Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3226 - Chương 3233: Nơi Vĩnh Hằng (1)

Chương 3233: Nơi Vĩnh Hằng (1) Chương 3233: Nơi Vĩnh Hằng (1)Chương 3233: Nơi Vĩnh Hằng (1)

Khuê Ngưu nói: "Không sai, dù cho nhân gian có di thiên kết giới cách trở, Minh Hà Lão Tổ cũng nhất định sẽ noi theo Vô Cực Quỷ Vương, dẫn chiến hỏa tới nhân gian, khiến tam giới tiên nhân sợ ném chuột vở đồ, trừ phi... pháp sư nhân gian có thể đồng tâm hiệp lực, trong coi khe hở, một khi có Minh Hà tà vật đi ra ngoài, lập tức chém giết, chỉ có như vậy."

Ngư Huyền Cơ nói: "Nếu Minh Hà Lão Tổ tự mình đi ra thì sao, nhân gian làm sao chống đỡ?"

Tất cả mọi người im lặng.

Trí Thâm Thiện Sư gật đầu nói: "Không sai, nếu Minh Hà Lão Tổ giáng xuống nhân gian, cần phải có pháp sư cực kỳ cường đại, suất lĩnh pháp thuật giới nhân gian cùng nhau chống đỡ, mới có hi vọng đỡ được. Đáng tiếc... Diệp Thiếu Dương đã đi mười mấy năm rồi, hôm nay còn bị vây ở Dân Quốc."

Tất cả mọi người lại một trận thổn thức.

Ngư Huyền Cơ lại càng cúi đầu, thần tình bi thương.

Khuê Ngưu nói: "Nhân gian cũng không phải không có cường giả, lần trước không phải người còn nói, nhân gian hôm nay linh khí nồng nặc, thế hệ này có rất nhiều thiếu niên thiên tài, có người thậm chí còn sắp đến cảnh giới linh tiên, lẽ nào rời xa Diệp Thiếu Dương, pháp thuật giới nhân gian mất linh rồi?"

Ngư Huyền Cơ khó chịu mà nói: "Cảnh giới Linh tiên là có thể đối phó Minh Hà Lão Tổ sao?"

"Linh tiên cũng không phải hạn mức cao nhất, nếu chúng ta có thời gian, sẽ có thể tìm kiếm một hai vị thiếu niên thiên tài như vậy, dạy bảo một phen, tương lai cũng chưa chắc không có phần thắng."

Kim Quang Tiên nói: "Vậy cũng không phải là không được, Lão Ngưu dù sao ngươi cũng không có pháp đàn, vừa lúc ngươi đi nhân gian một chuyến, đem Trường Xuân bí quyết của ngươi truyền cho một hai đệ tử, cũng là một phần công đức."

Khuê Ngưu trầm ngâm nói: "Ở đây ít việc người đông, chỉ bằng đi thêm mấy người nữa, lựa chọn đệ tử, dạy bảo một phen, vào Tu La giới xong sẽ lại hạ phàm trần, nhưng để ứng phó thiên kiếp, cũng chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến. Thiền sư thấy thế nào?"

Trí Thâm thiền sư suy nghĩ một chút rồi nói: "Đây cũng không phải là biện pháp, người nào nguyện ý thì cứ đi, ta vẫn cứ chủ trương... Ta luôn cho trong tay..."

Còn chưa nói dứt lời, bị Khuê Ngưu hừ một tiếng, trách móc nói: "Thiền sư chỉ thừa nhận mỗi Diệp Thiếu Dương sao?"

"Cả ngàn năm qua, tông sư đại năng cũng không ít, nhưng sớm đã tiến vào luân hồi, biết tìm nơi nào? Vài chục năm trước, Diệp Thiếu Dương chủ trì trạm tam giới, trì hoãn thiên kiếp thành công, chính là vì hắn được người người trọng dụng, mấy người các ngươi nguyện ý đi tìm truyền thụ, thì chuyện ai nấy làm, chúng ta phân công nhau hành sự, không quấy nhiễu lẫn nhau."

Khuê Ngưu nghe hắn nói như vậy, còn muốn phản bác, phía sau truyền tới một giọng nói: "Mấy trăm năm nay ngươi không đi nhân gian, cái gì cũng không biết, còn đứng đây gây rối gì nữa!"

Khuê Ngưu căm tức quay đầu lại, thấy chính là Thanh Ngưu Tổ Sư Lý Hạo Nhiên.

Nói rất đúng lúc, Thanh Ngưu là tọa ky năm xưa của Lão Quân, còn Khuê Ngưu hắn lại là tọa ky của Thông Thiên giáo chủ, bối phận và địa vị đều không sai lệch mấy, nghiêm chỉnh mà nói, hắn còn phải gọi Lý Hạo Nhiên một tiếng sư huynh, nhưng mà Xiển Giáo và Tiệt Giáo cho tới bây giờ cũng không hợp, hai người cũng đều là hai nhân vật lợi hại nhất trong loài trâu (ngoại trừ kẻ ở Tích Lôi Sơn kia), bởi vậy càng thêm có quan hệ cạnh tranh, Khuê Ngưu năm xưa đã tới Tu La giới, sau đó Lý Hạo Nhiên cũng tới.

Trâu được tính ôn hòa, cũng có tính cứng đầu, vừa lúc tượng trưng cho hai người này, Lý Hạo Nhiên tính cách nội liễm, buồn vui không để lộ ra ngoài, Khuê Ngưu hoàn toàn tương phản, tính cách táo bạo bướng bỉnh, bình thường đối nghịch với Lý Hạo Nhiên, Lý Hạo Nhiên cũng thấy phiền vì hắn.

Quả nhiên Khuê Ngưu vừa nhìn thấy là Lý Hạo Nhiên thì càng thêm phẫn nộ, chất vấn hắn nói vậy là có ý gì.

"Khuyên ngươi nên dẫn nhiều người đi nhân gian một chút."

"Ha ha, ta phải đi tìm một đệ tử, ta không tin sẽ kém hơn Diệp Thiếu Dương mà các ngươi đã chọn!"

Khuê Ngưu hô hào đoàn người, có mấy người cũng đi cùng hắn, mấy vị đại lão này không phải tất cả đều ủng hộ Khuê Ngưu, mà bọn hắn nghĩ Diệp Thiếu Dương cũng không còn nữa, dù sao cũng phải bồi dưỡng người mới để đối kháng thiên kiếp, vì vậy đều cùng nhau hóa thân đi tới nhân gian.

Còn lại Ngư Huyền Cơ, Lý Hạo Nhiên và những người khác, tiếp tục thiZZng lưng đếi sách. "Ta vẫn giữ quan điểm kia, nhân gian phải có Diệp Thiếu Dương chủ tr, Đạo Phong đương nhiên rất tốt, nhưng dù sao hắn cũng không phải pháp sư nhân gian, những người đó sẽ không phục hắn." Ngư Huyền Cơ nói.

"Vấn đề là, Diệp Thiếu Dương bị nhốt ở trong thời gian quá khứ, Đạo Phong cũng giống vậy, trừ phi có Sơn Hải Ấn, nếu không cho dù là Phong Đô đại đế cũng không có cách gì đúng không?" Một đại lão nói.

Trí Thâm thiền sư nói: "Đại đế có thể sẽ có biện pháp đó, đừng quên, phù văn pháp lực của Sơn Hải Ấn, là do đại đế khắc ra. Ai sẽ đi gặp người?"

"Ta đi cho."

Lý Hạo Nhiên nói.

Trí Thâm thiền sư gật đầu, gặp Phong Đô đại đế, thật đúng là nên để bối phận như Lý Hạo Nhiên đi, nếu đổi lại là người khác, đại đế chưa chắc sẽ chịu gặp. Lý Hạo Nhiên cũng không ngừng nghỉ, lập tức lên đường.

Đây là lần đầu tiên trong mười mấy năm qua hắn rời Tu La giới, đi tới âm ty, thời điểm tiến vào âm ty bị ngăn cản lại, nhưng binh sĩ thủ thành thấy hắn phong thần tuấn dật, tiên phong đạo cốt, cũng không biết hắn là nhóm thần tiên nào, cả đám trân trân nhìn hắn.

"Đi bẩm báo Phong Đô đại đế, nói cố nhân tới gặp."

Trực tiếp chỉ đích danh muốn gặp Phong Đô đại đế?

Bọn lính kinh ngạc đến ngây người, người này là thân phận gì a.

"Lão Ngưu Lão Ngưu!"

Đột nhiên trên cửa thành có người kêu to, đoàn người ngẩng đầu nhìn lên, dĩ nhiên là Chung Quỳ thiên sư, cầm theo một hồ lô rượu đứng ở trên lầu cửa thành, nhe răng trợn mắt hướng về phía Lý Hạo Nhiên cười.

"Đã lâu không gặp, sao ngươi lại tới nơi này?"

"Ta tìm Đại đế có việc." Lý Hạo Nhiên chắp tay với hắn,"Đã lâu không gặp."

Chung Quỳ nhảy xuống, nhét tay áo của hắn vào trong, nói: "Đi thôi ta dẫn ngươi đi, nếu không lại dây dưa mất thời gian."

Trên đường đi, vì Chung Quỳ hỏi thăm, Lý Hạo Nhiên nói ra ý đồ mình đến đây, Chung Quỳ vừa nghe liền phá lệ hưng phấn, giơ hai tay đồng ý, nói sẽ cùng hắn đi tìm Phong Đô đại đế để dò hỏi.

Có hắn dẫn đường, vào Minh Vương đại điện dễ dàng hơn nhiều, hai người ở phòng tiếp khách đợi một hồi, có sứ giả tới truyền lời, mời bọn họ yết kiến. Phong Đô đại đế đang đợi bọn họ ở gian phòng bình thường dùng để tiếp khách hàng ngày, mặc y phục thường ngày, dùng họa bút vẽ một bức họa ở trên tường, lúc hai người đi vào, hắn còn đang vẽ, quay lại gật đầu với Lý Hạo Nhiên, không hề giật mình, thật giống như lão bằng hữu gặp nhau mỗi ngày.

"Thanh Ngưu Đạo Tổ, vào ngồi đi."

Lý Hạo Nhiên nửa khom người hành lễ, nói: "Đại đế tại thượng, mạo muội."

"Ngươi ta vẫn cứ xưng hô theo Đạo môn đi, ngươi gọi ta sư huynh là được rồi."

Thần cao nhất Đạo môn chính là Tam Thanh Đạo Tổ, cho dù là Phong Đô đại đế trên danh nghĩa cũng là đệ tử tu hành, bối phận tương đồng với Lý Hạo Nhiên.

Vì vậy Lý Hạo Nhiên ngồi xuống bồ đoàn bên dưới hắn, Chung Quỳ ngồi ở bên cạnh, nói với Phong Đô đại đế: "Lão sư, Thanh Ngưu tìm người là có chuyện quan trọng."

Phong Đô đại đế cũng không quay đầu lại nói: "Ngươi nói tiếp đi."

Nhìn thì có vẻ hơi thất lễ, nhưng nếu dành cho Lý Hạo Nhiên, lại là một loại biểu hiện thân thiện —— chỉ có người quen thực sự, mới dám tùy ý không câu nệ bó buộc như thế, cũng không sợ đối phương trách cứ.

Lý Hạo Nhiên đương nhiên không ngại, lập tức nói về mục đích mình tới, hỏi Phong Đô đại đế có biện pháp nào xuyên qua thời không, đem Diệp Thiếu Dương trở về hay không.
Bình Luận (0)
Comment