Thực vật thăng cấp cũng không quá khó khăn, vốn dĩ chúng nó muốn từ một loại thực vật bình thường
dị biến thành thực vật biến dị, tỷ lệ kia có thể nói là phi thường nhỏ, nhưng một khi biến dị thành
công, sẽ sinh sôi nảy nở rất nhanh, chỉ cần có đủ đồ ăn không bao lâu sẽ trưởng thành một mảnh rừng
rậm biến dị.
Lấy tinh hạch của chúng nó hoặc bẻ thân cành của chúng nó sẽ lại tạo ra thực vật biến dị khác, kỳ
thật lúc ban đầu chúng đều là cấp bậc nhỏ yếu. sau chỉ có thể thông qua tự mình không ngừng
ăn uống để tăng cấp bậc của chính mình lên.
Hơn nữa, đầu tiên là trong quá trình ăn uống sẽ không bị những nguy hiểm như thế này như thế kia
bóp chết từ trong tã lót.
Cho nên An Nhiên quyết định dưỡng Cầu Gai Béo đã đạt cấp 2 này trong cốp xe, nói không chừng ngày
nào đó, nó sẽ trở thành quái vật khổng lồ giống như Nhục Hoa ở Tương thành, đến lúc đó cấp bậc của
nó không biết sẽ tăng lên cấp nào nữa.
Việc đó đối với An Nhiên là một trợ lực lớn.
Nàng hết sức chuyên chú bồi dưỡng Cầu Gai Béo còn thường thường phát chút "đường" cho những cây mây
biến dị bên ngoài, cũng không quên vận chuyển năng lượng cho tinh hạch của Nhục Hoa, mà
Tiểu Bạc Hà cách không lấy tinh hạch hệ thủy thì phân chia hết cho hai người An Nhiên cùng Triệu
Như.
Mãi cho tới giờ phút này, tang thi hệ kim đã xem như chính thức rời khỏi võ đài chủ lực chiến đấu,
không còn người cảm thấy tang thi hệ kim khó đối phó trừ An Nhiên cùng Triệu Như ra, toàn bộ dị
năng giả lực lượng đều đã không còn sợ loại tang thi này.
Nhưng tang thi hệ thủy bắt đầu chiếm cứ chủ lực công kϊƈɦ, mưa to vẫn luôn xối xuống, tang thi
hệ thủy không người tới, trừ Lạc Phi Phàm, An Nhiên cùng Triệu Như ra, ai cũng không có
biện pháp làm gì chúng.
Lạc Phi Phàm cũng có thể giết được tang thi hệ thủy, bất quá hắn muốn giết một con thì phải tạo ra
một biển lửa lớn, làm bốc hơi hết hơi nước bên trong thân thể nó, đầu tiên không nói hơi nước kia
có độc hay không, mà một khi hắn giết tang thi hệ thủy bằng lửa thì tinh hạch trong cơ thế chúng
cũng bị phá hủy.
Còn nữa Lạc Phi Phàm mà giết chúng thì luôn tạo cảm giác làm nhiều mà công ít, năng lượng hắn dùng
có thể đủ để đốt nóng chảy vài con tang thi hệ kim, vì vậy lực sát thương còn không bằng sự hợp tác
của Triệu Như và An Nhiên.
Còn Chiến Luyện thật ra có thể chắn đám tang thi hệ thủy, nhưng hắn chỉ có thể vây chúng lại trong
hộp sắt nhỏ, không thể giết chúng.
Cho nên nhân cơ hội này, Triệu Như hung hăng luyện tập năng lực không chế của mình, từ lúc bắt đầu
nàng cần phải dựa vào việc hấp thu tinh hạch hệ thủy mới có thể khống chế được hai con tang thi hệ
thủy cho đến bây giờ không cần hấp thu bất luận gì, cũng có thể khống chế được 5-6 con, cấp bậc dị
năng tăng rất rõ ràng.
Mưa vẫn luôn rơi vài ngày, sau đó trời bắt đầu hạ tuyết, tang thi hệ thủy tưởng chừng như kéo dài
không dứt, rốt cuộc không xuất hiện nữa.
Mọi người nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu dọn dẹp một chút, nâng xe chống đạn từ mảnh rừng rậm biến dị ra
ngoài, chuẩn bị tiếp tục đi lên cao tốc Kinh Tàng.
Mấy ngày này, đám người Bàn Tử bị nhốt trong phòng đất đá cùng kim loại bao quanh cũng không nhàn
rỗi, hắn tạo một ít bùn đất, trồng một ít trái cây rau dưa, cho những người sống sót ăn, trái cây
đều được dị năng giả hệ thủy giục sinh ra, là những loại bình thường nhưng được cái tươi và ngọt.
Đến thời điểm phải tiếp tục đi, con đường đã bắt đầu kết băng, bọn người Bàn Tử tìm được vài chiếc
xe trong thôn, dọn hết đám rau dưa củ quả mà bọn họ trồng được trong mấy ngày qua lên xe, bởi vì
thời tiết rét lạnh, tủ lạnh cũng không cần dùng, rau dưa củ quả đặt trong xe thời gian dài cũng sẽ
không hỏng.
Chiến Luyện lại làm ra một ít dây xích chống trơn trượt cho toàn bộ lốp xe, còn nữa, nguyên bản
thùng xe của mấy chiếc xe tải chở đám người lão nhược bệnh tàn dựng chỉ là một tầng vải
da dày được phủ lên, Chiến Luyện lại làm một cái thùng xe mới bao toàn bộ bằng kim loại, thuận tiện
nới rộng toàn bộ thùng xe ra không ít.