Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3206 - Chương 3212: Đại Thần Quan Uy Vũ Khí Phách (3)

Chương 3212: Đại Thần Quan Uy Vũ Khí Phách (3) Chương 3212: Đại Thần Quan Uy Vũ Khí Phách (3)Chương 3212: Đại Thần Quan Uy Vũ Khí Phách (3)

Mặt khác, như hai phái tranh cãi, phát sinh tranh đấu hiểu lầm, cũng phải nghe quyết định của hiệp hội, chỉ cần các ngươi tin tưởng luật pháp hiệp hội là công chính, vậy các ngươi nhất định sẽ nguyện ý để pháp giới tham gia, bởi vậy, tên tư nha này, ta kiến nghị gọi là Tài Quyết Tư, chư vị thấy như thế nào?"

Đoàn người lại là sôi nổi nhấc tay.

Cái này cũng thông qua, Kiến Minh thiền sư tiếp tục nói tiếp, tư nha cuối cùng cần cấp bách xác định, là cơ cấu làm việc hằng ngày của Pháp Thuật Hiệp Hội, cũng chính là cơ cấu chấp hành, cơ cấu này còn có một nhiệm vụ lớn nhất, chính là tới mùa thí luyện, phụ trách khám định công lao, tính toán thù lao, phụ trách định công cho pháp sư, hạch toán cùng phát phúc lợi cho các môn phái lớn nhỏ các thứ, trách nhiệm cùng quyền lực cũng là thật lớn, bởi vì chưởng quản lao động cùng phân phối tài vụ, cơ cấu này được đặt tên là "Công Đức tư".

Sau khi xác định được ba tư nha, Kiến Minh thiền sư đưa ra trưởng quan các tư được tuyển ra ngay tại chỗ, trước đề cử Tinh Thần thiền sư đức cao vọng trọng đảm nhiệm lão đại Thần Dụ Tư, mọi người nhất trí thông qua, thời điểm Kiến Minh thiền sư sắp tuyên bố, Tỉnh Thần thiền sư đứng lên, trước tiên cảm tạ mọi người, sau đó tỏ vẻ mình đứng đầu một phái, không thể rời khỏi Ngũ Đài Sơn, chức vụ này khẳng định là không đảm nhiệm được, vì thế đề nghị đề cử mấy nhị đại tỉnh anh đệ tử, thứ nhất ngày thường không cần chưởng quản sự vụ bổn môn, thứ hai lần này cải cách vốn dĩ tràn ngập tinh thần phấn chấn, hẳn là nên để người trẻ tuổi tới làm, như vậy tân nhân tân khí tượng, đối với Pháp Thuật Hiệp Hội là chuyện cực kỳ tốt.

Những lời nói này vừa được nói ra, lập tức được mọi người ủng hộ.

"Kịch bản, thật sự quá kịch bản." Tô Yên cười cười với mấy tiểu đồng bọn, hạ giọng nói,"Các ngươi tin hay không, những điều này đều là sắp xếp trước, Kiến Minh cũng không phải tên ngốc, người ta Tỉnh Thần thiền sư là phương trượng Ngũ Đài Sơn, chẳng lẽ muốn người ta từ bỏ mặc kệ môn phái của mình, đi tọa trấn Pháp Thuật Hiệp Hội sao, vừa thấy là biết đã được sắp đặt từ trước, đã chấm Tinh Thần thiền sư, đồng thời cũng tiện mượn miệng của hắn, nói ra đề nghị đề cử người trẻ tuổi này."

"Vì sao hắn không tự nói?" Diệp Tiểu Mộc khó hiểu.

"Cậu ngốc quá, Thụ Tâm chính là đệ tử đời thứ hai, hắn muốn cho Thụ Tâm thượng vị, sao có thể tự mình nói ra." Dương quan hệ bình thường, sư huynh đệ bọn họ ở Tam Giới Minh, Thụ Tâm là một trong Bát tử chỉ nhất, vốn dĩ chính là quan hệ cạnh tranh, vì cái gì muốn chấm đối thủ?"

Tô Yên thực khinh thường mà trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái: "Anh đúng là đầu gỗ!"

Tào Vĩ Ba đưa tay chỉ Diệp Tiểu Mộc,"Đây là nick name dành riêng cho hắn, ta không tranh đoạt cùng hắn."

"Vậy anh chính là đầu heo. Thụ Tâm với bọn họ khả năng không thân thiết như vậy, nhưng rốt cuộc bọn họ là cùng một môn phái, là người một nhà, hiểu chứ, Thụ Tâm có thể thượng vị, có cái gì tốt tất nhiên sẽ chiếu cố Vân Đài Sơn, bọn họ phí sức tổ chức những thứ này, cũng là mục đích giống nhau, đây xem như một loại chung nhận thức hai bên đều đồng ý, cái này cũng không hiểu, lăn lộn nhiều cũng vô ích."

Tào Vĩ Ba bị cô nói đến không lời gì để nói.

Tô Yên vừa dứt lời không lâu, quả nhiên có người đề nghị để Thụ Tâm thiền sư đảm nhiệm lão đại Thần Dụ Tư, Kiến Minh thiền sư là sư thúc hắn, thoái thác một phen, nhưng người tán thành càng nhiều, đến Nguyên Thần cũng đề nghị, Kiến Minh thiền sư "bất đắc dĩ", đành phải thụ mệnh Thụ Tâm thiền sư, Thụ Tâm thiền sư lại thoái thác một phen, cuối cùng trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người, phát biểu vài câu lời kịch nhận chức.

Vỗ tay như sấm dậy.

Diệp Tiểu Mộc vẻ mặt sùng bái mà nhìn Tô Yên, nói: "Chuyện này vẫn là cô lợi hại, lúc trước tôi hoàn toàn không nghĩ tới."

Tô Yên đắc ý mà nhướng nhướng chân mày, nói: "Cậu kỳ thật rất thông minh, nhưng mà là ở phương diện chiến đấu, sức quan sát siêu cường, nhưng phương diện đạo lí đối nhân xử thế này cậu không ổn, còn phải luyện."

"Ta khả năng vĩnh viễn luyện không được, có cô là được rồi."

Tô Yên trong lòng hưởng thụ, nhoẻn miệng cười với hắn.

"Tiếp theo là ai đây?" Vương Tiểu Bảo hỏi.

"Thụ Tâm là hai chân đạp hai bên, lúc sau nhất định là tìm một người từ Tam Giới Minh, chọn một người từ Bát Tử, đã sớm sắp xếp xong." Tô Yên thực tự nhiên mà phỏng đoán.

Quả nhiên, lúc sau tuyển cử lão đại Công Đức Tư, lập tức có người đứng ra, đề cử Thụ Đức thiển sư trong bát tử. Lý do là chủ trì công tác hằng ngày thập phần quan trọng, cũng thực vất vả, hẳn là người trầm ổn lão luyện. Thụ Đức thiền sư hai mươi tám tuổi, xem như niên kỷ lớn nhất trong thận, tuyển hắn là quá thích hợp.

Thụ Đức tuy rằng bối phận tương đồng cùng Thụ Tâm, nhưng là đệ tử Lạc Già sơn. Hắn cũng giống như Thụ Tâm, chối từ nửa ngày, cuối cùng mới không thể không nhận chức, cũng phát biểu một loạt những lời hoa mỹ, tỏ vẻ muốn tận tâm tận lực vì mọi người làm quản gia tốt, tăng cường lực độ đẩy mạnh hạng mục, cách tân sáng tạo phục vụ chuyên nghiệp linh tỉnh (sao mà nghe quen thuộc quá vậy).

Cuối cùng là tuyển lão đại Tài Quyết Tư.

Tô Yên thấp giọng giảng giải, lão đại Tài Quyết Tư này, kỳ thật mới là chức vị đệ tử đời thứ hai nhất coi trọng, hai tư nha còn lại tuy rằng cũng thực khủng, nhưng quyền lực lớn nhất, chấp chưởng hình phạt quyền sinh quyền sát, mới là đệ tử tuổi trẻ có thể thi thố tài năng, lựa chọn không thể tốt hơn để tích lũy uy vọng.

Lúc này đây, tất cả mọi người đề cử Nguyên Thần.

Nguyên Thần cũng đi theo lưu trình trên, sau đó nhận chức.

Có người gợi ý không nên gọi là "Tư chủ", nếu không có cảm giác đi quá giới hạn tư nha bộ môn, nên dùng một cách xưng hô mạnh bạo hơn, thảo luận nửa ngày, thảo luận ra kiểu xưng hô là "Thần quan".

Một tư nha đương nhiên không có khả năng chỉ có một người làm việc, nếu ba người này là trưởng quan, khẳng định còn có mấy phó trưởng quan, mấy phó trưởng quan này gọi là thần quan, còn ba người này, gọi là đại thần quan, biểu hiện địa vị tôn quý.

Thần Dụ Đại Thần Quan, Công Đức Đại Thần Quan, Tài Quyết Đại Thần Quan.

Nghe thấy tên thôi cũng khiến cho người cảm thấy uy vũ khí phách tận trời.

Ba người cùng nhau đi đến trước đài, hành lễ với mọi người, tiếp thu vỗ tay cùng hoan hô.

Diệp Tiểu Mộc đứng ở đám người phía sau cùng, ở giữa một đống đầu người yên lặng nhìn Thụ Tâm thiền sư, trong lòng thập phần cảm khái, không nghĩ tới Thụ Tâm hiện tại làm đại thần quan, thành một trong vài người cao cao tại thượng nhất của Pháp Thuật Giới.

Lấy thái độ của hắn đối với chính mình mà nói, mình tương lai sợ là không dễ sống a.

Nhưng nghĩ lại có lẽ chính mình suy nghĩ quá nhiều, với thực lực cùng thân phận hiện tại của mình, cách xa hắn không biết bao nhiêu tầng thứ, ở trong mắt của Thụ Tâm, mình cũng chính là một nhân vật nhỏ không đáng thân phận.

Nhưng mà, khi nhìn đáy mắt không che dấu được vẻ đắc ý của ba người khi tiếp thu vạn chúng cúng bái, Diệp Tiểu Mộc tiểu nhân vật này, ở sâu trong nội tâm cũng là không nhịn được nổi lên một tia rung động.

Ta cũng có thể thay thế bọn họ!

Lời nói hùng hồn năm đó Sở Bá Vương nói ra khi quan khán Tần Thủy Hoàng đi tuần, tự động xông ra từ trong đầu hắn.

Lễ hoàn tất, lại có pháp sư nhắc tới, tương lai nếu Pháp Thuật Giới cùng vị diện khác khai chiến, như Thái Âm Sơn, Linh Giới, Hiên Viên phế tích, Minh Hà vân vân các thế lực khác, tất phải có lực lượng phòng bị của bản thân, nếu đến lúc đó lại đi bắt người từ các phái, khi phối hợp khẳng định có vấn đề, chỉ bằng các phái đều phái ra một ít tỉnh anh đệ tử, để Pháp Thuật Hiệp Hội trường kỳ chỉ huy, ngày thường có thể diễn luyện pháp trận, kéo đi Hiên Viên phế tích rèn luyện, chuẩn bị sẵn sàng cho khả năng phát sinh chiến tranh.
Bình Luận (0)
Comment