Kỳ thật Hằng Hằng suy nghĩ, đám phụ nữ muốn diệt trừ hồ ly tinh thì hắn tham gia tổ chức bí mật này
có liên quan gì đâu?!
Trải qua một hồi được Tiểu Tinh khuyên bảo, Oa Oa ngoan ngoãn đi ra căn cứ bí mật, nàng mặc một
chiếc quần đùi áo hải quân cộc tay, trêи đầu đội chiếc mũ tránh nắng, đeo theo bình nước hưng phấn
đi tìm Tô Yên xin lỗi.
Tiểu Tinh cùng Hằng Hằng lập tức triệu tập đám nhỏ phần lớn đã sớm tan học trở về nhà ăn cơm kia,
hai người đứng ở ngoài sân huýt sao, huýt sao là ám hiệu bí mật của bọn họ, vì vậy bọn chúng chỉ
tùy tiện và hai miếng cơm dưới sự kinh ngạc của người lớn chạy ra khỏi cửa tập hợp nhanh chóng.
"Đám nhỏ kia là chuẩn bị đi làm chuyện gì a?"
Ven đường, vài người lớn đang khiêng đòn gánh chuẩn bị về nhà thấy một đám hài tử ngồi xổm ở
quảng trường, ít cũng khoảng một trăm đứa, lớn nhất khoảng 10 tuổi, nhỏ nhất cũng 1-2 tuổi
chập chững đi đường, bọn nhỏ ngồi ở dưới cây đại thụ, đang thấp giọng thì thầm thảo luận gì đó.
Cảnh tượng này cũng khá thường thấy nhưng đại đa số đều là một đám nhóc cãi nhau ầm
ĩ, chưa từng giống như bây giờ, phảng phất như tụi nhỏ vứt bỏ tranh chấp cùng nhau lên kế hoạch một
việc lớn nào đó.
Mà trong phòng tương đối yên lặng của Tô Yên, làn gió mát thổi ra từ chiếc điều hòa trêи tường, tuy
rằng nàng được phân cho một căn phòng không có bất kỳ gia cụ xa hoa nào nhưng vẫn được trang bị
điều hòa đầy đủ.
Vài ngày nay Tô Yên ôm đau nằm trêи giường, thân thể tuy đã tốt lên nhưng từ sau đêm
đó Lưu Tiểu Quyết chưa từng tới xem nàng nữa, trong lòng nàng vừa tức vừa oán, muốn tìm hắn nhưng
không kéo được thể diện xuống, chỉ đem toàn bộ uất ức đổ lên đầu Oa Oa.
Oán hận Oa Oa ở trong lòng nàng không biến mất theo thời gian mà ngược lại càng thêm tràn đầy.
Trước khi Oa Oa tới tìm nàng, nàng đang thời thời khắc khắc suy nghĩ làm như thế nào để giết chết
Oa Oa, khi Oa Oa mang theo khuôn mặt tươi cười đáng yêu chạy tới trước giường bệnh của nàng để xin
lỗi thì tuy rằng trong lòng tức giận đến chỉ muốn bóp chết Oa Oa nhưng ngoài mặt thì nhận lời xin
lỗi.
Trong lòng nàng nghĩ, rốt cuộc là đứa nhỏ, biết mình làm sai chuyện, bị người lớn
mắng mỏ hai câu liền ngoan ngoãn tới xin lỗi, vì vậy muốn lừa dối Oa Oa một đứa bé nhỏ như vậy quả
thực dễ dàng như trở bàn tay.
"Oa Oa, ngươi có thể đi ra khỏi Bách Hoa thành hay sao?" Tô Yên nửa ngồi trêи giường, nhìn Oa Oa từ
từ dụ dỗ:
"Ta nghe nói Tiểu Chu thành khá thú vị, so với Bách Hoa thành như nông thôn này thì chơi vui hơn
nhiều, ngươi có muốn cùng ta ra ngoài chơi hay không."
"Được a được a."
Oa Oa cười vô cùng đáng yêu, một bảo bảo phấn điêu ngọc trác vì chạy vội dưới ánh mắt trời mà tóc
tai ướt đẫm, nhưng thoạt nhìn vẫn đáng yêu như cũ, nàng ngồi ở mép giường, đung đưa đôi chân nhỏ,
vỗ vỗ bàn tay nhỏ, ánh mắt tràn ngập mong chờ.
"Ta đã sớm muốn đi ra khỏi Bách Hoa thành đi tới Tiểu Chu thành chơi, dì Tô Yên, ngươi mang ta đi
a, lúc nào thì chúng ta đi a?"
"Ta sắp xếp xong thì đi!"
Tô Yên giãy giụa đứng dậy nhìn Oa Oa đang tươi cười đầy mặt, nàng quyết định rèn sắt khi còn nóng.
"Oa Oa, con nói đi, hiện tại người bên ngoài khắp nơi tìm kiếm một viên tinh hạch nguyên thủy khác
của ma ma con, nếu con là mẹ con thì con sẽ đặt nó ở nơi nào?"