Lúc này, bên cạnh viên tinh hạch nguyên thủy có một hàng dài đang xếp hàng, lần lượt từng người
từng người dùng tay chạm vào viên tinh hạch nguyên thủy này.
A Miểu đứng ngoài cửa kính, khó hiểu hỏi Võ Ký:
"Làm gì vậy?"
"Đây là toàn bộ dị năng giả hệ mộc của căn cứ Võ Xuyên chúng ta, bọn họ đang thử giục sinh viên
tinh hạch này."
Đối với nghi vấn của A Miểu, Võ Ký hào phóng thẳng thắn thành khẩn nói: "Chúng ta đã nghiên cứu khá
lâu, cảm thấy không ai có thể gieo trồng được viên tinh hạch này, nhất định bởi vì dị năng của An
Nhiên không đơn thuần
là hệ mộc, dù trêи đời này lại có ngàn ngàn vạn vạn chủng loại dị năng, làm sao không có người có
dị năng giống vậy? Cho nên nhất định sẽ có một người như vậy, có dị năng giống với An Nhiên."
"Các ngươi như vậy thì có thể thử ra hay sao?" A Miểu lắc đầu:
"Đừng nói việc dị năng của An Nhiên là đặc thù, ngay cả khi có một người có dị năng giống với An
Nhiên có thể giục sinh được tinh hạch thực vật thì ngươi có xác định người đó nhất định ở trong căn
cứ Võ Xuyên của các ngươi không?"
"Cho nên A Miểu a, ta không ngại việc dị năng giả hệ mộc của căn cứ Kim Môn các ngươi tới căn cứ Võ
Xuyên của ta thử một lần."
Võ Ký cười lớn, hắn vừa nói lời này ra thì mấy chính khách của căn cứ Kim Môn đứng sau A Miểu nhíu
mày, có người tiến tới ý bảo A Miểu không cần nói thêm gì nữa miễn cho trúng chiêu của Võ Ký.
Nhìn miệng lưỡi của Võ Ký tuy rằng nói tốt nhưng thế đạo quá gian nan, một dị năng giả hệ mộc chính
là một kho lúa di động, các căn cứ đều đem họ trở thành tài sản để nuôi dưỡng, mà dị năng giả hệ
mộc luôn không được phép ra khỏi căn cứ một khi đi ra, tới căn cứ Võ Xuyên nói là thử viên tinh
hạch nguyên thủy này thì đó chính là kết cục đi mà không có về.
Nhưng trêи thực tế thời điểm Võ Ký nói lời này cũng không phải tùy tiện, nhóm chính khách của căn
cứ Kim Môn đã sớm tới căn cứ Võ Xuyên, biết họ đang thông báo khắp nơi, kêu gọi toàn bộ dị năng giả
hệ mộc trong thiên hạ tới đây thử giục sinh viên tinh hạch nguyên thủy này.
Một khi có dị năng giả hệ mộc nào giục sinh được viên tinh hạch nguyên thủy này sẽ xuất hiện một
mảnh rừng rậm biến dị, địa vị của nàng hoặc hắn sẽ ngang bằng An Nhiên ở Bách Hoa thành kia.
Điều này dĩ nhiên cực kỳ hấp dẫn người, dị năng giả hệ mộc nào trong thiên hạ không đọng tâm được?
Còn không tụ tập lại đi về căn cứ Võ Xuyên chứ? Vì vậy có thể thấy, số lượng dị năng giả trong
tương lai ở căn cứ Võ Xuyên này sẽ nhanh chóng bành trướng.
Nhưng căn cứ Võ Xuyên cầm đồ vật trộm của người khác, công nhiên làm giàu trình độ không biết xấu
hổ kia cũng là thiên hạ đệ nhất đi.
Đáy mắt A Miểu hiện chút trào phúng nhưng chưa biểu hiện rõ ràng, mà chỉ cáo từ Võ Ký, mang theo
nhóm chính khách của căn cứ Kim Môn đi ra.
Trêи đường về A Miêu ngồi trong chiếc xe thiết giáp đặc chế, liên lạc với Trần Triều Hỉ đang tọa
trấn ở căn cứ Kim Môn, phỏng chừng không thông
qua vũ lực thì căn cứ Kim Môn sẽ không chiếm được viên tinh hạch kia. Trần Triều Hỉ ở đầu kia điện
thoại thoáng trầm tư một lát rồi nói:
"Như vậy, nếu Võ Ký không tính giao viên tinh hạch kia cho ngươi nghiên cứu thì ngươi trở về đi."
"Không, ta có cảm giác, hẳn là đây không phải viên tinh hạch nguyên thủy!"
Trong xe xóc nảy, A Miểu cẩn thận giải thích với Trần Triều Hỉ:
"Ta luôn cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy, quá trình đoạt được viên tinh hạch nguyên thủy
của An Nhiên quá thuận lợi, mà Bách Hoa thành giải quyết lặng lẽ quá nhanh."