Chương 2991: Cường Giả Nhập Cục (1)
Chương 2991: Cường Giả Nhập Cục (1)Chương 2991: Cường Giả Nhập Cục (1)
"Thải Vân tiên tử tới nơi này làm gì?" Đột nhiên nghĩ đến gần đây nhận được tình báo, nói là Tỉnh Nguyệt Nô từ Hiên Viên sơn triệu tập một lượng lớn cường giả, muốn lấy Mao Sơn khai đao, Thải Vân tiên tử tám phần cũng là một trong số đó, nhưng, cô ta bây giờ không nên ở Mao Sơn sao?
Nữ Bạt véo một cái ở trên mặt cô ta, nói: "Một chiêu này của Tỉnh Nguyệt Nô cũng độc địa, bọn hắn cố ý phát ra tin tức, muốn tiến công Mao Sơn, giới pháp thuật đều đã biết, nhưng Mộ Hàn lại lấy thân phận minh chủ triệu tập các đại môn phái đến Long Hổ sơn hội minh, Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong, mình dẫn một đám tinh nhuệ trú đóng ở Mao Sơn, người trên Long Hổ sơn tuy nhiều, nhưng đều là hạng heo chó, Tỉnh Nguyệt Nô thật sự muốn đánh, là Long Hổ sơn!"
Diêu Quang tiên tử kinh hãi, nhưng cô ta cũng là kẻ thông minh, suy nghĩ một hồi là hiểu, Tinh Nguyệt Nô đây là lợi dụng mâu thuẫn giữa Diệp Thiếu Dương và Mộ Hàn, dương đông kích tây, chuyên chờ Long Hổ sơn hội minh, gói sủi cảo bọn hắn, mà tỉnh nhuệ thật sự của giới pháp thuật, là Liên Minh Bắt Quỷ của Diệp Thiếu Dương, giờ phút này lại ở Mao Sơn ngoài ngàn dặm... Chờ bọn họ nhận được tin tức chạy tới, những người này trên Long Hổ sơn chỉ sợ đều bị một lưới bắt hết.
"Một chiêu này của Tinh Nguyệt Nô, là giết người tru tâm."Diêu Quang tiên tử thở dài,"Mao Sơn cơ nghiệp ngàn năm, lấy núi làm trận, lại có một đám nhân thủ kia của Diệp Thiếu Dương, thực lực tăng vọt, cho dù nửa Hiên Viên sơn xuất động, cũng không dễ dùng sức mạnh đánh hạ được, cho nên..."
"Tinh Nguyệt Nô nếu là nắm giữ nhân gian, không phải giết chóc nhân gian, cô ta là muốn vây khốn lãnh tụ các môn phái lớn, bức bách bọn họ khuất phục, do đó cô lập Diệp Thiếu Dương, rồi đối phó hắn, thì dễ dàng hơn nhiều."
Đáy lòng Diêu Quang tiên tử tán đồng, hơn nữa, Tỉnh Nguyệt Nô làm như vậy, cũng không riêng gì vì giết người, chủ yếu vẫn là đoạt núi. Long Hổ sơn giống với Mao Sơn, là động thiên phúc địa tốt nhất của đạo môn, linh khí dư thừa, thích hợp mở mang xây dựng tông phái, Tinh Nguyệt Nô muốn dừng bước ở nhân gian, cướp lấy một phong thuỷ bảo địa như vậy làm căn cứ địa, là không còn gì tốt hơn.
Còn có, Long Hổ sơn chính là bổn nguyên của thiên hạ đạo môn, địa vị cùng ý nghĩa tượng trưng ở giới pháp thuật đều rất lớn, tựa như hai quân giao chiến, đem đô thành người ta đánh hạ trước, một khi Long Hổ sơn bị chiếm, sĩ khí toàn bộ giới pháp thuật đều sẽ tổn thương to lớn, các môn phái cỡ trung và nhỏ đó cảm thấy vô vọng chống lại, tất nhiên có không ít kẻ sẽ nghiêng về phía Hiên Viên sơn... Bởi vậy, lựa chọn Long Hổ sơn hay là Mao Sơn, hiệu quả đều giống nhau.
"Tinh Nguyệt Nô này, thế mà có thể nghĩ ra kế sách tuyệt diệu như thế..."Diêu Quang tiên tử thất thanh lẩm bẩm.
Nữ Bạt nói: "Thực lực cô ta không phải tuyệt đỉnh, nhưng trí mưu siêu quần, bằng không Hiên Viên sao có thể phái cô ta cai quản pháp thuật công hội."
Diêu Quang tiên tử nhìn hai thị nữ kia của Thải Vân tiên tử trong thung lũng, nói: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ?"
"Ta vừa rồi chính là nhìn thấy họ, hiểu được kế hoạch của bọn họ, mới muốn ngươi không vội vàng mượn sức tiểu tử kia. Tiểu tử đó nay chưa tới tuyệt cảnh, bây giờ thu nhận hắn, cũng chưa chắc có thể có thành tựu, trước mắt có một hồi tai ương ngập đầu đang chờ hắn, không bằng để hắn hưởng thụ một phen, hoàn toàn nản lòng, đến lúc đó lại nhận lấy hắn, thứ nhất hắn sẽ càng thêm trung tâm, thứ hai, hắn cũng có thể đủ hăng hái, ngày sau nhất định có thành tựu."
Nữ Bạt cười tà mị,"Con chó ta cần, nhất định phải là con chó tốt!"
Diêu Quang tiên tử nghĩ đến mình, nhất thời đau buồn hẳn lên. Nữ Bạt đưa tay nâng cằm cô, dịu dàng nói: "Ngươi không phải chó, ngươi là mỹ nhân nhỏ bé của ta."
Diêu Quang tiên tử quay mặt đỉi, lạnh lùng nói: "Ta chỉ sợ hắn chết ở trên núi, đến lúc đó ngươi giỏ trúc múc nước."
"Cái đó thì sẽ không, hắn là đứa con ông trời lựa chọn, Tỉnh Nguyệt Nô sẽ không giết hắn, nhưng, trái lại phải đề phòng hắn bị người ta bắt đi..."
Diêu Quang tiên tử nói: "Ngươi muốn đi cướp người sao, đến lúc đó trên núi cường giả như mây, cho dù là ngươi, sợ là cũng có đi không có về."
Nữ Bạt trầm ngâm không nói, sau một lúc lâu, đột nhiên mắt sáng ngời, nói: "Ta ngược lại có diệu kế..." Lập tức nói ra.
"Thứ nhất, đến lúc đó chúng ta có thể thừa dịp loạn cứu người, thứ hai có đối chiếu càng thêm mãnh liệt, cũng có thể hoàn toàn đánh sập tín niệm của hắn, ha ha ha, để hắn cam tâm làm một con chó ngoan của ta!"
Ai nói Nữ Bạt hữu dũng vô mưu.
Trong lòng Diêu Quang tiên tử cảm khái ngàn vạn, hôm nay tam giới loạn, kiêu hùng cũng đều bộc lộ tài năng, Lâm Tam Sinh, Đạo Phong, Diệp Thiếu Dương, huynh muội Nữ Bạt, còn có Tinh Nguyệt Nô, vị kia của Thái biển cả mênh mông mới thể hiện bản sắc anh hùng, chỉ xem ai có thể cười tới cuối cùng.
Mà mình, lại ngay từ đầu đã thua.
Nghĩ đến đây, Diêu Quang tiên tử hít sâu một hơi, nói với Nữ Bạt: "Chuyện ngươi đáp ứng ta, nhất định phải làm được."
Nữ Bạt nói: "Trên người ngươi chảy dòng máu của ta, là người một nhà với ta, trước giúp ta dọn sạch chướng ngại nhân gian, ta giúp ngươi lên làm thủ lĩnh Xiển giáo, cùng chia Không Giới, ha ha!"
Diêu Quang tiên tử âm thầm thở dài.
Ba ngày.
Trong ba ngày này, Diệp Thiếu Dương luôn mang theo đoàn người bố trí ở trên Mao Sơn, đoàn người cùng ở chung, hoà thuận vui vẻ, cũng làm giảm đi áp lực đại chiến sắp đến.
Trương Tiểu Nhị thật sự không muốn xuống núi, Diệp Thiếu Dương cũng chỉ có thể mặc kệ cô. Diệp Tiểu Manh mỗi ngày tụ tập với Tô Khâm Chương, ngay tại ngày thứ hai Diệp Thiếu Dương đến Mao Sơn, bọn họ liền bẩm báo, tỏ vẻ bọn họ đang hẹn hò.
Chợt lúc nghe được, Diệp Thiếu Dương cảm giác là lạ, về sau cẩn thận suy nghĩ, hai người bọn họ thật ra rất xứng đôi, bối phận cũng giống nhau, xem như sư huynh muội, nếu đổi thành Trương Tiểu Nhị vậy mới phiền toái. Tô Khâm Chương là người thành thật, cũng không nóng nảy gì, Diệp Thiếu Dương trái lại yên tâm.
Ở trong vòng mấy ngày này, đệ tử Tô Khâm Chương phái xuống núi cũng báo cáo một ít tin tức, trong đó một tin tức lớn nhất, chính là người phụ trách các môn phái lớn đều đi Long Hổ sơn hội minh, cùng nhau thương thảo đối kháng Hiên Viên sơn như thế nào.
Diệp Thiếu Dương cũng không quá mức để ở trong lòng, tiếp tục ngồi thủ ở trên núi.
Mùng mười tháng giêng, dựa theo tập tục trước đây, giới pháp thuật là cần có một chút hoạt động tập thể, nhưng năm nay cái gì cũng chưa có, chưởng giáo mười mấy môn phái khá lớn đều đi Long Hổ sơn.
Vốn ở sau khi trải qua trận chiến bảo vệ hải nhãn, sĩ khí mọi người hoàn toàn không còn. Trong trận chiến bảo vệ chuyện gì cũng chưa làm được, Vương Đạo Kiền còn chết, uy vọng của Mộ Hàn cũng tổn thất rất nhiều.
Nhưng Mộ Hàn dù sao cũng là minh chủ bọn họ chọn ra, nhiều lần ở trong điện thoại nói với bọn họ có chuyện quan trọng thương lượng, đoàn Bởi vì không phải đến từ cùng một chỗ, lục tục, đến ngày thứ ba mọi người mới đến gần hết, sau đó Mộ Hàn buổi tối an bài một bữa tiệc, muốn kết nối cảm tình trước, sau đó bảo mọi người nghỉ ngơi, ngày mai lại nói chính sự. Kết quả một bữa cơm còn chưa ăn xong, đã xảy ra chuyện:
Có đệ tử đến báo cáo, xung quanh Linh Lung Tháp xuất hiện rất nhiều khe hở, có ánh sáng màu vàng đậm từ trong lòng đất toát ra.
Mộ Hàn ngây ra tại chỗ, hắn cũng không biết đây là tình huống gì, nhưng trời sinh dị tượng tất có quái dị, huống hồ còn ở phụ cận Linh Lung Tháp. Vì thế vội vàng giải thích với mọi người, mang theo mấy đồng môn lập tức hướng cấm địa phía sau núi chạy đi.