Cho nên vào loại thời điểm này, tầm quan trọng của Tiểu Bạc Hà bộc lộ ra, tình huống ở dưới tầng 1
thập phần nguy hiểm, dị năng của An Nhiên cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, tất nhiên nàng không
có khả năng tự mình đi xuống tầng 1 khom lưng nhặt tinh hạch được.
Có dị năng của Tiểu Bạc Hà, chỉ cần đứng ở tầng 2 là có thể cuồn cuộn không ngừng cung ứng tinh
hạch.
Nhưng những con chuột con biến dị kia mới vừa được sinh ra từ cơ thể mẹ, tinh hạch trong thân thế
chúng rất bình thường, giống như loại tinh hạch sơ khai mà An Nhiên thu thập được ở bệnh viện, hấp
thu một viên hoàn toàn không có cảm giác gì, phải nắm từng vốc từng vốc mới có thể
cảm giác được một tia năng lượng rót vào cơ thể.
Cũng may con chuột mẹ kia sinh rất nhiều, Tiểu Bạc Hà cách không lấy tinh hạch cũng nhanh, hiện
tại với năng lực của nàng ấy đứng ở trêи tầng hai cũng có thể lấy được tinh hạch ngoài cửa
hông, như vậy càng thêm thuận tiện, chỉ là Tiểu Bạc Hà cách cửa lớn quá xa, năng lực hiện tại
chưa mạnh để lấy được tinh hạch ngoài đó.
Trong những xe đỗ trong đại sảnh, chiếc xe chống đạn của Chiến Luyện kia có để một thùng tinh hạch,
An Nhiên đã thấy qua, một thùng rất lớn, bất quá với năng lực dị năng của Tiểu Bạc Hà bây giờ, thì
không thể lấy tới được.
Đang nghĩ tới chuyện tinh hạch có đủ dùng hay không thì lại có một con chuột mẹ chui được vào từ
cửa hông, con này còn lớn hơn con trước, bụng nó cũng lớn hơn nhiều, nó há mồm ăn Cầu Gai Béo trêи
mặt đất, không nghĩ được nó có thế cắn gãy được những chiếc gai nhọn trêи thân của mấy con Cầu Gai
Béo.
Con chuột mẹ chạy vào lúc trước còn chưa có chết, biến thành một con chuột thành
niên, thân thể nó càng lớn hơn, da lông càng cứng rắn hơn, chuột càng lớn càng không dễ
chết, hàm răng lại càng sắc bén.
An Nhiên ở trêи tầng 2 nhìn xuống càng sốt ruột, những Cầu Gai Béo kiến thức được sự lợi hại của
chuột thành niên vì thế chúng sôi nổi tránh hai con chuột mẹ thành niên kia, chỉ lăn đi đâm chọc
mấy con chuột nhỏ chạy đầy đất.
Một đám thực tham sống sợ chết.
An Nhiên cảm thấy nàng phải tăng thêm năng lượng phát ra, có lẽ có thể khống chế được đám Cầu Gai
Béo chặt chẽ hơn một chút.
Nhưng xác thật trong tay nàng không có nhiều tinh hạch để dùng, trong lòng nàng run
lên, trực tiếp vói tay vào trong túi quần bên trong có một túi tinh hạch nhỏ, nàng moi túi ra trong
đó có mấy viên tinh hạch to tròn trơn bóng như viên đạn.
Cái túi nhỏ này trước mạt thế dùng để đựng điện thoại di động, bên trong An Nhiên có để mấy viên
tinh hạch của tang thi mình đồng da sắt, còn có viên tinh hạch bình thường của vợ Vân Đào.
Bởi vì tinh hạch của tang thi mình đồng da sắt thoạt nhìn khác với tinh hạch bình thường cho nên
trước đó An Nhiên không dám hấp thu, hiện tại tinh hạch trong tay thiếu trầm trọng, vậy cũng không
quản được nhiều như vậy. Nàng lên tinh thần một cái, cắn răng, đem túi vải đựng di động màu đen kia
vứt bỏ, nắm một viên tinh hạch như bằng đồng nặng trĩu trong tay, hấp thu....
Một cỗ năng lượng sắc nhọn vọt vào trong thân thể của An Nhiên, huyết mạch của nàng cảm giác đau
đớn như những lưỡi dao lướt qua, đau đến nỗi nàng ứa ra mồ hôi lạnh!
Bất đắc dĩ, An Nhiên đành phải hấp thu chúng vào trong thân thể rồi nhanh chóng chuyển hóa quăng
năng lượng ra ngoài, lại cảm thấy Cầu Gai Béo đang bị hai con chuột mẹ kia cắn đến chạy nơi nơi,
đột nhiên gai nhọn trở nên sắc nhọn hơn rất nhiều, dưới ánh mặt trời lóe lên quang mang kim sắc,
một đám cầu gai như được mặc thêm một thân áo giáp cứng rắn, hùng phong đại chấn!
Một con chuột mẹ cắn xuống, chẳng những không cắn được gai nhọn trêи người chúng ngược lại bị đám
gai nhọn đó chui vào trong miệng chọc thủng khoang miệng, tức khắc con chuột mẹ kia đau đến nhảy
dựng lên, thoảng chốc nó đã bị hấp thu chỉ còn lại một bộ túi da và khung xương!
Mà An Nhiên ở trêи tầng 2 thì toàn thân nàng bị loại năng lượng sắc nhọn này quét qua một lần, đau
đến nỗi trực tiếp quỳ gối trêи mặt đất.