Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3264 - Chương 3271: Hỗn Độn Giới Xuống Dốc (1)

Chương 3271: Hỗn Độn Giới Xuống Dốc (1) Chương 3271: Hỗn Độn Giới Xuống Dốc (1)Chương 3271: Hỗn Độn Giới Xuống Dốc (1)

Diệp Thiếu Dương vội nói: "Đưa cho đại điệt tử đi, dù sao vẫn còn một thanh Thái A kiếm."

Tứ Bảo nói: "Vậy thằng nhãi con nhà ta dùng Thái A kiếm, Hiên Viên kiếm lưu cho thái tử."

"Hai thanh kiếm không khác biệt mấy, có gì khác nhau sao?" Diệp Thiếu Dương không giải thích được.

"Hiên Viên kiếm là dành cho đế vương, chờ tương lai chúng ta đều già rồi, lão đại lứa sau chính là thái tử...

"Cái gì thái tử!" Diệp Thiếu Dương phản bác.

"Được rồi, tương lai Tiểu Bảo bọn họ vẫn phải lấy nó làm trụ cột, Hiên Viên kiếm tượng trưng đế vương, ý nghĩa càng lớn hơn một chút."

Diệp Thiếu Dương nghiêm mặt nói: "Cái này ta không đồng ý, không ai từ nhỏ đã là lão đại, nó có thể làm lão đại hay không, phải xem thực lực của chính nó, hòa thượng, đối với đời kế tiếp của chúng ta, ta tuyệt đối sẽ không bất công, ta ngươi là huynh đệ vào sinh ra tử, con trai ngươi chính là con trai ta, nếu như nó gặp rủi ro, ta liều mạng tất cả cũng muốn cứu nó, điểm này, ngươi phải nhớ kỹ nhất! Sau này không nên nói cái gì thái tử những lời như vậy."

Tứ Bảo lúng túng cười cười, nội tâm lại cảm thấy thật ấm áp.

Diệp Thiếu Dương chuyển hướng Ngô Gia Vĩ, nói rằng: "Nếu Tiểu Mộc là con ta, tương lai cũng phải cần tu luyện Mao Sơn pháp thuật, không xa được kiếm, nhưng mà lý giải đối với đạo kiếm, ngươi thâm sâu hơn ta nhiều, cho nên —— "

"Lại có thêm một đồ đệ đúng không," Ngô Gia Vĩ vẻ mặt không nhịn được,"Tiểu Bảo nhà hắn quấn lấy ta mười mấy năm, đã phiền muốn chết, giờ lại thêm đứa nữa."

Diệp Thiếu Dương mặc kệ hắn, biết hắn chỉ nói thế thôi, giữa bọn họ không cần nói quá nhiều, Ngô Gia Vĩ tuyệt đối sẽ đem đạo kiếm tâm đắc của mình truyền thụ không giữ lại chút nào.

"Lão đại, bây giờ chúng ta phải làm sao?" Tiểu Thanh dẫn đầu hỏi vấn đề mang tính chiến thuật.

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: "Ta nghĩ, cho dù Vô Cực Quỷ Vương trở về, chúng ta vẫn còn có chút thời gian, bởi vì hắn không có khả năng một mình chiến đấu hăng hái, hắn phải về Thái Âm sơn trước, đi hợp nhất những bộ hạ kia của hắn, sau đó chế định chiến lược tìm cơ hội, điều này phù hợp tác phong của hắn, cho nên, chúng ta sẽ có một khoảng thời gian để chuẩn bị, điều duy nhất không giống quá khứ không là, hiện tại hắn có thân thể của Lãnh Ngọc, có thể tùy thời đi tới nhân gian."

Mọi người phân tích, với tiền đề này bọn họ càng phải cẩn thận hơn, trước hết phải giấu mình thật kỹ —— chủ yếu là Diệp Thiếu Dương, đừng để cho Vô Cực Quỷ Vương tìm được, tuy rằng không có nhiều khả năng, nhưng lỡ như Vô Cực Quỷ Vương thực sự lặng lẽ đi tới nhân gian ám sát hắn, vậy thì thật là khó lòng phòng bị.

"Cho nên, các ngươi không nên công bố tin tức ta trở về với bên ngoài, nếu không Pháp Thuật Giới lộn xộn, sẽ dễ dàng bị thừa cơ lợi dụng, hơn nữa vừa lúc ta cần một chút thời gian bế quan tu luyện, tuy khả năng vĩnh viễn cũng không phải là đối thủ của Quỷ Vương, nhưng ta muốn tu đến một bước kia như Đạo Phong, như vậy đối phó Quỷ Vương, phần thắng sẽ có thể lớn một chút, dù sao thực lực mới là vương đạo."

"Ngươi bây giờ là cảnh giới gì?"

"Vô cực."

"Vô cực. .. Vậy trên nữa là cảnh giới gì?"

"Muốn biết sao, ta ngay cả cảnh giới Phật gia các ngươi cũng phải làm cho rõ." Diệp Thiếu Dương đắc ý cười với hắn.

Tứ Bảo nói: "Phật môn ta cũng hiểu rõ rồi, nói ra ngươi không tin, nay ta cũng đến cảnh giới 'Toàn tri, ý tứ chính là biết hết vô hoặc, đi lên nữa còn có một tầng cảnh giới, gọi là Đại Tự Tại. Tới bước này, chính là vạn pháp giai không, chư tương toàn vô, hẳn là tầng cao nhất, dù sao Bồ Tát và Phật, đều không phải là dựa vào tu luyện là có khả năng đạt tới."

Diệp Thiếu Dương nói: "Khi ta ở Dân Quốc, Mao Tiểu Phương giúp ta tìm được một quyển sách cổ, trong đó có giới thiệu một chút về cảnh giới, Phật môn các ngươi, ở trên Đại Tự Tại, còn có một tầng cảnh giới, gọi là La Hán, ý là đệ tử thân truyền của Phật tổ, đây là cảnh giới cao nhất, chỉ có những người khai thông tam minh lục thông siêu phàm nhập thánh mới có thể lĩnh ngộ, từ cổ chí kim lác đác không được mấy người tu hành tới được cõi đó."

"Tam minh lục thông..." Tứ Bảo kinh ngạc đờ ra,"Có người đạt được sao?"

"Có, Đạt Ma, Huyền Trang."

"Đường Tăng?" Tiểu Bạch kêu lên,"Đường Tăng còn biết pháp thuật a!"

Diệp Thiếu Dương liếc cô một cái,"Lúc rảnh rỗi nên đọc lịch sử nhiều một chút, Tây Du Ký là tiểu thuyết." "Trên Vô cực, còn có hai cảnh giới, Thái Ất Tiên và Đại La Tiên."

"Ngươi bây giờ không phải đã có đầy đủ để vượt qua thực lực Thái Ất tán tiên sao?" Tứ Bảo không giải thích được.

"Có đủ thực lực, cùng với thực tế leo lên cảnh giới này là hai chuyện khác nhau. Đạo nhập Thái Ất tiên, mở ra đại thần thông, trong sách nói có thể hô phong hoán vũ, di sơn đảo hải, đương nhiên sách cổ thích nói như vậy, xem là một cách ví dụ là tốt rồi, nhưng mà mở ra đại thần thông thì ta tin tưởng. Lúc ta là Đại La Kim Tiên, đó chính là tu thành chính đạo, tuy rằng không có chém tam thi, nhưng tương tự có thể lĩnh ngộ hỗn nguyên vô cực thần thông, bất tử bất diệt, chân chính thiên hạ vô địch."

Diệp Thiếu Dương nói đến đây, trong đầu nổi lên trận chiến cuối cùng với Vô Cực Quỷ Vương trước khi xuyên qua, trước lúc đó, hắn không hiểu lắm về thực lực cực hạn của Đạo Phong, bởi vì thực lực đến trình độ nhất định, sẽ vô pháp lượng hóa, sau khi lĩnh ngộ cảnh giới Vô cực, thậm chí hắn vẫn đắc ý cho là mình và Đạo Phong thực lực sai biệt không lớn.

Kết quả trận chiến ấy, biểu hiện của Đạo Phong rốt cuộc khiến hắn phục hoàn toàn.

Ở trước mặt đạo âm dương chung cực của Vô Cực Quỷ Vương, mình cơ bản không khác gì con cá nằm trên thớt gỗ, không có sức gì phản kháng, có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình cũng không tệ rồi, nhưng Đạo Phong có thể liên tục kham phá phong ấn của Vô Cực Quỷ Vương, còn có dư lực để cứu mình. .. Giả như không phải vì cứu mình, thực sự của Vô Cực Quỷ Vương chưa chắc có thể giữ được hắn.

"Cho nên, bây giờ ngươi muốn bế quan tu luyện?"

Sau khi Diệp Thiếu Dương gật đầu, Tứ Bảo lại đưa ra một vấn đề: "Thế nhưng, nếu như Vô Cực Quỷ Vương cùng tu luyện với ngươi, vậy không phải là vĩnh viễn lợi hại hơn ngươi?"

Diệp Thiếu Dương cười nói: "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, pháp thuật có hạn mức cao nhất, làm sao có thể tiếp tục đề thăng vô hạn, thực lực trước kia của Vô Cực Quỷ Vương đại khái cũng tương đương với Đại La Kim Tiên, chỉ là sau lại hắn lĩnh ngộ đạo âm dương hằng bản, đây là trạng thái pháp thuật chung cực, lúc này mới thực sự thiên hạ vô địch, nhưng cũng đến đỉnh của pháp thuật rồi, không có khả năng lợi hại hơn nữa."

Những điều này, một mặt là Diệp Thiếu Dương tìm được cổ bản ở thời Dân Quốc mà hiểu biết, còn có một mặt là trong mười năm hắn bị vây lại, từ từ tìm hiểu tường tận.

"Mỗi người đều có lĩnh ngộ của bản thân đối với đạo, đây là nơi phát ra lực lượng của ngươi, như huyễn linh hoa hải của Lê Sơn Lão Mẫu, tỉnh Tử, nguyệt hoa chỉ lực của Xích Nguyệt La Sát vân vân, những thứ này đều là nh ngộ cực hạn đối với một loại lực lượng, hóa thành bản thân sử dụng, nhưng những thứ này đều là bộ phận lực lượng trong vũ trụ vạn vật, bất kể là sao trời, ánh trăng, thực vật, thanh âm, đều có cực hạn của nó, thứ ngầu nhất thực sự là lực lượng vĩnh hằng của thời không tam giới."

"Vô Cực Quỷ Vương sở dĩ vô địch tam giới, là bởi vì hắn —— có lẽ là nói là hai người bọn họ, lĩnh ngộ được ý nghĩa sâu xa của âm dương chung cực, thiên địa giao thái, âm dương nhị khí sinh sôi không thôi, không ai là đối thủ của hắn. Đây là thủ đoạn mạnh nhất của hắn.
Bình Luận (0)
Comment