Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 611

Vốn dĩ hơn 600 người của Bàn Tử ở gần đây, mọi người đều tụ tập bên ngoài biệt thự

của An Nhiên, những đứa nhỏ khóc thét lên làm người lớn cũng khóc theo, gà bay chó sủa thật sự náo

nhiệt, rất nhiều dị năng giả hệ thổ sau khi tới gần đây, căn bản không màng phía sau

còn có người hay không, tự chủ trương bắt đầu đem những con đường hầm lớn nhỏ dẫn đến biệt thự

của An Nhiên bao vây lên.

Nhưng vẫn có rất nhiều người lao về phía biệt thự nhà An Nhiên như cũ, phần lớn đều là dị năng giả

lực lượng, phá vỡ bức tường chắn đem người già phụ nữ ném vào bên trong, giống như ném tai nải.

Vì thế những người bên trong tạo tường vây cùng với những người bên ngoài mạnh mẽ

muốn đi vào bắt đầu ồn ào, cãi nhau thậm chí còn đánh nhau, sự tình hết đợt này đến đợt

khác phát sinh, bởi vì giữa sống và chết, ai chiếm được trước thì còn cơ hội sống, ai sẽ nhường

nhịn ai chứ!

Đám người này thực loạn, Vân Đào, Vương Uy cùng với Lạc Phi Phàm đều ra ngoài duy trì trật tự,

Triệu Như cùng Lương Tử Ngộ hỗ trợ băng bó những người bị thương do dẫm đạp lên nhau.

Bàn Tử chạy ra, hô lớn với mọi người:

"Đều dựa sát vào căn biệt thự này, chú ý trật tự, chú ý trật tự! Người già, thai phụ cùng với

trẻ nhỏ dựa vào trong cùng, dựa sát vào tận cùng bên trong! Nhanh đưa những đứa nhỏ lại

đây, ai có đứa nhỏ trong tay, nhanh chóng mang hết lại đây!!! Các ngươi nhớ kỹ, không muốn cho



những đứa nhỏ nhà các ngươi chết đi thì nhanh chóng đưa lại đây!!!"

Mọi người vừa nghe, mặc kệ thất thất bát bát gì, gia đình nào có trẻ nhỏ, tất cả nhấc bổng lên đưa

vào trong, những đứa nhỏ khóc sướt mướt, hô tô bị

cha mẹ thân nhân nâng cao lên đỉnh đỉnh, một người lại một người truyền vào trong, đưa vào bên

trong sân nhà An Nhiên.

Vẫn hỗn loạn như cũ, trong hoàn cảnh này, đám quân nhân trước sau không bị hỗn loạn, bên trong có

hơn 60 người quân nhân, trừ bỏ những người Chu Chính mang đến, còn có hơn 40 người tất cả đều là

những người mà An Nhiên cùng Chiến Luyện cứu ra từ bên trong Tinh khu ở Tương thành, đại bộ phận

đều thức tỉnh dị năng lực lượng, có vài người thức tỉnh dị năng ngũ hành còn có dị năng đặc thù.

Mặc dù bọn họ có thức tỉnh dị năng lực lượng đi chăng nữa thì cấp bậc cũng cao hơn

dị năng giả lực lượng bình thường.

Dưới sự hỗ trợ của nhóm quân nhân, đám người trói buộc trong đội ngũ của Bàn Tử rất nhanh yên ổn

xuống, mọi người bắt đầu ngay ngắn trật tự dựa sát vào lẫn nhau, để cho thực vật của An Nhiên từ

dưới chân mình an toàn mà đi ra.

Nhưng cảnh tượng hỗn loạn vẫn còn, ở vòng ngoài của nhóm trói buộc còn có rất nhiều người sống sót

họ xô đẩy lẫn nhau đi vào, trong đó cũng có rất nhiều rất nhiều người già phụ nữ có thai và trẻ em.

"Đưa trẻ nhỏ đi vào, đưa trẻ nhỏ đi vào!!!"



"Dựa vào cái gì mà không cho chúng ta đi vào, chúng ta cũng muốn đi vào!!!"

Có tiếng hét chói tai của phụ nữ, có những tiếng la mắng của đàn ông, có rất nhiều rất nhiều người

đang bất mãn với việc An Nhiên an bài như vậy, nhưng vô luận, kết quả như thế nào thì, trẻ nhỏ,

từng đứa từng đứa được mọi người nâng lên đỉnh đầu truyền đi vào.

Lối ra vào bị sói tuyết ngăn chặn, mặc dù Chiến Luyện đang ở một đầu chiến đấu với

chúng, nhưng trong đường hầm đám sói lọt vào quá nhiều, thi thể không xử lý kịp thời, vốn dĩ đã tạo

thành nhân tố bị ủng đổ.

Nhóm quân nhân bắt đầu hướng ra bên ngoài để duy trì trật tự, bọn họ đem những người không nghe

sai sử, một hai phải chen đi vào tận cùng bên trong, đều ném ra ngoài, đem những đứa trẻ

đang được những người phụ nữ ôm trong lòng nhắc vào trong sân nhà An Nhiên, còn có những người già,

chỉ cần sân nhà nàng còn chỗ trống, liền để cho bọn họ đi vào.

Sau đó, nhóm quân nhân ở ngoài cùng, dùng thân thể của mình, tạo thành một vòng cảnh giới, sau

lưng, toàn là người già phụ nữ và trẻ em, trước người bọn họ đều là đám thanh niên trai

tráng còn sống sót đang nổi giận đùng đùng.

Có những người sống sót không hiểu quy củ, dùng sức chen vào trong đám người, đẩy người này đá

người kia, quát lên với những người quân nhân đang duy trì trật tự:

"md, để chúng ta đi qua, để chúng ta đi qua!"
Bình Luận (0)
Comment