên bàng chi hoàng thất là Philip dùng thời gian cả đời lập ra thất bại trong gang tấc.

Ở Cảng Tự Do Mars, cũng là tên mập mạp này, làm cho một thành viên bàng chi hoàng thất khác, khi đang đảm nhiệm chức hội trưởng liên minh buôn bán Phương Bắc là Selwall, ở cục diện thống nhất Mars sắp thành công, lại thất bại rồi bị bắt.

Lúc trước, Barbara còn muốn thu mua lợi dụng người kia. Nhưng mà ai biết, kết cục cuối cùng, cũng là hắn đâm Frey Scheer năm mươi sáu đao, cũng giết chết Friedrich!

Cái tên mập mạp còn sống ngày nào, thì Lý Phật cùng Barbara sẽ không an bình ngày đó.

Trời mới biết tên mập mạp dùng một con thuyền khu trục hạm liền sáng tạo ra một đơn vị Phỉ Quân hiện tại, thì tương lai còn có thể làm ra điều gì khác!

Vương triều Nadmeck, cùng tên mập mạp này, căn bản là số mệnh không hợp!

Hiện tại, việc tổng tuyển cử Tổng Thống đã đến thời điểm cuối cùng.

Mấy ngày nay, xu thế dẫn đầu của Dawson đang không ngừng được củng cố, bất kể là Pérez vẫn là Triệu Hi, đã dừng lại việc tuyên truyền bỏ phiếu, hủy bỏ diễn thuyết, thanh thế lập tức liền giảm xuống.

Ba ngày nữa, chính là ngày bỏ phiếu tổng tuyển cử Tổng Thống rồi.

Chỉ cần tiếp tục giữ vững loại cục diện này, thì người làm Tổng Thống sẽ không có thể nghịch chuyển!

Lý Phật bước nhanh đi đến trước bàn sách, tự tay lấy bút, viết một thiệp mời. Chữ viết của hắn, vừa rõ ràng đẹp đẽ lại mang theo một loại kiên cường mà chỉ quân nhân mới có.

Gần như là chút liền viết xong. Hắn buông bút máy, đem thiệp mời đưa cho Heckel. Trong ánh mắt hắn, lóe mũi nhọn giống như mãnh hổ đang muốn cắn người.

Đây là một tấm thiệp mời.

Cũng là một lá bùa đòi mạng!

***

“Hổn hển... Hổn hển.....".

Làm xong động tác cuối cùng, cả người mập mạp xụi lơ té ngã ở trên sàn nhà phòng trọng lực, ánh mắt trừng lên nhìn trần nhà, đầu lưỡi thè ra, giống như chó hả to mồm thở dốc.

Trọng lực trong khoang thuyền trọng lực bị tăng lên đến gấp năm lần.

Mặc dù tố chất thân thể của hắn là gấp hai ba lần người bình thường. Nhưng vẫn có chút chịu không nổi. Dường như mỗi một tế bào đều bị ép khô rồi. Mà ngay cả đầu óc, cũng không muốn suy nghĩ thêm chút nào.

Giống như bị cưỡng gian vậy..... Mập mạp rất u oán mà nghĩ.

Nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, hắn mạnh mẽ bật người dậy, đứng dậy tắt phòng trọng lực, mở rộng khoang thuyền trọng lực, rồi đi ra ngoài.

Trong phòng, Margaret cùng Anlei thân thiết chào đón.

"Như thế nào rồi?" Margaret đau lòng dùng khăn mặt lau mồ hôi cho mập mạp. Không rõ vì cái gì trong khoảng thời gian sau khi diễn tập chấm dứt, thì mập mạp chuyện gì cũng không làm, cũng chỉ ở bên trong khoang thuyền trọng lực liều mạng huấn luyện chiến đấu tay không cùng tốc độ tay khống chế cơ giáp.

Anlei đem chén nước trên tay đưa cho mập mạp.

Mặc dù nàng không có nói chuyện, nhưng trong ánh mắt trong trẻo như nước kia, lại tràn đầy chờ đợi cùng đau lòng.

Nàng biết, lần trước tốc độ tay của mập mạp đột phá, thì là thời điểm bị Reinhardt đuổi giết.

Mà thời gian dài như vậy trôi qua, mập mạp luôn luôn vì Liên Bang Leray giãy dụa liều mạng, luôn luôn tại tiền tuyến chiến đấu, tốc độ tay lại không có chút tiến bộ nào.

Bình thường, thì đó cũng không phải là chỗ thiếu hụt trí mạng của một gã quan chỉ huy.

Thế nhưng, mập mạp cùng quan chỉ huy khác bất đồng. Hình như số mệnh trời sinh của hắn chính là đấu tranh anh dũng ở tiền tuyến!

Tốc độ tay bảy mươi ba, so với các chiến sĩ cơ giáp khác, thì đã là trình độ đỉnh phong của thế giới này. Nhưng so với mập mạp mà nói, lại xa xa không đủ.

Nhất là khi hắn ở Lôi Phong tinh gặp lại Reinhardt, thì tốc độ tay của đối thủ đã tám mươi động tác mỗi giây trở lên, mang đến áp lực giống như Thái Sơn áp đỉnh kia, rốt cuộc làm cho hắn sinh ra sự cảnh giác.

Loại cảnh giác này, khi ở trước mặt cơ giáp màu tím mà hắn gặp được đêm hôm hắn đại náo Heidfeld, liền biến thành cảm giác nguy cơ làm cho lông tóc hắn dựng đứng lên.

Phỉ Quân đang lớn dần, đối thủ cũng đang lớn dần. Mà chính mình, lại dậm chân tại chỗ.

Đi ngược dòng nước mà không tiến thì sẽ lui.

Hiện tại, hắn ép buộc chính mình phát động khiêu chiến cực hạn! ------
Bình Luận (0)
Comment