Mạt Thế Chi Thuận Theo Kịch Tình

Chương 7

Diệp Tử Tân bắt nồi lên, lấy hai nhánh cây dưới đáy lên rồi ném mấy tiểu hỏa đoàn vào đó, dị năng cùng linh căn thường sẽ biểu hiện giống nhau, loại nào cũng phải xuất ra linh khí. Diệp Tử Tân là hỏa thiên linh căn, tuy rằng trên tay hắn chỉ là một đoàn hỏa nhỏ, nhưng độ nóng lại rất cao, không thì sau khi xuất ra cũng không thể đốt cháy đầu tang thi.

Đương nhiên cũng không ngẫm lại ngay cả đầu tang thi hỏa cầu đều có thể thiêu mất, suy ra hậu quả của mấy nhánh cây khi bị ném hỏa là.....Diệp Tử Tân yên lặng nhìn một đống than trên mặt đất, đối với mình xuất sư bất lợi tỏ vẻ thực thương cảm. ㅠ.ㅠ

"Thiếu gia nếu không vẫn là ta đến làm đi." Lão quản gia thập phần lo lắng ngồi xổm bên người Diệp Tử Tân, thiếu gia nhà ông khi nào phải làm loại này việc nặn này, đám người kia thật sự là thật quá đáng.

"Không cần." Diệp Tử Tân trực tiếp hướng vào mặt nồi ném một cái hỏa cầu, nước bên trong nháy mắt liền sôi trào, lập tức lại đem gạo, rau dưa cùng thịt đổ vào cùng một lúc rồi đậy nắp vung lại, cuối cùng quay đầu hướng lão quản gia cười, đến gần bên tai hắn lặng lẽ nói: "Hoa bá, ngươi chỉ cần vụиɠ ŧяộʍ chuẩn bị thức ăn buổi tối cho hai chúng ta liền hảo."

Tóm lại chính hắn làm cơm, thì hắn một ngụm cũng sẽ không động! Có quỷ mới biết sau khi ăn xong sẽ có phản ứng gì, hắn không hi vọng là mình không chết trên tay nvc hoặc tang thi, ngược lại phải chết dưới trù nghệ của mình...

Hệ thống nhiệm vụ: hiệp trợ kích sát gốc liễu biến dị cấp 4. 【 nhận 】【không nhận】?

Diệp Tử Tân mặt tái luôn, hắn có quyền lợi cự tuyệt sao? Hiện tại mạt thế mới vừa mới bắt đầu, tang thi cùng biến dị thực vật đẳng cấp lớn nhất cũng là cấp 1, nói đồ chơi nhảy vài cấp này đến cùng là từ nơi nào bính đi ra?! Không biết nhảy lớp là dễ dàng mất trụ cột, cảnh giới không ổn sao? Thật sự là... Rất khốn kiếp!

Nếu hệ thống đã phát ra nhiệm vụ, chỉ sợ kia cái gốc liễu kia đã cách bọn họ không xa. Diệp Tử Tân đứng lên, tự động tăng cường đề phòng.

Sau đó hắn phát hiện cây cối cùng thực vật bốn phía đều động. Phiến rừng này là từ sau khi mạt thế mới đột ngột từ mặt đất mọc lên, vốn là giống cây sinh trưởng tốt sau đêm hôm đó liền trở nên biến dị. Cũng khó trách đoàn người Đường Thù sau khi tiến đến nơi này liền càng bị cây cối công kích không ngừng, sở dĩ Diệp Tử Tân có thể thuận lợi tiến vào, là vì nhân gia chuẩn bị đem tất cả thực vật đều quyển dưỡng cùng một chỗ... Mụ mụ hắn muốn về nhà QAQ.

Rừng cây dị động ngoại trừ Diệp Tử Tân Đường Thù là người đầu tiên phát giác, y mở choàng mắt đứng lên: "Mọi người đề phòng, không được tới gần cây cối bốn phía."

Mặt khác nếu nói cây cối chỉ là dị động nói, thì cái gốc liễu phía trước chính là thật sự động... Nó đang dùng cái rễ cây dài chừng mười mét trong phiến rừng cây biến dị bước từng bước vững vàng đi tới. Cái cây đó cao hơn mười mét, chiều ngang chỉ sợ năm người tay cầm tay lại đều ôm không hết.

Này kỳ thật là thụ yêu đi? Chắc là đã thành tinh! Diệp Tử Tân yên lặng thối lui đến trung gian đội ngũ, cùng hai nvc đứng chung một chỗ, dù sao hắn cũng chỉ muốn cam đoan hai người kia còn sống liền hảo... Đúng không?

Đường Thù sắc mặt thâm trầm đáng sợ, lấy năng lực của hắn hoàn toàn nhìn không ra đẳng cấp cái gốc liễu trước mắt này, nói cách khác nó ít nhất đã ngoài cấp 3...

Đường Thù cổ tay vừa lật, trên tay liền xuất hiện một trường kiếm từ băng ngưng tụ thành, thanh âm lãnh ngạnh nói: "Công kích."

Hắn tiếng nói vừa dứt, trong đội ngũ ngoại trừ Cố Quân Ngôn cùng lão quản gia thì tất cả mọi người đều động thủ. Diệp Tử Tân trực tiếp đem linh khí ngưng tại dưới chân, phi thân nhảy đến bên cạnh gốc liễu. Đây là kết quả sau nhiều lần nghiên cứu thực tiễn của hắn từ sau mạt thế, dùng linh khí theo kinh mạch bọc lấy một vị trí trên thân thể liền có thể khiến cho nó tăng cường. Tỷ như đem linh khí ngưng tụ vào mắt liền có thể tăng cường thị lực, ngưng tụ vào hai chân tự nhiên cũng có thể gia nhanh tốc độ.

Diệp Tử Tân vừa đứng vững thì nhành liễu liền nghênh diện đánh đến, hắn vẫn luôn không nghĩ tới phong vận liễu chi trong nét bút của văn nhân sẽ là loại đồ chơi đáng sợ trước mắt như vậy. Mấy trăm điều nhành liễu giống như điên không ngừng quật nhân loại đang công kích nó từ bốn phía, công kích dày đặt quả thực muốn tránh cũng không thể tránh.

Diệp Tử Tân theo bản năng đem hỏa linh khí bức vào trường kiếm, quả nhiên trực tiếp chém đứt hơn mười nhành liễu, nhưng ngay sau đó trường kiếm trong tay hắn lại vô pháp toàn thây "gãy rồi". ( ⊙△⊙) – noooooo!!!!!!

Này là tiết tấu muốn gϊếŧ người sao? Diệp Tử Tân nhìn nhành liễu trước mắt lại quật tới, đã muốn tuyệt vọng.

Mười mấy tiểu băng kiếm trong suốt nhanh chóng bắn về phía Diệp Tử Tân đem nhành liễu cắt đứt giữa chừng, Diệp Tử Tân sửng sốt theo bản năng nhìn về phía Đường Thù cách đó không xa, không đợi hắn nhìn rõ một tiểu băng kiếm liền lướt qua gò má hắn bay đến mặt đất phía sau.

Diệp Tử Tân chỉ cảm thấy trên mặt chợt lạnh, nháy mắt liền có hơn vết máu nhợt nhạt. Từ khi mạt thế tới nay đây là lần đầu tiên hắn thấy máu...nvc là có bao nhiêu ghi hận bộ dạng rất soái của hắn a uy!

Vô luận kiếp trước hay kiếp này Diệp Tử Tân kỳ thật đều thực yêu thích khuôn mặt mình, không thể nhẫn nhất chính là người khác vẽ mặt. Trong nháy mắt hành động nhanh hơn ý thức, Diệp Tử Tân thuận tay lấy ra băng kiếm, trực tiếp vọt tới trước thân cây liễu, một đường vượt mọi chông gai chém đứt vô số nhành liễu.

Đồng dạng liều mạng thụ thương vọt lên phía trước còn có Đường Thù, y quỳ xuống một gối tay phải cầm một cái rễ liễu nháy mắt cùng đại địa đều bị băng trụ. Không đợi y đứng dậy, một cái băng kiếm liền hướng mặt hắn huy lại đây, Đường Thù bản năng ngay tại chỗ phiên thân tránh đi, nhưng đồng thời cái rễ liễu y vừa đông trụ kia lại bị chém đứt.

Đường Thù vốn định đem gốc liễu đông trụ tại chỗ một hồi, cho bọn y tranh thủ thời gian trốn thoát nơi đây, đáng tiếc... Y nhíu mày, hắc khí trên mặt bắt đầu cụ thể hóa. Y vừa cứu người này, chỉ là vì không cho phép, cũng không nguyện bất cứ người nào bên trong đội ngũ ở trước mặt y chết đi, sớm biết như vậy tuyệt đối sẽ không thuận tay cứu hắn!

May mà Diệp Tử Tân chỉ xúc động trong giây lác, hắn rất nhanh phát hiện chính mình làm ra cái việc tốt gì, ngượng ngùng cười hai tiếng cầm ngang trường kiếm quay đầu liền hướng trên thân cây liễu chém.

Hắn còn chưa có quên nắm tay trên bản chất là khối băng, không thể vận dụng dị năng hệ hỏa, chỉ có thể điều động linh khí trong cơ thể, liều mạng không ngừng chém vào cùng một chỗ trên thân cây làm vết thương càng mở rộng thêm.

Diệp Tử Tân tuy rằng chưa từng đốn cây nhưng hắn cũng không ngốc, một thân cây lớn như vậy còn cứng rắn như thiết, thì chỉ có thể ở miệng vết thương của nó chậm rãi chém.

Đường Thù biết lúc này cũng không phải thời điểm so đo đúng sai, khi vừa hướng lại đây y cũng từng thử qua công kích thân cây, lại không có bất cứ hiệu quả nào. Tuy rằng không biết Diệp Tử Tân làm như thế nào, nhưng lúc này sự tình duy nhất y có thể làm chính là vì Diệp Tử Tân hộ pháp, chém đứt công kích của nhành liễu.

Bọn họ ở bên trong chặt cây, mấy chục người ở bên ngoài chém nhành liễu, trong ngoài cùng phối hợp cuối cùng Diệp Tử Tân cũng chém đứt được cái đại thụ che trời này.

Hệ thống quân: chúc mừng kí chủ đạt được 4 điểm tích phân.

Hệ thống nhiệm vụ: hiệp trợ kích sát gốc liễu biến dị cấp 4. 【 đã hoàn thành 】 đạt được 10 điểm tích phân.

Gốc liễu biến dị chết đi, cây cối biến dị bốn phía đều không có lại động, giống như chỉ cần nhân loại không tới gần chúng nó thì chúng nó cũng sẽ không chủ động công kích.

Diệp Tử Tân đem băng kiếm thiếu vài phần hướng bên cạnh ném đi, trực tiếp ngồi xuống đất tuy rằng chặt cây không cần phải có kỹ thuật gì, thế nhưng vẫn phải điều động linh khí để chặt cây tuyệt đối là mệt chết người a! Hắn cảm thụ được linh khí trong cơ thể mình lại khô kiệt, có điểm khóc không ra nước mắt.

Cố Quân Ngôn tuy rằng vẫn được bảo hộ bên ngoài chiến trường, cũng không phải là cậu thấy không rõ tình huống đánh nhau. Tương phản từ sau khi uống qua nước linh tuyền bên trong không gian, thị lực cậu tốt hơn trước rất nhiều. Nhìn rành mạch toàn bộ quá trình Diệp Tử Tân trước vọt vào thân cây sau thì một hơi đem thân cây chém đứt.

Hắn sở dĩ treo Diệp Tử Tân nguyên bản chỉ là vì hắn đối với cậu si tình, có thể tại trong mạt thế vì cậu phấn đấu quên mình, lại không nghĩ tới thân thủ hắn thế nhưng lại tốt như vậy. Có lẽ hiện tại cậu nên thay đổi sách lược một chút...

"Học trưởng, ngươi uống miếng nước đi." Cậu chạy đến trước mặt Diệp Tử Tân, đưa qua một bình nước khoáng. Không biết vì cái gì, trên mặt cậu còn mang theo một điểm ửng đỏ.

Diệp Tử Tân quay đầu thấy Đường Thù trên tay có một bình nước khoáng giống nhau như đút, thấy mình hẳn là nghĩ nhiều. Hắn vốn cũng rất khát nước, lập tức liền mở ra nắp bình uống một hớp lớn, nước thanh lương đổ vào trong khoang miệng, một cỗ linh khí cũng tiến vào theo.

Này chính là linh thủy theo như lời trong sách? Diệp Tử Tân trên tay dừng một lát, lập tức bất động thanh sắc đem bình nước uống hết. Nói đùa, thời điểm linh khí hắn khô kiệt vừa lúc có người bổ sung linh khí cho hắn như thế nào có thể không tiếp thụ!

Cố Quân Ngôn bởi vì sợ người khác nhìn ra bí mật không gian của mình, cho bọn họ linh thủy đều là đã cố ý pha loãng qua. Chỉ tiếc cậu gặp được là Diệp Tử Tân là người đã tu tiên, có hay không linh khí lập tức liền có thể phân biệt được.

Cố Quân Ngôn hoàn toàn không biết mình đã bại lộ, vui vẻ đem bình thu trở về, trong tận thế bình nước cũng là phải tuần hoàn sử dụng. Sau khi cậu thu hảo cái chai lại cầm ra một thanh trường kiếm, thuần vỏ kiếm màu đen không có nửa điểm hoa văn. "Học trưởng vừa mới thấy bội kiếm ngươi gãy, thanh kiếm này liền tặng cho ngươi dùng đi."

Căn cứ suy nghĩ vật phẩm trong không gian tuyệt đối là tinh phẩm, Diệp Tử Tân thản nhiên nhận trường kiếm, vốn mục đích chính của hắn là một đường bảo hộ hai nvc, ngẫu nhiên thu điểm tiểu phí cũng là nên làm.

Khi Diệp Tử Tân đang định trở về xe đả tọa khôi phục linh khí, thì một viên tinh hạch màu xanh bị ném vào hắn trong lòng.

"..." Diệp Tử Tân mạc danh kỳ diệu ngẩng đầu nhìn Đường Thù đứng ở trước mặt hắn.

Đường Thù từ trên cao nhìn xuống nhìn hắn một cái, mặt không chút thay đổi nói: "Ngươi nên được." Nói xong liền xoay người đi.

Diệp Tử Tân sửng sốt một chút, có lẽ Đường Thù không có đáng ghét như hắn tưởng tượng, băng kiếm vừa rồi hẳn là trùng hợp ném trật một chút, chung quy cũng là vì cho hắn một cái vũ khí ngăn địch. Tuy rằng không tin là Đường Thù ném trật, Diệp Tử Tân vẫn im lặng an ủi mình một chút.

Bất quá hắn một dị năng giả hệ hỏa, lấy một tinh hạch năng lượng hệ mộc cấp cao làm gì? Hơn nữa hắn tu tiên căn bản không dùng đến tinh hạch. Khi Diệp Tử Tân đứng lên tính toán đem tinh hạch trả lại cho Đường Thù...

Nhiệm vụ đầu mối: Dạy Đường Thù tu tiên. 【 cưỡng chế nhận 】

Diệp Tử Tân cứng đờ, nhiệm vụ gạt người này tuyệt đối là hắn nghe lầm!

Mục Chi Hằng đem một điếu thuốc đưa cho Diệp Tử Tân đầy mặt dại ra: "Huynh đệ ngươi tên gì?"

Diệp Tử Tân cầm điếu thuốc mới nghĩ đến bởi vì mình lúc trước xem qua bản tiểu thuyết ánh vàng rực rỡ kia nên biết danh tự đám nvc, nhưng bọn y kỳ thật còn không có tự giới thiệu qua... Hoàn hảo chưa từng có mở miệng kêu tên đối phương.

Mục Chi Hằng thấy Diệp Tử Tân không đáp lại, bộ dáng ca ca tốt đáp trụ bờ vai của hắn dẫn đầu tự giới thiệu: "Ta gọi Mục Chi Hằng, lão đại chúng ta tên Đường Thù, thay mặt lão đại hoan nghênh ngươi gia nhập chúng ta."

Vừa Diệp Tử Tân chém gϊếŧ biến dị thụ đã lấy được tán thành của Đường Thù, tuy rằng trong quá trình có phất sinh một số chuyện nhỏ không thoải mái, nhưng tối thiểu kết quả vẫn rất tốt. Muốn Đường Thù chủ động tiếp cận đó là không có khả năng, có thể khiến lão nhị Mục Chi Hằng lại đây đã thực nể tình.

Người khác nể tình, Diệp Tử Tân tự nhiên cũng cho mặt mũi, bình thường hắn vẫn là rất dễ nói chuyện: "Ta gọi Diệp Tử Tân, lá cây Diệp, mộc tân Tử, vất vả Tân."

Mục Chi hằng nghĩ nghĩ kêu lên: "Tân Tân?"

Diệp Tử Tân mặt nháy mắt cứng một chút, phi thường thành khẩn bình luận: "Ngươi thật sự quá ghê tởm."

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Diệp Tử Tân lấy kiếm chỉ vào mặt Đường Thù: nói, ngươi suất hay là ta suất!

Đường Thù:...... Lão bà suất nhất!!!!!
Bình Luận (0)
Comment