Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 86

“5 giờ mang phụ trọng 20 kg chạy 5000m; 8 giờ chạy vượt chướng ngại; 10 giờ tập tạ tay 150 cái, kéo tay 100 cái…” Nhìn tờ giấy mỏng, đội viên Đội 7 bắt đầu cảm thấy khó thở, trời ơi, bọn họ không phải quân nhân chuyên nghiệp a.

“Dịch đội, cậu từ chỗ nào viết ra?” Liễu Hy nhìn tờ giấy kia, cảm thấy mình cũng có xúc động hôn mê.

Dịch Nhiên trực tiếp ném quyển sách cho Liễu Hy.

《Đặc chủng binh Trung Quốc》, bộp bộp, năm chữ huyết hồng làm tay Liễu Hy run lên, sách rơi trên mặt đất, bọn họ ngay cả là binh chính quy cũng không phải, làm sao lại trực tiếp huấn luyện loại cao cấp nhất a?

“Tập hợp!” Dịch Nhiên ra lệnh một tiếng, đội viên Đội 7 nhanh chóng tập hợp.

“Hiện tại, tôi cho các người một cơ hội, lưu lại nhất định phải tham gia huấn luyện, không muốn tham gia huấn luyện hiện tại có thể đi, tôi sẽ cho viết đơn cho các người, xin điều đến đội khác.” Chậm rãi đảo qua đám người trước mắt, áp lực vô hình làm bọn họ muốn ngừng thở, “Nói luôn, hai ngày sau chúng ta phải đi giết tang thi, phàm là người dẫn đến phiền toái, không đánh mà lui, đến lúc đó đừng trách tôi tâm ngoan thủ lạt, nếu như các người muốn lưu lại thì phải có giác ngộ này, được rồi, còn nghi vấn gì khôngì”

Tầm mắt đảo qua, bọn hắn hiện tại mới chính thức phát giác được Dịch Nhiên khủng bố, ánh mắt giết chóc không kiêng nể gì cả làm cho chân bọn họ bắt đầu nhũn ra.

“Không có sao?” Dịch Nhiên nhíu mày, cậu không tin những người này không sợ chết, tuy bên trong cũng có 1-3  đội viên cũ trước kia, nhưng vẫn là có gần một nửa người mới gia nhập.

Trầm mặc lan tràn, cuối cùng vẫn là Dịch Nhiên đánh vỡ trầm mặc, “Đã lựa chọn gia nhập, như vậy Liễu đội phó mang mọi người đi huấn luyện, tôi sẽ giám sát, bây giờ là chạy vượt chướng ngại vật, đi thao trường huấn luyện số 3.”

Liễu Hy mang theo đội viên đi thao trường số 3, lúc đi ngang qua, Vu Đồng xoay mặt về phía Dịch Nhiên gật gật đầu.

Hai ngày này trôi qua rất nhanh, ít nhất đối với người chuyên tâm cầm sách ‘văn hay tranh đẹp’ nghiên cứu mà nói, hai ngày chỉ là làm 6 bữa cơm mà thôi, hơn nữa 6 bữa cơm này ở giữa còn có 2 bữa cơm cũng không phải cậu làm, bị yêu thương một đêm, ngày hôm sau không cách nào sáng sớm rời giường, rất bình thường a rất bình thường.

“Quý khách, đây là nhẫn của cậu.” Đến một cửa tiệm, em gái bán đồ trang sức nhìn Dịch Nhiên rồi đem một cái hộp gấm màu đỏ để lên tủ.

Mặt nhẫn đơn giản xưa cũ, ở bên trong khắc mấy chữ, vừa là nmt, vừa là dn, Dịch Nhiên thoả mãn cầm nhẫn lên, thanh toán một cái tinh thạch cấp 2, cho dù ở nội thành, đồ trang sức cũng không sang quý như trước tận thế.

———

“Thật là có duyên a.”

“Dạ…” Dịch Nhiên ngẫm lại, nên gọi là tiên sinh hay là ngài đây?

“Gọi tôi Dạ đại ca là được.” Dạ Lê cảm thấy mỗi lần gặp được Dịch Nhiên đều là chỗ rất kỳ quái, càng kỳ quái chính là thiếu niên này lại không phát hiện mình, sự hiện hữu của hắn yếu kém như vậy sao?

“A, Dạ đại ca.” Tuổi đối phương lớn hơn mình, hơn nữa thoạt nhìn cũng cấp cao mình, cho nên gọi một tiếng đại ca cũng không có gì.

“Cậu cũng đến lấy quần áo sao?”

Lúc này Dịch Nhiên mới nhìn rõ ràng mình đi lung tung lại đi đến trước cửa tiệm quần áo, hơn nữa còn là thủ công cao cấp, “Đi nhầm.”

“… Ha ha.” Dạ Lê rốt cục nhịn không được bật cười, hắn thật đúng là chưa có thấy ai mơ hồ như vậy, lại còn có thể nghiêm trang mặt không đổi sắc nói lời này, “Khụ khụ, cần tôi đưa cậu về nhà không?”

“Không cần.” Dịch Nhiên xoay người rời đi, đi nhầm thì trở về thôi, cậu cũng không phải dân mù đường.

Ha ha, Dạ Lê cười đi vào cửa hàng, thiếu niên tên Dịch Nhiên này thật sự cười đủ.

Mà rất tự nhiên, Dịch Nhiên đem chuyện nhỏ này sau cái xoay người thì quên không còn một mảnh.

Linh linh linh, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, trên màn hình hiển thị tên Ngao Mộ Thiên, “Mộ Thiên, làm sao vậy?”

“A, a, được, em biết rồi, một hồi em đi tìm anh.”

Tiện tay đem nhẫn ném vào không gian, xem ra hôm nay không có cách nào lấy ra.

“Dịch Nhiên lại đi nhầm rồi sao?” Dạ Lê quay người lại không nghĩ tới sẽ thấy Dịch Nhiên.

“Không có, lần này tới lấy quần áo.”

“Dịch thiếu, thật đúng là cậu?” Cảm thấy thanh âm rất quen thuộc, chủ tiệm đi tới liền thấy Dịch Nhiên.

Không nghĩ tới tiệm này là do quản gia Ngao Trạch mở, kinh ngạc lóe lên trong mắt Dịch Nhiên, “Lão quản gia, đã lâu không gặp, tôi tới giúp Mộ Thiên lấy quần áo.”

“Quần áo thiếu gia đều ở đây.” Chủ tiệm đem quần áo đã gói tốt đưa cho Dịch Nhiên, “Dịch thiếu, thiếu gia là tôi nhìn lớn lên, bây giờ… Aiz, xin nhờ cậu.”

“…” Lời nói có ý uỷ thác khiến khóe miệng Dịch Nhiên giật giật, tiếp nhận quần áo, “Lão quản gia, tôi đi trước.”

Đi theo Dịch Nhiên ra khỏi tiệm, Dạ Lê hiếu kỳ nói, “Mộ Thiên, là đoàn trưởng Hỏa Diễm đoàn, Ngao Mộ Thiên sao?”

“Đúng.”

“… Quan hệ các cậu thật tốt.”

Dịch Nhiên liếc Dạ Lê, sao đây, hắn cảm thấy hứng thú với Mộ Thiên sao? “Anh ta là nam nhân của tôi.”

“…”

Thấy Dịch Nhiên đã đi xa, Dạ Lê phất phất tay, tựa hồ muốn vứt bỏ thứ gì đó.

“Anh thích cậu ta?” Một thiếu niên cùng Dịch Nhiên có chút tương tự đột nhiên tới gần hắn.

Dạ Lê giơ lên khóe miệng, lắc đầu, “Không, chỉ là có hảo cảm.”

“Đừng gạt tôi, tôi chắc chắn anh thích cậu ta!” Thiếu niên tựa hồ không chấp nhận đáp án này, “Anh tiên đoán được cậu ta sao?”

Thấy thiếu niên tựa hồ có chút điên cuồng, Dạ Lê không nói nhiều, mà là lựa chọn rời đi, đối với hắn mà nói, đáp án hắn muốn nhất định là mình thích Dịch Nhiên.

“Dịch Nhiên!” Bị lưu lại, trong mắt thiếu niên hiện lên một tia sát ý, đều là ngươi sai!

Dịch Nhiên mang theo quần áo ra nội thành, căn cứ Hỏa Diễm đoàn ở ngoại thành, dù sao có một số thành viên là người thường, đó là một dãy nhà bình thường, có một cái sân lớn, bình thường có thể dùng để chọn nhân tài, bất quá Ngao Mộ Thiên cùng lão Hàn bọn họ rất ít tới chỗ này, cho nên có chuyện gì phát sinh phải đi nội thành gọi người.

“Chị dâu!” Lăng Cảnh vừa gọi lên tiếng chỉ biết nguy rồi, vội vàng che miệng lại, xác định không có băng nhận đột nhiên rơi xuống mới lại la to, “Dịch thiếu!”

“Bọn họ đang làm cái gì?” Dịch Nhiên hiếu kỳ nhìn người trước cửa xếp thành hàng dài.

Lăng Cảnh nhún nhún vai, “Mỗi tháng đoàn thu người một lần.”

“Không phải thu ở công hội sao?”

“A, cái kia a, khi đó nhằm thiết lập nội thành, kỳ thật ở ngoại thành có rất nhiều người hữu dụng, tỷ như người sửa xe, xe nhất định phải định kỳ bảo trì, hơn nữa.” Lăng Cảnh nhìn bốn phía, sau khi xác định không có người mới nhỏ giọng ở bên tai Dịch Nhiên, “Mọi người tới là vì lão đại.”

Thấy Dịch Nhiên liếc xéo, Lăng Cảnh vội vàng giơ tay, “Tôi chỉ nói cho mình cậu.” Quan hệ của cậu cùng lão đại, còn là bí mật sao?

Thấy Dịch Nhiên lại khôi phục khuôn mặt lạnh băng, Lăng Cảnh nhẹ nhàng thở ra, hô, vẫn là Dịch thiếu tùy hứng điêu ngoa tốt hơn, ít nhất là sẽ không cắn người a, “Chủ yếu nhất chính là thu một số người cường tráng, dù sao toàn bộ đều nhờ dị năng giả cũng không thực tế.”

“Đúng rồi, ảnh chụp là chuyện gì xảy ra?” Xem phân lượng đời trước, cậu có thể không so đo, nhưng là, vẫn muốn hỏi một câu.

Nói đến cái này, khuôn mặt Lăng Cảnh suy sụp, hắn thật sự không nghĩ tới a, tấm hình đó là hắn may mắn tìm ra, trước kia ba cuốn album ảnh không biết vì sao bị lửa thiêu rụi, hắn thật sự có nói cho người phát nhiệm vụ đứa nhỏ chính giữa hình mới là Dịch thiếu a, vì sao lại coi phu nhân thành Dịch thiếu, cũng phải trách bọn họ, lúc vừa mới thành lập đoàn có nhiều việc, cho nên không có đi xác minh, cho đến khi nghe lời đồn đãi hắn lại chần chờ, đâm lao phải theo lao sao?

Hắn biết rõ cảm tình của lão đại đối với Dịch thiếu, nhưng cũng chính bởi vì tinh tường cho nên mới ngập ngừng, một người sẽ hủy diệt lão đại, hủy diệt bọn họ cần tìm trở về sao? Là người luôn cố tình gây sự quan trọng hay là đồng bọn đồng cam cộng khổ bọn họ quan trọng? Cán cân trong thoáng cái hướng bên kia, cho nên, đâm lao phải theo lao a…

Dịch Nhiên nhìn Lăng Cảnh, hiểu rõ hắn đang suy nghĩ gì, nếu như đổi lại là cậu, Dịch Nhiên đời trước chết như vậy rất tốt, ngay cả nhiệm vụ đều lười phát, cho nên, tính ra thì Lăng Cảnh như vậy đã đối tốt với cậu, hơn nữa, cần dựa vào người khác tìm trở về, Dịch Nhiên ngoại trừ vướng víu còn có thể làm cái gì? Không bằng chết ở nửa đường miễn cho hại người, đời trước, nếu như chết ngay từ đầu, cũng sẽ không hại Mộ Thiên chết, không có cậu, những người khác sẽ sống được rất tốt.

“Dịch thiếu…” Lăng Cảnh đột nhiên gọi Dịch Nhiên, “Thực xin lỗi.”

“Cám ơn anh.”

“A?”

Dịch Nhiên không có nói nữa, cám ơn anh giúp tôi chiếu cố Mộ Thiên.

Cùng Lăng Cảnh nói chuyện Dịch Nhiên mới hiểu được, dù cho là Sát Lục đoàn, ngoại thành cũng có cứ điểm, tuy sơ cấp dị năng giả kém hơn dị năng giả cấp 1, nhưng, thứ nhất là sẽ tiến hóa, thứ hai là làm bia đỡ đạn, dù cho Hỏa Diễm đoàn thu những người này không có tư tâm như vậy, ngược lại Dịch Nhiên không có gì phản cảm, đối với cậu mà nói, ngoại trừ Mộ Thiên, người còn lại chết hết cũng không thành vấn đề.

Dịch Nhiên trực tiếp từ bên cạnh vào trong, người còn đang xếp hàng vừa ao ước vừa ghen tị, dù sao Dịch Nhiên hôm nay không có mặc quân trang hơn nữa tuổi còn trẻ cho nên ai cũng xem nhẹ.

“Tiểu Nhiên.” Ngao Mộ Thiên vừa thấy Dịch Nhiên đến đây, vội vàng buông chuyện trên tay, kéo Dịch Nhiên ngồi xuống, “Buổi tối cùng đi với anh.”

“A.” Dịch Nhiên một lời đáp ứng, đúng lúc này, chuông điện thoại di động lần nữa vang lên, là Từ Vinh, “A lô… Ừ, biết rồi.” Đơn giản hai câu cúp điện thoại, nhìn về phía Mộ Thiên, “Cùng anh nói là một chuyện, xem ra dù cho không muốn đi cũng không được.”

“Nhưng em phải nhớ kỹ là đáp ứng theo anh trước.” Lòng dạ hẹp hòi Ngao Mộ Thiên cố gắng làm rõ điểm này.

“Được.” Dịch Nhiên trong lòng thở dài, nếu như cậu có thể cao thêm chút nữa có thể xoa đầu Mộ Thiên, Mộ Thiên lòng dạ hẹp hòi làm nũng thật đáng yêu ~~

Cát gia tổ chức tiệc, mời quân đội, giới chính trị và các dị năng đoàn tương đối nổi danh, vô luận như thế nào đều lộ ra quỷ dị, cho nên, Dịch Nhiên bị Thẩm thượng tướng đẩy đi, trở thành đại biểu quân đội.

“Xem ra Thẩm thượng tướng là hạ quyết tâm muốn chúng ta đi.” Ngao Mộ Thiên trong mắt hiện lên một tia sắc bén, hắn ghét nhất người khác tính toán Tiểu Nhiên, so với tính toán mình còn ghét hơn.

Dịch Nhiên trên khóe miệng giương lên, “Vậy đi a, có lẽ còn có thể mang một ít thức ăn làm điểm tâm ngày mai ~~”

“…” Trâu Trưng ở bên cạnh khóe miệng co giật, Dịch thiếu quả nhiên là đại danh từ đáng sợ, lời nói chỉ là chiếm tiện nghi nhỏ như vậy, không biết vì sao hắn ra một thân mồ hôi lạnh.

Lão Hàn bất đắc dĩ lôi Trâu Trưng đi, quen thì tốt rồi, Dịch thiếu hiện tại so với trước kia nghe lời hơn nhiều.

Lăng Cảnh nhìn sương mù màu đen không biết tên chung quanh hai người, sờ sờ cái mũi, tôi vẫn đang thu người nha.

“Ngao Mộ Thiên, đi ra cho ta!”

Một thanh âm kiêu ngạo khiến cho Ngao Mộ Thiên nhướn mi, loại khiêu khích này khi Hỏa Diễm đoàn vừa thành lập còn thường nghe thấy, chỉ là về sau càng lớn mạnh thì càng khó nghe được.

“Mộ Thiên, có người gọi anh đi ra ngoài.” Dịch Nhiên thu liễm sát khí của mình, loại người này cậu rất muốn đánh, bất quá ở đây dù sao cũng là địa bàn của Mộ Thiên.

“Tiểu Nhiên, sẽ đến xem sao?” Hiện tại Ngao Mộ Thiên tuy lo lắng Dịch Nhiên, nhưng không giống như trước kia thầm nghĩ đem đối phương hộ ở sau người, Tiểu Nhiên nhà hắn cũng là nam tử hán có thể giết tang thi.

“Đương nhiên.” Như thế có thể cho Mộ Thiên mặt mũi, Dịch Nhiên làm sao có thể bỏ qua.

Đó là một thanh niên dị năng giả cấp 3, tóc nhuộm vàng, trên quần cố ý xé rách hai đầu gối, đáy mắt kiệt ngao bất tuân, “Này, ngươi chính là đoàn trưởng Hỏa Diễm đoàn, Ngao Mộ Thiên sao?”

“Là tôi.” Ngao Mộ Thiên đứng ở trên bậc thang, bễ nghễ nhìn mọi người ở dưới bậc thang, trời sinh khí chất quý tộc khiến người khác không khỏi tán thưởng.

“Ta muốn cùng ngươi quyết đấu, nếu như ngươi thua phải đem vị trí đoàn trưởng nhường lại.” Thanh niên đối với dị năng của mình rất tự tin, dù sao đều là cấp 3, mà hắn chính là khắc tinh lôi hệ —— thổ hệ.

Ngao Mộ Thiên đảo qua người bên cạnh, bởi vì hôm nay là thời gian chiêu mộ, cho nên người ngoài tới rất nhiều, mi mắt cụp xuống, “Được.”

Người tới không nói hai lời, một chuỗi gai đất đột nhiên ở dưới chân Ngao Mộ Thiên xuất hiện, Dịch Nhiên trong nội tâm ngưng tụ, lại không ra tay.

Hết chương 86.
Bình Luận (0)
Comment