"Đúng không a? Ngươi có thể tiến vào Bách Hoa thành sao? Vì cái gì ngươi có thể tiến vào Bách Hoa
thành a? Bách Hoa thành không phải đã không thu nhận người ngoài hay sao?"
Ngồi ở một bên ghế dài là hai người phụ nữ tới làm thủ tục, trong đó có một người tựa hồ nghe được
lời Tô Yên nói lập tức nghiêng thân mình sang, biểu đạt sự kinh ngạc của mình.
Người phụ nữ còn lại hơi béo một chút, mang vẻ mặt châm chọc lôi kéo đồng bạn của mình, dùng ánh
mắt ý bảo người bạn của mình, không cần biểu hiện kinh ngạc quá mức như vậy.
Tô Yên lại có chút khinh thường nhìn hai người kia, thản nhiên nói:
"Bạn trai ta chính là Lưu Tiểu Quyết của Bách Hoa thành, các ngươi nói đi, ta có thể đi vào hay
không?"
"Ai nha, bạn trai ngươi là Lưu Tiểu Quyết a???"
Lúc này không chỉ riêng hai người phụ nữ kia kinh ngạc mà ngay cả người nhân viên đang giúp Tô Yên
điền bảng biểu cũng kinh ngạc, lập tức người nhân viên kia co rụt người lại, vẻ mặt trở nên cung
kính rũ mắt nói với Tô Yên:
"Thực xin lỗi, lúc trước không biết là Tô tiểu thư, ta thất lễ rồi."
Tô Yên làm vẻ mặt tha thứ hắn không hiểu biết, chưa nói gì, nàng quay đầu lại nhìn hai người phụ nữ
kia, người phụ nữ gầy hơn lúc trước biểu đạt sự ngạc nhiên kia làm vẻ mặt nịnh nọt nhìn Tô Yên cười
nói:
"Ta đã sớm nhìn ra mà, Tô tiểu thư đây vừa xinh đẹp như vậy, khí chất như thế này, quần áo cũng có
phẩm vị vừa thấy đã không giống với những người thường như chúng ta, nguyên lại bạn trai của Tô
tiểu thư là phó đội trưởng Lưu a"
"Phó đội sao?"
Mấy câu thổi phồng kia làm Tô Yên khá thích nghe, nhưng khi nghe thấy người phụ nữ này nói Lưu
Tiểu Quyết là phó đội trưởng, Tô Yên không kiềm được mà nhẹ nhàng nhăn mày hỏi:
"Vì cái gì gọi hắn là phó đội trưởng Lưu? Ngượng ngùng a, ta vừa mới tới nơi này nên không quá quen
thuộc."
"Bởi vì đội trưởng là Vân thân a."
Người phụ nữ béo hơn kia trả lời nghi vấn của Tô Yên, người phụ nữ này lúc nhìn Tô Yên vẫn không
vứt đi được sự khinh thường trong mắt.
"Vân thần a?"
"Vân thần chính là Vân Đào a."
Người phụ nữ gầy hơn chắp tay trước ngực, khi nhắc tới Vân Đào hai tròng mắt như tỏa sáng mơ mộng.
"Hắn là người chồng tốt nhất mà toàn bộ phụ nữ chúng ta bầu chọn, NO.1."
Tô Yên không tỏ rõ ý kiến, nàng chỉ chớp chớp lại hàng mi được chải chuốt tinh xảo, nếu nhìn kỹ,
cặp lông mày còn được tô vẽ với màu cà phê nhàn nhạt, nàng mới đến, rất nhiều việc đều không hiểu
biết, liền hỏi:
"Vì sao hắn trở thành NO.1? Ta nghe nói không phải có một người tên là Lạc Phi Phàm, nhân khí rất
cao hay sao?"
"Không không không, Lạc Phi Phàm quá cao, không thích hợp để kết hôn, Vân thần mới là người chồng
tốt nhất để chọn."
Người phụ nữ gầy nói đến vấn đề này đặc biệt hăng hái, nói Lạc Phi Phàm năm nay ba mươi mấy tuổi,
đàn ông bằng tuổi này thành thục khá trễ, Lạc Phi Phàm lại không gần nữ sắc ra sao, cả ngày tâm tư
chỉ đặt ở những việc lớn của Bách Hoa thành, cùng với việc tuyên truyền tẩy não toàn bộ đội hộ vệ
v.v...
Mà Vân Đào hơn bốn mươi tuổi, đúng vào thời kỳ thành thục dưa chín cuống rụng của đàn
ông, đối phụ nữ lại nho nhã lễ độ, còn rất yêu trẻ con, một người đàn ông mang theo một đứa nhỏ,
tất cả việc nhà lớn nhỏ gì cũng có thể làm, vừa là cha lại vừa là mẹ, mấu chốt phương
diện võ nghệ lại không kém, làm cho đám phụ nữ vừa thấy là hoa tâm nộ phóng chỉ
hận không thể dọn tới ở nhà của Vân Đào.
Vân Đào chính là người chồng hoàn mỹ trong mộng tưởng của toàn bộ phụ nữ a.
Tô Yên yên lặng nhớ kỹ Vân Đào, thay đổi biểu tình lại hỏi:
"Vậy? còn Chiến Luyện thì sao? Hắn có mấy người phụ nữ? Bộ dạng của họ như thế nào? Hoặc là hắn
thích loại phụ nữ nào?"