Rốt cuộc, tiếng kêu thảm thiết của Thẩm Hồng Kiêu cũng vang lên, thùng xe vận tải cuối cùng cũng
chạm mặt đất, để khởi động vòng phòng hộ, hắn cần hấp thu một số năng lượng trong tinh hạch rất
lớn, vì bị nhốt dưới thùng xe, không có tinh hạch, vòng phòng hộ vỡ vụn, cứ như vậy thân thể bị đè
dẹp lép!
"Trở về thôi, để chúng nó tự thu dọn."
Ở nơi xa An Nhiên dùng bộ rễ của thực vật xem xét, xác định Thẩm Hồng Kiều thật sự đã chết, mới
quay đầu lại phân phó mọi người.
"Sau khi trở về, phải phân tích cho đám nhỏ biết được những lỗ hổng trong kế hoạch hôm nay của
chúng."
Nói xong, đám người lớn hầm hè chuẩn bị thay bọn nhỏ giải quyết hậu quả mới tốp năm tốp ba trở về
xe của mình, còn hứng thú bừng bừng thảo luận biểu hiện vừa rồi của đám nhỏ.
Hắc hoa xuất hiện là điều mà toàn bộ đám người lớn không dự đoán tới, nếu không có Hắc hoa, bọn họ
tin tưởng cục diện hôm nay không phải như thế này, nhưng điều này cũng chứng minh được bọn nhỏ có
thể lợi dụng được những nhân tố bên ngoài.
Mọi người khó có thể che dấu được sự tự hào, trêи đường về Bách Hoa thành âm thanh
thảo luận nối liền không dứt, nhưng mà trong đám người, một thân ảnh cao lớn đứng sừng sững cô đơn,
hắn yên lặng, đứng tại chỗ nhìn bọn nhỏ ở nơi xa.
Chiến Luyện nhìn Lưu Tiểu Quyết rồi quay đầu nhìn An Nhiên, thấp giọng nói với nàng:
"Ngươi nhìn Tô Yên kia xem như thế nào?" "Không chết, tai họa lưu ngàn năm."
An Nhiên cười lạnh bước đi, khi tới gần Lưu Tiểu Quyết, hắn còn đang đứng dưới trời
nắng gay gắt, cả người đều nan kham, cũng có chút thở phào nhẹ nhõm.
Vì thế An Nhiên thở dài, dừng chân, Chiến Luyện theo đuôi đi phía sau, hắn cho rằng hôm nay Tô Yên
làm như vậy sẽ khiến cho An Nhiên giận chó đánh mèo Lưu Tiểu Quyết, nói thật, lúc biết Tô Yên chủ
động bắt cóc Oa Oa, giao cho Thẩm Hồng Kiêu giết đứa nhỏ, ngay cả Chiến Luyện cũng
không nhịn được, cực kỳ phẫn nộ muốn đánh Lưu Tiểu Quyết một trận.
Hắn giành trước mở miệng, nghiêm túc nói với Lưu Tiểu Quyết:
"Huynh đệ à, giờ ngươi cũng đã thấy rồi đó, dù bạn gái ngươi có chết, cũng không thể trách con gái
mới hai tuổi rưỡi của ta được, ngươi xác định một người đàn bà như vậy có đáng giá để ngươi đánh
đổi nửa đời của mình hay không?"
Lưu Tiểu Quyết rũ mắt, thấp giọng nói:
"Rất xin lỗi, cảm ơn hai người đã tha một mạng cho nàng." "Trời xui đất khiến mà thôi."
An Nhiên lạnh giọng nói với Lưu Tiểu Quyết:
"Nếu không phải Thẩm Hồng Kiều xuất hiện kịp thời, Tô Yên đã bị Oa Oa giết, nhưng ta không cho rằng
một người phụ nữ như vậy sau này sẽ buông tha tính mạng của con gái ta."
Thấy Lưu Tiểu Quyết trầm mặc không nói cả người tràn đầy sự áy náy, nàng lại nói
tiếp:
"Có thể, chúng ta có thể buông tha cho Tô Yên, ngươi đưa nàng ta rời khỏi đây, đi đâu cũng được
nhưng ta có điều kiện."
"Ngài nói đi!"
"Sau khi đưa nàng rời đi, ngươi phải trở về, dùng cả đời mình làm công cho Bách Hoa thành, đổi
lấy một mạng của Tô Yên, ngươi có đồng ý hay không?"
"Được!"
Lưu Tiểu Quyết ngoài ý muốn ngước mắt nhìn lên, nhìn An Nhiên thấy nàng đã đi rồi.
Chiến Luyện đi tới, giơ tay vỗ vỗ lên bả vai Lưu Tiểu Quyết, ý vị thâm trường nói:
"Đừng trách vợ ta bổng đánh uyên ương, ngươi mang người phụ nữ như vậy đi tới chân
trời góc bể kết cục cũng không tốt đâu."
Nói xong, Chiến Luyện cũng đi rồi, hắn và vợ hắn đều không phải thần, không có quyền đứng ở nơi
cao can thiệp vào cuộc sống của người khác, hôm nay họ thả Tô Yên một con đường, để Lưu Tiểu Quyết
mang nàng ta đi, nhưng Lưu Tiểu Quyết có nguyện ý từ bỏ nàng ta hay không đã tới nước này, có
khuyên cũng vô dụng.