Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1902

“Bọn họ nghe không hiểu tiếng Trung.” Diệu Mộng Khiết tuy nói như vậy, vẫn hướng hai người búng vang ngón tay, hai người cái gì cũng chưa nói, lập tức đi trở về trong phòng.

Nhuế Lãnh Ngọc lúc này mới nói: “Tôi nghe nói Thạch Tượng Quỷ sớm nhất, là một vị hoàng tộc đại thần châu u phát hiện người thủ mộ ở trong cổ mộ, lúc ấy trả giá rất nhiều mới đưa về được, bị coi là tà linh để thi triển hoả hình, sau đó đầu không tan, về sau bị đặt ở trên nhà thờ lớn, dùng để trấn áp tà uể. Sau này rất nhiều quý tộc đều tìm kiếm Thạch Tượng Quỷ khắp nơi, đặt ở giáo đường hoặc là trong vườn mộ nhà mình đảm đương người thủ hộ. Tôi cũng chỉ là nghe người khác nói, cụ thể tôi cũng không biết.”

Diêu Mộng Khiết nói: “Cô nói đúng phân nửa, Thạch Tượng Quỷ là tà linh trời sinh không sai, lại lịch bọn họ vẫn luôn là câu hỏi, chỉ ở trong giáo đường hoặc là di chỉ vườn mộ thời Trung Cổ mới có thể sinh ra, chính bọn họ cũng không biết đến từ nơi nào. Giáo đình luôn nhận thức bọn họ là thủ vệ đến từ thiên quốc, đem Thạch Tượng Quỷ đặt ở ngoài cửa giáo đường, có thể tránh cho tà linh quấy nhiễu giáo đường.

Thạch Tượng Quỷ trường kỳ nghe thánh âm, có thể thông linh, lại dùng nước phép mở mắt, là có thể trở thành hộ vệ, bọn họ ban ngày sẽ hóa thành tượng đá, chỉ có buổi tối có thể hóa thân hình người. Hai Thạch Tượng Quỷ này là tổ tiên tôi mở mắt cho bọn họ, hơn nữa định ra khế ước, bọn họ sẽ mãi bảo hộ thành viên đời sau gia tộc chúng tôi, nhưng mỗi một đời chỉ có một chủ nhân…”

Diệp Thiếu Dương nghe cô giải thích như vậy, cũng có chút rõ ràng, loại Thạch Tượng Quỷ này hẳn là một loại tà linh, nguồn gốc không biết, nhưng tu vi hẳn là đến từ tín ngưỡng lực, cũng chính là mỗi ngày nghe giáo đường nghe giảng đạo hát thánh ca vân vân. Lập tức thử nói: “Hai Thạch Tượng Quỷ này, tu vi rất lợi hại?”

“Bọn họ hẳn là Thạch Tượng Quỷ cường đại nhất nước Pháp, hai người cùng một chỗ, có thể địch lại Charlton thân vương.”

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn về phía Nhuế Lãnh Ngọc, Nhuế Lãnh Ngọc cũng hướng hắn nhìn một cái, hai người hiểu trong lòng mà không nói ra.

Diệp Thiếu Dương hỏi: “Cô là nói, là chúng nó luôn luôn bảo vệ cô, cô không phải nói bọn họ ban

ngày liền biến thành tượng đá sao, sao tôi cho tới bây giờ chưa từng thấy?” “Bọn họ trước đó là có chỗ nán lại.” Diệu Mộng Khiết áy náy hướng hắn nhún vai, “Lúc trước một lần đó, tôi chưa bảo bọn họ ra tay, là vì… Xin lỗi, Thiếu Dương ca, tôi lúc ấy đối với thực lực của anh không hiểu biết thế nào cả, bởi vậy muốn kiểm nghiệm một phen. Chuyện này, là tôi sai rồi.”

Diệp Thiếu Dương cũng nhún vai, muốn nói khó chịu, trong lòng khẳng định là có một chút, nhưng cứ như vậy, hắn cảm giác mình cùng Diệu Mộng Khiết cùng một chỗ, cũng chính là chủ và nhân viên, trái lại cũng không có quan hệ gì, dù sao người ta là trả tiền, hơn nữa có tám mươi vạn.

“Vậy hôm nay thì sao, hôm nay là chuyện gì xảy ra?”

Diêu Mộng Khiết lặng lẽ nói: “Hôm nay, hoàn toàn là cái bất ngờ, Tiểu Nhị nói muốn dẫn tôi đi ăn đồ nướng, tôi nghĩ có hai người bọn họ bảo hộ, cũng sẽ không có gì nguy hiểm, ba người chúng tôi muốn đi, chưa nói cho anh, là sợ anh lo lắng, cũng không muốn quấy rầy thế giới hai người…”

Nói đến đây, Diêu Mộng Khiết phân biệt nhìn nhìn hắn và Nhuế Lãnh Ngọc.

Diệp Thiếu Dương ngược lại có chút xấu hổ, sờ sờ mũi, nghe Diêu Mộng Khiết nói tiếp: “Chúng tôi ăn xong, thời điểm lái xe muốn về, gặp được Charlton thân vương truy kích, bọn hắn lúc ấy cũng lái xe, chúng tôi sợ bọn hắn mai phục cạm bẫy, cho nên một đường đào tẩu, lúc ấy cũng là hoảng hốt không chọn đường, chạy mãi đến nơi đó…”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời của cô, nghĩ nghĩ nói: “Eva các cô ấy là đi qua như thế nào?”

“Eva lúc ấy mang theo mấy cô nương, âm thầm bảo hộ tôi, thấy chúng tôi gặp chuyện, lập tức cũng chỉ lái xe đuổi theo. Ba người chúng tôi lúc ấy di động đều không có tín hiệu… Bị lực lượng quy hút máu quấy nhiễu. Eva và chúng tôi không ở trong một xe, cô ấy có thể làm phép che chắn quấy nhiễu, nhưng cô ấy không có phương thức liên hệ anh, cho nên chỉ có thể gọi cho Kim tiên sinh.”

Thì ra là như thế…

Diệp Thiếu Dương còn đang tự hỏi, Nhuế Lãnh Ngọc hỏi: “Sau đó thì sao, các cô bị ép tới đó, sau đó liền khai chiến sao?”

“Chúng tôi bị chặn đường đi, đành phải khai chiến. May mà hai thánh đồ xưng hô của chúng tôi đối với Thạch Tượng Quỷ giúp chúng tôi trụ vững Charlton thân vương, lúc ấy tình huống rất loạn, chúng tôi đành phải dựa vào nhà gỗ, tiến hành phòng ngự, chờ anh tới cứu chúng tôi.”

Nói đến đây, cô nhìn Trường Tiểu Nhị và Diệp Tiểu Manh một cái, nói: “Cũng thật sự là may mà có hai người các cô, bố trí trận pháp, giúp tôi kiên trìu âu như vậy, bằng không hậu quả thật sự thiết nghĩ không chịu nổi.”

Trương Tiểu Nhị vui tươi hớn hở tỏ vẻ không cần khách khí, cô căn bản là không ý thức được cái gì hỗ trợ vận vấn, cô bây giờ còn đắm chìm ở trong chiến đấu trước đó, dù sao ở trong quá trình đó, cô lúc ấy là chủ lực, cũng là lần đầu tiên ở dưới tình huống không có Diệp Thiếu Dương đối mặt tà vật, loại cảm giác hưng phấn đó bây giờ còn chưa qua đi, cô còn muốn cảm tạ trái lại Diêu Mộng Khiết đã cho cô cơ hội này.

Diệp Thiếu Dương hỏi Diêu Mộng Khiết, “Nhưng cô về sau bị thương hôn mê, nhưng cô tựa như không bị gì nghiêm trọng.”

Diêu Mộng Khiết nắm lấy một sợi xích kim loại trên cổ, từ trong cổ áo lấy ra một cái dây chuyền giá chữ thập long lanh, giữa dây chuyền khảm một viên đá quý màu xanh lục, hướng Diệp Thiếu Dương nói: “Đây là bùa hộ mệnh tổ tiên tôi truyền xuống, có thể ngăn được công kích bình thường, cho dù là một lần công kích của Charlton thân vương, nhắm chừng cũng có thể chống đỡ được, lúc ấy chính là nó thay tối cản một lần người sói công kích, nếu không tôi đã chết.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương hoảng hốt, gật đầu nói: “Lúc ấy chúng tôi đi, hai Thạch Tượng Quỷ kia còn ở xa xa chiến đấu với Charlton thân vương?”

“Đúng vậy, bọn họ cũng là vừa chạy về. Bọn họ đánh không thắng Charlton thân vương, nhưng Charlton thân vương cũng giết không được bọn họ, toàn thân mà lui vẫn là có thể làm được.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy cô lúc ấy nên bảo tôi đi qua hỗ trợ, không chừng có thể diệt Charlton thân vương.”

Diêu Mộng Khiết cười cười, “Vô dụng, Charlton thân vương sẽ không đi liều mạng với anh, hắn một lòng muốn chạy mà nói, các anh cũng không lưu hắn lại được, cho nên tôi bảo hai thánh đô ngăn cản hắn, chúng ta có thể rút về trước.”

Sự tình nói tới đây, Diệp Thiếu Dương cũng không sai biệt lắm đã hoàn toàn hiểu, lập tức hỏi ra một nghi vấn cuối cùng: “Anh trai cô Lyon vương tử đâu? Hắn vì sao không xuất hiện, chỉ phái Charlton thân vương xuất hiện?”

Diêu Mộng Khiết nói: “Tôi nhận được manh mối, hắn đã trở về nước Pháp.”

Diệp Thiếu Dương giật mình.

“Chỉ là tạm thời trở về. Hắn tuy là quỷ hút máu, nhưng bình thường cũng hoạt động trong xã hội nhân loại, hắn cũng đã đến đây một đoạn thời gian, có chuyện cần thăm dò, theo tôi hiểu biết, hắn cần ba ngày sau mới có thể trở về.”

“Như vậy… Lyon đã không có mặt, Charlton thân vương vì sao phải động thủ đối với các cô?

Diêu Mộng Khiết tạm dừng một phen nói: “Tôi nghĩ hắn chỉ là đang giám thị tôi nhỉ, không ngờ tôi thật sự đi ra ngoài, hơn nữa các anh lại không ở bên người, cảm thấy cơ hội đã qua là không trở lại, cho nên liều một phen.”
Bình Luận (0)
Comment