Chương 3063: Thệ Giả Như Tư Phù (1)
Chương 3063: Thệ Giả Như Tư Phù (1)Chương 3063: Thệ Giả Như Tư Phù (1)
"Người này cũng thực lợi hại, không hổ là Thi Vương a, đã chết mấy lần mà đều không chết nổi."
Tứ Bảo đi đến thi thể phía trước, dùng sức đá đá người hắn, đột nhiên một mảng bụi đen bị đá bay ra, lộ ra da thịt tuyết trắng, nhìn hơi giống như vỏ khoai lang nướng vừa rơi ra .
Tình huống gì vậy?
Tứ Bảo lại dùng chân đi cọ, kết quả lại rớt một khối da.
Một màn này cũng hấp dẫn đoàn người chú ý, chờ mọi người vây lại, da thịt trên người Hậu Khanh đã tự vỡ ra, sau đó không ngừng bong ra từng mảng.
"Làm trò yêu gì vậy!"
Ngô Gia Vĩ cầm trong tay bảo kiếm đâm xuống cổ Hậu Khanh, kết quả kiếm phong đâm lên trên cổ, bị một cỗ đại lực mạnh mẽ chấn trở về, đến Ngô Gia Vĩ cũng bị đẩy lui vài bước.
Mọi người kinh hãi, ngay lúc này, Hậu Khanh đột nhiên đứng hẳn lên, lắc lắc thân thể, bụi đen trên toàn thân cao thấp đều rớt xuống, phía dưới làn da trắng kia đỏ lên dần , chính là Hậu Khanh.
Hắn lại có thể còn chưa chết!
Đúng thật là không còn lời nào để nói.
Nhưng Hậu Khanh trước mắt cùng trước kia đã có điểm không giống nhau, thân thể hắn vặn vẹo, làn da rất non, nhìn như làm từ sáp nến, hai tay đều xoay ra bên ngoài với góc độ lạ lùng, cao cao nâng hẳn lên, ở dưới sườn lại mọc ra hai đôi bàn tay, dùng để chống thân thể trên đất, khiến thân thể hắn nhìn qua giống một con bọ ngựa thật lớn.
Mặt vẫn là mặt người, nhưng ngũ quan đều vặn vẹo tụ lại một chỗ, giống là có người dùng dao nhỏ cắm vào khuôn mặt, ra sức quấy. ..
Đây là lần tiến hóa thứ mấy?
Diệp Thiếu Dương vừa điều tức, vừa nhìn Hậu Khanh, trong lòng quả thực nói không nên lời là cảm giác gì.
Thi Vương. .. Thật sự bất tử sao?
"Cùng lên đi! Mặc kệ nó là Thi Vương gì, chúng ta nhiều người như vậy không đánh chết được hắn sao!"
Tiểu Mã gọi một tiếng, mọi người đều xoa tay theo lên. mình đấu, bọn họ nhiều người như vậy không thể cứ ở bên cạnh làm quần chúng, tuy bất đắc dĩ nhưng đã sớm ngứa tay, nhất là nhìn thấy Diệp Thiếu Dương lần lượt bị thương, vừa đau lòng vừa phẫn nộ.
Nhưng mà, một câu của Hậu Khanh lại làm cho bọn họ đều không thể không đứng lại: "Các ngươi mặc kệ tính mạng Lãnh Ngọc?"
"Lão tử mặc kệ, đánh chết mẹ ngươi!"
Tiểu Mã thật sự nhảy hẳn lên để mắng hắn,"Hậu Khanh, nếu ngươi có bản lĩnh, đừng lôi Lãnh Ngọc ra nói chuyện, có gan thì cũng bọn ta làm một trận, xem lão tử có đánh nổ đầu quỷ của ngươi không!"
Hậu Khanh không để ý lời chửi rủa của Tiểu Mã, mở ra miệng đầy răng nhọn như cá mập, hộc ra một cỗ khí tức, tản ra trong không trung.
Đoàn người vốn tưởng rằng đây là pháp thuật gì của hắn, kết quả không phát sinh cái gì hết.
Trong lúc đang buồn bực, một tiếng thống khổ rên rỉ vang hẳn lên.
Đoàn người quay đầu nhìn lại, lại có thể là Nhuế Lãnh Ngọc, cả người cô ngồi phịch ở trên đất, trên người có khí tức phát ra giống như hơi nước, hội tụ thành một khối, trôi tới phía Hậu Khanh.
"Các ngươi. .. không nên đụng ta." Đối mặt mọi người lại đây xem xét, Nhuế Lãnh Ngọc mười phần gian nan nói."Nếu không, ta lập tức sẽ chết đi..
Hậu Khanh cười lên, khí tức trên người Lãnh Ngọc không ngừng tiến vào trong miệng hắn, thân thể Hậu Khanh từng chút một đứng hẳn lên, cười nói: "Còn chút thời gian, nói đơn giản cho toàn bộ các ngươi, Diệp Thiếu Dương, đây là tôn trọng đối với biểu hiện hoàn mỹ của ngươi. .. Vốn, ta muốn trực tiếp giết ngươi, không muốn để ngươi đối mặt sự thật tàn khốc như thế. . "
Diệp Thiếu Dương dịch chuyển đến bên cạnh Nhuế Lãnh Ngọc, kinh ngạc nhìn cô, chú ý nghe Hậu Khanh nói chuyện, vừa phán đoán đây là kế sách hắn cố ý kéo dài hay là thật sự muốn thẳng thắn với mình.
Nhuế Lãnh Ngọc hiểu rõ tâm tư của hắn, lắc lắc đầu.
Khí tức Nhuế Lãnh Ngọc phát ra, là thi huyết cùng chân khí trong cơ thể cô bị khí hoá, tẩm bổ Hậu Khanh.
Thân thể Hậu Khanh thong thả biến hóa, thân thể hắn đứng hẳn lên, trên người một tầng da thô ráp cứng rắn đang từng chút một trở nên mềm mại.
"Ngay cả ngươi cũng thật không ngờ phải không, thật ra, bắt đầu từ này nai đực Diên Thiếu Dưđng cứu đi tất cà chuyên này đầu là kế hoạch của ta, ta không sợ ngươi đi không trở về, bởi vì trong cơ thể ngươi chảy xuôi tướng thần máu giống như ta.
Nó cho ngươi trở nên cường đại, cũng cho ngươi từng chút một biến thành cương thi chân chính, điểm này, ngươi có lẽ đã cảm giác được. Diệp Thiếu Dương, khả năng ngươi còn không biết, ngươi liều mạng bảo hộ người này, người ta đã chết từ lâu, cô ấy đã sớm thành cương thì."
Diệp Thiếu Dương giống nhau choáng váng nhìn Nhuế Lãnh Ngọc, hắn rất muốn Nhuế Lãnh Ngọc phủ nhận, nhưng Nhuế Lãnh Ngọc chỉ là cúi đầu, nhắm mắt lại nháy mắt, chảy ra hai giọt nước mắt.
Giọt nước mắt nhỏ xuống ở trên vai cô, lập tức mang theo màu đỏ như máu.
Là thi huyết. ..
"Ngay cả khóc em cũng không biết." Nhuế Lãnh Ngọc nhìn dừng hai giọt huyết lệ rơi trên vai, từ từ nói: "Thiếu Dương, nhục thân của em vẫn còn, nhưng cũng đã chết. .. Em là một quỷ thi, thực xin lỗi, em không có thể chống đỡ được tới cuối cùng."
Diệp Thiếu Dương phục hồi tỉnh thần lại, đem nước mắt nuốt vào trong bụng, lắc đầu nói: "Vậy thì có sao, nhân quỷ mến nhau cũng không có øì kỳ lạ, anh không quan tâm."
Hậu Khanh cười ha ha, nhìn Nhuế Lãnh Ngọc nói: "Lúc ban đầu, ngươi mang theo nhục thân rời khỏi, thời điểm kia, ngươi còn có cơ hội rời khỏi nhục thân, đi làm một bán hồn quỷ, nhưng ngươi luyến tiếc thân thể này, ngươi cũng luyến tiếc thi huyết được ngươi hấp thu...
Nhuế Lãnh Ngọc thở dài, cùng Diệp Thiếu Dương từ từ nói về những gì mình trải qua, xác thực, theo như lời Hậu Khanh, mình đã chết từ lâu, tuy lúc ấy nhục thân vẫn còn, nhưng trên bản chất cũng là quỷ thi.
Ngay từ đầu cô không muốn từ bỏ thân thể, là không muốn để cho Diệp Thiếu Dương biết mình đã chết, sau lại nếm được thi huyết luyện hóa ngon ngọt, lại càng không thể vãn hồi —— thi huyết luyện hóa, cần phải có thân thể.
Sau đó đợi cho cô hoàn toàn hấp thu luyện hóa tướng thần máu, cô mới giật mình ngạc phát hiện, hóa ra hồn phách chính mình cũng bị giam cầm ở bên trong nhục thân, cũng vô pháp rời khỏi.
Lúc này cô mới hiểu rỡ, thì ra tất cả chuyện này đều là âm mưu của Hậu Khanh.
Bởi vì cô có hồn phách bị Hậu Khanh giam giữ, bị dùng Thi tộc bí pháp luyện chế ra linh thân, dù sao cũng là hồn phách mình, một mạng tương Lãnh Ngọc sẽ cảm thấy đau đầu choáng váng, giống nhau rơi vào ác mộng vậy.
Cô có thể cảm nhận được linh thân tồn tại, cũng có thể cảm thấy linh thân kiểm giữ lực hướng tâm đối với mình, cô vốn tưởng rằng đây là Hậu Khanh có ý đồ thông qua linh thân triệu hồi mình, vì thế liều mạng tu luyện, ý đồ dùng sức mạnh đại tu vi để đối kháng lực hướng tâm của linh thân.
Cô luyện hóa toàn bộ tướng thần máu, hấp thu Đông Nhạc hỏa tỉnh, lại không ngừng nơi nơi tìm kiếm hút máu tà vật. .. Sau khi thực lực cường đại, cảm giác liên kết linh hồn này xác thực cũng ngày càng mỏng manh.
Thế cho nên có một đoạn thời gian, cô nghĩ mình tránh được ước thúc của Hậu Khanh đối với cô, nhưng cô dù sao cũng là cương thi, hơn nữa trong cơ thể chảy xuôi tướng thần máu, cuồng tính trong cơ thể khiến cho cô thực sợ hãi, cô sợ mình có một ngày sẽ đánh mất lý trí, biến thành Thi Vương giống như Hậu Khanh, Nữ Bạt.