Mạt Thế Cầu Sinh: Ta Có Thể Thăng Hoa Vạn Vật

Chương 11 - Chương 11: Đơn Binh Khảo Thí, Trần Hải

Buông xuống trực đao, Lục Minh đi tới cửa trước.

Trên mặt đất dịch nhờn mang theo mùi hôi.

Hắn lại tựa như đã quen thuộc với loại mùi vị này, ngay cả lông mày cũng không nhíu một cái.

Nhìn về điểm kết nối giữa cửa kính và tường, quả nhiên phát hiện bên dưới trục cửa có dấu hiệu buông lỏng.

Hiển nhiên là không thể chịu nổi việc bị Liêm Kiêu ấu trùng liên tục đè ép va chạm.

Nhìn bộ dáng như vậy, nếu lại đối mặt với ấu trùng, sợ rằng không trụ được mấy phút liền sẽ sụp đổ.

Cũng được, cường hóa ngay tại chỗ, ai bảo hắn hiện tại khá là giàu có?

“Chung cực thăng hoa.”

Khóa chặt vị trí trục cửa, Lục Minh niệm khẩu lệnh thăng hoa.

【Nhắc nhở: Mời lựa chọn phẩm giai thăng hoa.】

“Nhị giai.”

【Nhắc nhở: Thăng hoa bộ phận phổ thông "Trục xoay" lên nhị giai cần tiêu hao 2 viên đặc hoá kết tinh.】

【Xác nhận】
【Hủy bỏ】

Hai viên? Là nâng cả bộ phận hay chỉ một cái trục? Nếu như là toàn bộ thì rất đáng giá, còn nếu chỉ một cái thì đúng là hơi lừa người.

“Xác nhận.”

【Nhắc nhở: Bộ phận phổ thông "Trục xoay" đã thăng hoa thành công lên Trác Tuyệt 【Trục xoay bộ phận】 và hoàn tất lắp đặt. Do năng lượng đặc hoá kết tinh sung túc, các bộ phận trục xoay xung quanh cửa tiệm được đồng bộ nâng cấp.】

Rất tốt, là phương pháp thăng giai đầy nhân ái.

Xuyên qua thông báo nhắc nhở, nhìn về phía trục xoay, quả nhiên rực rỡ hẳn lên.

Chất liệu bộ phận không rõ tên, nhưng ngay cả người ngoài nghề nhìn vào cũng cảm thấy không tầm thường.

Chỗ nối với bức tường cũng đã được chữa trị, thật sự rất chu đáo.

Được “Chung cực thăng hoa” phục vụ tận tâm như vậy, tâm trạng Lục Minh cực kỳ tốt.

Tâm trạng vừa tốt, suy nghĩ liền nhiều, càng có thể làm nhiều chuyện.

Dựa vào phần “ân tình” này, Lục Minh dứt khoát đem bức tường, cửa cuốn, và cửa kính toàn bộ nâng lên hai giai.

Trong đó, bức tường thăng cấp thành tường thành, tiêu hao ba viên đặc hoá kết tinh.

Cửa kính thăng cấp thành kính chống đạn, tiêu hao hai viên đặc hoá kết tinh.

Cửa cuốn thăng cấp thành cống luyện thép, tiêu hao hai viên đặc hoá kết tinh.

Tổng cộng cho công trình tái tạo kiến trúc cơ bản này đã tiêu tốn 9 viên đặc hoá kết tinh.

Vung tay tiêu xài phung phí như thế, nếu bị những đồng bào dị chủng sinh vật từng bị săn giết nhìn thấy, chắc chắn sẽ mắng hắn là kẻ xa hoa lãng phí.

Dù sao số lượng tài nguyên bỏ ra thế này, gần bằng để một sơ cấp binh sĩ thăng cấp thành trung cấp binh sĩ.

Nhưng với Lục Minh thì sao? Chẳng qua là đánh giết năm con ấu trùng là có thể thu hồi lại vốn.

Đánh giá “Thành lũy” do mình tự tay cải tạo, đáy mắt Lục Minh tràn đầy hai chữ “hài lòng”.

Không nói ngoa, hiện tại hệ thống phòng ngự cửa tiệm này, dù mấy ngày tới có tiếp tục không ngừng đánh giết Liêm Kiêu ấu trùng, hắn cũng hoàn toàn không cần lo lắng “căn cứ” bị phá hủy.

Kéo lại ghế da, ngồi bên cạnh tủ trưng bày, Lục Minh lấy ra bình nước lọc 500ml, thăng hoa thành đồ uống thể thao đa chức năng.

Ngửa cổ uống hai ngụm, hương vị tươi mát và cảm giác mượt mà lập tức khiến hắn thần thanh khí sảng, cảm giác đói khát và mệt mỏi cũng tan biến theo.

Nhắm mắt nín thở, sau đó thở ra một hơi thật dài, Lục Minh chỉ cảm thấy thoải mái chưa từng có.

【Tích tích tích】

Ngay khi hắn chuẩn bị nghỉ ngơi đôi chút, rồi khởi động lại dây chuyền sản xuất đặc hoá kết tinh hàng loạt, thì bưu kiện màu lam quen thuộc lặng lẽ bật lên.

Không cần ấn mở cũng biết là video gửi trong khu vực kênh.

Kết hợp với việc Trần Hải từng nói muốn thử nghiệm, có lẽ là video ghi lại quá trình đánh giết Liêm Kiêu ấu trùng, hoặc là bị ấu trùng phản sát.

Phản sát? Lục Minh cảm thấy có chút quái dị. Nếu đánh giết thành công thì Trần Hải có thể gửi video.

Vậy nếu đánh thất bại thì sao?

Chẳng lẽ là có chức năng ghi hình tự động gửi đi?

Mang theo nghi hoặc, hắn mở kênh thế giới, chọn bản khu vực, định vị video trong đó.

Người đăng: Trần Hải.

Phía sau tạm thời chưa có phản hồi, hẳn là tất cả đều đang chăm chú xem video.

Lục Minh cũng không trì hoãn quá lâu, ấn mở video. Đập vào mắt chính là gương mặt điển hình hình chữ quốc của Trần Hải.

Đầu đinh tóc ngắn, ngũ quan rõ nét như được đao khắc, trên mặt trung niên không lưu lại bao nhiêu dấu vết thời gian, ngược lại toát ra khí chất cương nghị không giận tự uy.

“Các vị đồng bào, ta là Trần Hải, người thành phố Giang Hán, Hoa Hạ… Được rồi, đã đến nơi này, danh hiệu trước kia không còn quan trọng nữa. Tiếp theo ta sẽ lấy thân phận người cầu sinh, tiến hành thử nghiệm đánh giết giòi bọ dị chủng. Tiện thể nhắc thêm, cấp độ đặc hoá ban đầu của ta được kiểm tra là cao cấp binh sĩ.”

Cái gì?!

Nghe vậy, Lục Minh kinh ngạc vô cùng.

Ban đầu kiểm tra đã là cao cấp binh sĩ? Thể chất của hắn phải mạnh đến mức nào?!

Hoa Hạ?

Hắn dường như có nhắc tới “danh hiệu” và từ “Hoa Hạ”.

Chẳng lẽ hắn là cựu quân nhân xuất ngũ từ lực lượng đặc chủng của Hoa Hạ?

Nhìn gương mặt và ngữ khí của hắn, phỏng đoán này chắc cũng không sai là bao!

Thì ra đúng là có người có cấp độ ban đầu cao đến mức phi lý.

Vậy cũng đúng thôi, nếu cấp độ ban đầu đều giống nhau, thì làm gì còn chuyện quét thể chất — mọi người đều là sơ cấp binh sĩ thì quá rõ ràng rồi còn gì.

Nghĩ lại trước đó có người hò hét muốn lột da Trần Hải, không biết giờ nghe thấy đẳng cấp đặc hoá này, liệu có cảm thấy may mắn vì tận thế mà được cách trở.

“Mọi người không cần lo lắng, tố chất thân thể tổng hợp của cao cấp binh sĩ đại khái gấp năm đến sáu lần người thường. Loại thể chất này vốn cũng là cực hạn mà người thường có thể đạt được, nếu muốn vượt lên nữa thì cần thiên phú được trời ưu ái, hoặc cha mẹ ban tặng thể chất đặc biệt, kết hợp với huấn luyện chuyên sâu trường kỳ. Đều là trường hợp cá biệt, không nên lấy làm chuẩn so sánh.”

“Nói xa rồi. Trong quá trình chiến đấu, ta sẽ truyền đạt trực tiếp cảm nhận thương tổn từ bản thân, rồi quy đổi sang tiêu chuẩn người bình thường, bao gồm cả nam lẫn nữ. Không thể đảm bảo tuyệt đối chính xác, nhưng sai số sẽ không vượt quá 5%.”

Nói đến đây, ống kính đột nhiên kéo xa, cuối cùng dừng lại tại khu vực bố trí giám sát tốt nhất trong phòng — cũng chính là phía đối diện đại môn và khoảng không gian bên trong.

Lúc này, một góc đại môn chất đầy các linh kiện điện gia dụng, có thể nhìn ra đây là tiệm sửa chữa đồ điện gia dụng, cửa ra vào tương đối rộng.

Đại môn là cửa sắt hai cánh sơn xanh, đại khái là kiểu nhà ở kết hợp nơi làm việc.

“Tiếp theo, sẽ tiến hành thử nghiệm chiến đấu đơn với giòi bọ dị chủng. Người kiểm tra: Trần Hải.”

Giọng nói trầm thấp khiến ánh mắt Lục Minh quay lại nhìn Trần Hải.

Tới lúc này, Lục Minh mới nhận ra hình thể Trần Hải cường tráng đến mức nào.

Hắn mặc áo thun bó màu đen, bên dưới là quần dài ngụy trang, cao khoảng 1m85, vai rộng lưng dày, cơ bắp rõ ràng. Chỉ đứng yên một chỗ đã tỏa ra cảm giác an toàn và sức mạnh vô tận!

“Vũ khí sử dụng: dao gọt trái cây cải tiến.”

Rút từ hông ra một thanh dao nhỏ, hắn giơ ra trước ống kính với tư thế cầm dao thuần thục.

“Sắt tấm rèn sau.”

Bỏ lại dao gọt, hắn cầm lấy một tấm sắt dài 40cm, rộng 4cm, rỉ sét đầy mình.

Đầu tấm sắt được mài nhọn cực kỳ sắc, hẳn là dụng cụ chuyên để xuyên thấu.

“Tiếp theo là dụng cụ chống đỡ đơn giản hình chữ thập, nhắm vào giác hút của dị chủng.”

Sau đó lấy ra một thanh gậy chữ thập cấu thành từ hai ống thép.

Ống ngang dài khoảng 50cm, ống dọc chừng 1 mét, bên trên có bốn năm vòng đai, nhìn vào có thể thấy sẽ cố định lên cánh tay.

Dụng cụ chữ thập để chống giác hút — cái tên và công dụng trùng khớp, khiến Lục Minh lập tức liên tưởng tới gậy kẹp miệng cá sấu, không thể không thừa nhận Trần Hải thật sự có đầu óc.

Ngay sau đó, Trần Hải đã cố định dụng cụ chữ thập lên cánh tay trái, cầm tấm sắt sắc nhọn, bước tới cửa chính.

Mở cửa, âm thanh vang lên rất khẽ, chưa được bao lâu, một con ấu trùng béo to liền bò vào thăm dò.

Tưởng rằng Trần Hải sẽ đợi ấu trùng chui vào hết, hoặc ít nhất nửa người rồi mới ra tay.

Không ngờ, khi ấu trùng vừa mới ló đầu ra, Trần Hải đã lập tức giơ tấm sắt sắc nhọn đâm xuống!

Phốc!

Tấm sắt đâm xuyên đầu trùng, dịch thể bắn tung tóe!

Cao cấp binh sĩ quả nhiên danh bất hư truyền!

Chỉ dùng một tấm sắt không có tay cầm, không có lưỡi dao, đã xuyên thủng đầu ấu trùng!

Đáng lẽ đến đó đã đủ chấn động, nhưng chỉ một giây sau, hành động tiếp theo của Trần Hải khiến Lục Minh hoàn toàn choáng váng.

Hắn vậy mà — chỉ dùng một tay, nhấc cánh tay lên, trực tiếp vung mạnh con Liêm Kiêu ấu trùng to lớn ra sau!

Bình Luận (0)
Comment