Chương 3319: Phong Chỉ Chuy (1)
Chương 3319: Phong Chỉ Chuy (1)Chương 3319: Phong Chỉ Chuy (1)
Hai đại lão cùng nhau gật đầu.
"Dễ a, để Cửu Thiên Huyền Nữ xem."
Từ Văn Trường kinh ngạc nhìn nhìn hắn, chậm rãi nói ra một câu làm cho hộc máu: "Nếu như bọn ta biết Cửu Thiên Huyền Nữ ở đâu, còn tìm ngươi làm cái gì!"
Diệp Thiếu Dương suýt ngất.
"Nếu vậy. ... Các ngươi không phải nên đi tìm Cửu Thiên Huyền Nữ sao, tìm ta làm gì?
Diệp Thiếu Dương phát hiện hai người ngồ ngộ —— không đúng, là cười mà như không cười nhìn hắn, một lát sau, Từ Văn Trường nói rằng: "Hôm nay âm ty thành ra thế này, ngươi cũng thấy đấy, hiện nay âm ty các bộ còn có thể vận chuyển, nhưng phải thời khắc bảo trì cảnh giác, căn bản không thoải mái, hơn nữa Cửu Thiên Huyền Nữ ở nhân gian, chúng ta cũng không thể đi nhân gian tìm cô ấy, đương nhiên chỉ có tìm ngươi."
"Cửu Thiên Huyền Nữ. . . ở nhân gian?"
"Chắc là vậy."
"Chắc là?"
Từ Văn Trường buông tay nói: "Ngươi không nên hùng hổ hăm dọa a, cô ấy là ai, bọn ta cũng không biết, nhưng bọn ta suy đoán cô ấy hẳn là ở nhân gian, cô ấy cũng giống như đại đế, đầu thai làm người, chỉ có như vậy mới có thể che giấu tung tích, miễn cho bị Quỷ Vương và thế lực có ý đồ xấu khác bắt được."
Diệp Thiếu Dương "Ha hả" hai tiếng,"như vậy cũng vui a, tìm nhân thần quan, đầu tiên cần tìm Cửu Thiên Huyền Nữ, Cửu Thiên Huyền Nữ. ... Bọn ta cũng không chút đầu mối nào về cô ấy, không phải nói nãy giờ đều là vô ích sao."
Thôi Phủ Quân nói: "Chí ít, bây giờ ngươi đã biết có sự tồn tại của Cửu Thiên Huyền Nữ, có thể lưu ý một chút, về thần dụ. . . Bọn ta nghĩ được một biện pháp, cũng không phải nhất định là Cửu Thiên Huyền Nữ mới có thể lĩnh ngộ."
Lần này hắn không đợi Diệp Thiếu Dương đưa ra câu hỏi, nói tiếp: "Nói thật, trước khi đi tìm ngươi, mấy người bọn ta đã đi Tu Di Sơn một lần, bọn ta liên hợp cùng nhau cũng vô pháp tới gần, nhưng bọn ta ở địa phương vừa đủ gần nghe được trên núi truyền đến một loại thanh âm kỳ quái, từa tựa như là phạm âm, nhưng cũng không phải, trong thanh âm ẩn chứa một lực lượng vô cùng thần bí. .. Bọn ta phán đoán, đây là thần dụ."
Thôi Phủ Quân khoát khoát tay, kiêu ngạo nói: "Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, làm thế nào ta biết đây chính là thần dụ? Ta lười nói với ngươi những lời vô ích về quá trình này, dù sao ta nói nó là thần dụ thì nó chính là thần dụ.
Diệp Thiếu Dương giơ ngón tay cái lên, nói nịnh: "Phải phải, cái này ta phục. Ngươi nói trước như vậy là được, ta cũng không cần phải truy tận gốc rễ của vấn đề."
Thôi Phủ Quân mỉm cười, nói: "Muốn hỏi cái gì ngươi cứ việc hỏi."
"Ta cũng không biết, ta cũng không dám hỏi."
Hai người đại lão cùng dùng ánh mắt khi dễ để nhìn hắn.
"Tiểu Thiên sư, có phải ngươi đang cảm thấy, ngoại trừ tìm ngươi hỗ trợ, bọn ta không tìm được người khác?"
"Không có a, được rồi, thái độ của ta sẽ tốt hơn một chút. Vậy ngài nghe ra nội dung thần dụ là cái gì chưa?"
"Nghe không hiểu."
Diệp Thiếu Dương cười mếu, muốn trêu chọc vài câu, sợ bọn họ tức giận, bụm miệng lại.
Thôi phủ quân nói: "Thần dụ không phải là thanh âm trong tam giới, sinh linh trong tam giới đều sẽ là nghe không hiểu, nhưng ta nghĩ Đế Thính thì có thể."
"Ừ, vậy chúng ta đi tìm Đế Thính. .. Ai, vậy các ngươi tìm ta làm gì?"
"Ngươi cùng đi với Đế Thính." Từ Văn Trường dùng chiết phiến gõ một cái lên đầu Diệp Thiếu Dương,"Ta không muốn nghe ngươi hỏi những lời lộn xộn vô ích, hiện tại thất thố rất nghiêm trọng, mấy người bọn ta muốn xen vào quản lý âm ty, vẫn phải đề phòng Thái Âm sơn, không có khả năng đi làm chuyện này, ngươi đi cùng Đế Thính tới đó —— chuyện lĩnh ngộ thần dụ này không cần tới ngươi, nhưng nếu như Đế Thính lĩnh ngộ nội dung thần dụ, chỉ nói cho một mình ngươi, nhiệm vụ của ngươi chính là sau khi trở lại nhân gian, căn cứ đầu mối thần dụ đi tìm nhân thần quan, để cho hắn thức tỉnh, đi hoàn thành nhiệm vụ của hắn. .. Hiểu chưa?"
Diệp Thiếu Dương cũng nghiêm túc, suy nghĩ một chút hỏi: "Cho dù tìm được nhân thần quan, phải như thế nào mới có thể làm cho hắn thức tỉnh?"
"Không biết."
"Cái gì” có cơ hội gì đó. .. Cái này tương lai tính tiếp, chí ít tìm được hắn trước, âm thầm bảo vệ cho hắn, hiểu không?"
Diệp Thiếu Dương nhún vai,"Vì sao tìm ta, ta muốn nói, nhân gian Pháp Thuật Giới hiện tại nhân tài đông đúc. .. Quên đi, coi như ta không có hỏi." Nói đến phân nửa Diệp Thiếu Dương nhìn thấy nhãn thần hai vị đại lão tựa như muốn giết người, nhanh chóng đổi giọng.
Nhưng Thôi Phủ Quân vẫn trả lời. Hắn nhìn chằm chằm ánh mắt của Diệp Thiếu Dương, chậm rãi nói: "Mười bảy năm trước, ngươi thành công kéo Vô Cực Quỷ Vương vào đường hầm thời không, trì hoãn thiên kiếp, nhân gian không có người thứ hai có thể làm được chuyện như vậy, nhưng ngươi vẫn chưa làm xong, ngươi là thiên tuyển chỉ tử, đối kháng thiên kiếp sẽ là nhiệm vụ của ngươi, ngươi phải hoàn thành nó."
"Hiện tại nhân thần quan Cửu Thiên Huyền Nữ vân vân tất cả đều đã đi ra, thiên tuyển chỉ tử. .. chuyện mười mấy năm trước, ai còn nhớ đồ chơi này."
Diệp Thiếu Dương le lưỡi "Được rồi ta chỉ lèm bèm vậy thôi, Đế Thính ở đâu?"
"Bọn ta vẫn chưa đi tìm nó, nó tính khí nóng nảy, cần phải thuyết phục, ngươi về trước đi, chờ ta đi tìm ngươi." Từ Văn Trường đứng lên,"Ngươi có thể đi."
"Ta có một yêu cầu." Diệp Thiếu Dương cũng đứng dậy nhìn hắn nói.
"Bàn điều kiện sao?"
"Coi như là vậy đi, ta muốn gặp mặt cha ta một lần." Diệp Thiếu Dương cố sức phun ra một hơi,"Năm ấy, các ngươi không cho ông ấy gặp ta, là vì tránh để cho ta biết chân tướng, nhưng nghĩ đến đại đế làm như vậy cũng là vì âm ty, ta tha thứ hắn."
Từ Văn Trường cười nhạt: "Ngươi khẩu khí thật là lớn, đại đế cần phải được ngươi tha thứ sao?"
"Không cần sao, ngươi đã quên mười mấy năm trước là ai cứu vớt âm ty, còn nữa hiện tại. .. Ta dám khẳng định, cuộc chiến tương lai phải đối mặt khẳng định còn muốn thảm liệt hơn năm ấy, ta nỗ lực nhiều như vậy, chỉ gặp mặt nói chuyện vài câu, yêu cầu cũng không quá đáng mà phải không?"
Từ Văn Trường nhìn hắn, lằng lặng nói: "Có một số việc dù sao cũng phải có người gánh vác, nếu không Quỷ Vương nắm quyền, tam giới bị diệt, tất cả mọi người đều xong đời."
"Nhưng bọn ta đi chống đỡ, kết quả chết vài huynh đệ, bản thân ta bị tích, ngươi nghĩ rằng ta rất thích cảm giác duy trì tuổi trẻ này sao, bên cạnh ngươi mọi người đều già hết, chỉ mỗi ngươi còn trẻ... Loại cảm giác này ngươi nghĩ rằng ta thích?"
Từ Văn Trường nghẹn họng nhìn trân trối, thần sắc hòa hoãn lại, nói rằng: "Những điều này, bọn ta đều thấy hết, có một chuyện ta có thể sớm tiết lộ cho ngươi một ít, đại đế đã lập ý chỉ, chờ sau khi ngươi trăm tuổi, hồn về âm tỉ, đến lúc đó có một vị trí tuyệt hảo chờ ngươi, đương nhiên, qua được chuyện này, thành viên Âm dương ti đều sẽ có phong thưởng, âm ty sẽ không quên cống hiến của bọn họ."
"Vị trí gì tốt? Để cho ta làm đại đế sao?"
"Hiện tại không thể nói cho ngươi biết."
"Ta cũng không có hứng thú gì." Diệp Thiếu Dương khoát khoát tay,"Quên đi, vừa rồi tâm tình không tốt, không nên tìm các ngươi để trút giận, ta xin lỗi, chuyện ta mới vừa nói. ."
"Ta sẽ sắp xếp." Thôi Phủ Quân đi tới cửa, gọi Tiêu Dật Vân tới, để hắn đi mời phụ thân Diệp Binh của Diệp Thiếu Dương tới. Tiếp theo ba người đàm luận sự việc, một lát sau, Tiêu Dật Vân tiến đến, nói đã cho mời người tới.
"Ngươi phải tranh thủ thời gian quay về nhân gian, cuộc chiến Tu La giới không biết thế nào rồi, tốt nhất là ngươi trở về chờ, không thể ở chỗ này quá lâu." Từ Văn Trường cùng Thôi Phủ Quân lần lượt đứng dậy bỏ đi, để gian phòng lại cho Diệp Thiếu Dương.