Mà cách ba người Hứa A Văn, Chiến An Tâm và Trần Lam không xa, Đinh Tu Khiết đang nổi giận, hắn ném
vỡ chén trà trong tay, quát với đám thuộc hạ:
"Chỉ có 3 người, ba người thôi, các ngươi cũng không làm gì được, ta dưỡng lũ phế vật
các ngươi có lợi ích gì? Nói đi, rốt cuộc có lợi ích gì?" Miệng gã thuộc hạ đắng ngắt, hắn chỉ biết
cúi gập người đứng trước mặt Đinh Tu Khiết, bị Đinh Tu Khiết đổ ấp xuống mắng mà không dám biện
giải. Ngay lúc Đinh Tu Kiết định nắm thêm đồ vật tiếp tục đập phá thì sau lưng hắn có một gã thuộc
hạ cúi đầu, thân mình run rẩy ra chủ ý:
"Đoàn trưởng, kỳ thật... vốn dĩ mục đích của chúng ta chính là lấy mạng Trần Lam, hiện giờ bên
người nàng phát hiện ra Hứa A Văn vậy không phải hỉ sự ngoài ý muốn hay sao? Nếu đổi một góc nhìn
thì, giữa Trần Lam và Hứa A Văn vốn tồn tại quan hệ cạnh tranh, sao chúng ta không liên hợp với Hứa
A Văn tiêu diệt Trầm Lam sau đó, quay đầu lại đối phó với Hứa A Văn?"
Nghe cổ nhân nói, điều nay gọi là tiêu diệt từng bộ phận!
Đinh Tu Kiết đang giơ cao một cái cốc, chuẩn bị đập vỡ, nghe thấy những lời này, tựa như rất có đạo
lý, vì thế buông cái cốc trong tay xuống, xoay người nhìn tên thuộc hạ kia hỏi:
"Vậy ngươi nói đi, chúng ta liên hợp với Hứa A Văn như thế nào?" "Điều này "
Tên thuộc hạ này hôm nay cũng coi như có đầu óc, cúi đầu suy nghĩ:
"Đoàn trưởng, chúng ta chỉ cần tạm thời đừng nóng nảy, lấy danh nghĩa thủ lĩnh phát thư mời cho ba
người bọn họ, tiến cử họ với căn cứ Kim Môn, liền có cơ hội tiếp cận Hứa A Văn."
Cái này gọi là, đường phải đi từng bước, từng bước, cơm phải ăn từng ngụm, từng ngụm.
Không thể sốt ruột, phải tùy thời mà động, thì sẽ luôn có cơ hội lấy được thứ mình muốn.
Đinh Tu Khiết cho rằng gã thuộc hạ này nói rất có đạo lý, trong căn phòng không quá sáng rõ, hắn đi
tới bên cửa sổ nhìn quang cảnh sáng sớm ʍôиɠ lung bên ngoài, giơ tay, sờ sờ đỉnh đầu mình.
"Muốn giết Trần Lam cũng không quá khó khăn, nhưng từ trước đến giờ, người muốn giết Hứa A Văn và
Chiến An Tâm lại chưa từng có người nào thành công, nguyên nhân ở đây là gì? Chính là vì những
người đuổi giết bọn chúng không có ai lợi hại cả."
"Đoàn trưởng, ý của ngài là?" Người phía sau nói tiếp.
"Chúng ta nên tìm sát thủ lợi hại một chút ?"
"Đúng vậy, trêи đời này ngọa hổ tàng long, có tinh hạch còn không mua được thứ vừa lòng đẹp ý hay
sao?"
Đinh Tu Khiết nỉ non, rồi xoay người chỉ vào mấy gã thuộc hạ phía sau, dặn dò nói:
"Phân phó mọi việc xuống, không cần biết phải phí bao nhiêu tinh, ta muốn chiêu mộ cao thủ, tốt
nhất chính là những người lăn lộn từ trước mạt thế, hiện tại gọi là cường giả."
Nói về cường giả từ trước mạt thế thì hiện giờ thực sự rất khó tìm, phần lớn bọn họ đều là một sự
nhịn thì chín sự lành, không thích tranh đoạt thị phi, có khả năng là do trước khi mạt thế, cuộc
sống quá mức tường hòa, yếu đuối cho nên bọn họ thường không thích tới những căn cứ,
cũng không không thích kéo bè kéo cánh tham dự tranh đấu của đám hậu bối.
Cho nên, cường giả xuất thế từ trước đến nay thường không nhiều, trong căn cứ Kim Môn thì chỉ có
Trần Triều Hỉ, còn một vài người ở phân tán khắp nơi, chỉ cần có tâm đi tìm, lợi dụng tất cả thì
cũng có thể tìm ra được. Đương nhiên, trêи đời nay nơi nhiều cường giả nhất, là Bách Hoa thành.
An Nhiên, Chiến Luyện, Lạc Phi Phàm, Lưu Tiểu Quyết, Vân Đào, Tiểu Bạc Hà, Triệu Như v v... tùy
tiện quơ một cái đều là cường giả từ trước mạt thế tới giờ.