Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 2910 - Chương 2915: Thần Tích (4)

Chương 2915: Thần Tích (4) Chương 2915: Thần Tích (4)Chương 2915: Thần Tích (4)

Khu ký túc xá đầy người, tụm năm tụm ba đi ra bên ngoài, đều là chưởng giáo cùng tùy tùng các môn phái dự hội, cũng giống như họp ban ngành chính phủ, tốp năm tốp ba kề vai sát cánh khe khẽ nói nhỏ.

Không biết ai phát hiện Diệp Thiếu Dương đầu tiên, lập tức nói với đồng bạn, sau đó rất nhanh mọi người đều phát hiện hắn. Trong hai ngày qua, bọn họ cũng đều biết Diệp Thiếu Dương đến đây, ùn ùn thăm dò hắn, liên tục hai ngày, Diệp Thiếu Dương mỗi ngày ra ngoài, đều có không ít người canh ở bên ngoài, nấp đi vụng trộm nhìn hắn, đi ở trên đường xa xa cũng có người đi theo nhìn.

Diệp Thiếu Dương đành phải làm bộ không biết, bị nhìn tới mức phiền, liền cố gắng không ra ngoài nữa.

Buổi sáng hôm nay, có người sau khi nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, truyền miệng nhau, rất nhanh mọi người đều đã biết, cùng nhau quay đầu nhìn hắn, thậm chí đám người hướng hai bên tránh ra, nhường ra cho hắn một con đường, để hắn đi qua ở giữa, tiếp theo lại như ong vỡ tổ vây lên, đi theo phía sau hắn, chỉ trỏ, nhỏ giọng nói thầm.

"Lão đại, mọi người đều đang nhìn ngươi đó, hê hê, thật uy phong nha." Qua Qua làm phái ủng hộ, nói với Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương cố ý bày ra vẻ mặt không chút để ý, đi không nhanh không chậm, ở trước mắt bao người đi tới trên đàn tràng.

Giữa đàn tràng, đối mặt cửa lớn của chính điện bày một dãy bàn với ghế dựa, trên bàn còn có thẻ, viết tên mỗi người. Diệp Thiếu Dương liếc một cái liền thấy được tên mình, ở trên bàn chính giữa, hắn biết thế này không phải nể mặt mình, mà là địa vị Mao Sơn.

Bên trái là Ngũ Đài Sơn, bên phải là Cửu Hoa Sơn, hướng bên cạnh nữa là Nga Mi sơn, Phổ Đà sơn, Thanh Thành sơn, Chung Nam Sơn, Vân Đài sơn, Võ Đang sơn, Lạc Già sơn... Phàm là hàng thứ nhất có bàn có thẻ, đều là danh môn đại phái, phía sau thì chỉ có ghế dựa không có bàn, cũng không có số ghế, có mấy đệ tử Long Hổ sơn ở một bên tiếp đón, bảo mọi người tùy tiện ngồi.

"Thiếu Dương."Tĩnh Tuệ sư thái đã đến, ở trên chỗ ngồi hướng mình mỉm cười.

"Chào sư thái." Diệp Thiếu Dương nhiệt tình chào hỏi, sau đó đem thẻ của mình đổi với thẻ Cửu Hoa Sơn bên cạnh, ngồi tới bên cạnh Tĩnh Tuệ sư thái. Càng lúc càng nhiều người vào sân, ngồi xuống, đều nhìn Diệp Thiếu Dương. Diệp Thiếu Dương cũng quay đầu nhìn bọn họ, buồn bực nói: "Sao những người này đều đến rồi, một hàng này bên cạnh chúng ta còn chưa tới?"

Tĩnh Tuệ sư thái cười nói: "Bọn họ đều ở phòng nghỉ khách quý, chờ người đến đông đủ mới tới, tôi ăn xong muốn đi chút, cho nên tự mình tới đây."

Phòng nghỉ khách quý?

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, có chút cạn lời. Thời buổi này, ngay cả giới pháp thuật cũng học được trò này. Nhưng vì sao không có ai mời mình đi phòng nghỉ?

Có tiểu đạo sĩ Long Hổ sơn xuyên qua giữa đám người, pha trà thêm nước cho người ta, như vậy qua hai mươi phút, người cơ bản đã đến đông đủ, lúc này mới có tiểu đạo sĩ đi vào báo cáo, sau đó một lát, chưởng giáo mấy tông phái lớn từ phía sau chính điện nối đuôi nhau mà ra, vẻ mặt mỗi người uy nghiêm, khí thế cất cao.

Toàn bộ người tham dự đều ngậm miệng, bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây.

Bọn họ tuy đều là lão đại môn phái cỡ trung, nhưng bình thường cũng rất ít nhìn thấy đại lão mấy môn phái lớn này, nhất là nhiều người như vậy cùng một chỗ, có người dẫn đầu vỗ tay, sau đó mọi người cùng nhau vỗ tay theo, các đại lão kia liền phất phất tay, sau đó lần lượt ngồi xuống.

Tiêu Dao Phi lần lượt Diệp Thiếu Dương ngồi xuống, Tứ Bảo, còn có hai hòa thượng ngồi xuống ngay tại bàn ghế phía sau hắn.

"Lại gặp mặt rồi." Diệp Thiếu Dương hướng hắn gật gật đầu.

Tiêu Dao Phi cũng gật gật đầu, thái độ ôn hoà.

Thanh Thành sơn Vương Đạo Kiền và Phổ Đà sơn Tĩnh Tuệ sư thái trước sau đi tới, liếc xéo Diệp Thiếu Dương một cái, Diệp Thiếu Dương ghé ở trên bàn, hướng bọn họ lười biếng giơ tay chữ V, hai người cũng chưa để ý đến hắn, đều tự ngồi xuống.

"A Di Đà Phật, Thiếu Dương, đã lâu không gặp."Thích Tín Vô sau khi ngồi xuống, chào hỏi với Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương cung kính hoàn lễ. Tuy một trận chiến Huyền Không quan ngày trước, hai bên cũng từng đánh, nhưng ấn tượng của Diệp Thiếu Dương đối với hắn không tệ, tán thành hắn là tông sư một đời.

Sau khi đều ngồi xuống, đoàn người khách khí đôi câu với nhau, đều tự uống trà ngây người, những người phía sau cũng đều không dám nói chuyện quá, bởi vậy người trên đàn tràng tuy nhiều, nhưng rất yên tĩnh.

Lúc này Long Dương đạo nhân từ trong sân đi ra, tới trên bậc thang lời kiểu "cảm tạ cổ động", sau đó lệnh mấy đệ tử tiến lên, mời vị tổ sư gia, sau đó đệ tử đạo môn lần lượt đi qua dâng hương.

Đây là trình tự của thuỷ bộ Long Hoa hội, Diệp Thiếu Dương cũng biết quy củ, đi qua dâng hương đầu tiên. Cái này không có ai tranh với hắn. Mao Sơn và Long Hổ sơn ở giới pháp thuật là đạo môn song khôi, hôm nay là sân nhà của Long Hổ sơn, dâng hương đầu tiên đương nhiên chính là hắn.

Bài vị là của Trương Đạo Lăng, người sáng lập đạo giáo, Trương thiên sư đời thứ nhất của đạo môn. Long Hổ sơn Trương gia, đều là hậu nhân đích truyền của Trương Đạo Lăng, coi như là đại quý tộc đầu tiên của giới pháp thuật.

Các tăng nhân kia tự nhiên sẽ không dâng hương, nhưng cũng đều đứng dậy, hai tay chắp lại cầu khẩn một phen.

Sau khi xong việc, Long Hoa hội bắt đầu, rất nhiều nội môn đệ tử Long Hổ sơn mặc đạo bào mới tỉnh giống nhau, cùng nhau đến trên bậc thang, theo thứ tự ngồi xuống, đệ tử dẫn đầu đi đến trước mặt Diệp Thiếu Dương, trong tay cầm một ngọn đèn, tới trước mặt Diệp Thiếu Dương, khom mình hành lễ: "Cho mời Diệp chưởng giáo!"

Diệp Thiếu Dương đứng dậy, ngón giữa tay trái chấm chút dầu vừng, ở trên trán gã dựng thẳng bôi ba lần, giống chữ"Xuyên", đại biểu Tam Thanh chúc phúc, sau đó điểm hỏa đèn dầu vừng, hai tay kết ấn, dùng thanh âm vang dội hô một tiếng: "Phúc sinh Vô Lượng Thiên Tôn!"

Người nọ lui ra, đem dầu vừng điểm hỏa đặt ở trên bàn hương, trở lại vị trí của mình, thằng sống lưng hô một tiếng: "Mở Hồng Mông."

Mọi người ở đây đứng lên, phàm là thờ phụng đạo môn ( bao gồm tán tu dân gian) đều dùng sức cùng nhau hô: "Tam Thanh chúc phúc!"

Sau đó đạo sĩ Long Hổ sơn kia, mang theo một đám sư huynh đệ của mình bắt đầu hành động, nhìn qua như là bài tập thể dục hoặc như là nhảy múa, một hàng phía sau cùng gõ khánh niệm kinh. Đây là hình thức cầu phúc của đạo môn, có chút tương tự vũ đạo trong vu thuật, trước tất cả chuyện trọng đại, điều kiện cho phép, đều phải lăn qua lộn lại một phen như vậy.

Người dự hội đều ngồi thằng người, có đôi khi còn cần phối hợp niệm chú, giày vò hai giờ, theo một tiếng chuông ngân nga tan đi, nghỉ thức khúc nhạc dạo chấm dứt, lúc này Long Dương chân nhân lại đi lên phát ngôn, nói vài câu, sau đó cho mời đương nhiệm chưởng giáo Long Hổ sơn Mộ Hàn đi ra, tiếp tục nghỉ thức sau đó.

Rất nhiều người vốn đều có chút buồn ngủ, nghe thấy hai chữ Mộ Hàn, mỗi người lập tức liền tinh thần tỉnh táo, ngẩng đầu nhìn về phía cửa trẻ tuổi này có thể lên làm chưởng giáo Long Hổ sơn môn phái số một đạo giáo, rốt cuộc có bộ dáng thế nào.

Diệp Thiếu Dương tựa vào trên ghế, uống nước trà, miệng ngậm một cái lá trà, nhìn qua có chút mất tập trung.

Ở dưới mấy đạo sĩ vây quanh, một nam tử mặc áo trắng đi ra, quần áo trắng như tuyết, giày vải cũng là màu trắng, nhưng da rất đen, từ sân sau sương phòng chậm rãi đi tới.
Bình Luận (0)
Comment