"Ta lại không muốn oanh tạc động vật biến dị." An Nhiên vô tội nói. Nhìn bộ dạng vô tội kia của
nàng, Chiến Luyện thấy rất kỳ quái.
"Vậy ngươi muốn làm gì? Mua nhiều người máy như vậy, đưa không tiền cho căn cứ Kim Môn hay sao?"
Làm cho Trần Triều Cung đang ở trong phòng khách, trêи mặt con đeo cặp kính tay cầm bút chì chuẩn
bị dạy A Văn viết chữ phải ngẩng lên nói với Chiến Luyện:
"Không phải, An Nhiên tính toán thả đám người máy kia vào trong rừng để chúng đào tinh hạch."
Chiến Luyện nhìn về phía An Nhiên, nàng gật đầu thừa nhận.
"Không sai, có rất nhiều tinh hạch trong rừng, ta muốn tìm người lao động đào cho ta."
Đừng tưởng An Nhiên mỗi ngày cần hấp thu lượng tinh hạch lớn để thỏa mãn năng lượng mình đưa ra,
nàng hút tinh hạch đến nghèo mà hoàn toàn ngược lại, kỳ thật An Nhiên khá giàu có, nhưng mà....
Nhưng mà thực vật dưới nền đất ăn động vật trong rừng, để tinh hạch tại chỗ, cần An Nhiên tự mình
đi đào hoặc là chỉ thị bộ rễ thực vật đưa tinh hạch lên để nàng đi nhặt.
Mà nàng làm gì có nhiều thời gian làm việc đó? Khi vừa nghe căn cứ Kim Môn đưa ra loại người máy
này, có công năng xác định được vị trí của tinh hạch, An Nhiên như nhặt được chí bảo, nàng
không cần đám người máy giết động vật biến dị nhưng cần chúng đào tinh hạch cho nàng.
Cho nên mới mua 1000 cái về, để chuyên gia trong Bách Hoa thành cải tạo một chút, sửa trình tự bên
trong, không cần tự sát chỉ cần đào tinh hạch.
Sợ là chính căn cứ Kim Môn cũng chưa nghĩ tới, người máy mà bọn họ trọng dụng bán
cho Bách Hoa thành sẽ biến thành những tay đào tinh hạch thiện nghệ, nếu mà biết không biết đám
chuyên gia chế tạo người máy có hộc máu hay không.
Mà sản phẩm xuất xứ tại căn cứ Kim Môn chất lượng thực sự cực chuẩn đi, từng cỗ máy, chỉ cao bằng
một nửa người bình thường, tay trái cầm một chiếc xẻng nhỏ, tay phải cầm một chiếc gắp,
sau lưng cõng một cái sọt, không nói có thể trèo đèo lội suối, còn có thể hoạt động trong thời
tiết cực nóng, còn có thể làm việc bất kể ngày đêm.
Sau khi chúng được An Nhiên khởi động, thì giống như những chú lùn màu bạc bắt đầu chạy tứ tán đào
ba thước đất, không quá 2-3 tiếng đám người máy phân bố khắp căn cứ Thiên Viêm Sơn đã lục tục trở
lại, đưa về từng sọt từng sọt tinh hạch.
Nhưng mà căn cứ Thiên Viêm Sơn đã bị đào bới lung tung, điều này rất bình thường, bởi vì người máy
tỏa định khai quật đều trong căn cứ, chúng không đi xa, chứng minh dưới nền đất của căn cứ Thiên
Viêm Sơn vốn tồn tại một lượng tinh hạch lớn, bởi vì nơi đây vốn dĩ được thành lập trêи một thành
thị đã trở thành phế tích, bên dưới chính là bộ rễ thực vật biến dị.
Trước khi những người máy này tiến vào căn cứ, thủ lĩnh Thiên Viêm Sơn đã thông báo không cho người
trong căn cứ đào tinh hạch dưới nền đất, bởi vì nói đến cùng tinh hạch dưới này đều là của An
Nhiên, nếu có ai tự ý đào bới, chạm vào bộ rễ thực vật dưới nền đất thì không bảo đảm được có bị
chúng công kϊƈɦ hay không.
Cho nên người của Thiên Viêm Sơn rất yêu quý thực vật, phần lớn họ rất nghe lời, chỉ ngoan ngoãn
bắt giết đám động vật biến dị trong rừng cùng với giải quyết chúng nếu chúng vọt tới căn cứ.
Bởi vì có người máy không ngừng nghỉ lao động 24/24, rất nhanh, tinh hạch mà dị năng giả hệ thủy
cần tiêu hao không cần khuân vác vận chuyển từ Bách Hoa thành tới nữa, trận chiến oanh oanh liệt
liệt dậm lửa này cũng đạt tới việc tự cấp tự túc, tuy rằng hỏa hoạn xảy ra càng thường xuyên nhưng
nhiệt tình của mọi người, càng ngày càng cao.