Xem lại trước kia (một ngày trước), tất cả mục tiêu thăng hoa quần thể chưa bao giờ xuất hiện tình huống bất thường như vậy.
Nhưng cũng khiến hắn nghĩ đến một khả năng.
Đó chính là đặc hoá kết tinh nguyên bản vốn không thể pha trộn, hoặc không thể quy đổi thành loại kết tinh vật chất cấp cao hơn.
Nói đơn giản, tức là không thể chuyển đổi qua lại.
Hoàn toàn là do “Chung cực thăng hoa” cái bug này, khiến hắn có cơ hội dùng kết tinh cấp thấp để tiến giai thành kết tinh cấp cao nhất.
Những người khác muốn thu hoạch, e rằng chỉ có thể thu thập từ thi thể sinh vật dị chủng cấp cao.
Tỷ như D, C, thậm chí là cấp B dị chủng tinh anh.
Loại quy tắc này liền khiến việc thu hoạch kết tinh khối đặc hoá và kết tinh đặc hoá nguyên phôi trở nên cực kỳ khó khăn, đồng thời giá trị của chúng cũng được đẩy lên rất cao.
Với bản thân hắn mà nói, khẳng định là chuyện tốt.
Khi tương lai đồng tiền chủ lưu thăng cấp thành kết tinh khối hoặc kết tinh đặc hoá, chỉ riêng việc đầu cơ tích trữ kết tinh cũng có thể giúp hắn nằm trên giường mà kiếm tiền.
Một điểm nữa hắn lại đang nghĩ:
Liệu tiêu hao khi thăng cấp đặc hoá đẳng cấp có liên quan tới phẩm cấp của kết tinh đặc hoá không?
Tỷ như đến một đẳng cấp nào đó, nếu muốn tiếp tục tấn thăng đẳng cấp đặc hoá, thì tiêu hao sẽ không còn là “kết tinh đặc hoá” nữa, mà là “kết tinh khối đặc hoá”.
Nếu vậy thì chẳng khác nào buộc nhân loại phải chủ động khiêu chiến các dị chủng đẳng cấp cao — là một điểm thúc ép.
Tự mình cảm khái một chút, lại một lần nữa cảm thấy thoải mái, dù sao thì hắn chỉ cần không ngừng mạnh lên, sau đó sống một đời rực rỡ sắc màu, còn những chuyện khác, cứ thuận theo tự nhiên mà đến.
"Tiểu Tuyết, chúng ta đi thôi."
Đi đến bên cạnh Sơ Tuyết, Lục Minh nhẹ giọng nhắc nhở.
Sơ Tuyết vẫn như cũ, không hề có lấy một chút do dự, thậm chí còn chủ động nắm lấy tay Lục Minh.
Cảm giác thân mật bám người này khiến Lục Minh chỉ cảm thấy tinh thần thư thái, hơn nữa nhìn thân thể nàng thời khắc này đã khoan khoái hơn, vóc dáng cũng đạt tới cỡ mười tuổi.
Với tốc độ phát triển như vậy, chỉ cần đạt tới D cấp vương giả, nàng liền có thể bước vào trạng thái trưởng thành.
Tương lai đều có thể, thật sự đều có thể!
Chỉ là nha đầu này hình như đang nhìn về phía giường.
Lục Minh suy đoán hai giây rồi bỗng nhiên hiểu ra — đó là nơi nàng ra đời, có lẽ là do tình cảm cũ.
Vậy thì rất tốt, loại tâm tính này càng thể hiện sự trung thành, cộng thêm biểu hiện trước đó, đúng là không thể tìm được một tia khuyết điểm nào từ nàng.
Giơ tay, khẽ động ý niệm, hắn thành công thu giường chiếu vào không gian.
Sau này tìm chỗ nghỉ ngơi, cũng không cần tốn thêm lần nữa để thăng hoa giường, một công đôi việc, sao lại không làm?
"Đi thôi."
Giường cũng mang đi rồi, Sơ Tuyết đã không còn chút lưu luyến nào.
Lục Minh nhìn bản đồ, âm thầm ghi nhớ lộ tuyến đã lên kế hoạch.
Toàn bộ khoảng cách cũng không tính là xa, cái gọi là khu vực, cảm giác chỉ như một huyện thành khá lớn ở Lam Tinh, tính luôn cả khu ngoại ô, từ nam tới bắc cũng chỉ tầm 180 km.
Dựa vào thể lực nhảy qua các mái nhà thì có thể vượt qua nhanh chóng, nhưng kiểu đó không phải phong cách của hắn.
Là nhân loại thời đại mới, nếu có thể sử dụng công cụ, thì tuyệt đối không cần hành xác.
Thể năng là dùng để đối phó với các loại chiến đấu có tính nguy hiểm thực sự, huống chi còn có nguy cơ ngã từ trên cao.
Cho nên hắn định tìm một chiếc xe để thăng hoa, không chừng sẽ có được một tòa toạ giá cực phong cách.
Kéo mở cửa sổ, đứng lên bệ cửa, một tay ôm lấy vòng eo Sơ Tuyết, nhấc nàng vào trong khuỷu tay, Lục Minh chuẩn bị nhảy xuống.
Ai mà ngờ ngay lúc này, một cảm giác tức khắc nảy sinh.
Hắn bỗng nhớ tới trạng thái trước đó khi Sơ Tuyết sử dụng khiên ty để di chuyển như thang máy, liền rút chân lại khỏi bệ cửa.
Hắn buông Sơ Tuyết khỏi khuỷu tay, vẻ mặt nghiêm túc hỏi:
"Tiểu Tuyết, cái khiên ty kia của ngươi... có thể bay được không?"
Sơ Tuyết nghiêng đầu, đôi mắt trong veo.
"Tê..."
Lục Minh dùng hai tay day day huyệt Thái Dương, rồi ấn xuống trước trán, chọn từ mà nói:
"Ý ta là cái loại biubiu phóng ra tơ nhện ấy, bám lên tường nhà cao tầng, dựa vào trọng lực và quán tính mà lắc người bay vèo vèo vượt khoảng cách, rồi 'ba' một cái tìm được chỗ đặt chân, tay phải tay trái luân phiên, như vậy như thế, như thế như vậy... là có thể dễ dàng tới bất cứ nơi nào mình muốn. Loại cảm giác tiện lợi đó, hiểu chưa?"
Ba chữ cuối cùng vừa hỏi ra, Lục Minh chính hắn cũng cảm thấy xấu hổ, trong lòng đầy hình ảnh sống động nhưng lời lẽ lại hơi loạn.
Nếu Sơ Tuyết không hiểu, hắn cũng có thể thông cảm. Không được thì vẫn đi bằng phương tiện giao thông vậy.
Không ngờ khi Lục Minh còn đang muốn từ bỏ, Sơ Tuyết lại nhẹ nhàng gật đầu.
"Ừm? Ngươi hiểu? Vậy thì sao? Có thể không?"
Lục Minh mừng rỡ vô cùng. Là một nam nhân, ai mà không muốn tung hoành thiên địa, thả người bay lượn?
Sơ Tuyết lại gật đầu lần nữa, kéo cánh tay Lục Minh đặt ngang hông nàng, rồi ra hiệu như muốn hắn nhìn xem.
"Là muốn ta giữ lấy ngươi?"
Sơ Tuyết đáp một tiếng “Ừ”.
Lục Minh sao nỡ từ chối, liền lập tức ôm nàng chặt lấy.
Hai người lại trèo lên bệ cửa sổ lần nữa, Sơ Tuyết vung tay chộp nhẹ vào không trung, một sợi kim tuyến rơi xuống tay nàng.
Lập tức cả người nhảy lên, mượn quán tính lao về phía trước!
"Vu Hồ ~~~~~!!"
Cảm nhận kình phong lùa ngược tới mặt, Lục Minh nhẹ nhàng vui sướng đến run rẩy!
"Tốt! Chính là lúc này, đổi tơ nhện sang phía khác tiếp tục!"
Khi trọng tâm đã thành hình, Lục Minh ra lệnh chuẩn xác.
Nghe vậy, Sơ Tuyết buông kim tuyến trong tay, tiện tay khẽ động, một sợi kim tuyến nữa bắn vào bức tường của một toà nhà khác!
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, bức tường ầm ầm vỡ vụn! Tơ vàng xuyên thủng tường, đâm qua mái nhà, quấn quanh một cây cột, tạo thành một cái kết chắc chắn.
Lục Minh thấy vậy thì trợn mắt.
Ta xào! Đây là uy lực gì?!
Ngươi gọi cái này là khiên ty? Tại sao hắn cảm thấy như đạn đạo?
Tâm tình không yên, mặc dù Sơ Tuyết mô phỏng hình thái và tư thế giống Spider-Man, nhưng tơ nhện của người ta thì dính vào tường, còn nàng thì...
Nàng mỗi lần tìm điểm neo là phá hỏng cả hai mặt tường!
May mà đây là tận thế đất chết, nhà cửa bỏ trống cả đống, bằng không quần lót hắn cũng phải bồi thường!
Oanh! Oanh! Oanh!
Trong trạng thái như tự mang nhạc nền cháy nổ, Lục Minh cùng Sơ Tuyết lướt nhanh qua từng tuyến đường.
Sưu!
Băng qua một khu dân cư, phía dưới có người chuyển di đang săn giết ấu trùng liêm kiêu.
Đột nhiên cảm thấy sau lưng có luồng gió mạnh rít lên, tưởng là bị ấu trùng đánh lén.
Quay đầu nhìn lại, thì thấy một bóng lưng tráng kiện treo theo một sợi tơ vàng, bay lượn qua không trung, còn rất thành thạo thực hiện một pha bật nhảy theo kiểu sách giáo khoa.
Hắn vốn đang quay video đánh giết ấu trùng, chuẩn bị lát nữa đăng lên bản khu vực để khoe tí.
Ống kính vừa khéo bắt trọn cảnh tượng đó, khiến hắn không nhịn được mà gào to:
"Ngọa tào!"
Một tiếng hét lớn đến mức khiến toàn bộ ấu trùng quanh đó bị kích thích, nhanh chóng lao về phía hắn, dọa hắn phải chui vào tiệm tạp hoá, đóng cửa lớn lại, thở hồng hộc liên hồi.
Nhưng so với sợ hãi, hắn càng hưng phấn hơn — meo cái video này mà phát ra, nhiệt độ chắc chắn bùng nổ!
Thế là cắt bớt phần diễn của bản thân, đăng thẳng lên bản khu vực.
(Thấy chưa? Spider-Man! Tơ bay lượn người thật bản! Cam đoan không có nửa điểm giả mạo!)
(Má ơi! Ngầu quá! Ta cũng muốn học! Cái gì đặc hoá đẳng cấp mới dùng được chiêu này? Hay là học kỹ năng gì vậy?)
(Ai biết được, lẽ ra lúc đó nên cản lại hỏi.)
(Ta ngăn được chắc? Ta còn chưa kịp thấy rõ mặt hắn.)
(Cắt, các ngươi thấy chớp nhoáng đã tính gì? Toàn là bóng lưng. Nói cho các ngươi biết, cái kia không phải Spider-Man đâu, nhìn kỹ lại đi, cái này mới đúng 【 video đính kèm 】.)
Nửa phút sau...
(! ! !)
(Ta đệch! Đây là thiên sứ à?! Sao có thể có dáng người đẹp thế kia!)
(Nàng mới bao nhiêu tuổi? Trần Hải đại thúc không phải đã thống kê sao? Không có người dưới tuổi thành niên được chuyển di mà?)
Cái đó quan trọng không? Cái đó không quan trọng! Nhìn kỹ xem, thiếu nữ kia tóc trắng mắt đỏ! Ngũ quan như CG, nhân loại có gương mặt như vậy à?)
(Ta đệch thật! Nghe ngươi nói, lại đúng thật!)
(Còn tên soái ca kia là ai? Dáng người cũng ngon đấy.)
(Xác thực, không thua Trần đại thúc chút nào.)
(Đáng tiếc là đồ biến thái.)
(Chuẩn.)
(Chuẩn +1)
(Chuẩn +2)
(Chuẩn +3)
(…)
(Chuẩn +10086)