Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3309 - Chương 3316: Thất Đại Tiên Hiền (3)

Chương 3316: Thất Đại Tiên Hiền (3) Chương 3316: Thất Đại Tiên Hiền (3)Chương 3316: Thất Đại Tiên Hiền (3)

Một con phi cương thi nhào tới, lợi trảo nắm thật chặt cổ của hắn, hai hàng răng nhọn định cắn lấy trán hắn, lại nghe thấy tiếng vang "rắc rắc", như là đang cắn phải vật cứng.

Tứ Bảo trở tay một quyền, trực tiếp đánh xuống đầu phi cương thi, đưa tay lên lau mặt, tất cả đều là thi huyết sền sệt, căm giận mắng to lên.

Ngô Gia Vĩ xông lại, thấy trên mặt hắn không có vết thương nào hết, hỏi hắn: "Ngươi không sao chứ."

"Có thể có chuyện gì chứ! Tên này muốn cắn thủng La Hán kim thân của ta, nằm mơ đi! Chỉ là mặt bị bẩn hết rồi." Tiểu Mã chớp mắt nhìn thấy Qua Qua đang đấu pháp cùng một phi cương, một tay kéo nó lại, vùi mặt vào y phục của nó để lau chùi.

"Ê!" Qua Qua ra sức vùng ra.

"Đang đánh nhau mà, các ngươi có thể nghiêm túc một chút hay không!" Thanh Vân Tử mắng to, ngẩng đầu một cái đánh ra mấy tờ linh phù, dán lên trên người một cương thi to lớn, hóa thành hai mắt phù hỏa, cương thi tựa như bị điện giật, cả người co rút lại, một lát sau thì toi mạng.

Tứ Bảo cười hắc hắc nói: "Gừng càng già càng cay a!"

Ngô Gia Vĩ nói: "Nhiều năm rồi ngươi không động thủ cùng người ta, có quen không?"

"Ta đây đang tìm lại cảm giác a." Tứ Bảo lại gia nhập chiến đấu, giết thêm mấy cương thi, thở hổn hển từng ngụm lớn, lẩm bẩm: "Ai nha, những thứ khác không sao, chỉ là khí tức theo không kịp, quay về cần giảm béo..."

Một đoàn cường giả này ở trên chiến trường đại sát tứ phương, cương thi số lượng tuy nhiều, nhưng căn bản không phải đối thủ, sau cùng đại bộ phận người đã đối mặt với những cường giả Thái Âm sơn, song phương mới chính thức đánh nhau có qua có lại.

Trương Kế Văn đang một mình đấu cùng Mộ Hàn.

Mộ Hàn ngay từ đầu rất hùng hổ, để cho mười mấy cương thi phụ trách thủ vệ mình trước tiên không được động thủ, để tự mình giải quyết, kết quả hắn đau đơn phát hiện, bản thân mình đã quá tự tin: Hắn thân là Thi Vương, cư nhiên không phải là đối thủ của Trương Kế Văn.

Qua mười mấy hiệp, Mộ Hàn chỉ có thể giữ thế phòng thủ, vừa đánh vừa lui, chỉ là vì giữ mặt mũi, mới không tới mức không biết xấu hổ mà kêu thủ hạ hỗ trợ, nhưng sau lại cực kỳ nguy hiểm, nếu cứ tiếp tục làm bộ, chỉ sợ lập tức sẽ bị thanh lý môn hộ, lúc này mới bất đắc dĩ gọi thủ hạ hỗ trợ, ngăn trở Trương Kế Văn, bản thân lui về phía sau đến khu vực an toàn, thần sắc thập phần uể oải, nếu như bây giờ hắn còn là nhân loại, mặt lúc này nhất định đang đỏ bừng.

"Ngươi là một súc sinh, không phải muốn đơn đả độc đấu sao, ngươi tới aI"

Trương Kế Văn tuy rằng bị thi tộc vây quanh, không xông tới được, nhưng hắn không sợ chút nào, vừa giết địch vừa chửi ầm Mộ Hàn lên.

"Người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, ta đánh không lại ngươi, không nhất định phải liều mạng với ngươi."

Mộ Hàn ngoài miệng cường ngạnh, nội tâm cũng cực không cam lòng.

Làm Thi Vương mười bảy năm, chăm chỉ tu hành, nhưng Tu La giới tùy tiện bước ra một người là có thể đánh chết mình (đương nhiên Trương Kế Văn không phải là một người tùy tiện, với thực lực và địa vị của hắn, Mộ Hàn thua ở dưới tay hắn tuyệt không oan uổng, nhưng mà người đang tâm tình cực đoan, suy nghĩ vấn đề cũng là cực đoan), Mộ Hàn trong lòng buồn bã suy nghĩ như vậy.

Đi qua chuyện này, hắn cũng thấy rõ ràng thực lực của chính mình, không thể không thừa nhận câu nói trước đó Thanh Vân Tử: Không có Diệp Thiếu Dương là may mắn của mình.

Với thực lực của bản thân, nếu quả thật gặp phải Diệp Thiếu Dương, chỉ sợ một xíu phần thắng cũng không có, đã bị đánh chết tươi.

Dựa vào tu luyện của bản thân, đời này vô vọng báo thù.

Ánh mắt của hắn rơi vào trên bóng lưng Nhuế Lãnh Ngọc, hạ tử mệnh lệnh cho chính mình, vô luận như thế nào, đều phải ôm lấy bắp đùi này, dù cho phải cống hiến tất cả sở hữu của bản thân...

Bạch lộc tỉnh Yểu Điệu nhảy về phía trước, đến bên cạnh Tiếp Dẫn Đạo Nhân, nói cho hắn biết lại có một đám người tới, đang chờ cho đi qua, tự xưng là Tróc Quỷ Liên Minh. Tiếp Dẫn Đạo Nhân để cho bọn họ nhanh chóng đi qua, Yểu Điệu đi một hồi, lúc trở lại, dẫn theo đám người Chanh Tử, Tiểu Thanh Tiểu Bạch, là Lâm Tam Sinh phái người thông báo bọn họ, nhưng mà tập kết chậm.

"Này, đánh nhau thế nào rồi!"

Đám người Chanh Tử đứng ở chỗ cao, nhìn thấy Nhuế Lãnh Ngọc đang bị vây công, đều thất kinh.

Một phen quan sát, sau khi nhận rõ tình thế, vốn định cùng nhau vây công Nhuế Lãnh Ngọc, nhưng Tiếp Dẫn Đạo Nhân nói cho bọn họ biết có bảy người điều khiển pháp trận là được rồi, nhiều hơn cũng vô dụng, vì vậy "Hiểu Húc? Ngươi ở nơi này làm cái gì?" Tiểu Bạch đang định đi ra, ánh mắt đảo qua nhìn thấy Trần Hiểu Húc, có chút giật mình vì sao hắn lại ở đây.

Ta

"Được rồi, nếu ngươi đã tới cũng đừng đờ ra, theo bọn ta đi giết địch!"

"Ta... Ta làm được không!"

"Không thực chiến làm sao biết được hay không, hơn nữa còn có a di ta bảo bọc cho ngươi!" Tiểu Bạch kéo tay của hắn lại, kéo hắn đi ra ngoài, gia nhập chiến đấu.

Sau khi có thêm những người này, tuy rằng số lượng cương thi vẫn có rất nhiều, nhưng Nhuế Lãnh Ngọc biết, chúng nó bị tiêu diệt chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Nhuế Lãnh Ngọc cũng không nghĩ tới kết quả này, cô không mang quá nhiều người tới, vốn nghĩ có mình trấn thủ ở bên ngoài, bọn thủ hạ có thể không chút kiêng ky nào triển khai mãnh công đối với kết giới, về phần bên trong những cường giả Tu La giới này có nhiều hơn nữa cũng vô ích, một người đi ra thì bản thân sẽ có thể đối phó một người, không thêm được pháp ấn, ở đây cường giả tuy nhiều, nhưng mình vẫn ứng phó được.

Đâu nghĩ đến bản thân hôm nay bị vây ở chỗ này, phải ứng phó cả Tỉnh Thần Đại Trận, thất đại tiên hiển cộng thêm Lương Châu Đỉnh tam trọng áp lực, cho dù là cô, cũng từ từ cảm thấy chống đỡ hết nổi.

Đây hết thảy đều là mưu kế đập nồi dìm thuyền của Lâm Tam Sinh, không hổ là cố vấn của Tróc Quỷ Liên Minh.

Nhuế Lãnh Ngọc rất muốn cùng hắn nói mấy câu, nhưng bây giờ không để ý tới, dưới áp lực tam trọng thế tiến công, cô càng ngày càng cật lực, Lương Châu đỉnh nơi khoảng không trên đỉnh đầu càng phát ra sức ép, hầu như sắp tới đỉnh đầu của cô.

Một khi bị Lương Châu Đỉnh bao lại, giống như là bị cất vào một không gian tách biệt cùng ngoại giới, mặc kệ thực lực của mình cường thịnh bao nhiêu, cũng không thể đột phá quy tắc, điểm này giống như khi xưa cô không có linh thân, vô pháp đột phá khe hở hư không giữa Quỷ Vực và nhân gian.

Nhuế Lãnh Ngọc đương nhiên biết kết quả này đáng sợ, vì vậy liều mạng chống cự lại...

Mà bên kia chiến tuyến, thất đại tiên hiển vốn không chắc chắn có thể bắt được cô, chỉ là cố sức phản kích, hy vọng có thể xuất hiện kỳ tích, bây giờ nhìn thấy đại đỉnh không ngừng hạ xuống, niềm hy vọng cũng bốc cháy Dù sao lúc này đây trong Tam Giới Lục Đạo, Vô Cực Quỷ Vương là vạn ác chỉ nguyên, chỉ cần bắt được cô, đối thủ còn lại đều không phải là vấn đề lớn lao gì.

"Mọi người cố gắng thêm, bắt Vô Cực Quỷ Vương, giải quyết đại ma đầu này!" Bạch Tố Trinh mở miệng khuyến khích mọi người, tiếp theo tất cả mọi người đem toàn bộ pháp lực của bản thân đều quán chú vào Lương Châu đỉnh, dùng ngôn ngữ của nhân gian chính là ngay cả sức bú sữa mẹ cũng phải xuất ra hết, hy vọng có thể nhất cử bắt được Vô Cực Quỷ Vương.

Phanh ——

Đúng lúc này, phía dưới kết giới, trong Minh Hà nổi lên một vòng xoáy to lớn, không ngừng tiến hành xung kích đối với dưới đáy kết giới, dưới sức liên tục mãnh công, hầu như đánh ra một chỗ hổng trên kết giới tựa như mái vòm.
Bình Luận (0)
Comment