Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3095 - Chương 3101: Âm Mưu Của Nữ Quỷ (1)

Chương 3101: Âm Mưu Của Nữ Quỷ (1) Chương 3101: Âm Mưu Của Nữ Quỷ (1)Chương 3101: Âm Mưu Của Nữ Quỷ (1)

"Không thể nào a, chẳng lẽ không phải ở đây?"

Bạch Hồng Binh lại phán đoán một phen, xác định: "Chính là chỗ này, dựa lưng vào thôn trấn, nơi này chỉ có gốc cây này, không có khả năng nhớ lầm."

Nói xong tiếp tục đào xung quanh, vẫn là không thu hoạch được gì.

Hai người hết đường xoay xở.

"Có khi nào... Bị nó lấy đi rồi?" Bạch Hồng Binh nhìn Lưu lão đầu xin giúp đỡ.

"Không, ngày hôm qua nếu nó dùng hồn thân để đi, trên người cũng không có thi khí, nói rõ đại khái không phải quỷ thi tu luyện, hơn nữa thân thể kia không trọn vẹn như vậy, cũng không thích hợp để khống chế. Mười mấy năm công phu, cho dù ngày đêm tu luyện, cũng không có khả năng có tu vi cường đại như thế, có thể nhấc được thi thể! Tiếp tục tìm, nhất định còn ở phụ cận!"

Vừa ngẩng đầu nhìn Diệp Tiểu Mộc đang đờ ra nhìn mặt hồ, nói rằng: "Còn ngây ra làm gì, qua hỗ trợ đi!"

Diệp Tiểu Mộc ánh mắt vẫn còn đang tìm kiếm ở trên mặt hồ, đột nhiên chỉ vào nơi nào đó nói rằng: "Thi thể của nó, hẳn là ở trong sơn cốc bên kia! Ở trong một hồ nước, là một thiếu niên giúp nó đi tới đó!"

"Làm sao cậu biết?" Lưu lão đầu kinh ngạc nhìn hắn.

"Tôi... Tối hôm qua nằm mơ, ở trong mộng nhìn thấy nơi này, giống nhau như đúc."

Lần trước tới đây, cũng không dừng lại nhiều bên hồ, rất nhiều địa phương nhỏ tịnh không phát hiện, ngày hôm nay đến mới phát hiện, rất nhiều địa phương cư nhiên giống như đúc những gì tối hôm qua nằm mộng nhìn thấy, vì vậy nỗ lực nhớ lại đoạn này, nhớ lại rất nhiều.

Lưu lão đầu có chút giật mình nhìn hắn, vừa muốn mở miệng, đột nhiên nghe rầm một tiếng, có vật gì từ trong nước xông ra, tập trung nhìn vào, là một bình thủy tỉnh.

Bên trong, là một đứa trẻ không trọn vẹn...

Trái tim của ba người đều run mạnh một cái. Bọn họ đang tìm thi thể của nữ quỷ kia, cái bình đựng thi thể này cư nhiên tự động di động lại đây, quỷ dị khiến người ta không thể tin được.

Diệp Tiểu Mộc và Bạch Hồng Binh cùng nhau nhìn về phía Lưu lão Lưu lão đầu sắc mặt khẩn trương, nhìn cái bình, lẩm bẩm nói: "Không nên qua đó, đây nhất định là mưu mẹo nham hiểm, nó đã phát hiện ra chúng ta!"

Cái chai bay tới bên bờ, phập phồng theo sóng nước.

Lưu lão đầu lôi kéo hai người lui về phía sau mấy bước, ba đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm cái bình thủy tỉnh cỡ đại kia.

Đột nhiên, một cánh tay nhỏ bé thò lên từ dưới nước, bắt lấy cái bình, tiếp theo bọt nước phiên động, một mái tóc màu đen từ dưới nước chậm rãi trồi lên, tiếp theo lộ ra cái trán.

Nửa khuôn mặt dữ tợn, hai mắt máu đỏ nhìn bọn họ.

Một màn này quả thực quỷ dị và kinh khủng tới cực điểm.

Bạch Hồng Binh ngồi liệt tại chỗ, tim Diệp Tiểu Mộc cũng đập bình bịch từng hồi.

"Ha hả a..."

Tên nữ quỷ trong nước đó liên tiếp phát sinh tiếng cười thanh thúy, như là có cái gì ma tính, làm cho đầu váng mắt hoa, thần trí càng ngày càng không rõ.

Diệp Tiểu Mộc kìm lòng không đặng đi tới phía bờ nước.

"Kéo lên!"

Một đạo hỏa diễm bốc lên trên tóc nữ quỷ, kéo Diệp Tiểu Mộc trở về hiện thực, vừa nhìn mình chẳng biết khi nào đã đi đến bên hồ, chỉ kém một hai bước sẽ đi vào rồi, trong lòng kinh hãi, nhìn lại người nữ quỷ kia, một đạo bùa bốc cháy trên đầu nó, tựa như tóc đều bị cháy, nữ quỷ kêu một tiếng quái dị rồi cùng cái bình kia chìm vào trong nước.

"Đi, mang ta đi tìm thi thể thực sự!" Lưu lão đầu bắt lấy Diệp Tiểu Mộc nói.

Diệp Tiểu Mộc lấy lại bình tĩnh, phán đoán phương hướng một lát, chạy vội qua sơn cốc bên phải thôn, vừa nói: "Lưu gia, không phải ông nói quỷ hồn ban ngày không thể xuất hiện sao, vừa rồi..."

"Mặt hồ có hỗn độn khí bao phủ, ngăn cách ánh dương quang, nó có thể hiện hình ở bên trong, nhưng chưa chắc có thể lên bờ." Lưu lão đầu quay đầu lại nhìn thoáng qua, lập tức kinh ngạc đứng lại.

Diệp Tiểu Mộc theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy khói sương trên mặt hồ trống không lại giống như sóng nước cuộn lại, không ngừng lan tràn hướng tới phía trấn nhỏ.

"Đúng rồi, ngày đó cũng là như thế này, sau lại toàn bộ thôn trấn đều "Thật không ngờ tới a, ở đây còn cất giấu tà vật cường đại như vậy, là ta tính sai! Chúng ta đi mau, tìm được thi thể của nó!"

Ba người chạy như điên, tiến nhập Thanh U Trấn, từ nhai đạo không người đi xuyên qua, Diệp Tiểu Mộc quay đầu lại, phát hiện khói sương đã bao trùm trấn nhỏ một đoạn, đang ở từ từ triển khai.

Ở đầu kia của trấn nhỏ, có hai tòa núi nép chung một chỗ, ở giữa có một mảnh đất trống nhỏ, đại bộ phận đều có nước đọng bao trùm, bởi vì là tử thủy, nên mọc rất nhiều các loại tảo màu xanh biếc, ba mặt núi vây quanh, tạo thành một góc chết nhật quang không chiếu tới được, đến vách núi cũng rất ẩm ướt, mọc đầy rêu.

"Chính ở nơi này. Khi tôi nằm mộng, người thiếu niên kia đưa thi thể tiểu nữ quỷ đặt ở chỗ này!" Diệp Tiểu Mộc dựa vào ký ức trong mộng, chỉ về một phương hướng.

Hắn cũng không biết vì sao mình lại mơ thấy những điều này, Lưu lão đầu cũng không rõ, nhưng bây giờ không phải là thời điểm thảo luận, Lưu lão đầu bốn phía quan sát một phen, rình nói: "Chỉ sợ lần này là thật, nơi này phong thuỷ thích hợp dùng để làm thành quỷ sào thi huyệt. Tiểu Mộc cậu xuống phía dưới, đem vật kia vớt lên đây!"

"Tôi?"

"Cậu trẻ trung, thể năng khá nhất, không phải cậu thì là ai!" Lưu lão đầu quay đầu nhìn thoáng qua, khói sương đã tràn ngập qua nửa thôn trấn, sốt ruột đạp một cước lên mông Diệp Tiểu Mộc,"Cậu nhanh lên một chút a! Một khi ở đây bị hỗn độn bao phủ, quỷ hồn sẽ có thể tới!"

Diệp Tiểu Mộc tháo vớ, lấy hết sức cam đảm, nhảy xuống.

Nước này thối đến độ sặc cả mũi, dưới nước tất cả đều là nước bùn trắng mịn, Diệp Tiểu Mộc tuy rằng bình thường không quá sạch sẻ, mùa đông ba ngày không thay đồ lót, một tuần mới tắm là chuyện cũng đã từng làm, nhưng lúc này hai chân đạp ở trong nước bẩn như vậy, còn phải dùng hai tay vói vào mò tìm đồ vật, chuyện kinh dị này hắn cả người đều nổi da gà.

Mò trúng một món đồ tròn tròn, lôi lên mặt nước vừa nhìn, là một cái áo ngực, gớm ghiếc hơn là đây là loại áo nâng ngực, tuy rằng đã hỏng không còn hình dáng, nhưng sợi thép vẫn còn, mặt trên còn có một tầng ren không cách gì bị nước làm cho hư hỏng.

"Sặc! Tại sao lại có thứ này!"

Diệp Tiểu Mộc nhanh chóng đi lên, dùng sức phủi hai tay.

"Nơi này đã từng là một bãi rác." Diệp Tiểu Mộc muốn nôn tại chỗ, nếu như sớm biết như vậy, thì dù bị quỷ bóp chết cũng không xuống nước bẩn như thế, bây giờ nói gì cũng đã chậm.

Hắn nghẹn một cái, nhớ lại phương vị trong trí nhớ.

Khói sương từ từ tới gần, Lưu lão đầu không ngừng thúc giục.

Diệp Tiểu Mộc từ ở chỗ sâu trong nước bùn mò lấy món đồ tròn tròn, cầm lên nhìn, cảm tạ trời đất, lần này không sai, chính là bình thủy tỉnh chứa thi thể tiểu cô nương kia!

Hắn đi vài bước lên bờ, thấy hai chân và hai tay mình toàn là bùn đen, còn có rất nhiều thứ sợi đỏ như giun chỉ, dính ở trên lỗ chân lông của mình, ghê tởm muốn nôn, biểu thị muốn đi bên hồ tắm một chút.

"Không có thời gian cho cậu làm màu đâu!" Lưu lão đầu gầm lên,"Chúng ta đi mau, rời khỏi địa phương quỷ quái này, để cho nó theo đuổi, chỉ cần ra khỏi phạm vi thế lực của bọn họ, đối phó một mình nó, ta vẫn có chút nắm chắc!"
Bình Luận (0)
Comment