An Nhiên bỏ Oa Oa vào xe lắc, lại mặc cho Oa Oa một chiếc áo choàng màu đỏ, cùng với Triệu Như hai
ngươi nâng xe lắc ra ngoài cửa hàng áo cưới.
Triệu Như tiếp tục tưới nước cho mấy cây mây biến dị, An Nhiên thì chỉ huy chúng nó đoạt địa bàn
của đám cây mây hư hỏng.
Thực vật chính là như vậy, cần phải quản, nếu không có người giống như An Nhiên, khai thông chỉ bảo
phương hướng sinh trưởng của chúng. Thì mặc kệ thế nào chúng sẽ sinh trưởng lang thang khắp nơi
không có mục tiêu, không chú ý một cái là lớn lên không tốt, sẽ bị các loại thiên tai tiêu diệt,
hoặc bị đồng loại thực vật biến dị chiếm trước tài nguyên, hoặc bị động vật biến dị
cường đại hơn gặm cắn.
Chân chính mà nói thì thực vật biến dị trong Tương thành này có thể trở thành một mối họa lớn kỳ
thật cũng không phải dễ dàng.
May mà lúc trước khi rời đi, An Nhiên có lấy một viên Cầu Gai Béo làm giống, nếu không nàng cũng
không dám bảo đảm, những viên Cầu Gai Béo mà nàng làm ra đó có thể sinh tồn được dưới từng đợt từng
đợt tấn công của động vật biến dị hay không nữa. Nếu có thể sinh tồn được thì sao? Chúng có thể bởi
vì không có sự quản lý của An Nhiên mà biến hư hỏng, tựa như đứa nhỏ cần sự quản giáo, chỉ dạy, nếu
không được chỉ dạy chúng sẽ rất dễ dàng học cái hư tật xấu hay không?
An Nhiên có chút cảm thán, trong quá trình chỉ huy cây mây sinh trưởng, nàng cũng thuận tiện
cảm ứng một chút nhóm Cầu Gai Béo ở phía bắc Tương thành.
Bởi vì căn bản nhóm cây mây hư hỏng không thèm nghe theo An Nhiên, hơn nữa khoảng cách cũng có chút
xa xôi, cho nên cảm nhận không được rõ ràng lắm.
Nhưng An Nhiên vẫn thấy được, ở bến xe phía bắc, những viên Cầu Gai Béo ở bên ngoài khu trung tâm
thương mại cũng với tàn lưu của lũ chuột biến dị đang hình thành một cục diện khá giằng co, lúc
trước Chiến Luyện vào Lạc Phi Phàm đi vào ổ chuột, tuy rằng đã cho nổ hủy hoại ổ
chuột nhưng cũng không thể diệt hết lũ chuột.
Vẫn có rất nhiều chuột mẹ chuột con tốp năm tốp ba bốn phương tám hướng trốn thoát.
Mà năng lực sinh sản của chúng trước khi mạt thế đã rất lớn, sau khi mạt thế thì không phải nói,
một con chuột mẹ có sức sản xuất khá là khủng bố.
Nhóm Cầu Gai Béo kia, tuy rằng là thực vật biến dị, nhưng năng lực sinh sản rốt cuộc không cường
đại như đám chuột, lại mất đi sự dẫn đường chỉ lối của An Nhiên, hơn nữa chuột sẽ chạy, những viên
Cầu Gai Béo căn bản không muốn lăn từ trong đất ra.
Cho nên rất có khả năng, cục diện giằng co hiện tại, cuối cùng sẽ chấm dứt bằng sự toàn thắng của
lũ chuột.
Đến lúc đó cũng không cần quá lâu, những con chuột biến dị sẽ mất đi sự kiềm chế của nhóm Cầu Gai
Béo, sẽ lại sinh trưởng trở thành một mối họa lớn.
Xét cho cùng, thì trong Tương thành này, chung quy cũng không phải một nơi để định cư lâu dài.
Lại nhìn về mấy người Chiến Luyện đằng trước, thêm hai người không biết xấu hổ là Trương Bác Huân
và Phủ Tử, họ giết đám cây mây hư hỏng đến hô mưa gọi gió, trêи mặt đất, phàm là dây mây thô tráng
thì đều không lưu lại, cho nên hậu phương lớn của An Nhiên phát triển thập phần củng cố.
Thoáng chốc sau, cây mây phía trước sinh trưởng ngập trời kia, đột nhiên như mất đi sinh cơ, mềm
oặt nằm trêи mặt đất, mọi người vẫn còn chưa minh bạch có chuyện tốt gì xảy ra.
Chỉ thấy trong cửa hàng áo cưới, Tiểu Bạc Hà vừa trải qua giấc ngủ dài, đi ra, lại tặng cho An
Nhiên một viên tinh hạch màu xanh lục bảo, đây là nàng lấy từ bên trong hoa cầu của dây mây hư lấy
ra, cứ như vậy sống sờ sờ lấy ra.
An Nhiên nhận lấy viên tinh hạch Tiểu Bạc Hà đưa, duỗi tay, sờ sờ khuôn mặt có chút mệt mỏi, lo
lắng hỏi:
"Còn chưa ngủ no hay sao?"
Tiểu Bạc Hà gật gật đầu, ngáp một cái, tinh thần uể oải cực kỳ.
Dị năng của nàng hẳn là tương quan đến tinh thần, nếu không giải thích thế nào việc tối hôm qua
Tiểu Bạc Hà không nhúc nhích ngủ lâu như vậy, lúc này bộ dạng vẫn như không ngủ đủ a?