Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 338

Nơi này nghiễm nhiên đã trở thành một hang ổ của quỷ.

Sở dĩ Cát Vũ thường đến tòa nhà Dương Lâu để trừ khử âm sát khí bên trong, vì hắn đề phòng nơi này sẽ trở thành nơi ngưng tụ âm sát khí, sẽ hấp dẫn quỷ vật trong vòng một trăm dặm quanh đây về tụ tập. Một khi quỷ vật đông đúc thì chắc chắn sẽ lại gây thảm hoạ cho sinh viên trường đại học Giang Thành.

Không ngờ hắn mới đi hơn hai tháng, nơi này đã trở thành một hang ổ của quỷ, tụ tập nhiều quỷ vật như thế.

Đáng lẽ ra không đến mức này, trước khi Cát Vũ đi đã tiêu trừ rất nhiều âm sát khí, mặc dù có thể thu hút vài con quỷ vật đến đây, nhưng cũng không thể nhiều như thế.

Nhưng hiện tại, có ít nhất mấy trăm con quỷ vật ở đây, thật là bất thường mà.

Rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cát Vũ chưa kịp nghĩ kỹ thì hắn đã thấy có vô số cơn lốc nhỏ màu đen lượn lờ tứ phía, toàn bộ quỷ vật trong toà nhà phát ra tiếng kêu hãi hùng.

Trong tích tắc đã bao vây Cát Vũ lại.

Những con quỷ vật này giống như nổi điên, từ khắp nơi bay xuống, lao đến giết Cát Vũ.

Sau một giây hoảng hốt, Cát Vũ vội vàng vỗ nhẹ Tụ Linh tháp bên hông, thả những con quỷ vật bị phong ấn ra để chống đỡ đám quỷ vật đang điên cuồng đánh hắn.

Chủ yếu những con quỷ vật này quá đông, chúng cùng lao về phía Cát Vũ nên hắn không thể đối phó được.

Hơn nữa đạo hạnh của những con quỷ vật này không đồng đều, một số khá cao, đã vượt lên trên lệ quỷ, nhưng phần lớn đều là cô hồn dã quỷ, oán quỷ, hung quỷ…

Không biết nhiều quỷ vật như vậy tới từ đâu nữa.

May mà những quỷ vật trong Tụ Linh tháp có đạo hạnh rất cao, cao hơn cả đám quỷ vật ở đây, Cát Vũ đã thả tất cả chúng ra, ngoại trừ nữ quỷ Phượng Di. Chúng hoá thành những luồng khí tức nhiều màu sắc, bay xung quanh Cát Vũ.

Khi những quỷ vật đó tàn sát dữ dội, nhưng quỷ vật trong Tụ Linh tháp đã cho đám kia biết thế nào là sự lợi hại của lão quỷ, hễ con nào tới gần sẽ bị lão quỷ nuốt chửng không thương tiếc.

Quỷ vật đều dựa vào việc cắn nuốt nhau mà gia tăng đạo hạnh của mình.

Vô số quỷ vật lao đến chính là bữa tiệc thịnh soạn cho đám quỷ vật trong Tụ Linh tháp tha hồ cắn nuốt.

Trong vòng chưa đầy vài phút, ước tính đã có hàng trăm con quỷ vật bị những lão quỷ trong tháp nuốt chửng.

Những quỷ vật còn lại đều sợ những lão quỷ bên cạnh Cát Vũ, nên chỉ dám đứng xa xa, không dám đến gần.

“Ta nói này Tiểu Vũ, sau bao nhiêu năm ở bên cạnh ngươi, cuối cùng nhóc con nhà ngươi cũng nhớ cho bọn ta ăn thêm. Bữa ăn này ngon thật, có muốn bọn ta nuốt chửng hết đám quỷ vật ở đây không?” Một tên lão quỷ có đạo hạnh hàng trăm năm liếm môi nói.

Còn Cát Vũ thì không có thời gian để trả lời tên lão quỷ này, hắn cảm thấy toà nhà Dương Lâu rất dị thường, tự nhiên lại có rất nhiều quỷ vật xuất hiện, chắc có điều gì đó bí ẩn.

Ngay khi Cát Vũ đang hoài nghi, sau lưng Cát Vũ, phía trên tòa nhà Dương Lâu đột ngột xuất hiện mấy bóng đen, trên tay cầm cung tên, mũi tên được bao bọc bởi bùa chú màu vàng, bắn nhanh về phía Cát Vũ.

Ngay lúc mũi tên trong tay kẻ thù sắp rơi xuống, Cát Vũ cảm thấy phía sau có một mối nguy hiểm bao trùm toàn thân, thậm chí hắn không có thời gian để quay đầu lại, chỉ hét lên rồi vỗ nhẹ vào Tụ Linh tháp thu những con quỷ vật về, sau đó thi triển súc địa thành thốn, lắc mình đi đến một chỗ cách đó hơn mười mét.

Ngón chân của Cát Vũ vẫn chưa chạm đất đã nhìn thấy nơi hắn vừa đứng lúc nãy có vài mũi tên cắm xuống, tạo thành một cái hố lớn, từng làn khói màu xanh bốc lên nghi ngút.

Lại có người trốn ở đây đánh lén hắn ư?

Trong tích tắc, Cát Vũ đã nghĩ ngay đến hai đối thủ đáng sợ.

Tuy nhiên, Cát Vũ vẫn cảm thấy chính là người của Luyện Quỷ Đường, cho dù Huyết Linh giáo có tìm cách báo thù, cũng chưa chắc đã tìm được nơi này.

Không để Cát Vũ có thời gian suy nghĩ, một bóng đen đột ngột xuất hiện, trên tay cầm những mũi tên có dán lá bùa bắn về phía Cát Vũ.

Ban đầu Cát Vũ còn bị động trốn tránh, khi không còn nơi ẩn thân, Cát Vũ đã phản công lại, vội vàng lấy mấy đồng tiền ra bắn về phía mấy người đang bắn tên.

Những kẻ đó cũng phản ứng rất nhanh, sau khi Cát Vũ vừa bắn những đồng tiền ra, bọn họ cũng không ngừng né tránh, nhìn lướt qua, chắc chắn đó là những người tu hành có thủ đoạn không tầm thường.

Sau đó, Cát Vũ lấy Mao Sơn Thất Tinh Kiếm, vung tay lên, bảy thanh kiếm nhỏ hoá thành bảy thanh kiếm lớn bay quanh Cát Vũ. Khi có mũi tên lao đến, sẽ có một thanh kiếm bay ra đánh bật những mũi tên đó.

Cát Vũ thi triển pháp quyết, khống chế những thanh kiếm còn lại đánh tới những kẻ đang bắn tên.

Bảy thanh kiếm nhỏ treo trên Mao Sơn Thất Tinh Kiếm hơn hẳn những đồng tiền ám khí, nếu chưa đánh trúng mục tiêu thì chúng sẽ không dừng lại.

Khi bảy thanh kiếm bay ra, những bóng đen ẩn hiện trong bóng tối đột nhiên hoảng sợ, từng người sợ hãi né tránh, nhưng vẫn có hai người chưa kịp trốn đã bị kiếm bay đâm vào nguc, ngã nhào xuống chết tại chỗ.   

“Hàn Nguyệt yêu đạo, Luyện Quỷ Đường các ngươi hãy ra đây đi, ta biết là các ngươi đang ở đó.” Cát Vũ hét lớn.

“Hừ, tên tiểu tặc Cát Vũ, hôm nay ngươi trốn không thoát đâu, ta nhất định sẽ lấy cái mạng chó của ngươi.” Giọng nói của Hàn Nguyệt yêu đạo vang lên, theo sau đó là một bóng đen từ trên tường sân nhảy xuống, đi thẳng về phía Cát Vũ.

Mấy tên đàn ông đeo mặt nạ đen cũng bay qua bức tường, theo sát Hàn Nguyệt, nhanh chóng tiến về phía Cát Vũ, trên mái nhà cũng có những người đàn ông đeo cung tên lao thẳng đến chỗ hắn.

Đúng như dự đoán của Cát Vũ, những người này thực sự là người của Luyện Quỷ Đường, cũng khá đông, có khoảng hai mươi tên.
Bình Luận (0)
Comment