Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3275 - Chương 3282: Hãm Hại (2)

Chương 3282: Hãm Hại (2) Chương 3282: Hãm Hại (2)Chương 3282: Hãm Hại (2)

Đáng sợ hơn chính là, loại áp lực này còn đang từ từ tăng cường.

Kết giới đã xuất hiện một khe hở, làm cho người ta lo lắng nó tùy thời sẽ bị nghiền nát.

"Tiểu Mộc, cậu mau buông tay a!"

Tô Yên kêu to với hắn, sợ hắn chịu không được, mà chính cô tuy rằng muốn giúp, nhưng cũng không dám đình chỉ làm phép, bằng không lực lượng kết giới cũng sẽ giảm đi một phần, để cho Phù Đồ Ma càng có thêm cơ hội lấn tới.

"Tiểu Mộc, phải tiếp tục chống đỡ, hắn sắp chết rồi!"

Nguyên Tịch đi đầu không ngừng dùng pháp khí đả kích Phù Đồ Ma, bơm hơi cho Diệp Tiểu Mộc.

Phù Đồ Ma dùng thân thể sống chết ngăn cản, lại đem toàn bộ tu vi dùng ở nơi Diệp Tiểu Mộc, hắn rất tinh tường, biết mình không có khả năng giết sạch nhiều pháp sư như vậy, hiện tại cơ hội duy nhất chính là mở ra một góc trận pháp, chạy đi.

Bên ngoài trời cao đất rộng, tốc độ của nó nhân loại không thể so sánh được, chỉ cần chạy trốn, bọn họ sẽ không thể bắt nó lại được.

Thật ra Diệp Tiểu Mộc không suy nghĩ sâu xa như vậy, suy nghĩ duy nhất của hắn chính là, vài đồng bạn đã bị giết chết, nếu như mình cứ như vậy thả hắn đi, một khi để cho hắn chạy thoát, mấy người chết ban nãy đều là chết vô ích.

Tuyệt không thể để cho sự tình này phát sinh trên người mình!

Diệp Tiểu Mộc hít sâu một hơi, đỡ lấy áp lực cực lớn, tiếp tục làm phép.

Hắn nhìn chằm chằm gương mặt to lớn kinh khủng của Phù Đồ Ma gần ngay trước mắt, oán hận nói: "Ta không sợ ngươi, ngươi chọn ta coi như là chọn sai rồi, ta sẽ không để cho ngươi đi qua!"

Phù Đồ Ma rống giận, càng thêm cố sức đánh phá kết giới.

Lúc này đám người Nguyên Tịch càng thêm cố sức công kích Phù Đồ Ma, cho hắn một kích chí mạng, tuy rằng nhất thời không chết ngay, nhưng lực đạo công kích cũng đang từ từ yếu bớt.

Tuy rằng kết giới xuất hiện rất nhiều khe hở, nhưng cứ theo đà này cũng đủ để tiếp tục duy trì. Tô Yên cũng là thở dài một hơi, cổ vũ Diệp Tiểu Mộc tiếp tục chống đỡ. Phù Đồ Ma tuyệt vọng gào thét, dẫu rằng nó vẫn đang kiên trì không ngừng công kích kết giới, nhưng đây cũng chỉ là một loại phản ứng bản năng cầu sinh, đến nó cũng biết mình xong đời rồi.

Đúng lúc này, Nguyên Tịch liếc mắt nhìn Tô Ngọc.

Tô Ngọc mặt đầy vẻ do dự.

Nguyên Tịch hung hăng trừng mắt liếc hắn, Tô Ngọc âm thầm thở dài.

Sau đó. ... bọn họ cũng không có làm gì, chỉ là âm thầm rút hết lực lượng làm phép của mình.

Hai người bọn họ —— trong đó Nguyên Tịch vốn là thực lực cực mạnh, cống hiến đối với pháp trận cũng là lớn nhất, một khi bọn họ từ bỏ pháp lực, kết giới thoáng cái yếu đi rất nhiều.

Phù Đồ Ma vốn dĩ không còn có chút hy vọng gì, bỗng nhiên bất khả tư nghị phát hiện, đạo kết giới trước mặt khoảnh khắc trước vẫn không thể phá vở, đột nhiên... bể nát rồi!

Bản thân Phù Đồ Ma chỉ sợ cũng không nghĩ tới kết quả này, trong nháy mắt ngây ngẩn cả người, nhưng mong muốn đào sinh đang ở trước mắt, hắn không nghĩ ngợi gì nữa, nhấc mạnh lên một tia lực lượng cuối cùng, đụng tới Diệp Tiểu Mộc che ở phía trước.

Đứng trước thân thể cao lớn của hắn, Diệp Tiểu Mộc thực sự tựa như một thân cây nhỏ, mà Phù Đồ Ma đối thủ của hắn chính là một máy ủi đất cỡ lớn.

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, hắn không lùi bước, trái lại rút ra Diệt Linh Đinh, vọt tới.

"Mau tránh ra a!"

Tô Yên bỏ vị trí của mình, chạy đến hỗ trợ, nhưng đã không còn kịp rồi, chỉ có thể lạc giọng hô to, mong hắn có thể né tránh.

Trần Ấu Bân cũng tiến lên, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, cho dù hắn và Tô Yên cùng nhau tiến lên cũng không có tác dụng gì.

Lực lượng của Phù Đồ Ma, vốn chính là một loại lực rất ngoan cường, chiến đấu cùng nó, phương thức chính xác là né tránh tiến công, bốn lạng địch ngàn cân, cùng nó cứng đối cứng chính là tìm chết.

Bọn họ biết nguyên nhân Diệp Tiểu Mộc làm như thế là vì lo lắng Phù Đồ Ma chạy mất, nhưng làm như vậy vẫn là rất ngu, hơn nữa hẳn phải chết không thể nghỉ ngờ.

Khóe miệng Nguyên Tịch hiện lên ý cười không dễ gì nhận ra được.

Phanh! Khí lưu nổ tung, làm bổ ngửa vài người ở gần đó, Diệp Tiểu Mộc bay thẳng đến bên ngoài hai mươi mét, rơi trên mặt đất, hắn cho là mình chết chắc rồi, sau khi rơi xuống đất đột nhiên cảm thấy trên người mình ngoại trừ khí tức có chút hỗn loạn ra hình như cũng không có chuyện gì?

Bản thân hình như không bị đụng chính diện, mà là bị lực phản chấn đánh bay?

"Ai da bà mẹ nó!"

Một thanh âm kêu rên truyền đến, Diệp Tiểu Mộc nhìn lại theo tiếng kêu, thấy được Vương Tiểu Bảo nằm ở phía sau mình không xa.

Là hắn?

Ở thời khắc mấu chốt che ở trước mặt mình, thay mình đụng một cái cùng Phù Đồ Ma?

Tất cả mọi người bị kết quả này làm sợ ngây người.

"Không thể nào như vậy!" Nguyên Tịch tự lẩm bẩm, làm sao có thể có ai cùng Phù Đồ Ma đối đụng một cái lại như không có chuyện gì, cho dù là Nguyên Thần và Lý Mạc Hiên cũng không làm được. Đây cũng không phải vấn đề thực lực, mà là pháp sư sở dĩ cường đại, dựa vào là pháp thuật, mà tà vật —— nhất là Phù Đồ Ma loại thuộc tính tà vật này, dựa vào lại chính là cậy mạnh.

Tựa như người có thể sử dụng súng bắn chết mãnh thú, nhưng nếu như muốn ẩu đả bằng tay chân, cho dù là Dwayne Johnson cũng không đánh lại một con cọp non kém nhất.

Nhưng Vương Tiểu Bảo làm được.

Đến chính Phù Đồ Ma cũng chấn kinh, thở hồng hộc nhìn Vương Tiểu Bảo đang đứng lên, xoay người bỏ chạy về hướng khác.

Vương Tiểu Bảo phi thân đứng lên, chặn phương hướng đào tẩu của nó, nó hét lớn một tiếng: "Thêm cái nữa đi!"

Phù Đồ Ma quả thực không thể tin được hai mắt của mình, chỉ số thông minh của mình không đủ dùng, người này chỉ số thông minh chẳng lẽ còn tệ hơn?

Đối mặt loại khiêu khích này, Phù Đồ Ma nóng lòng đào tẩu cả người run lên, hắc quang hiện ra, lần này là cùng thân thể trọng điệp, cao vót lên từ phía sau Phù Đồ Ma, nhìn qua giống như là một tòa tháp, một tòa tháp di động, nhảy lên thật cao, đập xuống hướng Vương Tiểu Bảo.

Lần này, đã dùng hết toàn bộ tu vi hắn còn giữ lại, còn mạnh mẽ gấp mấy lần cú đụng độ vừa rồi. Đám người Tô Yên kêu to lên, nhưng vừa muốn nỗ lực tới gần, đã bị cuồng phong do Phù Đồ Ma mà sinh ra thổi bay.

Vương Tiểu Bảo cắn răng đứng lên, hai tay tạo thành chữ thập, niệm tụng chú ngữ, khoảng không trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện phát quang, huyễn hóa ra một pho tượng chín mặt mười tám cánh tay La Hán, trong mỗi một tay đều cầm pháp khí Phật môn bất đồng, đại bộ phận là hư ảnh, chỉ có pháp khí trong tay vị la hán cầm thiền trượng kia rạng rỡ sinh huy, sau đó biến hóa nhanh chóng, thành một pho tượng nộ diễm còn cao to hơn thân ảnh người, nhưng lại tương xứng với Phù Đồ Ma, cầm thiền trượng trong tay, đánh tới phía hắn.

"Đây là pháp thuật gì vậy!" Nguyên Tịch kinh hô, mọi người ở đây cũng đều sợ ngây người.

"Kim Thân La Hán Dung Hợp Chư Thiên Quan Tưởng Thuật." Tô Ngọc nâng cằm nói, kỳ thực hắn cũng chưa từng thấy qua, có thể thoáng cái gọi tên được, là do khi còn bé phụ mẫu thường hay nói với hắn pháp thuật sở trường của mọi người trong Tróc Quỷ Liên Minh, hai hạng mục của Tứ Bảo đều là thiên hạ tuyệt học có một không hai. Vương Tiểu Bảo là con của hắn, tự nhiên chiếm được chân truyền.

OanhI

Lại là một cú đánh long trời lở đất.

Tất cả mọi người cảm nhận được đại địa dưới chân rung động, dư ba quét tới, không ít người đều bị đánh bay. Đám người Nguyên Tịch cũng dùng tay áo che mặt che trán. Đợi dư ba qua đi, mọi người nhìn chăm chú lại.

Vương Tiểu Bảo lần thứ hai bị đánh bay, tựa như một con cóc bốn chân hướng lên trời quỳ rạp trên mặt đất.

Phù Đồ Ma... cũng không khá hơn bao nhiêu, cũng bị đụng bay đến phương hướng ngược lại, văng lên mặt đất tạo thành một cái hố to.
Bình Luận (0)
Comment