Chương 3419: Quỷ Vương Đánh Lén (3)
Chương 3419: Quỷ Vương Đánh Lén (3)Chương 3419: Quỷ Vương Đánh Lén (3)
Lâm Tam Sinh và mấy người đồng đội xung quanh đều ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau, không dám phán đoán chuyện này có thể tin cậy được hay không.
"Ngươi nói tiếp đi." Lâm Tam Sinh thúc giục.
"Vô Cực Quỷ Vương đang tế luyện Thanh Châu đỉnh, muốn tế luyện nó thành pháp khí, dùng để cường công pháp trận, hiện tại hắn để cho rất nhiều cường giả cùng nhau hộ pháp, dặn dò trong quá trình này hắn không thể phân tâm, bằng không dễ tẩu hỏa nhập ma, nếu không sẽ tế luyện không được, tự thân cũng sẽ bị hao tổn, cho nên a, chúng ta có thể đánh lén Quỷ Vương, thừa cơ hội này chém hắn, quào, đây sẽ là thành công diệu kỳ, cái gì Cửu Thiên Huyền Nữ cái gì Nhân thần quan, toàn bộ đều không cần nữa a!"
Lâm Tam Sinh lạnh lùng nói: "Càng là chuyện nhìn vào thấy dễ thành công, sau cùng càng là không có kết cục tốt."
"Này, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở!" Tiểu Mã hầu như rống cả lên,"Ta biết mình xưa nay vẫn rất ngây ngô, nhưng vợ ta không ngốc a, ngươi cũng có thể lý giải, cô ấy nằm vùng mười mấy năm, chính vì chờ cơ hội ngày hôm nay... Này, các ngươi hoài nghỉ ta hay là hoài nghi cô ấy aI"
Đoàn người đưa mắt nhìn nhau, Tiểu Thanh Tiểu Bạch và Chanh Tử đều len lén nhìn Diệp Thiếu Dương.
Thật ra Diệp Thiếu Dương có một bụng những lời muốn nói, khổ nỗi với thân phận mình đang ngụy trang, phải kìm nén lại thật là khó chịu.
Lâm Tam Sinh đưa mắt tìm kiếm nhìn lại Đạo Phong.
"Ta luôn có cảm giác, Quỷ Vương sẽ không dễ dàng để lộ kẽ hở như vậy..." Dương Cung Tử chần chờ.
"Hắn cũng không phải vạn năng, hắn cũng sẽ phạm sai lầm, hơn nữa nếu như không phải là vợ ta, hắn làm như vậy căn bản sẽ không có kẽ hở, ai mà biết hắn đang ở phía sau mày mò Thanh Châu đỉnh."
"Thanh Châu đỉnh, không phải là năm ấy Tinh Nguyệt Nô dùng sao, tại sao lại ở Vô Cực Quỷ Vương trong tay?" Tiểu Thanh thấy khó hiểu nên hỏi.
Trong lòng mọi người đều cảm thấy hơi kỳ quái, Diệp Thiếu Dương cũng tỉ mỉ nhớ lại tất cả những gì có liên quan đến Thanh Châu đỉnh và Tinh Nguyệt Nô, có người nói Thanh Châu đỉnh từng do Hiên Viên thánh đế đúc ra, sau lại để cho Tỉnh Nguyệt Nô, trong vài lần mình cùng của ả chiến đấu, Thanh Châu đỉnh đều có xuất hiện, hơn nữa ở trong chiến đấu phóng ra tia Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, nhất định Tỉnh Nguyệt Nô không thực sự tế luyện thần khí này, nguyên nhân rất đơn giản: Thực lực của ả không đủ trình, cho dù là sau khi chém tam thi thành công, ả cũng chỉ là nhất lưu cường giả, còn cách cực kỳ nhất lưu rất xa, mà Thanh Châu đỉnh là một trong cửu đỉnh, chính là đệ nhất thần khí trong thiên địa, cho dù ả có năng lực tế luyện, cũng chí ít cần phải trải qua một khoảng thời gian rất dài.
Điều này đã được nghiệm chứng từ trận chiến sau cùng ả không dùng tới Thanh Châu đỉnh, Thanh Châu đỉnh tuy rằng mạnh, nhưng Tinh Nguyệt Nô sau khi chứng đạo tín nhiệm nhất vẫn là thủ đoạn khác của bản thân.
Đáng tiếc a, ả bị thiếu thời gian, nếu như cho ả mười năm hai mươi năm nữa, Diệp Thiếu Dương tin tưởng, ả sẽ có cơ hội nâng cao một bước, trở thành cường giả cực kỳ nhất lưu.
Sau khi Tinh Nguyệt Nô chết, Thanh Châu đỉnh cũng không rõ tung tích, lúc đó nhóm người của mình đều đang chuẩn bị ứng phó cùng Hậu Khanh và Vô Cực Quỷ Vương đánh một trận chung cực, ai cũng không có công phu đi quản cái gì Thanh Châu đỉnh... Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nghĩ đến, sau đó không lâu, Vô Cực Quỷ Vương đã tiến vào Hiên Viên sơn, trực tiếp đánh phiến thần phật Niết bàn này thành phế tích, đại khái chính là vào lúc đó, hắn tìm được Thanh Châu đỉnh từ Hiên Viên sơn đồng thời mang đi... Chỉ là không lâu sau quyết chiến lại bắt đầu, hắn cũng vẫn không tìm được cơ hội tế luyện.
Diệp Thiếu Dương cảm thán trong lòng, Thanh Châu đỉnh loại quốc chỉ thần khí này, bản tính mạnh, ít có khả năng bị một người tế luyện, coi như là Tu La giới bảy đại tiên hiển cũng chỉ có thể hợp lực điều khiển Kinh Châu Đỉnh, cách trình độ tế luyện còn kém xa lắc. Sợ là cũng chỉ có Vô Cực Quỷ Vương tuyệt thế cường giả bực này mới có thể sản sinh suy nghĩ điên cuồng như vậy. Nhưng mà... Lỡ như hắn thực sự thành công thì sao?
Vô Cực Quỷ Vương tay cầm Thanh Châu đỉnh, có thể cường đại đến mức nào, Diệp Thiếu Dương không dám tưởng tượng.
"Các ngươi nghĩ? sao" Lâm Tam Sinh tiếp tục trưng cầu ý kiến của mọi người.
"Nhân mã tách biệt, một đội tiến hành kế hoạch lúc trước, một đội nhiễu hậu đánh lén." Đạo Phong đưa ra ý kiến của mình, hắn nguyện ý mạo hiểm,"Có thể đánh cuộc một chút, ta tự mình dẫn đội đánh lén, cho dù thật có chuyện ngoài ý muốn, mọi người cũng có thể tận lực toàn thân trở ra."
Lâm Tam Sinh lặng lẽ nhìn thoáng qua Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương khẽ gật đầu, hắn ở phương diện mưu lược chiến cuộc không có thiên tài như Lâm Tam Sinh, nhưng có thể nhìn ra nguy cơ cục diện trước mắt có thể có ed hôi đánh mâêt trân l↠naưởc thế eờ đương nhiên hắn không muốn bỏ qua.
Lâm Tam Sinh vốn định giữ lại một số người ở bên cạnh trấn thủ chiến trường chính, nhưng các huynh đệ Tróc Quỷ Liên Minh không có một người nào nguyện ý lưu lại, dù sao trận chiến này Diệp Thiếu Dương cũng tham gia, đoàn người chờ đợi giờ khắc này đã mười bảy năm, không ai muốn bỏ qua.
Tiếp Dẫn Đạo Nhân nói rằng: "Các ngươi mau đi thôi, các ngươi đều là người một nhà, phối hợp lại càng thêm tự tại, ta bên này vẫn có rất nhiều người rảnh rỗi có thể trấn thủ."
"Ta lưu lại đây chỉ huy chiến đấu, Dương thống lĩnh, này, Dương thống lĩnh?"
Diệp Thiếu Dương nghe nửa ngày mới hiểu được mình chính là "Dương thống lĩnh", vội vàng chắp tay với Lâm Tam Sinh.
"Ngươi cũng đi đi, chư vị cẩn thận, đi liền đi, không được thì rút về lại."
Lâm Tam Sinh nói xong, trước tiên gọi cả trăm pháp sư Pháp Thuật Hiệp Hội tới, chính diện đẩy mạnh, đầu nhập chiến trường, một mặt là tiến hành kế hoạch lúc trước, cùng lúc cũng là hấp dẫn sức chú ý của đối phương, yểm hộ đám người Đạo Phong từ bên cánh đi ra phía sau quấy nhiễu, Khúc Ba Tô Khâm Chương và mấy chưởng môn cũng đều tự dẫn người gia nhập chiến đấu, chỉ có Lý Viện Viện đi theo Đạo Phong, ban nãy khi Đạo Phong xuất hiện, cô lập tức vọt tới trước mặt, nhưng không nói gì, chỉ đi theo bên cạnh.
Đạo Phong đối với cô vẫn làm như không thấy, lần này thấy cô đi theo, nhịn không được nhíu mày hỏi: "Ngươi theo ta làm cái gì."
"Dựa vào cái gì không thể đi theo ngươi?"
Một câu nói của Lý Viện Viện làm cho người ta không thể nói được gì,"Đạo Phong, ta cũng không cần ngươi làm cái gì đối với ta, chỉ là muốn cùng chiến đấu với ngươi mà thôi, chuyện này ngươi cũng không thể ngăn cản ta."
Dương Cung Tử nhìn Đạo Phong một cái, bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã,"Lại có thêm một Trần Lộ..."
Đạo Phong làm bộ không có nghe thấy, không để ý đến cô nữa.
Trên chiến trường chính diện, nhân gian pháp sư và một số cường giả Tu La giới cùng nhau vọt tới tiền tuyến, triển khai chém giết, không ngừng áp sát vị trí chỗ Mộ Hàn và Hữu Quân cùng chủ tướng, kết quả khi sắp đến trước mặt, quả nhiên từ phía sau có một số tà vật xông ra, một nhóm hai ba Song phương triển khai chém giết.
Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong đoàn người đi tới phía sau chiến trường, ở sâu trong tầng mây, là một ngọn núi không biết tên, không có cây cỏ các loại, chỉ có núi hoang đá lởm chởm hình thù kì dị, giấu ở trong đám mây.
"Này, Tiểu Diệp Tử, ngày hôm nay ta thật cao hứng, ta chờ đợi ngày này thật nhiều năm rồi! Hiện tại ngươi đã trở về, thật tốt!" Tiểu Mã cao hứng bừng bừng, vẫn luyên thuyên không dứt nói về chuyện này.
"Nếu như ngươi là nhân loại, ta nghĩ ngươi thật sự là một lão già lẩm cẩm, có một việc thôi mà nói đi nói lại." Diệp Thiếu Dương trong lòng cũng rất cảm động, cùng các bạn kề vai chiến đấu, cũng là chuyện hắn bao nhiêu năm rồi chỉ trong mộng mới có thể hưởng thụ, hôm nay đã thành thực tế.
Chớ đừng nói chi đối thủ là kẻ địch nhiều năm của mình, Vô Cực Quỷ Vương.