Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3416 - Chương 3423: Hương Tiêu Ngọc Vẫn (1)

Chương 3423: Hương Tiêu Ngọc Vẫn (1) Chương 3423: Hương Tiêu Ngọc Vẫn (1)Chương 3423: Hương Tiêu Ngọc Vẫn (1)

Tà vật đang áp giải Ngọc Diện La Sát trở tay một chưởng đánh vào thiên linh cái của Ngọc Diện La Sát, huyết quang bắn ra, Ngọc Diện La Sát liều mạng hướng về phía Tiểu Mã khẽ mỉm cười, sau đó, nhãn thần tan rã, cả người từ từ hòa tan, hóa thành tỉnh phách khắp bầu trời.

Tiểu Mã thất thần nhìn cảnh tượng này, một lát sau, phát sinh một tiếng than khóc rung trời rung đất: "Tiểu Ngọc!"

Thân thể to mộng của hắn tựa như một viên tạc đạn nặng ký, đập vào giữa một đám tà vật, trong nháy mắt giết chết một đống, nhưng mà, Tiểu Ngọc của hắn vẫn phải chết.

"Bị"

Đạo Phong hô lớn một tiếng với Diệp Thiếu Dương, lấy Ngũ triều nguyên khí mở đường, phóng tới chỗ sâu trong tầng mây.

Diệp Thiếu Dương trong lòng bi thương, rất muốn đi ôm lấy Tiểu Mã an ủi một phen, thế nhưng hết cách rồi, vì an nguy của nhóm bạn, hắn dứt khoát bay xuống theo Đạo Phong.

Cùng Kỳ bay tới, ý đồ cản Đạo Phong lại.

Đám người Ngô Gia Vĩ, Tiểu Thanh Tiểu Bạch Chanh Tử nhất ủng mà lên, cùng Cùng Kỳ chiến đấu, bọn họ cộng lại cũng không phải đối thủ của Cùng Kỳ, nhưng mục đích là giữ lấy hắn, vừa đánh vừa lui, trong thời gian ngắn không có nguy hiểm gì.

Dương Cung Tử múa ống tay áo, một số Hỗn độn chỉ linh từ trong tay áo cô bay ra ngoài, đi đối phó một số tà vật thực lực kém một chút.

Trong lúc Đạo Phong quay đầu lại, triển khai Huyết Hải Vạn Ma Phiên, trong lúc nhất thời quần ma bay ra, gào khóc thảm thiết, bọn họ so với những tà vật Thái Âm sơn này, chỉ sợ còn tà ác hơn chút, nhưng đối với Đạo Phong lại là tuyệt đối phục tòng, dưới sự hướng dẫn của mười hai môn đồ, như thủy triều đổ về hướng những tà vật Thái Âm sơn.

Đây là con bài chưa lật của Đạo Phong.

Hắn giấu diếm Càn Khôn, thiên quân vạn mã đều ở trong tay áo này.

Chiến đấu cũng bước vào giai đoạn giằng co.

Đạo Phong, Diệp Thiếu Dương và Dương Cung Tử ba người lần lượt nhằm tới phía sâu trong tầng mây.

Tuyết Ma triệu tập tất cả lực lượng ý đồ ngăn trở ba người bọn hắn, hết lần này tới lần khác lúc này rơi vào Tiểu Mã vẫn đang điên cuồng đuổi Mã điền cuồng truy kích, nhất thời cũng khó mà chống đỡ, chỉ có thể triệu tập càng nhiều tà vật bảo vệ mình, nhưng cũng không đỡ nổi Tiểu Mã.

Tiểu Mã không có thủ đoạn gì, gặp phải cản đường, nếu ít người sẽ dùng cục gạch mở đường, nhiều người sẽ trực tiếp đụng tới.

Tu vi hắn cao thâm kinh khủng, bảy tám tà vật căn bản không ngăn được hắn, nếu bị đụng trúng, kẻ nhẹ thì văng xa lập tức, mắt nổ đom đóm, người bị nặng trực tiếp đụng trúng thì giải tản thần hồn, hồn phi phách tán...

"Huynh đệ, ta tới giúp ngươi!"

Ngô Gia Vĩ ngự kiếm phi hành, như ưng kích trên trời cao, đi vòng qua phía sau Tuyết Ma, chặn đường lui của hắn.

"Cũng được thôi! Vậy sẽ chiến một hồi!"

Tuyết Ma niệm chú, chuyển thủ thành công, kéo đao bổ về phía Tiểu Mã, song phương bắt đầu tử chiến.

Ngô Gia Vĩ vốn định hỗ trợ, nhưng Tiểu Mã nhất định muốn báo thù cho Ngọc Diện La Sát, không cho hắn tham chiến, Ngô Gia Vĩ lại thấy bọn Tiểu Bạch không đỡ được Cùng Kỳ, vì vậy đi tới phía trước hỗ trợ.

Ba người bên Đạo Phong đã gần kề tầng mây, vừa muốn xuống phía dưới, đột nhiên một đạo hắc quang bốc lên, ở giữa dâng lên nhất đạo nhân ảnh, ngồi ở trên thứ gì đó, chậm rãi bay lên.

Là một cự đỉnh, cưỡi mây đạp gió, người khoanh chân ngồi phía trên chính là Vô Cực Quỷ Vương —— tất nhiên vẫn là hình dáng của Nhuế Lãnh Ngọc, y ngẩng đầu, mỉm cười với Diệp Thiếu Dương.

"Ta biết ngay ngươi cũng đã trở về, bọn họ còn muốn gạt ta, nói ngươi không có mặt."

Diệp Thiếu Dương không tò mò vì sao y có thể liếc mắt nhận ra mình, loại ngụy trang hời hợt này căn bản không qua được pháp nhãn của Vô Cực Quỷ Vương.

Không phải y đang tế luyện Thanh Châu đỉnh, mà là ngồi ở phía trên đỉnh, đây có phải nghĩa là tế luyện đã hoàn thành?

"Nếu ngươi đã tách khỏi Lãnh Ngọc, thì đừng dùng hình dáng của cô ấy được không, bằng không ta kiện ngươi xâm phạm quyền sử dụng hình ảnh."

Vô Cực Quỷ Vương cười,"Chúng ta quen thuộc như vậy, cũng đừng kiện ta chứ."

Y từ trên Thanh Châu đỉnh thượng bay xuống, đưa tay đỡ phần dưới nắm ở trong tay, lần lượt nhìn Đạo Phong và Diệp Thiếu Dương, nói rằng: "Trước kia ta thực đúng là ở chỗ này tế luyện Thanh Châu đỉnh, nhưng mà các ngươi tới chậm một chút, Thanh Châu đỉnh, đã thành hồn khí của ta."

"Ta đến cản y, đưa mọi người đi đi!"

Đạo Phong nói xong, xông tới phía Vô Cực Quỷ Vương.

Diệp Thiếu Dương ngây ra một lúc, chợt hiểu ý của Đạo Phong, nếu Vô Cực Quỷ Vương đã kết thúc tế luyện, chưa nói y có Thanh Châu đỉnh trong tay, còn có nhiều cường giả thủ hạ đều ở đây như vậy, coi như là một mình y không cầm gì trong tay, bọn họ những người này cũng không phải là đối thủ.

Vốn là một lần hành động đánh lén, hôm nay trái lại bị đối phương bao vây tiễu trừ, hành động đã thất bại, đánh tiếp nữa chỉ biết toàn quân bị diệt.

"Cung Tử cô dẫn mọi người đi đi!"

Diệp Thiếu Dương nhún người đuổi kịp Đạo Phong, hắn không muốn để lại Đạo Phong chiến đấu một mình.

Kết quả Đạo Phong xoay người bắn ngón tay với hắn, một đạo lưu quang mang theo thế vạn quân bay tới, ngăn cản hắn và Dương Cung Tử hai người, hai người hóa giải lưu quang, nhìn lại thì Đạo Phong đã bay xa.

"Ta tùy thời có thể chạy thoát, các ngươi ở đây vướng chân vướng tay, Thiếu Dương, những người đó chỉ nghe lời ngươi, nhanh đi đi!"

Diệp Thiếu Dương cắn chặt răng, hắn kỳ thực cũng hiểu rõ, Đạo Phong nói không sai, nếu như mình không đi, đám đồng bạn kia chỉ sợ không một ai nguyện ý bỏ đi, đến sau cùng... nhất định tử thương một mảnh.

"Huynh cẩn thận một chút a!"

Diệp Thiếu Dương hô một tiếng với hắn, kéo lấy Dương Cung Tử vẫn đang do dự, xoay người phi hành trở về, vừa gọi mọi người bỏ đi.

Đoàn người đều ngẩng đầu nhìn hắn.

"Chạy nhanh, rời khỏi nơi này! Quỷ Vương sống rồi, chúng ta không phải là đối thủ!"

Mọi người đều là thân kinh bách chiến, vừa nghe Diệp Thiếu Dương nói như vậy, chỉ biết tình huống đến thời khắc vạn phần khẩn cấp rồi, vì vậy đều triển khai một đợt công kích mạnh mẽ, tận lực bức lui đối thủ, từ trong cuộc chiến thoát thân ra, sau đó hỗ trợ nhau chạy trốn về phương hướng lúc nãy đi tới.

Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua chiến trường, chỉ có Tiểu Mã còn còn đang đại chiến, vì vậy trước tiên gia nhập cùng Tứ Bảo chiến đấu, cũng không nói thêm cái gì, rút kiếm là chém.

Tà tăng này vốn không biết hắn là ai, xem thường hắn, kết quả bị Diệp Thiếu Dương giành thế tiến công, lúc này mới phát hiện mình sai lầm, nhưng đã chậm, tiên cơ hoàn toàn bị Diệp Thiếu Dương chiếm, hơn nữa Tứ Bảo cũng đang phối hợp cường công, trực tiếp bị đánh đến mất đi sức đánh trả.

Diệp Thiếu Dương một kiếm chặt đứt cánh tay của hắn, kim cương lực sĩ kêu thảm một tiếng, bứt ra vội vàng thối lui. Diệp Thiếu Dương do dự một chút, cũng không đuổi theo, hắn biết rõ nếu như mình truy kích đi, trong vòng ba hiệp là có thể chém giết hắn, nhưng bây giờ thời gian chính là mệnh a, một giây đồng hồ cũng không thể làm lỡ, quét mắt liếc nhìn mọi nơi, thấy tất cả mọi người đã thối lui ra khỏi chiến đấu, bắt đầu ùn ùn trở về, trong chiến trường... chỉ còn lại có một mình Tiểu Mã, còn đang cùng Tuyết Ma tử chiến.

Diệp Thiếu Dương thầm than một tiếng, hắn có thể hiểu được tâm tình Tiểu Mã bây giờ, nhưng bọn hắn phải di.

Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo cùng nhau gia nhập chiến đấu, bức lui Tuyết Ma, sau đó khuyên bảo Tiểu Mã rời đi.

"Các ngươi đi đi, ta muốn giết hắn!"

Tiểu Mã không nghe khuyên ngăn, còn muốn xông về phía trước.

Diệp Thiếu Dương đi tới ngăn cản Tuyết Ma, Tứ Bảo gắt gao ôm lấy Tiểu Mã, quát lớn: "Ngươi tự nhìn đi, Quỷ Vương đã luyện thành Thanh Châu đỉnh, lưu lại chỉ có con đường chết!"

"Ta đây cũng muốn giết hắn rồi mới chết! Ngươi buông ta ra!"
Bình Luận (0)
Comment