Mật Ngọt Tình Yêu

Chương 5


Tuấn Lãng cũng được coi như cựu học sinh xuất sắc của trường này, nên hôm nay hiệu trưởng muốn mời anh tới truyền đạt chút kinh nghiệm cùng động lực cho học sinh.

Trì Soái giống như chân sai vặt của anh nên nghiễm nhiên được đi cùng.
Trước khi tới đây sắc mặt của anh vẫn bình thường, nhưng không lâu sau đã bị hình ảnh hai người thân mật kích thích, anh không nhịn được muốn Trì Soái gọi Hứa Lê - hot girl của trường tới gặp mặt anh.
“Cái gì! Anh muốn em làm bạn gái của anh?”
Tuấn Lãng nhướng mày, anh từ tốn đưa điếu thuốc đang hút dở lên miệng, nhả ra một làn khói gợi cảm.
“Thế nào, không đồng ý?”
Hứa Lê vội vàng gật đầu, chỉ hận không tiến lên ôm chặt lấy anh.
“Em đồng ý, đồng ý..”
Làm sao có thể không đồng ý cho được.

Cho dù tin đồn anh là gay có thật đi chăng nữa, cô ta vẫn bằng lòng.


Nhìn xem, có một người vừa đẹp trai vừa nhiều tiền như vậy, ai mà không muốn cơ chứ.
Tuấn Lãng cố ý nắm tay Hứa Lê đi ngang qua thư viện, giả bộ như vô tình dừng lại trước hồ nước trước cửa thư viện, nhẹ nhàng ôm cô ta vào lòng.
Trì Soái đứng đằng sau tròn mắt nhìn, phải biết rằng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy tên mặt lạnh Tuấn Lãng chủ động ôm con gái người ta.

Còn Cố Thuần Nhã đang cứng đờ người trước cửa thư viện.

Cô biết anh đã quen nhiều bạn gái, nhưng lại không nghĩ tới anh dám ngang nhiên ôm người khác trước mặt cô trong khi hai người vẫn còn hôn ước.
Uông Đông nhìn thấy cô không nhúc nhích vội kéo cô đi.
“Bạn học Cố Thuần Nhã, chúng ta mau đi thôi.

Sắp trễ rồi, nếu không nhanh sẽ bị giáo viên chủ nhiệm phạt mất..”
Bên này Tuấn Lãng nhìn thấy một trai một gái kéo nhau rời đi, anh lập tức lạnh mặt đẩy cô gái trong lòng ra.
“Cô đi trước đi, chút nữa gặp lại..”
Hứa Lê trong lòng sướng rơn, vâng lời anh rời đi.
Tuấn Lãng đi về phía Trì Soái chìa tay anh.

Trì Soái cũng hiểu ý anh, lập tức rút khăn tay đưa cho anh.

Tuấn Lãng cẩn thận lau sạch từng kẽ tay, sau đó quay sang lau quần áo.

Trì Soái không nhịn được trêu chọc.
“Tôi nghĩ cậu nên về tắm rửa lại mới sạch được mùi nước hoa trên người..”
“Thời gian không đủ, chúng ta đi thôi.”
Trì Soái chỉ hận không thể đấm cho anh tỉnh ra.
“Đã ghê tởm người ta còn muốn ôm.


Phải để hôm nào cho cậu nhập viện một lần vì dị ứng cậu mới tỉnh ngộ..”
Trong phòng hội trường rộng lớn, Tuấn Lãng đang trò chuyện cùng các học sinh.

Ai có câu hỏi gì hỏi anh anh đều cố gắng trả lời.

Nữ sinh bên dưới đều dán hai con mắt vào mặt anh, chỉ có Cố Thuần Nhã là cúi gằm mặt xuống, không thèm liếc anh dù chỉ một giây.

Sơ Hạ lại phát hiện có điều không ổn, trước tiên lườm anh trai một cái, sau đó mới quay ra hỏi.
“Hai người lại làm sao vậy?”
Cố Thuần Nhã vốn định từ chối trả lời, nhưng nghĩ tới anh đã quá đáng quá rồi, cô lập tức cáo trạng với Sơ Hạ.
“Hạ Hạ, hôm nay mình nhìn thấy anh cậu cùng với Hứa Lê ôm nhau trước cửa thư viện.

Trước mặt bao nhiêu người như vậy, cậu bảo mặt mũi của mình phải giấu đi đâu..”
Đổ lỗi cho mất mặt, thật ra trong lòng Sơ Hạ thừa biết, Tiểu Nhã lại đau lòng rồi, thậm chí còn đau lòng chết đi được.

Tất cả đều tại cái tên vô tâm đang cười cười nói nói kia, lát nữa cô lại phải ra tay xử lý thôi.

“Cậu yên tâm, chút nữa mình sẽ trả thù cho cậu.”
Đợi buổi diễn thuyết kết thúc, khi mọi người dồn về sân khấu muốn xin chụp ảnh cùng, nhưng nhìn thấy Hứa Lê đang đứng cạnh anh, ai ai cũng biết điều rời đi.

Sơ Hạ không nhịn được tiến lên đẩy Hứa Lê ra, trừng mắt nhìn Tuấn Lãng.

Hứa Lê uỷ khuất muốn cầm tay Tuấn Lãng liền bị Sơ Hạ lườm một cái khiến cô ta run sợ.
“Tuấn Lãng, anh xem, cô ta lườm em kìa, em sợ quá..”
Sơ Hạ cười lạnh, cô muốn xem cô ta định giở trò gì.

Quả nhiên Hứa Lê không thấy cô phản ứng, liền cho rằng cô sợ Tuấn Lãng, lập tức lớn tiếng.
“Cô tránh ra, cô có biết anh ấy có bạn gái rồi không.

Có liêm sỉ thì mau cút đi..”.

Bình Luận (0)
Comment