Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3387 - Chương 3394: Ẩn Tu Môn Phái (2)

Chương 3394: Ẩn Tu Môn Phái (2) Chương 3394: Ẩn Tu Môn Phái (2)Chương 3394: Ẩn Tu Môn Phái (2)

Những ẩn tu môn phái này thời cổ có rất nhiều, ví dụ như La Công Viễn, Lỗ Ban, Gia Cát Vũ Hầu những người này đều xuất thân từ ẩn tu môn phái, tông môn và sư thừa hậu nhân của bọn họ đến bây giờ cũng không ai hiểu rõ.

Sau thời Đại Minh, rất nhiều ẩn tu môn phái cũng không chịu nổi tịch mịch, bắt đầu bộc lộ tài năng ở trên giang hồ, như Côn Lôn sơn, Chung Nam sơn, lúc ban đầu đều là ẩn tu môn phái, sau lại dung nhập đại gia đình Pháp Thuật Giới này, cũng đều dựa vào vượt qua thử thách thực lực ở Pháp Thuật Giới mà thu được địa vị hết sức quan trọng, đương nhiên Côn Lôn sơn sau lại tìm đường chết, đó là trách nhiệm của Ngọc Ki Tử người cầm đầu đàn dê.

Sau lại cùng với sự thành lập của Pháp Thuật Hiệp Hội, giao lưu giữa các môn phái lớn nhỏ càng ngày càng nhiều, rất nhiều ẩn tu môn phái cũng đều thế tục hóa, đây khó có thể nói là chuyện tốt, nhưng là theo chiều hướng phát triển, nhất là vài thập niên gần đây, ẩn tu môn phái gần như trở thành truyền thuyết, trên giang hồ cũng nữa nghe thấy tên tuổi ẩn tu môn phái nào nữa.

Diệp Thiếu Dương nhớ kỹ năm xưa từng cùng sư phụ Thanh Vân Tử thảo luận về câu chuyện trọng tâm liên quan đến ẩn tu môn phái, Thanh Vân Tử từng gặp qua mấy ẩn tu môn phái, một phái tên là Cảnh Huyễn Cung, nghe đồn Cảnh Huyễn Tiên Tử trong Hồng Lâu Mộng đã giựt giây Cổ Bảo Ngọc làm chuyện xấu kia chính là người của Cảnh Huyễn Cung, là người mà không phải tiên, có người nói đệ tử môn phái này đều là nữ, bình quân thực lực là thiên sư, thậm chí không ít là địa tiên.

Chuyện này là cách đây mấy thập niên trước, giữa lúc nhân gian linh khí sống lại, thời điểm đó thiên sư đều rất hiếm có, Thanh Vân Tử lúc đó cũng là trong một tình huống rất tình cờ mà cứu được một đệ tử Cảnh Huyễn Cung, mới nghe cô nói tới điều này. Lúc cô nương kia biến mất, Thanh Vân Tử cũng không còn nghe thấy bất luận tin tức gì về Cảnh Huyễn Cung.

"Đậu móa, đệ mới vừa nhớ ra một việc! Đã nhiều năm như vậy, đệ mới suy ngẫm ra!"

Diệp Thiếu Dương vỗ mạnh đầu, bộ dạng như vừa bừng tỉnh đại ngộ.

Lão Quách cho là hắn nhớ tới chuyện gì then chốt, lắng tai nghe. Kết quả Diệp Thiếu Dương nói rằng: "Đệ nói cho huynh nghe, sư phụ cùng nữ đệ tử Cảnh Huyễn Cung kia, nhất định có gian tình... Sai, có ái tình, gọi là ái tình. dù sao chắc chắn †iYna cá mêt đoan tình ái" Lão Quách ngẩn ngơ nhìn hắn, da mặt rút trừu,"Ta nói tiểu sư đệ, chúng ta đang nói chuyện chính sự, mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt để khi khác lại bàn có được không?"

Diệp Thiếu Dương rất kích động cầm tay hắn, nói rằng: "Đệ vừa phát hiện sư phụ có bí mật a, khi đó đệ mới hơn mười tuổi, thời điểm sư phụ nói với đệ về người nữ đệ tử kia, biểu cảm rất buồn bã trống vắng... Lúc đó đệ không hiểu là ý gì a, hiện tại đệ nhớ lại, biểu cảm kia rõ ràng chính là tương tư a. Ha ha!"

Diệp Thiếu Dương tựa như phát hiện tân đại lục, giống như một thanh niên trẻ trêu, hoa tay múa chân vui sướng.

Lão Quách nhíu mày nhìn hắn, có chút hoài nghi nói rằng: "Đệ cũng không phải là trai mới lớn, sao mà ngày hôm nay mới suy ngẫm ra đó là tương tư?"

"Trước đây căn bản đệ đã quên mất chuyện này. Huynh vừa nhắc tới ẩn tu môn phái, đệ mới đột nhiên nhớ tới chuyện này. Ai nha, không ngờ sư phụ từng trải qua những chuyện như vậy..."

"Không phải còn có ai kia, Trương đại nương còn là Lý đại nương nữa sao, thời điểm sư phụ đi về cõi tiên, lão nhân gia còn tới viếng mồ mả."

"Không không, chuyện này không giống, lúc đó sư phụ miêu tả rất tốt đẹp về nữ đệ tử Cảnh Huyễn Cung kia, ha ha, tám phần mười là năm ấy bị người ta bỏ rơi, vẫn nhớ mãi không quên, chờ lần sau gặp được sư phụ, đệ nhất định phải hỏi thăm sư phụ mới được!"

Lão Quách liếc trắng mắt, thấy bộ dạng Diệp Thiếu Dương trẻ trâu như vậy, không hề có chút phong thái tông sư, chứ đừng nói chỉ là đệ nhất thiên hạ, khoát tay nói: "Được rồi, có thể đừng bàn về chuyện này nữa, nói tiếp chính sự được không?"

Diệp Thiếu Dương lúc này mới bớt đùa giỡn lại, chăm chú suy nghĩ một chút rồi nói: "Đệ hoài nghi, hai người này có thể là đệ tử một môn phái ẩn tu, được phái ra, lăn lộn đến Tam thanh sơn, sau đó lại tìm nơi nương tựa chỗ Kiến Minh thiền sư, mục đích là có một thân phận chính đáng để có thể hành tẩu giang hồ, sưu tập tình báo cho môn phái thật sự của bọn họ."

Lão Quách cũng trầm tư một chút, nói: "Nếu là môn phái ẩn tu, vì sao cảm thấy hứng thú đối với Pháp Thuật Giới như vậy, mục đích là cái gì?"

"Vậy cũng không biết, nói chung, nếu như chúng ta suy đoán không sai, môn phái đó nhất định không phải là môn phái ẩn tu bình thường." Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút, nói: "Không phải gã kia muốn điều tra Vũ Tình sao, vậy đệ sẽ điều tra tương phản lại, tìm ra sơn môn bọn họ, xem thử rốt cuộc là làm gì." Ấn tu môn phái, cái danh từ này tràn đầy truyền thuyết kỳ huyễn. Diệp Thiếu Dương còn nhớ rõ năm ấy Thanh Vân Tử từng đưa ra phân tích, ẩn tu môn phái chân chính (ngoại trừ đạo quan chùa miểu bất nhập lưu, chỉ những môn phái thực sự có thực lực ở Pháp Thuật Giới thu được địa vị nhưng cố ý ẩn dấu tin tức), cả vùng đất Hoa Hạ khả năng có không quá năm môn phái, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới, năm xưa trong trận chiến cuối cùng khi mình đối phó Vô Cực Quỷ Vương, đã có không ít pháp sư xa lạ tới tham gia, trong đó cũng có không ít cường giả chân chính —— đây cũng là việc cách đây không lâu Diệp Thiếu Dương nghe được từ miệng Lâm Tam Sinh, nói là lúc đó không ít cường giả không rõ lai lịch xuyên qua đến Thanh Minh Giới, xen lẫn trong liên quân, cùng nhau đối phó thi tộc đại quân.

Lúc đó đám người Lâm Tam Sinh có chú ý tới bọn họ, nhưng lúc đó tình huống khẩn cấp, cũng không đoái hoài đi hỏi thăm bọn họ, sau lại khi muốn hỏi thăm, bọn họ đã đi rồi, từ đó về sau bặt vô âm tín.

Bây giờ nghĩ lại, những cường giả thần bí này, đại khái chính là pháp sư môn phái ẩn tu.

Đêm hôm đó, Diệp Thiếu Dương trở lại khách sạn, gọi Qua Qua tới, để cho hắn đi loang quanh phụ cận nhà Tạ Vũ Tình, bảo hộ Tạ Vũ Tình, nếu như thấy có người lấm la lấm lét theo dõi cô, phải đuổi theo tới cùng, hắn đi tới đâu thì đi tới đó.

"Có thể đối phương thân thủ bất phàm, theo quá sát dễ bị phát hiện, ngươi phải tận lực, chú ý đừng để bị phát hiện."

Qua Qua đáp ứng một tiếng, lập tức rời đi.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến Thu Oánh, cô có thể ẩn thân, nếu như cô còn sống, nhiệm vụ như vậy giao cho cô là quá thích hợp.

Còn có Mỹ Hoa, Bánh Bao, cùng với những đồng bạn hy sinh trước kia, mười tám năm trôi qua, hoài niệm của Diệp Thiếu Dương đối với bọn họ không hề giảm bớt một chút nào.

Ngày hôm sau rời khỏi giường, Diệp Thiếu Dương dự định phải về núi đi tìm Đàm Tiểu Tuệ, hắn gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, nói chờ quay về bên này sẽ tìm cô, Tạ Vũ Tình có chút luyến tiếc, nhưng vẫn ủng hộ hắn trước tiên đi làm chính sự.

Từ nơi này qua vùng núi bên kia là một đoạn đường rất dài, nếu đi bộ phỏng chừng phải đi tới tóc bạc, Diệp Thiếu Dương nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đi thuê một chiếc xe.

Hắn đã rất nhiều năm không lái xe —— sau khi trở về cũng không lái xe lại, nhưng nhớ tới khi đi Tạ Vũ Tình lái xe, dọc theo đường đi cũng không thoại di động tìm kiếm một cửa hàng cho thuê xe, đón xe đi tới.

Cửa hàng cho thuê xe vẫn rất chính quy, có một muội tử rất đẹp ở trước quầy lễ tân, nhiệt tình phục vụ, Diệp Thiếu Dương luôn cảm thấy cô rất quen thuộc, có một cảm giác cực kỳ thân quen, nhưng Diệp Thiếu Dương xác định bản thân chưa từng gặp cô.

"Ở đây có các loại xe hạng sang, Bentley, Lamborghini, Ferrari, Maserati... Xe gì cũng có, xin hỏi anh muốn thuê xe gì."
Bình Luận (0)
Comment