"Ta không cảm thấy An Nhiên kia thông minh ở chỗ nào?"
Tô Yên không để bụng, từ tư thái kia nàng như thừa nhận mình có mục đích mới tới Bách Hoa thành,
rất có thể mục đích này giống như của Lưu Tiểu Quyết khi đi vào đây, chính là hướng về viên tinh
hạch nguyên thủy còn lại của An Nhiên.
"Tiểu Quyết, nhà của ta ở Bắc Sơn, ta nguyện trung thành với Bắc Sơn, nhà của ngươi cũng nên ở Bắc
Sơn mà không phải ở Bách Hoa thành này, ta cảm thấy hiện tại ngươi đã bị Bách Hoa thành tẩy não,
ngươi không nhớ rõ mục đích ngươi tới Bách Hoa thành làm gì sao? Ngươi nên nguyện trung thành với
căn cứ Bắc Sơn."
Dừng một chút, Tô Yên đi về phía Lưu Tiểu Quyết, cúi đầu nhìn hắn đang ngồi trêи ghế, nàng giơ tay
ôn nhu vuốt ve khuôn mặt hắn, nâng đầu hắn lên đối mặt với đôi mắt của nàng.
"Chuyện quá khứ thôi bỏ qua, ta yêu ngươi Tiểu Quyết, ta có thể không so đo việc ngươi có người phụ
nữ khác trong Bách Hoa thành, nhưng tiếp theo qua vài ngày nữa, em gái của ta cũng tới Tiểu Chu
thành, ta hy vọng ngươi có thể nghĩ cách mang nàng vào Bách Hoa thành."
"Các ngươi coi Bách Hoa thành là chợ bán thức ăn hay sao?"
Lưu Tiểu Quyết nhìn Tô Yên đã trở nên vô cùng xa lạ, hắn cắn răng nói: "Nguyên lai người nhà ngươi
không có chết, Tô Mị muốn vào Bách Hoa thành làm gì? Giống ngươi và ta sao, vâng lệnh đi
trộm viên tinh hạch nguyên thủy kia?"
"Nàng có nhiệm vụ khác!"
Tô Yên cười một tiếng, buông khuôn mặt Lưu Tiểu Quyết ra, xoay người đi tới bên cạnh cửa sổ, cuốn
lên bức rèm bằng da, từ từ nói:
"Thủ lĩnh muốn Tô Mị trở thành người phụ nữ của Chiến Luyện, hắn muốn An Nhiên tan cửa nát nhà."
"A~~!"
Lưu Tiểu Quyết nhịn không được phát ra một tiếng cười khẽ cực kỳ trào phúng, hắn cúi đầu, dùng tay
ấn lên trán, rốt cuộc hiện tại hắn biết lúc trước An Nhiên và Chiến Luyện có tâm tình như thế nào
khi nhìn thấy hắn, từ khi bắt đầu hai người đã biết hắn tới đây với mục đích không đơn thuần, nhưng
bọn họ cho hắn thời gian để chọn lựa, cho hắn cơ hội để đứng thành hàng.
Nhưng hiển nhiên, Tô Yên cũng được An Nhiên chấp thuận cho vào thành không phải cho nàng cơ hội để
đứng thành hàng, mà là người Bách Hoa thành muốn nhìn Tô Yên nhảy nhót như thế nào, muốn xem nàng
nhảy nhót như một vai hề, để giải trí trong những lúc trà dư tửu hậu.
Càng làm Lưu Tiểu Quyết cảm thấy không thể tưởng tượng nữa là Thẩm Hồng Kiêu của căn cứ Bắc
Sơn nghĩ tới phương thức nhét phụ nữ cho Chiến Luyện, châm ngòi quan hệ của vợ chồng Chiến
Luyện và An Nhiên. Nếu Chiến Luyện muốn tìm phụ nữ thì trong cái mạt thế này vưu vật xinh đẹp có
cả đống, còn dùng đến Tô Mị ra ngựa, tư dung của nàng ta còn không thể so được với
Tĩnh Huyên.
Lưu Tiểu Quyết cảm thấy quả nhiên mình ở Bách Hoa thành đã lâu rồi chỉ cảm thấy một số căn cứ ở bên
ngoài có quan niệm kỳ ba thế nào?
Sau đó, Lưu Tiểu Quyết ngẩng đầu, đau kịch liệt gằn từng chữ với Tô Yên: "Ta cho ngươi một cơ hội
cuối cùng, Tô Yên, ta và ngươi ở nơi này, áo cơm không lo, ta yêu ngươi bảo hộ ngươi cả đời, nhưng
nếu ngươi vào Bách Hoa thành, thì từ đây về sau đường ai nấy đi, ngươi chọn đi."
"Đương nhiên ta muốn chọn đi vào Bách Hoa thành."
Tô Yên xoay người lại, vẻ mặt tự tin nhìn Lưu Tiểu Quyết.
"Đừng nói tuyệt tình như vậy, chúng ta vào Bách Hoa thành, vẫn luôn sinh hoạt dưới một mái hiên, ta
hiểu ngươi và Chiến Luyện, Lạc Phi Phàm là chiến hữu tình thâm, vậy ngươi có thể không làm gì, chờ
ta làm xong việc, chúng ta cùng nhau về Bắc Sơn."