"Phía nam kia, tựa hồ có quái vật đang tới."
An Nhiên nhắm mắt lại, hai đầu gối gập lên, cúi người chôn vào đôi tay đang che hai lỗ tai lại,
tường thuật tóm lược lại cảnh tượng xuất hiện trong đầu nàng.
"Có chút giống khủng long nhỏ, trêи lưng có gai xương, đuôi rất dài, thực vật biến dị bình thường
căn bản không ngăn cản được chúng di chuyển về phía bắc."
"Chúng nó?"
Chiến Luyện ngồi trêи giường, duỗi tay vớt lên Oa Oa đang lăn lộn trêи chăn, cau mày
nói:
"Ý là không chỉ có một con khủng long ?"
"Không ít, nhưng đi vào Tương thành này chỉ có một con, nó cách chúng ta rất gần."
An Nhiên mở to mắt, hai tròng mắt lóe lên ánh lục quang, trong ánh sáng vựng ám, đôi mắt nàng
có chút sâu thẩm, nàng thấy một cảnh tượng đại
khái mơ hồ, một con khủng long giống như một con ngựa, răng năng dài mọc đầy miệng, di chuyển bằng
bốn chân, đang tàn sát bừa bãi ở trong biển hoa phía nam.
Con khủng long nhỏ kia cái gì cũng ăn, thực vật biến dị hay động vật biến dị đều ăn, làn da trêи
người nó giống như vỏ cây khô thô ráp toàn là khe rãnh, đuôi nó rất dài, có chút giống như
đuôi của thằn lằn, đầu lưỡi dài giống như đầu lưỡi của tang thi vị giác da đồng, vươn dài ra
phía trước có thể cuốn lấy đồ ăn ở khoảng cách khá xa.
Này không phải một con thằn lằn biến dị đi? Nhưng nhìn lại không quá giống!
Mà hiện tại An Nhiên không có tâm tư đi truy cứu con khủng long này là thứ gì, nàng đang suy nghĩ,
phía nam kia, nơi mà nàng không thấy, khủng long như vậy còn không biết bao nhiêu con.
Lúc trước bởi vì có Nhục hoa, cho nên những con khủng long đó bị chắn ở phía nam không qua được,
hiện tại Nhục hoa đã diệt, thực vật biến dị bình thường cũng không ngăn được đám khủng long
đó, cho nên chúng nó hướng về phía bắc này để kiếm ăn.
"Ngươi trông chừng Chiến An Tâm, ta đi xem."
Chiến Luyện nghiêm túc lên, rời giường, đem Oa Oa trong tay giao cho An Nhiên ôm, vừa khoác áo
ngoài, vừa khom lưng, hôn lên trán An Nhiên một cái, xoay người, mở cửa phòng chạy nhanh ra ngoài.
An Nhiên ở trong phòng, ôm Oa Oa cho bυ" sữa, nàng ngẩng đầu nhìn trần nhà, lục quang trong hai
tròng mắt phút chốc đại thịnh, hình ảnh trong đầu có thể nhìn càng thêm rõ ràng một chút.
Nàng nhìn thấy Chiến Luyện bước nhanh ra cửa, lái xe ra cửa lớn tiểu khu, trong tiểu khu Vân Đào
đang tổ chức mọi người đem vật tư trong siêu thị thu thập được chất lên xe, còn có tốp năm tốp ba
dị năng giả hệ thổ, đang đo đạc mặt đất đá, chuẩn bị tiến hành kế hoạch cải tạo thổ nhưỡng.
Lại xa hơn một chút trong những tòa nhà, cảnh tượng của mỗi gian phòng đều hiện ra, chỉ cần cửa sổ
có dây mây bám lấy, An Nhiên đều có thể nhìn thấy rõ ràng, nàng nhìn thấy Bàn Tử cùng Từ Lệ Nhi
đang ở trêи giường chơi trò đánh nhau, nhìn thấy Vương Uy đi theo sau Lương Tử Ngộ, muốn giúp Lương
Tử Ngộ dọn dẹp vật tư, nhìn đến Lạc Phi Phàm cũng chạy ra khỏi cửa, nhảy lên một chiếc xe, đuổi
theo Chiến Luyện.
Tinh khu to như vậy, cây mây biến dị cùng với hoa cỏ biến dị trêи mặt đất sinh trưởng hỗn loạn.
Nàng lại thấy rất nhiều xe đang chở vật tư vào trong tiểu khu, hai chiếc xe của Chiến Luyện cùng
Lạc Phi Phàm đi ngược lại dòng xe, bay thẳng đến phía nam của Tinh khu.
Vật tư trong siêu thị Gia Hòa phảng phất như không bao giờ thu thập xong, mọi người vừa cười vừa
nói, cảm thấy rằng từ đây có thể ở trong Tương
thành an cư lạc nghiệp làm giàu.
Dưới ánh bình minh, những ngôi sao vẫn còn đang lập lòe, trong không khí thanh lãnh, mùi hoa nồng
đậm, Chiến Luyện và Lạc Phi Phàm đến gần nơi con khủng long kia đang ở, hai người trước sau nhảy
xuống xe, không đợi đứng vững gót chân, con khủng long tràn ngập bạo ngược kia đã vọt đến.
Chiến Luyện quăng ra thử một loạt phi dao ra, phi dao chọc vào người nó, cắt qua làn da cứng rắn
của nó, con khủng long nhỏ kia ngẩng đầu lên trời gào lên một tiếng, thanh âm kia truyền rất xa, xa
tới nỗi truyền tời cả bên trong tiểu khu.