Mạt Thế Chi Anh Đào Của Ta Sẽ Nổ Tung

Chương 100

Thời điểm xe chậm rãi chạy vào khu nghiên cứu, nơi nơi đều là các nhà xưởng san sát nối tiếp nhau, thoạt nhìn hết sức đồ sộ. Chỉ là căn cứ nghiên cứu phát minh vốn nên đèn đuốc sáng trưng thì lại không có một tia ánh sáng, nơi nơi đều một màu đen như mực. Mặt tường xi măng có chút yếu, cửa kính của nhà xưởng cũng vỡ nát đầy đất, thập phần tiêu điều.

Căn cứ theo manh mối mà Tưởng đoàn trưởng cung cấp, xe tuần tra nền tuyết mà phân xưởng chế tạo nằm ở khu B toà nhà thực nghiệm, phía sau nhà xưởng.

"Vậy... khu B ở đâu?" Tống Thành Thư dừng xe lại, bởi vì tuyết lớn, nơi nơi đều trắng xoá một mảnh, mọi dấu vết đều bị băng tuyết lấp đi, bọn họ không nhìn ra được nơi nào là khu B, nơi nào là toà nhà thực nghiệm.

"Lái xe đi một vòng đi, để Trình Kiều cùng Triệu Binh dùng dị năng phóng ra, tìm xem bảng hướng dẫn ở đâu rồi dọn tuyết."

"Được."

Vừa xuống xe, chính là một trận gió lạnh, dù Trình Kiều cùng Triệu Binh mặc áo khoác thật dày, mang khẩu trang cùng bao tay, quấn khăn quàng cổ nhưng lúc xuống xe vẫn nhịn không được mà run lên một chút. Bọn họ chưa từng trải qua thời tiết rét lạnh như vậy, gió thổi lên da giống như bị dao cắt vào vậy.

Hai người run rẩy xuống xe, một người dùng ngọn lửa hoà tan băng tuyết trên tấm bảng hướng dẫn, một người dùng gió thổi tầng tuyết bao vây ở nơi cần tới theo tấm bảng hướng dẫn chỉ, lộ ra nơi đánh dấu bị che giấu.

Chỉ là tang thi ở trong khu phát minh nghiên cứu cũng nghe thấy được mùi đồ ăn, bắt đầu chậm rãi tụ lại đây, chỉ là tuyết đọng quá dày, ảnh hưởng đến tốc độ hành động của tang thi.

Bọn Triển Vân không chút hàm hồ nào, lấy súng xa bắt đầu tấn công. Trải qua khoảng thời gian thực chiến này, đám người Trương Sóc Lương, Ngô Tĩnh, Trịnh Gia Hoà trước mạt thế chưa từng đụng vào súng, nhưng hiện tại thân thủ cũng trở nên không tồi, đàn tang thi rải rác rất nhanh bị bắn chết.

"Nơi này là khu C, khu B ở bên kia." Sau khi tìm được phương vị, Trình Kiều cùng Triệu Binh lập tức trở lại xe, xuất phát tới khu B.

Chỉ là thân thể của Dư Đông Đông càng thêm cứng đờ, trực giác nói cho nhóc biết, con tang thi kia cho nhóc cảm giác cực kỳ nguy hiểm, nó ở rất gần đây.

Bởi vì không quen thuộc địa hình, xe của bọn họ vòng ở khu C và khu B hai vòng, cuối cùng mới ngừng ở bên ngoài cửa khu thực nghiệm, đi qua một cái hành lang thật dài mới đến được đằng sau nhà xưởng.

Mắt thấy sắc trời dần tối, Triển Vân cũng không muốn lãng phí thời gian, dứt khoác xuống xe, đem hai chiếc George Bahrton thu vào không gian, xuyên qua khu nhà thực nghiệm thật dài, tìm đến phía sau nhà xưởng tìm xe tuần tra đi nền tuyết. Dù sao có không gian dị năng của Tô Duệ Triết, sau khi tìm được xe, tự nhiên cũng có thể nhẹ nhàng đem xe ra ngoài.

Mọi người cầm đèn pin trong tay, thật cẩn thận tiến vào toà nhà thí nghiệm.

Vừa tiến vào toà nhà, bọn họ liền nhìn thấy có mấy cái thi thể hoàn toàn hư thối ngã trên cổng lớn, đầy đất đều là vết máu khô cạn, có một ít tang thi bị tàn phá tứ chi, thoạt nhìn có chút đáng sợ.

"Anh ơi, phải cẩn thận a..." Dư Đông Đông duỗi tay kéo lại góc áo lông vũ của Tô Duệ Triết.

"Đừng lo lắng, theo sát các anh." Tô Duệ Triết sờ sờ đầu đứa bé, sau đó theo sát Triển Vân tiến vào toà nhà. Tuy rằng thời điểm mạt thế bùng nổ là vào buổi tối, nhưng trong căn cứ nghiên cứu phát minh vẫn có rất nhiều người tăng ca công tác, toà nhà này có một ít tang thi cũng hoàn toàn không có gì kì quái.

Bên trong toà nhà phi thường an tĩnh, tiếng bước chân của bọn họ phảng phất bị phóng đại mấy lần, nghe hết sức vang dội. Nơi bị đèn pin chiếu đến, không phải đều là tro bụi, thì cũng là vết máu, cho người ta một loại cảm giác sởn tóc gáy.

Vào lúc bọn họ sắp đi qua toà nhà, tiến vào một hành lang nhỏ hẹp, đột nhiên nghe thấy "lạch cạch" một tiếng, có thứ gì từ trên cao rớt xuống, nện xuống ở một nơi cách bọn họ không xa.

"Thứ gì?!" Mấy người tức khắc thay đổi sắc mặt, đồng thời cũng dùng đèn pin chiếu đến hướng có một vật thể không rõ, phát hiện cư nhiên là một đoạn ruột hư thối, thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.

Trịnh Gia Hoà theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn lên phía trên, đối diện một đôi mắt đỏ tươi, làm hắn khiếp sợ.

"Có tang thi..."

Không cần Trịnh Gia Hoà nhắc nhở, nháy mắt Triển Vân đã phát động dị năng, dùng trọng lực đem tất cả mọi người đẩy ra, khó khăn lắm mới tránh được con tang thi đang nhảy xuống từ lầu hai.

Bộ dáng con tang thi này phi thường thê thảm, từ bả vai bên trái đến bụng đều bị gặm sạch, có mấy chỗ còn nhìn thấy dấu răng, bàn tay trái cũng không thấy đâu, chỉ còn lại một đoạn xương cánh tay trụi lủi, nhưng nửa bên phải lại hoàn hảo...

Hiển nhiên trước khi người này chết đã bị tang thi vây công, bị gặm đến chết.

Nhưng xương cốt ở cánh tay trái của con tang thi này không có màu xám trắng bình thường, mà có màu giống như màu ngọc thạch, thoạt nhìn có chút cứng rắn, phảng phất mang đến cảm giác như một thanh kiếm sắc bén, khiến người cảm nhận được nguy hiểm.

"Mọi người cẩn thận, đây là tang thi cấp ba." Triển Vân trầm trọng nói.

Tuy rằng chỉ là tang thi cấp ba, nhưng Triển Vân có thể cảm giác được con tang thi mang đến cho anh một sự áp bách, nếu con tang thi này hút đủ năng lượng, tin tưởng nó có thể tiến hoá lên cấp bốn rất nhanh.

Vào lúc Triển Vân vừa bày ra tư thế chiến đấu, con tang thi kia lại đột nhiên lui về phía sau, toàn bộ thân ảnh hoàn toàn đi vào bóng tối. Bọn họ lập tức đem đèn pin soi lung tung khắp nơi, lại không cách nào tìm được nó.

Bởi vậy có thể thấy được, tốc độ con tang thi cực kỳ nhanh, hơn nữa động tác cũng rất linh hoạt.

"Đông Đông, em có thể tìm được con tang thi kia hay không?" Triển Vân nhìn về phía Dư Đông Đông.

"Để em thử xem xem." Dư Đông Đông nhắm hai mắt lại, bắt đầu dùng tinh thần lực tìm tòi chung quanh bọn họ, tinh thần của nhóc cứ như một cái lưới lớn, chậm rãi tản ra bốn phía.

Đột nhiên, Dư Đông Đông mở mắt, không kịp nói chuyện, lập tức bổ nhào vào người Tô Duệ Triết, đứa nhỏ mặc áo lông vũ thật dày cứ như đạn pháo mà va vào người Tô Duệ Triết khiến cậu lảo đảo một cái.

Mà một phen xương cốt sắc bén đột nhiên đâm ra từ vách tường, khó khăn cọ qua cổ Tô Duệ Triết, nếu vừa rồi không có va chạm của Dư Đông Đông, lúc này nói không chừng Tô Duệ Triết đã mình đầu hai nơi.

Đôi mắt của Trương Sóc Lương nhíu lại, vươn tay tới phương hướng của cái xương cốt kia, lợi dụng Thổ hệ dị năng nháy mắt làm sập đổ bức tường kia, nhưng lại không thấy bóng dáng của tang thi kia.

Thực hiển nhiên, con tang thi này không giống với những con tang thi khác, nó có dị năng thập phần cổ quái.

"Nó... Di chuyển thật nhanh..." Khuôn mặt nhỏ của Dư Đông Đông căng chặt, đầu không ngừng di chuyển khắp hướng, liều mạng muốn toả định vị trí của con tang thi kia.

Mọi người cũng mờ mịt nhìn xung quanh, nhưng cũng chỉ nhìn thấy mấy bức tường, cái gì cũng không thấy.

"Cẩn thận!" Dư Đông Đông lại dùng sức đẩy Tô Duệ Triết một phen, cũng tội cho Tô Duệ Triết, cậu tương đối gầy, nên mới có thể để cho đứa nhỏ đẩy được.

Chỉ thấy bạch cốt nháy mắt lại đâm ra, đến gần bên chân Tô Duệ Triết rồi rụt trở về.

"Đây là có chuyện gì?! Tang thi kia theo dõi Tiểu Triết?!" Liên tục hai lần đều công kích Tô Duệ Triết, làm ai cũng sinh ra phỏng đoán như vậy.

"Giống như chúng ta có thể lợi dụng tinh hạch tang thi, tang thi cũng nuốt huyết nhục của dị năng giả để giúp chúng nó thăng cấp, Tiểu Triết trong đội ngũ chúng ta chính là người có cấp bậc cao nhất, có lẽ đây chính là lý do mà con tang thi theo dõi cậu." Triển Vân sắc mặt ngưng trọng nói.

Tô Duệ Triết cũng đồng ý với ý kiến của Triển Vân, vẫn luôn phòng ngự cũng không phải là biện pháp, cậu từ trong không gian lấy ra một đống hạt giống, trực tiếp chuyển hoá thành áo giáp, bao trùm toàn thân Tô Duệ Triết, kiểu dáng không khác gì với áo giáp của kỵ sĩ phương tây, chỉ là màu sắc có chút xấu hơn, là dựa theo màu vàng đất của hạt giống.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời

2. Kẹo Sữa Bò

3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế

4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác

=====================================

Sau đó, Tô Duệ Triết lại chuyển hoá một bộ áo giáp nhỏ cho Dư Đông Đông mặc vào.

Trương Sóc Lương lại lần nữa phát động dị năng, dùng dị năng đưa vào mặt đất dưới chân bọn họ, làm nó càng thêm cứng rắn hơn, hy vọng có thể làm cho con tang thi không thể xuyên qua.

Chính là hành động của hắn cũng không có tác dụng gì, con tang thi lại phát động một lần công kích từ dưới mặt đất, nhưng lại bị áo giáp của Tô Duệ Triết chặn lại.

Tô Duệ Triết cảm nhận được áo giáp của mình xuất hiện một khe nứt, đây chính là áo giáp của dị năng giả cấp bốn chuyển hoá thành, mà lại bị tang thi một kích đánh ra một cái khe, có thể thấy được công kích của tang thi kia tuyệt đối có lực sát thương rất cao.

"Đệch... Con tang thi kia là Thổ Hành Tôn sao?" Năm lần bảy lượt đều thông qua vách tường cùng mặt đất mà tiến hành công kích, Trịnh Gia Hoà nhịn không được phun tào một câu.

"Câm miệng!" Trình Kiều lập tức trừng mắt nhìn hắn một cái, trường hợp nguy hiểm như vậy cũng có thể nói giỡn được sao?

Trịnh Gia Hoà rụt rụt cổ, lại lần nữa cảnh giác nhìn bốn phía.

Mọi người ở đây tất cả đều phòng bị bốn phía, Triển Vân đột nhiên cảm giác được một tia nguy hiểm, anh theo bản năng lợi dụng dị năng trọng lực mà bay lên, liền thấy một phen bạch cốt theo sát anh mà đâm ra từ dưới mặt đất.

Tang thi kia ba lần công kích Tô Duệ Triết không thành, thế nhưng ngược lại đi công kích Triển Vân có cấp bậc cao thứ hai trong đội ngũ.

Mọi người tức khắc sợ hãi, công kích của tang thi khó lòng phòng bị, nếu không phải Triển Vân bay lên kịp thời, chỉ sợ đã bị đâm xuyên qua. Nếu như nói, con tang thi muốn đổi sang mục tiêu khác, những người khác có thể trốn được sao?

Trong lúc nhất thời, mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Bình Luận (0)
Comment