Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1689

Thông qua lời nói hành động của Tử Côn đạo nhân, Diệp Thiếu Dương đã có thể đoán được sự phụ kia của gã là mặt hàng thế nào, đối với loại người này, Diệp Thiếu Dương lợi dụng cũng không có bất cứ gánh nặng tâm lý nào cả.

Tiểu Cửu gật gật đầu, “Ta nghe lời người. Thiếu Dương, người tự xem mà làm, nếu có gì cần lại gọi ta đến, ta phải nhanh chóng về Thanh Minh giới, bên kia sợ có đại sự.”

Diệp Thiếu Dương nghe vậy kinh ngạc: “Đại sự gì?”

“Đạo Phong đã đi Thanh Minh giới.”

Cái gì!

Đầu óc Diệp Thiếu Dương ngắn tũn trong nháy mắt, nói: “Hắn đi Thanh Minh giới làm gì?

“Còn không phải là vì đi tìm Lý Hạo Nhiên kia.”

Diệp Thiếu Dương giật mình nhớ tới chi tiết này, mình chỉ là nói như vậy, kết quả hắn thật sự đi… Hắn không phải nói đi tìm Huyền Vũ gì đó sao?

Lập tức hít sâu một hơi, Đạo Phong tuy vô địch, nhưng đó dù sao cũng là Thanh Minh giới mà…

“Hắn… Đi bao giờ?”

“Chính là trước khi ta đến, ta vừa nghe được môn đồ báo cáo, vốn muốn đi tìm hắn, kết quả ngươi gọi ta đến nơi này, nghe nói, hắn đi truy tìm tung tích Huyền Không quan.”

“Truy tìm như thế nào?”

“Không biết, ta phái người theo dõi hắn, ta bây giờ trở về, tự mình đi tìm hắn.”

“Được được được, ta bây giờ là không có cách nào đi được, ngươi giúp ta theo dõi hắn thêm, tìm được hay không không sao cả, tuyệt đối đừng để hắn xảy ra chuyện, đương nhiên, ngươi cũng tuyệt đối không thể có việc gì.”

Tiểu Cửu nói: “Ngươi yên tâm đi, Thanh Minh giới tuy cường giả đông đảo, nhưng hắn đi, sẽ không chịu thiệt. Ta đi đây, có việc lại gọi ta.”

Diệp Thiếu Dương có chút không nỡ gật gật đầu.

Tiểu Cửu quay đầu nhìn nhìn Tiểu Bạch bọn họ, Tiểu Bạch hướng cô thè1lưỡi, “Có cơ hội đi âm ty chơi chút, đã giữ lại chức vị cho ngươi.”

Tiểu Cửu mỉm cười, “Các ngươi cũng có thể đi Không giới tìm ta, một mình ta tương đối nhàm chán.”

“Được, đi mang theo ta!”

Tiểu Cửu tung người hướng xa xa chạy vội, không đi bao xa, hai tay xé rách hư không, thân thể chui vào.

“Khôi phục sáu thành tu vi, không biết là một loại thực lực thế nào…” Tiểu Bạch lẩm bẩm.

“Ít nhất ở nhân gian hẳn là vô địch, cho dù là lão đại cũng không phải đối thủ của cô ấy nhỉ.” Tiểu Thanh nói.

Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, “Đừng lấy ta so sánh, ta khẳng định không phải đối thủ của cô ấy.”

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn mấy thi thể trên mặt đất, đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, hỏi: “Đúng rồi, quái lông rậm bộ dạng rất xấu kia?”

“Bị Tiểu Cửu giẫm chết, hóa thành một vũng máu không còn nữa.” Tiểu Thanh chỉ vào một chỗ mặt đất, quả nhiên là có một5vũng máu ở trên mặt đất.

Lâm Tam Sinh nói: “Trong pháp thuật của Chúng Các, lại triệu hồi loại quỷ thi này sao?”

“Không biết, dù sao trong đạo môn chính phái, tuyệt đối không có tà thuật như vậy.”

Diệp Thiếu Dương không cần nghĩ ngợi trả lời, nghĩ nghĩ, nói với Tứ Bảo: “Cậu đi đem Tào Vũ tìm đến, cái này còn cần ông ta đến xử lý, chúng ta tương đương là làm việc cho ông ta, ông ta không thể không quản.”

Tứ Bảo nói: “Đừng vội, chúng ta đem chính sự bàn bạc xong trước, thứ nhất, cậu sau khi gặp ông ta, nói như thế nào?”

“Nên nói như thế nào thì nói như thế đó, bảo ông ta giữ bí mật là được.”



“Sau đó tương kế tựu kế, theo bọn họ cùng nhau xuống mộ? Tôi nói với cậu, giống bọn họ loại người này, cậu muốn lợi dụng bọn họ làm đệm lưng, không quá thực tế, một khi gặp được nguy hiểm, bọn họ khẳng định sẽ đẩy ngược lại cậu một cái.”

“Cái3này không lo, chỉ xem ai cổ tay mạnh. Tôi làm bộ đáp ứng bọn họ, chủ yếu không phải vì cái này, thứ nhất, tôi muốn biết bí mật giữa bọn họ cùng đám giáo đồ kia, còn có manh mối cổ mộ, thứ hai, coi như là gây tê bọn họ, miễn cho bọn họ đến làm phiền, chúng ta thì không sợ, nhưng Tào Vũ đám người thường kia, bảo hộ vẫn là rất phiền toái.”

Lâm Tam Sinh nói: “Thứ ba, nếu chúng ta không hợp tác, cho dù sau khi xuống mộ, bọn họ cũng có thể chơi xấu, ở bên ngoài huyệt mộ làm chút gì đó với chúng ta, tỷ như đem cửa hang bịt lại, chúng ta đều chết ngạt ở bên trong, đương nhiên, ta là không sợ.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, không đợi mở miệng, Lâm Tam Sinh nói: “Nhưng ngươi nghĩ tới chưa, kẻ vừa xong, sư phụ hắn sẽ tín nhiệm chúng ta hay không?”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một phen nói: “Hẳn là sẽ, cho dù3không tín nhiệm, cũng nhất định sẽ hợp tác với chúng ta, thực lực chúng ta bọn họ đã thấy, bọn họ không có cách nào không hợp tác với chúng ta, nếu bọn họ có ý tưởng gì, cũng nhất định là ở sau khi xuống mộ, thậm chí ở sau khi tìm được bảo bối, mới sẽ trở mặt với chúng ta, nhưng nếu chúng ta sớm làm tốt tính toán, cũng không cần sợ bọn họ.”

Tứ Bảo nói: “Vậy cậu cũng không nên cứ như vậy thả hắn trở về, ít nhất hỏi rõ đại bản doanh của bọn họ ở nơi nào.”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Hỏi quá nhiều, ngược lại dễ dàng dẫn tới hoài nghi, hắn khẳng định sẽ tới tìm chúng ta.”

“Đến lúc đó thì sao?”

“Đi đại bản doanh của bọn họ, gặp chưởng giáo Chúng Các phái kia, nếu có cơ hội đem bọn họ một lưới bắt hết, vậy thì hành động, nếu không được, thì tiến hành kế hoạch tôi đã nói ở trên, đến trong mộ lại nghĩ5cách xử lý bọn họ.”

Đoàn người đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Tứ Bảo gãi cái đầu trọc của mình, lẩm bẩm: “Tôi là rất kỳ quái, nơi này là sa mạc, bọn họ ở đâu, ăn gì uống gì? Càng không cần phải nói, dựa theo cách nói của mặt hàng kia, đám giáo đồ đó ở đây cũng đã sinh hoạt hơn một ngàn năm rồi, nghĩ chút thôi cũng không thể tưởng tượng.”

Diệp Thiếu Dương đối với vấn đề này cũng rất tò mò.

Ánh mắt Tứ Bảo dừng ở trên người Qua Qua, xoa đầu của nó một cái, nói: “Qua thiếu gia trở về khi nào?”

“Ta và Cục Than cùng Tiểu Thanh đưa đám người kia trở về, ta lập tức trở lại, chẳng qua lão đại dặn ta tránh ở trong Âm Dương Kính, một mực không hiện thân.”

Tứ Bảo kinh ngạc nói: “Ngươi trốn ở trong đó làm gì?”

“Cái này…” Qua Qua nhìn Diệp Thiếu Dương một cái.

Tứ Bảo hướng đầu của nó vỗ một cái, “Gì mà cái này cái kia, ngay4cả ta cũng không thể nói?”

“Không phải, thực không phải, lão đại từng nói, chuyện này không thể nói ra, bằng không sẽ không linh…”

“Đã mất linh rồi.” Diệp Thiếu Dương xoay người nhìn chằm chằm cái bóng của mình, nói, “Lúc trước hỗn chiến, đã đi rồi, quá mức cẩn thận.”

Tứ Bảo nói: “Rốt cuộc là cái gì, sao tôi một câu cũng nghe không hiểu.”

Lâm Tam Sinh tiếp nhận đề tài, nói: “Lúc trước có tà vật đi theo Thiếu Dương, là ta ra chủ ý, bảo hắn tạm thời đừng làm gì, để Qua Qua vụng trộm lẻn về, nấp ở trong Âm Dương Kính, âm thầm giám thị, thứ nhất có cơ hội nắm giữ nhiều manh mối hơn, thứ hai cho dù là đột nhiên làm khó dễ, cũng có kì binh.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cũng may có một chiêu này của ngươi, sai vào sai ra, giúp ta đem pháp khí tìm về, bằng không pháp khí nếu thực sự đánh mất, ta thật sự phải đi chết.”

Tứ Bảo hỏi tiếp: “Tà vật gì, sao tôi chưa phát hiện?”

“Tôi cũng là trong lúc vô ý phát hiện, quay về nói cái này sau đi, cậu đi đem Tào Vũ tìm đến trước.”

Tứ Bảo xuất phát, Diệp Thiếu Dương cùng người còn lại ở chỗ này chờ.

“Các ngươi…” Diệp Thiếu Dương nhìn trái nhìn phải, nhìn đám môn nhân, “Ở âm ty thế nào?”

“Trong nha môn đồ đạc đều đủ cả, xây dựng chế độ cũng đã xong, ngày hôm qua là ngày âm may mắn, rất nhiều nha môn đều đến chúc mừng.” Mỹ Hoa một mực chưa mở miệng nói.
Bình Luận (0)
Comment