Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3528 - Chương 3535: Xi Vưu Trọng Sinh (4)

Chương 3535: Xi Vưu Trọng Sinh (4) Chương 3535: Xi Vưu Trọng Sinh (4)Chương 3535: Xi Vưu Trọng Sinh (4)

"Quên đi, cô ở trên núi trái lại sẽ an toàn hơn."

"Ông muốn nói, lần hành động này rất nguy hiểm sao?"

"Lão đại cô chưa tỉnh ngủ sao, đương nhiên nguy hiểm, hơn nữa rất nguy hiểm, cô nói rõ ràng với bọn họ, chuẩn bị tỉnh thần hy sinh, để cho bọn họ viết di thư các thứ vân vân."

"Sặc... Nghiêm trọng như vậy sao?"

"Tinh thần Pháp Thuật Giới vẫn luôn là như vậy." Diệp Thiếu Dương rất nghiêm túc nói rằng,"Chỉ có hy sinh mới có thể đổi lấy nhân gian thái bình, đây là tỉnh thần truyền thừa của Pháp Thuật Giới, các cô an nhàn quá lâu, cho nên những ai có thể tới tốt nhất là đều tới đi."

"Tôi biết rồi, ông gửi định vị cho tôi đi."

Diệp Thiếu Dương gửi định vị cho cô, quay đầu nhìn Tạ Vũ Tình, phát hiện trong ánh mắt cô tràn đầy lo lắng, vì vậy cười cười, nói rằng: "Không sao đâu, khẳng định chống đỡ được."

"Lỡ như không chống đỡ được thì sao?"

"Nhân gian sẽ xong phim."

Tạ Vũ Tình ngơ ngác hỏi: "Xong phim, là có ý gì?"

"Chính là tiêu đời, chúng ta đều sẽ chết... À, không có em, là đám mấy người pháp sư bọn anh, ngoại trừ những kẻ bằng lòng làm cẩu cho Quỷ Vương —— đương nhiên cho dù làm cẩu người ta cũng chưa chắc muốn, người ta không thiếu cẩu."

"Vậy bọn em thì sao?"

"Bọn em những người thường vẫn là người thường, sẽ bị thống trị, có thể sẽ thay đổi triểu đại, đại khái không có chính phủ nữa, Quỷ Vương vẫn luôn gào thét muốn một lần nữa chế định trật tự tam giới, cho nên... Nhân gian nhất định phải trải qua đại biến."

"Đây... Đây cũng không phải là việc tốt."

"Nói chuyện vô ích! Không phải bọn anh luôn luôn phản kháng y làm vậy sao? Hôm nay trật tự tam giới tuy rằng cũng có một vài vấn đề, nhưng dù sao dù sao cũng đã phát triển cải cách hàng ngàn vạn năm, anh thực sự không nghĩ ra còn có quy tắc gì có thể tốt hơn so với hiện tại."

Tạ Vũ Tình gật đầu, suy tư chốc lát nói rằng: "Nói như vậy, Quỷ Vương cũng không phải loại tội ác tày trời thích giết người?"

"TY nhiên không phải Ouở Vương không hèn ha như thế nếu là nhị vậy căn bản không thể có được thực lực như ngày hôm nay."

"Vậy còn cái gì... Minh Hà Lão Tổ?"

Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng,"một kẻ hèn hạ!"

Tuy rằng tiếp xúc không được mấy lần, nhưng mà thông qua việc làm của Minh Hà Lão Tổ, Diệp Thiếu Dương có thể đoán được đại khái tâm tính của hắn ra sao, hắn nín nhịn ở Minh Hà không biết bao nhiêu năm, tư tưởng quá lạc hậu, lại không có học thức, hơn nữa có khát vọng cực mạnh đối với quyền lực, muốn thống nhất tam giới vân vân, là một đại ma đầu không hề có lý tưởng nào khác.

Diệp Thiếu Dương đứng lên, nhìn vùng nước đen và khí âm hàn che khuất bầu trời trước mặt, hít một hơi thật sâu, có cảm giác như đang gánh trời sập. Dù sao trận chiến đấu kế tiếp này có liên quan đến sinh tồn và số phận loài người, nếu thất bại, khả năng hết thảy đều xong đời.

Áp lực rất lớn.

Thừa dịp bọn Diệp Tiểu Mộc chưa tới, Diệp Thiếu Dương bắt đầu bố trí hiện trường trước, cần dùng đến rất nhiều pháp khí và pháp dược, pháp khí có thể chờ mọi người mang đến sau, pháp dược có thể làm trước.

Chuyện này cần có người của cục điều tra hỗ trợ.

Diệp Thiếu Dương viết công thức ra, để Tạ Vũ Tình chuyển giao cho cục điều tra, để cho bọn họ tìm người đi làm, bên trên có rất nhiều nguyên liệu hiếm có, cho dù là Lão Quách cũng không có được nhiều lắm, nhưng Diệp Thiếu Dương tin tưởng lực lượng của chính phủ hoàn toàn có thể làm được.

Khi sắp đến chạng vạng tối mới gom đủ nguyên liệu, sau đó Diệp Thiếu Dương thấy được sự phô trương —— quan phủ trực tiếp phái trực thăng đưa đồ tới, bay thẳng đến bên cạnh đập chứa nước.

Sau đó từ trên phi cơ có hai nhân viên chính phủ mặc quân phục rẳằn ri bước xuống, còn có ba người mặc thường phục, xuống phi cơ liền hành lễ với Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương lại càng hoảng sợ, ba người nọ đang kích động đến mức nói năng không mạch lạc, Diệp Thiếu Dương nghe xong nửa ngày mới hiểu được hóa ra bọn họ đều là pháp sư bản địa, là cố vấn vẫn luôn hợp tác hành động cùng quan phủ, trước đó cũng đã tới hiện trường xem qua, đối với cục diện này hết đường xoay xở.

Trước đó quan phủ kêu bọn họ hỗ trợ thu mua pháp thuốc, bọn họ biết được Diệp Thiếu Dương đang ở đây, kích động lập tức yêu cầu tới để gặp mặt.

"Thần tượng, từ ngày ta bái sư nhập môn, vẫn luôn được nghe kể về Hội, bọn ta cũng có nghe nói, lúc này mới tin tưởng người thật sự đã trở về, có thể gặp được tiền bối ở chỗ này, thật là... chết cũng đáng!"

Mấy người nọ đều rất kích động, một người trong đó còn muốn khóc, làm cho Diệp Thiếu Dương rất lúng túng.

Nhưng mà bọn hắn tới cũng tốt, pháp trận cần người bố trí, ở đây người của quan phủ mặc dù nhiều nhưng đều không dùng được, mấy người này thực lực có kém thì cũng là pháp sư, vẫn hiểu cơ sở tri thức bố trí pháp trận. Vì vậy Diệp Thiếu Dương sắp xếp cho bọn họ làm việc.

Sau khi trời tối, ở đây âm khí quá nặng, Diệp Thiếu Dương dán cho mỗi người một tấm tị linh bùa, tránh để bọn họ hít vào quá nhiều khí âm hàn, còn chưa đánh đấm gì đã toi rồi.

Phía dưới đập chứa nước vẫn luôn an tĩnh, Diệp Thiếu Dương suy đoán đại khái là gã phía dưới kia trước đó bị mình đánh bị thương, đã biết lợi hại, dứt khoát không ra ngoài nữa.

Bận rộn mãi đến gần mười một giờ, pháp trận về cơ bản đã xong, trong thời gian đó lại có rất nhiều pháp sư đến —— đều là mấy pháp sư tới trước gọi thêm sư huynh đệ đồng môn của mình, còn có người nhận được thư chiêu mộ của Tô Yên, từ bốn phương tám hướng chạy tới, vì bọn họ cách Xuân Thành tương đối gần, cho nên buổi tối đã đến.

Mãi cho đến nửa đêm, đã có hơn một trăm pháp sư tới, sau khi đến không ngoại lệ đều là trước tiên hành lễ với Diệp Thiếu Dương, trong đó cũng không thiếu đệ tử nữ, tìm Diệp Thiếu Dương kí tên chụp ảnh chung các kiểu.

Sau lại quan phủ điều mấy chục lều trại còn có vật tư sinh hoạt tới, những người này đêm nay sẽ đóng ở nơi này.

Đến sáng ngày thứ hai, lại có pháp sư lục tục chạy tới, rất nhiều người sau khi đến cũng không quan tâm chuyện gì khác, đều muốn gặp Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương ban đầu còn gặp từng người, sau lại dứt khoát trốn ở trong lều không ra ngoài.

Đoàn người Diệp Tiểu Mộc tới buổi trưa mới chạy đến, tổng cộng hơn sáu mươi người, trong đó hơn hai mươi người là được chọn ra từ đệ tử tỉnh anh trong các phái tu hành hằng ngày tại Pháp Thuật Hiệp Hội, còn lại là nhóm người thực lực và thiên phú mạnh nhất trong hàng đệ tử phục dịch.

Diệp Tiểu Mộc mang theo bọn họ đi gặp Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương lúc đó ngồi trên nền lều trại gặm một miếng dưa hấu, bên mép còn lưu lại vết nước màu đỏ, nhìn không có chút khí độ tông sư nào, điều này làm cho rất nhiều thiếu niên ôm tâm thái ngưỡng mộ tới ăn hắn khiến sơ không thâi. "Tất cả mọi người đều tới rồi à, cực khổ rồi, đến đây, ăn chút dưa hấu. Dưa hấu mùa đông cũng không dễ tìm đâu."

Đoàn người hai mặt nhìn nhau.

Diệp Thiếu Dương đảo mắt qua gương mặt từng người, nói rằng: "Các ngươi tới là tốt rồi, đi nghỉ ngơi trước đi, bên ngoài có người phân phát lều trại, các ngươi qua đó là được, chờ một lát người đến gần đầy đủ chúng ta sẽ tập hợp.

Vì vậy đoàn người lui ra ngoài, chỉ có hai người Diệp Tiểu Mộc và Vương Tiểu Bảo lưu lại.

"Chào nhị thúc."

Vương Tiểu Bảo cợt nhả tiến đến ngồi xuống trước mặt, từ mâm đựng trái cây dưới đất cầm lên một miếng dưa hấu để ăn.

Diệp Thiếu Dương tán dóc cùng hắn một phen, hỏi hắn có phải đi máy bay tới hay không, có mệt hay không những câu đại loại như vậy, tán gẫu xong lại hỏi bọn họ hai ngày này tiếp nhận Pháp Thuật Hiệp Hội có thuận lợi hay không.

"Đại bộ phận đều tốt vô cùng, tuy rằng cũng có phản đối, nhưng cũng không cần bọn con xuất thủ, mấy đại lão đã đứng ra bình định."
Bình Luận (0)
Comment