Chương 3473: Kế Hoạch Mới (1)
Chương 3473: Kế Hoạch Mới (1)Chương 3473: Kế Hoạch Mới (1)
"Ta nói có thể, trên đời này không có sinh linh gì không thể phong ấn, nhưng phải xem thực lực có đủ hay không."
Diệp Thiếu Dương nói: "Huynh nói vậy không phải phí lời sao, mấu chốt là thực lực của Xi Vưu tuyệt đối ở trên tất cả chúng ta, phong ấn của chúng ta đối với hắn không có tác dụng gì... Đúng rồi, thật ra có phong ấn có thể khiến hắn vô pháp hành động, nhưng đó chính là một phế nhân."
Không để cho Xi Vưu đầy đủ tự do, tỷ như phong ấn lại nguyên thần của hắn các thứ, vậy hắn cũng sẽ không phải là đối thủ của Quỷ vương, mà nếu cho hắn toàn bộ tự do, thực lực của hắn có thể đánh nát tất cả phong ấn, trừ phi thực lực của người phong ấn Xi Vưu còn cao hơn hắn, đây tựa như một mâu thuẫn không thể điều hòa.
Đạo Phong nói: "Đại đế nắm giữ một loại Thiên hải phong ấn thuật của thượng cổ Hiên Viên, có thể phong ấn bất kì sinh linh gì, có thể để hắn bảo trì khống chế tự do đối với thân thể và nguyên thần, một khi hắn không nghe lời, niệm động chú ngữ, tùy thời có thể khiến hắn hồn phi phách tán. Tựu như chú cẩn cô của Tôn Ngộ Không vậy."
Diệp Thiếu Dương vừa nghe liền kích động lên, nói: "Huynh cũng biết chứ?"
"Không biết."
"Đậu..."
Từ Văn Trường nói: "Ngươi đừng vội, nghe cho hết lời hắn nói."
Đạo Phong nói tiếp: "Năm ấy Hiên Viên thượng đế chính là dùng Thiên hải thuật này phong ấn không ít siêu cấp cường giả, ép họ bán mạng vì mình, cuối cùng mới đánh bại Xi Vưu, pháp thuật này Hiên Viên không truyền cho bất luận kẻ nào, chỉ ghi chép ở trong cổ tịch nào đó, hậu nhân cũng có thấy, nhưng căn bản không học được. Đại đế nghiên cứu sách cổ một ngàn năm, gặp được cơ duyên vạn phần trùng hợp cuối cùng cũng lĩnh ngộ.
Năm ấy ta làm học trò của hắn, hắn có nhắc tới chuyện này với ta. Thi triển Thiên hải thuật này, còn cần một pháp khí... Là Hỗn nguyên Xuyên tâm tỏa, Thiên hải thuật chỉ có hợp với Xuyên tâm tỏa này, mới có thể khóa thần hồn lại. Chiếc khóa này được treo ở trên cửa tu sở của đại đế."
Hai người nghe vậy đều thất kinh, Từ Văn Trường nhớ lại một chút, nói: "Là ngọc tỏa biết phát sáng kia?"
Thấy Đạo Phong gật đầu, Từ Văn Trường hít sâu một hơi, nói rằng: "Có người nào dám đi Minh Vương đại điện trộm đồ vật? Hơn nữa chỗ dễ thấy nhất, có đôi khi trái lại an toàn nhất."
Từ Văn Trường ngẫm thấy cũng phải, lập tức kích động, nhưng cũng lập tức thở dài, nói rằng: "Nhưng bây giờ đại điện bị Quỷ Vương chiếm, muốn đi vào lấy cái khóa đó cũng khó có khả năng."
Đạo Phong nói rằng: "Chỉ cần Quỷ Vương không ý thức được thứ này quý trọng, tất cả đều có thể."
Diệp Thiếu Dương vừa muốn mở miệng, đảo mắt phát hiện bốn phía quang ảnh lưu động, tạo thành bốn bức tường, vây kín bọn họ vào giữa, đến phía ngoài cửa sổ và tường đều không nhìn thấy, biết là Đạo Phong dùng Mao Sơn cách không thuật ngăn ra một không gian tuyệt đối phong bế, cho dù là Quỷ Vương có tới, ở bên ngoài cũng không nghe được bất luận điều gì.
"Huynh làm cái gì vậy, phòng bị ai sao?" Diệp Thiếu Dương kinh ngạc hỏi lên.
"Tai vách mạch rừng, chú ý một chút thì tốt hơn."
Đạo Phong nói tiếp: "Chuyện đi trộm Xuyên tâm tỏa giao cho ta, về phần Thiên hải thuật, phải tìm được Chuyển thế linh đồng, thức tỉnh lại trí nhớ của hắn, để cho hắn thi triển Thiên hải thuật đối với Xi Vưu, đây cũng là một biện pháp."
Từ Văn Trường nói: "Nhưng bây giờ chúng ta không xác định được ai là chuyển thế linh đồng."
Diệp Thiếu Dương nói: "Đi tìm Hiểu Húc đi, tám phần mười là hắn." Vì vậy kể lại quá trình thức tỉnh hắn, hai người nghe xong đều rất khiếp sợ.
Diệp Thiếu Dương thấy Từ Văn Trường có chút kích động, nói rằng: "Hắn nhất định là một nhân vật lợi hại chuyển thế, có đúng là đại đế hay không thì ta không biết, ta hỏi hắn hắn không nói."
"Tám phần mười là vậy!" Từ Văn Trường vẫn còn rất kích động.
Đạo Phong trầm mặc một hồi nói rằng: "Gặp mặt sẽ biết có đúng hay không, hắn ở đâu, ta đi tìm hắn."
"Không biết hắn ở đâu, đi một mình."
Đạo Phong tìm hắn lấy số điện thoại di động của Trần Hiểu Húc, sau đó ba người thương lượng một chút, sự tình phân hai đầu tiến hành, bên Diệp Thiếu Dương nghĩ cách đưa Huyền Tố Tú Cầu cho cô nương tên Tô Yên, để cô hỗ trợ kiểm tra những tiểu muội trong trung tâm hiệp hội, Đạo Phong đi trước tìm Trần Hiểu Húc, lại nghĩ cách đi trộm Xuyên tâm tỏa, nói chung chuyện này cũng chỉ có thể để hắn đi làm. Sau khi kết thúc thảo luận, Đạo Phong vẫn là không triệt tiêu phong ấn không gian, nói với Diệp Thiếu Dương: "Về chuyện Thiên hải thuật, đệ nhất định không được nói cùng bất kỳ kẻ nào."
"Chuyện này huynh còn cần dặn dò sao!"
"Ta muốn nói, bất luận kẻ nào, bao gồm cả người bên cạnh đệ."
Diệp Thiếu Dương thoáng cái liền hiểu, hắn để phòng chính là Nhuế Lãnh Ngọc, vội hỏi: "Sao lại nói vậy?"
"Không có ý gì, nói chung đệ nghe ta là được."
"Huynh thật phiền phức!" Diệp Thiếu Dương oán trách một tiếng, coi như là nhận lời rồi.
Đạo Phong cũng biết hắn đã nhận lời thì nhất định sẽ làm được, lập tức không nói gì nữa, triệt bỏ phong ấn, xoay người bỏ đi.
Từ Văn Trường cũng ôm quyền với hắn, nói: "Tất cả toàn bộ dựa vào ngươi." Cũng đi theo.
Nhuế Lãnh Ngọc từ trong phòng đi ra, hỏi họ thảo luận cái gì, Diệp Thiếu Dương do dự một chút, cũng không nói gì về chuyện có liên quan đến thức tỉnh Xi Vưu, chỉ nói về kế hoạch tìm kiếm Cửu Thiên Huyền Nữ.
Nhuế Lãnh Ngọc nghe xong hỏi hắn phải làm sao.
"Anh suy nghĩ rồi, anh phải tự mình đi, giao Huyền Tố Tú Cầu cho cô ấy. Tiểu cô nương này anh đã quan sát, rất nhanh nhẹn, có thể yên tâm."
Vì vậy Nhuế Lãnh Ngọc đi vào phòng ngủ, lấy Huyền Tố Tú Cầu để trong túi vải ra, sau khi lấy ra, lập tức có quang hoa rất nhu hòa thẩm thấu ra, rọi sáng cả gian phòng.
Đây chính là Huyền Tố Tú Cầu thứ thiệt. Diệp Thiếu Dương rất hài lòng.
Nhuế Lãnh Ngọc nói: "Anh dùng thân phận gì đi tìm cô ấy, dùng thân phận thật sự sao, sợ là cô ấy sẽ không nhịn được mà nói cho Tiểu Mộc biết sự tồn tại của anh."
"Dùng thân phận của Bạch Mi vậy, dù sao lần trước gặp mặt anh cũng giả mạo Bạch Mi."
Nhuế Lãnh Ngọc cũng cảm thấy ổn.
Sự tình trọng đại, Diệp Thiếu Dương cũng không chậm trễ, lúc này gọi điện thoại cho Vương Tiểu Bảo, để cho hắn đến dưới chân núi trung tâm hiệp hội chờ mình, sau đó mang theo Huyền Tố Tú Cầu đi tới đó.
Sau khi nhìn thấy Vương Tiểu Bảo, Diệp Thiếu Dương nói với hắn mọi chuvên. nhưng chỉ ez hắn truvền lời lai eẽ bỏ sót hơn nữa doe theo đường đi lỡ như gặp phải chuyện ngoài ý muốn, sợ một mình hắn đỡ không được, vì vậy cùng hắn lên núi.
Trên sơn đạo có không ít phòng tuyến, nhưng có Vương Tiểu Bảo đi cùng, nói là một người bạn của mình, Diệp Thiếu Dương tùy tiện ghi danh một cái tên giả, cũng yên tâm.
Trong Cửu thiên âm dương cung đang bật đèn màu đỏ ám quang, có thể đại thể thấy rõ bài biện trong phòng, lúc đi qua chính giữa, Diệp Thiếu Dương cũng không tế bái, cưỡi ngựa xem hoa nhìn một lượt, cũng rất cảm khái đám thanh niên này thực sự dụng tâm, một tòa cung điện rộng lớn khổng lồ như vậy, ở trong lịch sử Pháp Thuật Giới đích xác là không gì sánh bằng.
Vương Tiểu Bảo vốn nên là đi cung điện bên Phật môn, bởi vì đi cùng Diệp Thiếu Dương, cũng đi từ bên này, dọc theo đường đi chỉ nhìn thằng đường, không nhìn những tượng thần Đạo gia này, nói với Diệp Thiếu Dương: "Thiếu Dương thúc, con cảm thấy với thực lực và cống hiến đối với Pháp Thuật Giới của thúc, thật sự cũng nên lập một pho tượng thờ cho thúc ở trong cung này."
Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa phun một búng máu ra ngoài,"Không biết nói chuyện thì đừng nói, người sống lập tượng thờ cái gì, ngươi đang nguyền rủa ta chết đó!"