*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Kyo Depper
Tiểu Mã cùng Trang Vũ Ninh khiếp sợ nhìn nhau hỏi lại.
“Ý của cậu là…..có pháp sư ở lợi dụng nó theo dõi chúng ta?”
Diệp Thiếu Dương gật đầu, “Huyết ô phối hợp cùng Đại nhãn quỷ, một phụ trách ẩn thân, một phụ trách nhìn trộm, cái này chỉ có pháp sư mới nghĩ ra được.”
Tiểu Mã chợt tỏ ra lo lắng: “Chết thật, từ nay về sau, lúc tắm rửa phải thật chú ý, không khéo lại bị lợi dụng.”
Trang Vũ Ninh thở dài nói: “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, tôi thật không dám tin trên đời lại tồn tại loại sinh vật thần kỳ như thế này.”
“Chúng vốn dĩ không thuộc về dương gian, Quỷ vực có rất nhiều loại kỳ yêu dị quái, hai con yêu này căn bản vốn không là gì.” Diệp Thiếu Dương nghĩ ngợi một lát, đem phân tích của mình nói ra:”Hiện tại có thể chắc chắn, người đang âm thầm phá rối, làm hại cô là một pháp sư, hơn nữa hắn chỉ cần dựa vào ba chiếc lông vũ của Huyết Ô là đã có thể thi pháp, từ điểm này có thể thấy pháp lực của hắn rất mạnh, vượt xa các pháp sư thông thường.”
Trang Vũ Ninh nhíu chặt hai chân mày, rà soát lại trong đầu một lượt, thất thần thở dài:”Tôi đã từng đắc tội với một nhân vật lợi hại như vậy lúc nào a.”
“Cô vốn không đắc tội với hắn, nhưng có một số pháp sư, sẵn sàng bán mạng vì tiền.” Diệp Thiếu Dương nói ; ”Bất quá, với đối thủ lợi hại như vậy, thu cô ba mươi vạn thực sự có phần hơi ít….”
Trang Vũ Ninh vừa nghe Diệp Thiếu Dương nói vậy, vội nắm lấy tay hắn, tội nghiệp nói: “Thiếu Dương ca, anh nhất định phải giúp tôi, tiền không thành vấn đề, tôi có thể đưa thêm.”
“Ách…Tôi nói giỡn thôi, cô đừng nghĩ là thật.” Diệp Thiếu Dương vội gỡ tay nàng ra.
Tiểu Mã chỉ Đại Nhãn quỷ, nói:”Tiểu Diệp tử, cậu không có ý giải quyết con quỷ này à, còn ở đó đùa giỡn, bất quá tên này thật là kỳ quái, không biết vì cái gì mà vẫn luôn nằm ở kia, ý muốn bỏ chạy cũng không có?”
“Tôi đã nói rồi, lá gan của nó rất nhỏ, nó bị tôi một đòn phá vỡ quỷ thân, tự biết chạy trốn cũng vô dụng.” Diệp Thiếu Dương đi đến trước mặt Đại Nhãn quỷ, nghiêng đầu nhìn nó, nói: ”Ta biết ngươi bị người ta ép buộc, lần này xem như là ta cứu ngươi, ngươi đến từ đâu thì trở về đó. Ngươi thấy thế nào?”
Đại Nhãn quỷ thoáng chút sửng sốt, còn có thể giữ mạng, việc này chỉ nghĩ đến thôi nó còn không dám, lập tức gật như gà mổ thóc. Diệp Thiếu Dương liền vẽ một tờ dẫn hồn phù, vừa định dán lên người nó, Đại nhãn quỷ đột nhiên nhảy lùi một bước, ra sức xua tay.
“Vậy ngươi muốn như thế nào?” Diệp Thiếu Dương nhíu mày hỏi.
Đại nhãn quỷ giống như một con khỉ ngồi xổm trên mặt đất, mở rộng miệng, một quả cầu nhỏ màu lam sáng lấp lánh, từ trong khoang miệng từ từ bay về phía Diệp Thiếu Dương.
“Cái gì, ngươi muốn nhận chủ?” Diệp Thiếu Dương kinh ngạc.
Đại nhãn quỷ ra sức gật đầu.
Hồn tinh đã ra, nếu mình không tiếp nhận, sẽ lập tức khô héo, Diệp Thiếu Dương khẽ lắc đầu, vươn tay ra đỡ lấy hồn tinh. Hồn tinh liền hóa thành một đạo ánh sáng, thấm vào trong lòng bàn tay hắn.
Diệp Thiếu Dương thở dài, nhìn Đại Nhãn quỷ nói: “Được rồi, ngươi quay về Quỷ vực đi, đừng làm chuyện gì xấu xa, trong tương lai nếu ta di Quỷ vực, sẽ tới tìm ngươi.”
Đại nhãn quỷ gật gật đầu, hóa thành một làn khói tiến nhập vào trong linh phù, từ cửa sổ bay ra ngoài.
Phải một lúc lâu sau, Tiểu Mã cùng Trang Vũ Ninh mới hồi phục lại tinh thần.
Tiểu Mã nhìn Diệp Thiếu Dương hỏi: “Nhận chủ nghĩa là gì? Cái đồ vật kia nữa, đó là cái gì?”
“Nhận chủ, chính là trở thành Quỷ phó của tôi. Cái kia là hồn tinh, là một vật đặc thù trong cơ thể quỷ âm sinh, nó cho phép tôi sau này có thể tùy ý triệu hoán Quỷ phó của mình, đương nhiên, tôi phải đến Quỷ vực mới dùng được.”
Tiểu Mã ngẩn người, nói: “Tôi nhớ ra rồi, lúc ấy thủy quỷ Hà Cơ cũng đem hồn tinh giao cho cậu, như vậy cũng là nhận chủ? Nhưng Đại nhãn quỷ kia vì lý do gì mà lại muốn nhận cậu làm chủ nhân? Bởi vì cậu cứu nó, lại giúp nó trở lại Quỷ vực?”
“Cái này chỉ là một phần, cái chính là….” Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Nó thấy tôi lợi hại, nghĩ rằng nếu nhận tôi làm lão đại, tương lai chẳng may gặp nguy hiểm, tôi còn có thể cứu nó.”
Tiểu Mã nghe xong chỉ biết câm lặng, Tết năm nay, không khéo còn nhận được thiệp Chúc mừng năm mới của quỷ.
“Bất quá vẫn là cậu có lợi, pháp sư kia vốn phái nó đi đối phó với cậu, không ngờ cậu lại vi khách phản chủ, biến nó thành thuộc hạ của mình, hắn đã phải chịu tổn thất lớn.”
“Đấu pháp cũng giống như đánh cờ, hắn cùng lắm chỉ là mất đi một con Đại Nhãn quỷ, nếu tôi không phát hiện ra Huyết Ô, mọi hành động của chúng ta đều sẽ bị hắn nắm được, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.”
Tiểu Mã suy nghĩ một lát, nói: ”Cậu vì sao lại thả Đại Nhãn quỷ đi sớm như vậy, nó do tên pháp sư kia phái tới, đương nhiên sẽ biết hắn ta đang ở đâu, không phải có thể dẫn chúng ta tới đó sao?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Pháp sư kia cũng không phải là tên ngốc, tại thời điểm tôi ra tay, hắn đã cắt đứt mối liên hệ với Đại Nhãn quỷ. Ý này của cậu cũng không tồi, nhưng căn bản là dù có hỏi cũng không ra manh mối, nếu không tôi còn chờ cậu nhắc a.”
Nói xong câu đó, cả ba người đều trầm tư, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng của mình.
Một lát sau, Trang Vũ Ninh với dáng vẻ khẩn trương nhìn quanh bốn phía, “Trong nhà…..sẽ không còn có loại yêu dị gì nữa chứ?”
“Đại nhãn quỷ và Huyết Ô chi vũ (*) đâu phải là rau cải trắng, hắn đâu có thể có nhiều như vậy.” Diệp Thiếu Dương nói, nhưng sau khi tính toán một chút, vẫn là lấy ra một lọ nước, dùng phù chú chi lực (**) biến thành hơi nước, kiểm tra các phòng trong nhà một lượt.
Sau khi xác định trong nhà không có bất cứ thứ gì dị thường, Diệp Thiếu Dương bảo Trang Vũ Ninh thu gom hết gương trong nhà lại, mang lên sân thượng, sau đó hắn dựa vào la bàn âm dương định ra Tứ thần phương vị (***), dùng chỉ chu sa buộc ở bốn góc gương, rồi bố trí ra bốn phương.
Xong xuôi, Diệp Thiếu Dương điều chỉnh lại góc độ một chút rồi mới đi xuống lầu, đem một cái gương bát quái đặt ở trên cổng chính, nhìn qua có vẻ đơn giản nhưng thực tế hắn đã bố trí xong một trận pháp rất mạnh.
“Như vậy tất cả Quỷ Yêu đều không thể vào nhà đúng không?” Tiểu Mã đi tới bên cạnh hắn, tò mò hỏi.
“Sao được như vậy chứ, không lợi hại đến thế đâu, cái Tứ phương trận này chủ yếu là nhắm vào Huyết Ô, tên pháp sư kia, trong tay của hắn rất có thể không phải chỉ có ba cái Huyết Ô chi vũ, chúng ta nên đề phòng một chút.”
Tiểu Mã gãi đầu: “Sao cậu không bố trí một cái trận pháp hoàn mỹ, phong bế toàn bộ biệt thự, tất cả Quỷ Yêu đều không thể xâm nhập?”
Diệp Thiếu Dương trợn trắng mắt, “Đi cùng tôi lâu như vậy, mà ngay cả thường thức cơ bản cậu cũng không hiểu, trận pháp, dựa vào sự lưu chuyển của khí để duy trì, có dòng khí, là có mắt trận, có mắt trận là có cách phá giải, căn bản không có trận pháp nào là hoàn mỹ cả.”
“Thật quá vi diệu.” Tiểu Mã gật gù.
Trở lại phòng khách một lát, tiếng chuông cửa bỗng vang lên.
“Vũ Tình tỷ tới, tôi ra mở cửa.” Diệp Thiếu Dương xuyên qua hành lang, đi nhanh ra phòng khách, cửa vừa mở, hắn chợt sững người, đúng là Tạ Vũ Tình, nhưng đêm nay nàng ta………so với ngày thường có gì đó hơi khác.
Đêm nay, nàng không mặc cảnh phục, mà mặc một bộ quần áo màu trắng, bộ đồ ôm lấy từng đường cong mềm mại trên người nàng, như muốn đem toàn bộ cái vóc dáng hoàn mỹ vô khuyết ấy mà biểu lộ ra ngoài. Mái tóc vốn hay buộc cao nay để xõa bồng bềnh trên vai, gương mặt được trang điểm theo lối tự nhiên nhẹ nhàng, nhìn vô cùng thanh thoát, vô cùng diễm lệ. Quanh người nàng lúc này phảng phất một hương thơm ngọt dịu, như có như không, theo gió hòa vào trong không gian.
Diệp Thiếu Dương tay giữ nắm cửa, toàn thân bất động, ngây ngốc đứng nhìn.
Tạ Vũ Tình nhìn hắn, mỉm cười, nói: “Nhìn cái gì, chưa thấy qua mỹ nữ bao giờ à?”
(*) Huyết Ô chi vũ: Lông vũ của Huyết Ô.
(**) Phù chú chi lực: Sức mạnh của phù chú (***) Tứ thần phương vị: Chính là 4 hường Đông – Tây – Nam – Bắc nhưng được gọi theo tên của tứ thần Thanh Long (phía Đông) – Bạch Hổ (phía Tây) – Chu Tước (phía Nam) – Huyền Vũ ( phía Bắc).