Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 3

3. Sai lầm

Cầm được đơn xin ly hôn, chẳng khác nào đã ly hôn đúng không? Không biết trình tự ly hôn với người trong quân đội có gì khác với người bình thường không, còn cần phải làm thủ tục nào khác không nữa?

An Nhiên không nghĩ nhiều như vậy, lúc ấy chỉ nghĩ hai người vốn dĩ đã không có cơ sở về tình cảm, chồng cũ là quân nhân, hàng năm bốn mùa không về, điều này đối với An Nhiên từ nhỏ đã khát vọng có một cái gia đình mà nói cuộc hôn nhân này chính là sai lầm!

Nàng thật cao hứng vì mình đã khôi phục cuộc sống độc thân!

Sau đó tâm tình bay lên không quá một ngày, nàng phát hiện nàng có thai, tâm ý hoảng loạn nàng gọi điện thoại đến doanh trại của Chiến Luyện, là đồng đội của Chiến Luyện nghe, không để cho An Nhiên mở miệng nói chuyện nàng mang thai, đồng đội của hắn đã nói Chiến Luyện ra nước ngoài đi gìn giữ hòa bình gì đó, lúc ấy An Nhiên vội vàng treo điện thoại, từ đó rốt cuộc cũng không liên hệ với Chiến Luyện.

Đương nhiên Chiến Luyện cũng không gọi cho nàng một cuộc điện thoại nào, phỏng chừng sợ là hắn không bao giờ muốn có gì liên hệ cùng nàng nữa.

Cho nên nàng vẫn muốn có đứa nhỏ, nhưng những lời tàn nhẫn nàng đã nói hết, cơ hồ không có bất luận suy xét gì, An Nhiên quyết định sinh hạ hài tử, toàn bộ thời gian mang thai nàng đều yên lặng chịu đựng một mình vượt qua, hài tử sinh đủ tháng, đẻ thường vượt qua cửa tử khi sinh sản đau nhất nàng cũng đã vượt qua, hiện tại muốn tìm Chiến Luyện, hắn giờ có thể giúp nàng làm được gì?

Thôi, hài tử là miếng thịt rớt từ người nàng xuống, nàng đã ly hôn với Chiến Luyện hơn nửa năm, không chừng nhân gia đã ở trong bộ đội tìm được bông hoa nào đó, lúc này ôm đứa nhỏ xuất hiện ở trong thế giới của Chiến Luyện có lẽ không phải ý muốn của hắn.

Nàng vẫn không nên chạy nhảy đến trước mặt hắn phá hư hạnh phúc của nhân gia đi.

Nghĩ vậy, An Nhiên để điện thoại lại đầu giường, gian nan trở mình, dưới hạ thân chảy ướt một mảnh, nàng thở dài, nhìn đến bao lớn bao nhỏ đồ dùng sinh sản chất đống dưới chân giường, trong lòng mệt mỏi quá.

Bên ngoài màn, TV treo tường đang phát tin tức, nam phát thanh viên đang hô hào mọi người đừng đi ra phố một mình, trêи đường như  xuất hiện côn đồ, nhìn bộ dạng thời cuộc không quá an ổn.

An Nhiên ngáp một cái, hơi nghiêng đầu, nhìn mép giường có giường cho em bé, trong lòng vắng vẻ.

Không biết cái bệnh viện này vì kiếm tiền hay dạo gần đây virus cảm cúm đang càn rỡ tàn sát bừa bãi, toàn bộ trẻ con khoa sản đều xuất hiện bệnh trạng phát sốt cảm mạo, không ít sản phụ cũng sốt đến đầu váng mắt hoa, làm cho nhóm mẹ đẻ hay mẹ chồng mỗi người đều đuổi theo bác sĩ hỏi xem có thể cho bυ" sữa hay không?

Bác sĩ thì vội muốn chết, nào có thời gian rảnh để ứng phó những người nhà của sản phụ, bên ngoài khoa sơ sinh càng chen chúc vô số đầu người, tuy rằng không nhìn được em bé bên trong nhưng khi đứng ở bên ngoài ít nhất cũng yên lòng người làm ông bà cha mẹ thân nhân.

An Nhiên không có mệnh tốt như vậy, có một đống người nhà nhọc lòng bôn ba thay thế mình và hài tử, cho nên nàng nhìn đến hai sản phụ trong phòng bệnh này có đôi khi vô cùng hâm mộ, từ nhỏ nàng ăn bách gia cơm để lớn lên, bên người không có nửa cái thân nhân đáng tin cậy có thể nhờ vả, đặc biệt sau khi ly hôn với Chiến Luyện, những thân nhân đó chắc cả đời cũng không qua lại với nhau.

Bạn bè thì từng người đều có sinh hoạt riêng, cũng không có khả năng ở bệnh viện một thời gian dài, giúp đỡ hầu hạ nàng.

Cho nên hết thảy đều dựa vào một mình An Nhiên tính toán.

Nàng đã tính toán tốt cho tương lai của mình và hài tử. Sau khi tốt nghiệp, nàng đi làm hai năm, tiết kiệm được khoảng một vạn đồng, kết hôn với Chiến Luyện, nhà và xe đều do Chiến Luyện mua, hắn chỉ qua mấy cú điện thoại đã đặt xong, nàng chỉ cần mang vẻ mặt ngơ ngác ôm hành lý vào ở.
Bình Luận (0)
Comment