Chương 3218: Âm Ty Kỳ Văn (3)
Chương 3218: Âm Ty Kỳ Văn (3)Chương 3218: Âm Ty Kỳ Văn (3)
Cư nhiên là hắn!
Diệp Tiểu Mộc cẩn thận nghĩ nghĩ, nhíu mày nói: "Nhưng ta nghe nói, Đạo Phong thực lực so Diệp Thiếu Dương còn mạnh hơn, còn có mấy cường giả khác nữa, Tứ Bảo thiền sư, Bạch Mi Lão Ngô, mấy người này cũng không kém, vì sao bọn họ không nhìn ra tâm đạo?"
Lão nhân cười hỏi lại hắn: "Diệp Thiếu Dương Đạo pháp đại thành, nhưng nếu kêu hắn tu Phật, ngươi cảm thấy hắn có Phật duyên hay không?"
Diệp Tiểu Mộc nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: "Vậy cũng chưa chắc, rất nhiều chuyện phải cần có cơ duyên, phương diện này ngươi lợi hại, chưa chắc tất cả các phương diện khác đều lợi hại."
"Đúng vậy, chính ngươi cũng hiểu rõ đạo lý này. Đại đạo ba ngàn, chỉ lấy một cái, người không ngộ ra tâm đạo, không đại biểu không ngộ ra đạo khác, huống chỉ cuối cùng Diệp Thiếu Dương cùng Mộ Hàn cũng đều không đi theo phương diện tâm đạo, bọn họ ngộ ra đạo khác, còn về Nguyên Thần... còn lâu mới tới bình cảnh tu hành, đến nay khó mà nói."
Lão nhân cảm khái một hồi lâu, tỉnh táo lại, lúc này mới nhớ ra Diệp Tiểu Mộc tới làm gì, nhanh chóng gọi thư sinh tiến vào, chính mình trở lại ngồi xuống trước bàn, mở ra một quyển vở, lấy bút lông, bắt đầu đăng ký cho Diệp Tiểu Mộc.
"Tên họ."
"Diệp Tiểu Mộc."
Lão nhân vừa định viết xuống, kinh ngạc một chút, hỏi: "Ngươi họ Diệp?"
"Đúng vậy, nhưng ta không quan hệ với Diệp Thiếu Dương." Diệp Tiểu Mộc cười ngây ngô,"Tất cả mọi người đều hỏi như vậy, cho nên ta trả lời trước."
Lão nhân bật cười,"Nếu ngươi không nói, ta thật đúng là muốn hỏi câu đó. Môn phái?"
"Mao Sơn."
"Đây..."
"Ta chính là một ngoại môn đệ tử, cũng là miễn cưỡng. Thật sự không quan hệ."
Lão nhân hỏi không ít vấn đề, ghi chép trong hồ sơ, sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra một đồ vật giống như thẻ đeo bảng tên, màu xanh lục, nhìn trong tay, lầm bẩm.
Ngọc bài phát ra ánh sáng trong suốt.
Tiếp theo hắn châm lửa một nén nhang, dùng hương chấm mấy cái lên trên ngọc bài, giống như để lại mấy dấu vết ở mặt trên, tiếp theo đưa cho Diệp Tiểu Mộc, nói: "Ngươi đâm thủng ngón tay, tích một giọt huyết ở mặt trên."
Diệp Tiểu Mộc làm theo, máu rơi ở trên ngọc bài, lập tức bị hấp thu, quang hoa ngọc bài cũng thu liễm lại.
"Được rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi đã được đăng ký trong ghi chép của âm ty, có quyền lực đi âm, chúc mừng."
Diệp Tiểu Mộc nghe xong lời này, nội tâm lại có chút kích động lên."Nói như vậy tức là, từ hôm nay trở đi, ta chính là một pháp sư chân chính?"
"Ngươi có thể lý giải như vậy."
Diệp Tiểu Mộc nắm ngọc bài trong tay, run nhè nhẹ lên.
Pháp sư chân chính... loại thân phận này được công nhận, mang đến cho hắn một cảm giác dị dạng ở sâu trong nội tâm.
"Xong rồi, công sự đã xong xuôi, ngươi trở về đi."
Lão nhân nhìn hắn, do dự một chút, nói: "Chuyện ngộ ra tâm đạo, tốt nhất ngươi đừng nói với người khác, ngươi đứa nhỏ này thật quá đơn thuần, vẫn là đừng để người nhìn ra ngươi có tiềm lực, nếu không đối với ngươi bất lợi."
Diệp Tiểu Mộc đồng ý.
Lão nhân đưa hắn đi ra ngoài, khi đi đến đại điện, Diệp Tiểu Mộc liếc mắt một cái nhìn thấy căn phòng lúc nãy mình từng đứng trong đó, vì thế nhắc đến những tranh chữ của Bát Đại Sơn Nhân, lão nhân lần này không có đánh giá, nghe hắn nói xong, hưng phấn nói: "Không nghĩ tới ngươi còn tuổi nhỏ, nhưng thật ra lại là tri âm của lão phu a."
"Tiên sinh đối với tranh chữ của Bát Đại Sơn Nhân, cũng có cái nhìn giống ta sao?"
Lão nhân gật gật đầu.
"Đúng rồi tiên sinh, ta đến bây giờ còn chưa thỉnh giáo... Nên xưng hô với ngài như thế nào?" Khi sắp đến cửa điện, Diệp Tiểu Mộc bỗng nhiên nhớ tới cái này, vội vàng chắp tay hỏi.
"Tên của ta đã sớm quên rồi, ta có một tên hiệu, gọi là Bát Đại Sơn Nhân." Diệp Tiểu Mộc hóa đá tại chỗ.
Bỗng nhiên nhớ tới lúc nãy bình giám tranh chữ của Bát Đại Sơn Nhân, đĩnh đạc mà nói những điều này kia, mặt Diệp Tiểu Mộc bỗng chốc ửng đỏ.
Bát Đại Sơn Nhân cười ha ha, vỗ bả vai Diệp Tiểu Mộc, đưa hắn ra ngoài cửa.
Tô Yên vẫn luôn chờ ở bên ngoài nhìn thấy một màn như vậy, thập phần khiếp sợ. Tiến lên hành lễ đối với Bát Đại Sơn Nhân. Bát Đại Sơn Nhân chỉ là lãnh đạm đáp lại cô, ấn bả vai Diệp Tiểu Mộc, nói với hắn những lời động viên cố gắng, lúc này mới để hắn di.
"Uy, cậu cho lão tiên sinh này ăn mê dược gì vậy, hắn đối với cậu tốt như vậy?"
"Sặc, đối với tôi rất tốt sao?"
"Đương nhiên, hắn chính là chủ một tư, lại là một trong tám đại tư quan trọng nhất a, tự mình tiễn cậu ra đây, còn kề vai sát cánh, đây là đãi ngộ gì a!"
Diệp Tiểu Mộc đành phải kéo cô sang một bên, kể một lượt về sự tình đã trải qua, với Tô Yên, tất nhiên hắn không dấu diếm thứ gì.
Tô Yên nghe xong, luôn miệng khen hắn vận khí tốt, trong lòng cũng không khỏi cảm khái, xem ra lúc trước mình cảm giác không sai, con đường tu hành của Diệp Tiểu Mộc chú định sẽ không bình phàm.
Sự tình xong xuôi, lại được đến thu hoạch ngoài ý muốn, Tô Yên cũng vui thay cho hắn, dẫn hắn đi dạo một vòng quỷ thị của Uông Tử thành, khiến Diệp Tiểu Mộc quả thực mở rộng tầm mắt, chuyển động một vòng ở trên phố, Tô Yên dẫn hắn trở về.
Thời điểm đi qua cửa thành nội thành, vừa lúc nghênh diện có một nam tử mặc quần áo quan phủ màu đỏ đi tới, thủ vệ cửa thành đều cung kính mà chào hỏi cùng hắn. Diệp Tiểu Mộc cùng Tô Yên tự nhiên không để ý, từ bên người hắn đi qua.
Quan viên kia nhìn Diệp Tiểu Mộc liếc mắt một cái, đột nhiên đứng lại, ngây ngốc mà nhìn hắn.
Diệp Tiểu Mộc không biết ra chuyện gì, đưa tay sờ sờ mặt mình, muốn tìm ra có chỗ nào không đúng.
"Ngươi tên là gì."
"Diệp Tiểu Mộc. Làm sao vậy?"
Quan viên hít một hơi, thần sắc càng thêm quái dị, theo sau lắc lắc đầu, còn nhìn chằm chằm Diệp Tiểu Mộc. Yên bỏ đi.
"Diệp thẩm phán, tiểu tử này có vấn đề gì sao, có cần chúng tôi gọi hắn lại, cho ngươi thẩm vấn một phen hay không?" Một ngân giáp quỷ võ sĩ tò mò mà dò hỏi quan viên.
"Đa tạ, không cần."
Quan viên gật gật đầu với hắn, xoay người vội vàng trở về, hắn phải lập tức đi Thiên Tử Điện, nhờ Thôi Phủ Quân tra cho rõ ràng, cho dù Thôi Phủ Quân không hỗ trợ, loại sự tình này, Tiêu Lang Quân cũng sẽ không mặc kệ chứ? Hắn nhất định cũng như mình bức thiết muốn biết kết quả.
Đối với chuyện này, Diệp Tiểu Mộc đương nhiên hoàn toàn không biết gì cả, từ Âm ty trở lại nhân gian, ngọc bài tượng trưng thân phận kia vẫn còn, được Diệp Tiểu Mộc cẩn thận thu hồi, lúc sau mấy ngày không có việc gì làm đều lấy ra ngắm nhìn.
Bắt đầu từ hôm nay, hắn tu luyện đến càng thêm khắc khổ.
Thời gian hai tháng lại là thoảng qua, được phụ trợ về nhiều mặt, thực lực của hắn tiến bộ vượt bậc mà tăng trưởng, trong những ngày tháng nhìn qua có vẻ bình đạm, còn có một chuyện tốt: Tô Yên nhờ ăn theo Diệp Tiểu Mộc, có được đại chu thiên phun nạp tâm pháp, thực lực cũng là một đường bão táp, vốn dĩ cô đang ở vào tư tế thượng giai, tu luyện một đoạn thời gian, cô cảm nhận được bình cảnh của chính mình, rồi lại không biết cơ hội đột phá ở đâu, vì nôn nóng, lôi kéo Diệp Tiểu Mộc cùng đi tìm Lão Quách, muốn tìm hắn kiến thức rộng rãi để hỏi thăm một chút.