Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 885

Tầm mắt bị đám tóc nhiều đến không đếm được che đậy, Diệp Thiếu Dương không thể nhìn thấy gì, đến việc thở cũng vô cùng khó khăn, trông rất là chật vật thống khổ.

Đột nhiên một đám tóc rậm rạp vươn qua đây, toát ra một luồng quỷ khí nồng đậm, tiếp theo là một vật gì đó ấm ấm chạm trên trán hắn, quét qua lại trên đó.

Đầu lưỡi! Cô ta dùng đầu lưỡi liếm mình! Cái loại cảm giác ươn ướt khi bị nước miếng liếm vào rất là ghê tởm, Diệp Thiếu Dương há mồm muốn kêu to.

Đầu lưỡi kia một đường mà chui xuống, liếm đến bờ môi hắn, di chuyển qua lại…… Mẹ nó, biến thái quá! Diệp Thiếu Dương thầm mắng to trong lòng, nhưng vẫn còn chưa xong, đầu lưỡi quỷ kia đang tìm cách tách môi hắn ra, ý muốn chui vào bên trong.

“Tỷ tỷ thương ngươi mà, há mồm ra ……”

Nữ quỷ lại nói ra lời dụ hoặc.

Diệp Thiếu Dương tâm vững như bàn thạch, nữ quỷ kia đương nhiên không phải coi trọng mình, muốn hôn môi mình, để một khi đầu lưỡi vào được trong miệng, nhất định không phải là chuyện gì tốt.

Diệp Thiếu Dương liều mạng lắc đầu, cố tránh né nữ quỷ cưỡng hôn, thế nhưng mọi phản kháng đều vô ích, sau một hồi giằng co, cuối cùng đầu lưỡi quỷ cũng tách được miệng hắn ra.

Một đầu lưỡi trơn trượt khấy đảo khoang miệng, nữ quỷ phát ra tiếng kêu thỏa mãn, thân mình run lên, đầu lưỡi hơi rụt một chút, sau đó liền vươn ra, muốn cắm sâu vào ổ bụng Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương cười lạnh một tiếng, cũng không phản kháng chi cho mệt, miệng niệm chú ngữ, hai hàm răng cắn vào nhau, cắn chặt đầu lưỡi quỷ.

Nữ quỷ bị biến cố bất ngờ, liền sửng sốt kinh ngạc, ngay sau đó hừ một tiếng.

Diệp Thiếu Dương cảm thấy đầu lưỡi quỷ bỗng nhiên mềm oặt, quỷ khí lan tràn, đầu lưỡi chớp mắt đã trở nên trơn trượt không thôi, hàm răng cắn không được, lại cố chui xuống yết hầu.

Diệp Thiếu Dương hạ quyết tâm, cắn đầu lưỡi của mình, thầm niệm tâm pháp chú ngữ, đầu lưỡi quỷ bị Thiên sư huyết kích phát, bất ngờ run rẩy.

Nữ quỷ khẽ hét lên một tiếng, muốn thu lại đầu lưỡi nhưng đã chậm rồi.

Diệp Thiếu Dương ngậm một ngụm máu, hàm răng trên dưới cắn chặt đầu lưỡi quỷ, vận chuyển cương khí, trong nháy mắt đã lao ra kinh mạch, ngăn chặn quỷ khí trên đầu lưỡi quỷ phản phệ, dùng hết sức lực cắn xuống một cái…… Đầu lưỡi quỷ đứt thành hai đoạn! “A……”

Nữ quỷ gầm rú thống khổ, thân hình lắc lư, trạng thái như điên khùng.

Diệp Thiếu Dương cảm thấy áp lực trên người lập tức giảm bớt, nhắm mắt lại, vận khí thổ nạp, tính là phá vỡ mớ tóc dài đang trói khỏi thân thể, chỉ cần rút được một bàn tay, là có thể bấm quyết kết ấn.

Hồn thể nữ quỷ đã bị phá, kiên trì không được bao lâu.

“Tiểu sư đệ, thế nào, thế nào rồi!”

Phía sau truyền đến tiếng Lão Quách, còn chưa mở miệng, lập tức cảm giác được đám tóc lớn phía bên trái rụt trở lại, tay trái đã được tự do, vội vàng bấm pháp quyết, một chưởng đánh trúng giữa mặt nữ quỷ.

Nữ quỷ xoay người bỏ chạy, đám tóc đang quấn trên người Diệp Thiếu Dương cũng trong nháy mắt cũng co rút lại, đem toàn thân bao vây lại, bay về phía phòng bên cạnh.

Diệp Thiếu Dương không đuổi theo mà ngồi xổm xuống mặt đất, một tay móc cổ họng, khom lưng nôn ra.

Nửa đầu lưỡi quỷ bị hắn cắn đứt đã trôi xuống bụng! Móc ở cổ họng, phun không ra, nuốt không xuống, khó chịu không nói nên lời.

“Oẹ……”

Quá nửa ngày, đầu lưỡi quỷ cùng với chén mì lớn mới ăn lúc chiều, đều phun ra hết.

Nhận chai nước sạch từ tay Lão Quách, súc súc miệng, Diệp Thiếu Dương chợt nhớ tới nữ quỷ kia, lập tức đứng dậy đi qua phòng bên cạnh.

Trong lòng nghĩ lại sự việc vừa xảy ra: nữ quỷ kia dùng một bãi máu đen để dẫn mình mắc bẫy, thừa dịp mình đang nhìn xuống dưới đất, bất ngờ tập kích, chiêu này quả là rất thông minh, đáng tiếc từ đầu tới cuối mình vẫn chưa thấy được bộ dáng của nữ quỷ, chỉ biết toàn thân cô ta đều là tóc, trong lòng tràn đầy nghi hoặc: Bất luận quỷ hồn gì, đều có thể dùng ảo giác biến thành tóc để giết người, nhưng bởi vì là hư ảo mà hóa ra, không chứa tu vi gì, nhiều nhất cũng chỉ có thể dọa người mà thôi.

Nhưng vừa rồi đám tóc của nữ quỷ kia quỷ khí quanh quẩn, linh tính cực mạnh, tám phần là hồn khí hay một bộ phận trên thân thể của cô ta.

Đây rốt cuộc là quỷ gì vậy? Sát vách là một gian phòng ngủ trống rỗng, chỉ có vài vật dụng cũ, một chiếc giường, nhìn qua đã biết là phòng ngủ của một lão nhân tiết kiệm.

Lão Quách cầm trong tay chiếc Tam sắc liên hoa đăng, đi theo phía sau, chiếu sáng cho Diệp Thiếu Dương.

Tam sắc liên hoa đăng là ngọn đèn dầu có hương nến bên trong, còn cho thêm bột phấn Tam sắc hương, sau khi thắp sáng, chiếu ra ánh lửa có ba màu hồng lục lam, trong phạm vi của ánh nến, có thể ngăn chặn quỷ hồn bình thường biến hóa, hơn nữa còn có đặc tính đuổi ma.

Mới vừa rồi Lão Quách ở bên ngoài, nghe thấy tiếng đánh nhau liền xông vào trong sân, thấy Diệp Thiếu Dương bị một đám tóc quấn lại, biết là quỷ tượng, vội vàng làm một cái Tam sắc liên hoa đăng, thiêu cháy một phần tóc, giúp Diệp Thiếu Dương thoát ra.

Diệp Thiếu Dương lấy Âm dương bàn, vừa đo lường tính toán mức độ âm khí trong phòng, vừa đi qua đi lại quan sát.

Tường ngoài mình đã dùng Mao Sơn Diệt Linh Đinh trấn áp cùng Huyết tinh phù, nữ quỷ kia tuyệt đối chạy ra không được, huống chi mình đã thấy cô ta bay vào đây, nhưng không hiểu vì sao, tựnhiên không thấy tăm hơi nữ quỷ đâu cả.

Trong phòng tràn ngập âm khí, Âm dương bàn không thể xác định được vị trí, chỉ có thể kiểm tra từng chút một.

Diệp Thiếu Dương biết quỷ quái rất am hiểu biến hoá để ẩn trốn, cho nên tìm kiếm rất cẩn thận, cùng với Lão Quách dùng bút chu sa chấm pháp thủy, vầy lên vách tường cùng gia cụ, nếu nữ quỷ ẩn giấu trong đó, đương nhiên sẽ lộ ra.

Phòng không lớn, đồ vật cũng ít, hai người kiểm tra mấy lượt, vẫn không tìm được.

“Không lý nào như vậy……”

Diệp Thiếu Dương buồn bực vỗ ót.

Lão Quách đóng cửa lại, nhìn phía sau cửa, cũng không phát hiện gì, đang muốn mở ra, Diệp Thiếu Dương bảo sư huynh chậm đã, đi qua đó, đi tới trước cửa chăm chú quan sát bức tranh Tết.

Trên bức tranh là Thần Tài, tay ôm một khối kim nguyên bảo, tươi cười thân thiết.

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, nhịn không được bật cười, “Ta tưởng ngươi đi đâu, thì ra là ở đây.”

Lão Quách sửng sốt, nhìn trên nhìn dưới, nói: “Ở chỗ nào?”

Diệp Thiếu Dương chỉ vào hai mắt Thần Tài, nói: “Huynh đã thấy Thần Tài như vậy bao giờ chưa?”

Lão Quách nhìn kỹ lại mới phát hiện vấn đề: trong hai mắt Thần Tài có đầy tóc! Nữ quỷ quả nhiên bám vào trong bức tranh Thần Tài.

“Cô ta biết đã bị đệ phát hiện, sao vẫn còn không chịu ra?”

“Cô ta bị đệ đánh trọng thương, ra ngoài chính là tìm cái chết, sao lại muốn ra?”

Tuy nói vậy, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn là dùng bút chu sa vẽ một chữ “Từ”

lên trên bức hoạ, kết thành phong ấn, khiến nữ quỷ không thể ra ngoài được.

Lão Quách suy nghĩ một chút, chậm rãi gật đầu, lẩm bẩm nói: “Hiểu rồi, nữ quỷ biết chúng ta sẽ sợ ném chuột vỡ đồ, không dám làm gì bức hoạ này.”

Muốn lôi nữ quỷ từ bức họa ra ngoài, nhất định phải hủy bức hoạ Thần Tài này.

Đối với người thường mà nói, thần tượng chính là thần tượng.

Có câu: Không biết không có tội, chỉ cần không tin vào mấy chuyện thần quái, thì bất luận thần tượng nào cũng có thể phá hủy, giống như bức tranh Tết này vậy, cứ trực tiếp xé xuống là được.

Nhưng pháp sư lại không được.

Bất luận xuất phát từ bất kỳ nguyên nhân gì, Đạo sĩ tuyệt đối không thể làm bẩn tranh vẽ hoặc tố tượng có chứa Đạo gia thần chỉ, hòa thượng đối với tượng Phật cũng giống như vậy.

Bởi nơi nguồn gốc căn bản của pháp thuật chính là thần chỉ, bất kính với thần tượng, lập tức sẽ mất đi thần chỉ phù hộ.
Bình Luận (0)
Comment