Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 2870 - Chương 2875: Thiếu Dương Lựa Chọn (3)

Chương 2875: Thiếu Dương Lựa Chọn (3) Chương 2875: Thiếu Dương Lựa Chọn (3)Chương 2875: Thiếu Dương Lựa Chọn (3)

"Máu của Tương Thần, thế mà bị ngươi kế thừa hơn phân nửa..." Đạo Phong cũng hơi giật mình,"Ta tuy còn ở giai đoạn dưỡng thần, nhưng dù sao chứng đạo, ngươi không phải đối thủ."

Ánh mắt hơi trầm xuống, Nhuế Lãnh Ngọc kêu thảm một tiếng, ngất đi ngã xuống đất.

Đạo Phong đi đến trước mặt cô, cúi đầu nhìn cô, lẩm bẩm: "Lại không biết nên làm gì với ngươi bây giờ."

Suy nghĩ một chút, đưa tay nhấc cô lên, tung người hướng đạo quan bay đi.

Không có Trần Duyệt, Diệp Thiếu Dương tự nhiên sẽ không ở lại trong đạo quan nữa, ở sương phòng qua tạm một đêm, ngày hôm sau liền xuống núi, trở lại Quý Dương.

Tạ Vũ Tình còn ở lại Quý Dương, sau khi gặp mặt, hỏi hắn Trần Duyệt đã đi đâu, Diệp Thiếu Dương nói đại khái tình huống, lại chưa nhắc những thứ liên quan tới thân phận mình, Tạ Vũ Tình không quá hiểu chuyện của giới pháp thuật, không hỏi nhiều, nghe hắn nói Trần Duyệt đã tìm về ký ức, tự rời đi rồi, cũng không hỏi nhiều nữa, lập tức kéo Diệp Thiếu Dương đi ăn canh cá chua, nhiệt tình kể lại kế hoạch du lịch của mình.

"Chúng ta đi thác nước Hoàng Quả Thụ trước, ở huyện Trấn Ninh, cách Quý Dương rất gần, sau đó lại đi Tây Giang Miêu trại nán lại hai buổi tối... Lại cân nhắc đi cổ trấn gì đó, cậu có ý kiến không. Cậu không có ý kiến phải không, vậy cứ quyết định như vậy, ngày mai lên đường."

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nói: "Tôi còn chưa biểu đạt ý kiến nhỉ?"

"Có ý kiến giữ lại, một lần này ngươi phải bầu bạn với chị, ít nhất bốn năm ngày đi!"

"Vì sao!" Diệp Thiếu Dương kháng nghị.

"Không vì sao cả, chị không dễ gì được du lịch một lần, cậu nếu không muốn đi cùng thì trở về đi."

Đương nhiên không thể nói không đi cùng, huống hồ mình vài ngày tới trừ phải đợi tin tức của Lâm Tam Sinh, cũng không có việc gì khác, không dễ gì đến bên này một lần, thật ra có thể chơi vài ngày.

Ở Quý Dương chỉnh trang lại một đêm, Diệp Thiếu Dương thấy Qua Qua mất hồn mất vía, hỏi nó có phải nhớ Trần Duyệt hay không.

"Vẫn ổn cả, chỉ là một mình cô ấy đi đất khách quê người, ta có chút lo lắna" "Ngươi có thể tìm được cô ấy sao?"

"Đương nhiên, chúng ta trao đổi tín vật mà, ta có thể tìm được cô ấy bất cứ lúc nào."

"Vậy ngươi cứ đi tìm cô ấy đi."

Qua Qua ngẩn ra,"Lão đại..."

Diệp Thiếu Dương cười nói: "Nghĩ cái gì thế, ta là bảo ngươi hộ tống cô ấy, vừa lúc cũng có thể bầu bạn cô ấy vài ngày, chờ quân sư bên kia tới tìm ta, ta sẽ gọi ngươi tới đây."

"Cái này..." Qua Qua đảo mắt,"Lão đại ngươi có phải muốn làm chuyện gì xấu hay không, sợ ta ở trước mặt không tiện..."

"Ngươi cút đi!" Diệp Thiếu Dương đạp một cước, Qua Qua đã chạy.

Sáng sớm hôm sau, Tạ Vũ Tình đem một cái túi leo núi đầy căng ném cho Diệp Thiếu Dương, hai người ra ngoài, đi ăn bữa sáng trước.

"Đợi lát nữa đi cảnh khu như thế nào?"Lúc ăn Diệp Thiếu Dương hỏi.

"Đi nhờ xe a, tương đối rẻ."

"Ặc, nghe nói gần đây đi nhờ xe luôn gặp chuyện, chị không sợ sao."

"Chị là cảnh sát mà, có cái gì phải sợ!" Tạ Vũ Tình vỗ bộ ngực cao ngất nói.

"Nữ cảnh sao, có không ít dê xồm chỉ thích kiểu như chị, nhất là mặc vào quần áo ngành." Diệp Thiếu Dương cười xấu xa.

Tạ Vũ Tình dùng đũa chọc hắn,"Dê xồm như cậu chị còn không sợ, chị còn sợ ai!"

Một giờ sau tới thác nước Hoàng Quả Thụ, mùa đông làm ăn kém, du khách thật ra rất ít, hai người đeo balo, bắt đầu chuyến du lịch đích thực.

Xa ở Giang Tây Ưng Đàm, trên Long Hổ sơn, toàn bộ nhập thất đệ tử đều tụ tập ở trên núi, triển khai hình quạt, đứng ở trên quảng trường đối diện chính điện.

Đạo sĩ lấy hàng trăm để tính đều mặc đạo bào thuần một màu, nếu có du khách không cẩn thận từ đằng trước núi đi tới nơi này, nhìn thấy nhiều đạo sĩ như vậy, nhất định sẽ chấn động không thôi, nhưng, xung quanh đạo quan phía sau núi đã bố trí kết giới che mắt, phàm là ai tới gần đạo quan trong vòng trăm mét đều sẽ gặp phải quỷ dựng tường.

Loại kết giới này ngày thường không nhìn thấy được, chỉ vì hôm nay ở trên Long Hổ sơn đang tiến hành một sự việc cực kỳ trọng đại, đừng nói là người thường, cho dù là pháp sư môn phái khác, cũng tuyệt đối không thể thấy: Các đệ tử Long Hổ sơn có cơ hội tham dự hội nghị, ánh mắt đều rơi ở trên thân mấy người kia phía trước chính điện, đứng ở trên bậc thang cao nhất.

Tổng cộng ba người, song song đứng chung một chỗ, đứng ở ngoài cùng bên trái là ở Long Dương chân nhân đức cao vọng trọng trên Long Hổ sơn, nhìn quét qua mọi người, cao giọng nói: "Tang sự của chưởng giáo cũng đã xử lý xong, dựa theo di chúc lúc còn sống của chưởng giáo, không ma chay đình đám, cũng không mời người bất cứ môn phái nào đến phúng viếng, hôm nay đang thời buổi rối loạn, quyết định của chưởng giáo, hy vọng mọi người cũng có thể lý giải. Bần đạo thân là chấp sự Giới Luật đường, hôm nay triệu tập mọi người, là có một chuyện cực kỳ quan trọng cần tuyên bố...

Nước không thể một ngày không có vua, núi không thể một ngày không có chủ, Long Hổ sơn ta truyền thừa ngàn năm, luôn là đầu lĩnh đạo môn, được xưng thiên hạ đệ nhất đạo môn, tiếng tăm thậm chí vượt lên Mao Sơn, dựa vào đó là hai chữ'chính sóc', hôm nay tiền chưởng giáo vì thiên hạ, hiến thân tuẫn đạo, sự tình mọi người đều đã biết, bần đạo cũng không cần nhiều lời nữa. Hôm nay, Long Hổ sơn ta muốn chọn ra tân nhậm chưởng giáo, tuân theo di chí của tiền nhiệm chưởng giáo, dẫn dắt Long Hổ sơn ta đem vinh quang ngàn năm qua tiếp tục kéo dài,

Huống chỉ thiên kiếp sắp tới, Long Hổ sơn ta làm trụ cột vững vàng của giới pháp thuật, cũng cần một vị chưởng giáo đủ tư cách đến cầm lái. Có câu là đi trên biển lớn cần dựa vào tài công, vị tân nhậm chưởng giáo này, một cần phẩm hạnh đoan chính, hai cần tính cách cương nghị, ba cần mưu lược quốc nhân, bốn... Một điểm này quan trọng nhất, cần có thực lực mạnh mẽ, bằng không sao làm được tấm gương cho mọi người? Các vị nói sao?"

Đoàn người đồng loạt gật đầu.

Một đạo sĩ hơn ba mươi tuổi chỗ gần dưới đài reo lên: "Long Dương, đừng nói nhảm nữa, có việc thì nói, mau chọn chưởng môn!"

Long Dương chân nhân không để ý tới gã, nói: "Cho nên, căn cứ di ngôn của tiền nhiệm chưởng giáo, nhân tuyển đã có rồi, mọi người nhìn vị này bên cạnh ta... Hắn đạo hiệu Mộ Hàn, là đồ đệ bí mật của tiền nhiệm chưởng giáo, luôn luôn ở phía sau núi ẩn tu, tiền nhiệm chưởng giáo trước khi vũ hóa chính mồm nói với ta, phải đem vị trí chưởng môn truyền cho hắn, các ngươi nhìn hắn cẩn thận."

Đoàn người lập tức đều đem ánh mắt chuyển qua trên mặt Mộ Hàn, nhìn kỹ:

Nhìn aua nanoài hai mươi tuổi vác dáng thât ra khôênan ean. đai khái cũng chỉ hơn 1 mét 7 chút, rất gầy, bộ dạng cũng được, nhìn lướt qua không phải rất tuấn tú, nhưng rất có hình, mặc một cái áo hoa năm màu chỉ có đại năng đạo môn mới có tư cách mặc, khoanh tay đứng, ánh mắt thâm thúy, mặt không biểu cảm, ai cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì.

"Vị này chính là Mộ Hàn, luôn luôn ở phía sau núi ẩn tu... Các ngươi là không biết hắn, nhưng hắn hoàn toàn chính xác là quan môn đệ tử của tiền nhiệm chưởng giáo, các ngươi nếu không có ý kiến, chúng ta lập tức tổ chức đại điển kế vị_— "

"Ta có ý kiến!"

Đạo sĩ lúc trước thúc giục Long Dương chân nhân nói chuyện đứng ra, đưa tay chỉ vào Mộ Hàn, nói: "Ta không biết hắn, các sư huynh đệ ở đây, cũng không có ai quen biết hắn, Long Dương ngươi nói hắn là quan môn đệ tử của sư phụ, chứng cớ đâu?"

Long Dương chân nhân nổi giận nói: "Thanh Mộc, ngươi nói đây là ý tứ gì, di ngôn của tiền nhiệm chưởng giáo còn có thể làm giả hay sao? Không riêng gì ta, còn có Khúc Ba cũng nghe được."
Bình Luận (0)
Comment