Lương Tử Ngộ đã phát mấy cái chăn cho vài người đàn ông trong sân, tổng cộng cũng không có mấy
người, tính cả bốn người Vân Đào, Lạc Phi Phàm, Chiến Luyện và Lương Tử Ngộ, còn dư lại ba người dị
năng giả lực lượng cùng đội với Triệu Như.
Lạc Phi Phàm vẫn còn ngồi bên cạnh bàn, phát huy sở trường đặc biệt của hắn, xưng huynh gọi đệ với
Vân Đào và ba người đàn ông dị năng giả lực lượng, nói nào là hiện giờ mọi người gặp nhau trong
cảnh hoạn nạn, từ nay về sau không giết người không phóng hỏa không vi phạm nguyên tắc làm người,
cùng nhau phát triển đoàn đội, từ nay về sau đồng cam cộng khổ vân vân.
An Nhiên bê một cái thùng đã thu thập đủ vật tư vào cửa, Chiến Luyện đã dỗ dành Oa Oa ngủ, nàng
liền trải một lớp chăn trêи giường, quay đầu lại,
chuẩn bị đi sang phòng Tiểu Bạc Hà trải chăn, lại phát hiện Tiểu Bạc Hà không ở phía sau.
Đi đâu rồi? tâm An Nhiên sinh ra kỳ quái, chạy ra tìm Tiểu Bạc Hà tìm bên ngoài sân không có,
cuối cùng tìm được ở ngoài cửa lớn, nàng ấy đang đứng trêи mặt đất, trong tay nắm một nắm
tinh hạch, tay kia thì xách một cái thùng nhỏ để đựng tinh hạch.
Mà trong tay Hằng Hằng cũng cầm một cái cuốc nhỏ, đang ngồi xổm trêи mặt đất, dưới ánh trăng sáng
cẩn thận đào tìm tinh hạch, phảng phất như tìm tinh hạch là trò chơi duy nhất của hắn bây giờ.
Trong lòng An Nhiên chua xót, hai đứa nhỏ thật sự rất hiểu chuyện, hình ảnh này tràn ngập vui vẻ
cùng ấm áp, ở trong cái mạt thế này, thực sự khó mà có được thời gian yên tĩnh và tốt đẹp như vậy,
An Nhiên cũng không quấy rầy hai đứa nhỏ, nàng xoay người trở về phòng.
"Ngươi đi tắm rửa một chút đi, Lạc Phi Phàm đã đun nóng một lu nước lớn."
Chiến Luyện đặt Oa Oa đã ngủ lên giường, mình thì nằm bên người đứa nhỏ, một tay nhẹ nhành như lông
chim phất qua vỗ nhẹ lên thân thể bé nhỏ của Oa Oa, hắn nhẹ nhàng nói với An Nhiên, rất
rõ ràng rằng hắn phi thường thích việc dỗ dành con gái hắn ngủ a, lúc này cũng
không muốn nhường vị trí cho An Nhiên.
An Nhiên thấy thế bật cười một chút nói:
"Trước kia mấy tháng cũng không thể tắm một lần, hiện tại mỗi ngày đều bị buộc tắm rửa mấy lần, da
đều bị chà xát đến muốn bong ra."
Tuy nói như vậy, nhưng An Nhiên vẫn cầm quần áo đi tới phòng tắm, phòng tắm của nhà
này rất lớn, bên trong có một bồn tắm lớn, trong bồn tắm là nước ấm tràn đầy, còn có một số xô chậu
khác đựng đầy nước do Triệu Như thả nước.
Nhìn cả căn phòng tắm tràn đầy chất nước trong trẻo, An Nhiên chỉ cảm thấy vô cùng xa xỉ, người
khác thì một xô nước đều khó cầu, đội ngũ của bọn họ bởi vì Triệu Như muốn tập luyện dị năng mà
nước dùng không hết. Vẫn mang theo một loại tâm thái cảm ơn, quý trọng ngày tháng có nước ấm tắm
rửa như thế này đi, con đường tiếp theo ở mạt thế rất khó đi, An Nhiên mang theo đứa nhỏ cũng khó
có được chút thời gian an bình như thế này, có thể ngâm mình ở trong bồn tắm tràn đầy nước ấm, lẳng
lặng chà xát làn da trêи người.
Bất tri bất giác, nàng ghé lên thành bồn tắm thoải mái mà nhắm hai mắt lại. Sau đó, nàng phảng phất
như giải phóng ra dị năng nhìn thế giới đen nhánh dưới nền đất, có một cây mầm cây xanh nhỏ đang
đong đưa thân hình nhu nhược của nó, ra sức đẩy tầng đất bên người, vội vàng phảng phất như hy vọng
chui ra khỏi nền đất, ở giữa mầm xanh đang bị tầng đất đè ép, mọc ra một cái gai nhọn.
Đây là cây gì?
Bởi vì kiêng kị da lông của động vật biến dị mà An Nhiên đặc biệt chú ý đến những loại thực vật có
thể vươn ra gai nhọn, chung quanh căn nhà này nàng đều trồng tiên nhân cầu, loại mầm xanh kia có
chút giống như loại tiên nhân cầu bị biến dị.
Nàng vội vàng điều động dị năng quanh thân mình, bắt đầu bồi dưỡng cho mầm thực vật có gai nhọn
kia, chốc lát sau, chiếc gai nhỏ kia dài ra dài ra, vừa vặn chọc vào một tổ toàn trứng kiến biến
dị.